Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 172 - Câu Hỏi



Chương 172 - Câu Hỏi



Chương 172: Câu Hỏi.Hạ Lan Lan nhìn bóng lưng dứt khoát của Tử Mai, cắn răng: "Chờ một chút. . ."Tử Mai chầm chập xoay người, ngạo mạn mà hừ một tiếng, đi tới bàn gỗ trong sân ngồi xuống."Một chén nước trà cũng không có, cái này là thái độ cầu người của cô?" Tử Mai nói ra.Hạ Lan Lan hít thở một hơi thật sâu, vào trong phòng lấy ra ấm trà chén nước, cô ta rót chén trà, đưa tới trước mặt Tử Mai.Tử Mai lại nâng chung trà lên, đem nước đổ trên mặt đất: "Tôi cũng không dám uống, ai biết cô có hạ độc bên trong không."Hạ Lan Lan đột nhiên muốn đem nước trà hất lên mặt cô!Tử Mai nở nụ cười nhẹ.Hoa Chiêu nói, hôm nay như thế nào cũng phải chọc tức cô ta, làm cô ta tức giận đến rối loạn trận tuyến, không lựa lời mà nói mới tốt.Hạ Lan Lan không muốn nhiều lời với cô, trực tiếp hỏi: "Chuyện này đã nói ngày hôm qua, cô nghe không hiểu?""Tôi muốn Phùng Long đích thân đến, chính miệng nói với tôi một lần, cô cũng không phải anh ta, cái điều kiện ngày hôm qua cũng không phải từ trong miệng anh ta nói ra, ta nhớ ra rồi, các ngươi quay đầu lại khẳng định không nhận nợ!" Tử Mai nói ra.Hạ Lan Lan cũng không nghĩ nhiều, cô ta như vậy mới đúng đấy, cô ta không hề xác nhận một lần liền đồng ý, quả thật vẫn ngu ngốc như lúc trước."Tốt, tôi lập tức gọi hắn tới." Hạ Lan Lan cao hứng xoay người, vào nhà gọi điện thoại cho Phùng Long. Không sợ Tử Mai ra điều kiện, chỉ sợ cô ta không đề cập tới, chỉ cần cô ta dám, cái gì cô cũng dám đáp ứng! Dù sao, cô cũng không có ý định thực hiện. Hồi đó cô có thể chơi đùa cô ta như một con ngốc, bây giờ cô cũng có thể.Phùng Long rất nhanh đã tới rồi, chỉ nói vào câu, nếu quả thật có thể vì cứu Hạ Kiến Ninh ra thêm chút sức, vậy thì thật là không thể tốt hơn rồi, chú nhỏ định sẽ nhớ kỹ những việc tốt anh ta làm."Mai Mai, Em đã ăn sáng chưa?" Phùng Long đem hộp cơm trong tay mở ra: "Anh nhớ được em rất thích ăn bánh bao hấp ở nam thành, cố ý đi mua một phần, em mau ăn lúc đang còn nóng."Tử Mai cúi đầu nhìn hộp đựng đồ ăn nóng hôi hổi, trong lòng cười lạnh. Ngày hôm qua bị Hoa Chiêu từ trong ra ngoài phân tích một lần, cô xem như triệt để nhận rõ Phùng Long, triệt để nhận rõ chính mình rồi.Nếu như nói năm đó cô còn có phần thanh xuân tươi trẻ, có gia thế tốt để cho Phùng Long mưu đồ, vậy bây giờ có tiếng xấu lan xa, hoa tàn ít bướm, gia đạo sa sút, chính mình có cái gì để có thể lọt vào mắt Phùng Long? Bất quá là cùng Hạ Lan Lan diễn trò mà thôi, mà lần này bọn hắn toan tính lại là mạng của cô.Tử Mai cầm lấy bánh bao, từng miếng từng miếng ăn hết, cũng tìm không được hương vị năm đó nữa.Phùng Long ở một bên, lại nước trà lại quạt gió, hầu hạ tận tình chu đáo, còn ân cần hơn cả thời điểm bọn họ đang yêu đương cuồng nhiệt hồi xưa.Tử Mai mặt không biểu tình mà ăn xong, nói: "Tôi muốn đi vệ sinh."Phùng Long đang đưa nước cho cô, vẻ mặt cứng đờ, thật thô tục!Hạ Lan Lan lại mỉm cười nói: "Buồng vệ sinh ở đó."Tử Mai cầm lấy túi mình mang đến liền đi.Hạ Lan Lan đột nhiên cau mày, cái túi khá lớn, nhìn có vẻ chứa rất nhiều thứ.Hiện tại mọi người cũng không có nhiều đồ dùng cá nhân như vậy, Tử Mai đi ra ngoài từ trước đến nay cũng không mang theo túi."Đi nhà vệ sinh sao còn lấy mang túi ah, để ở đây cũng được." Hạ Lan Lan vui đùa nói: "Chúng tôi cũng sẽ không nhìn lén."Tử Mai quay lại mở chiếc túi ra, bên trong để lộ một cuộn lớn giấy vệ sinh màu đỏ hồng: "Tôi cho cô xem! Tôi không giống như cô, có thể mua được băng vệ sinh. Tôi là một người nghèo và có thể chỉ sử dụng giấy vệ sinh. "Băng vệ sinh đã phổ biến ở nước ngoài từ hàng chục năm nay, dù không phổ biến ở Trung Quốc nhưng với tư cách là con cái cán bộ cấp cao vẫn có thể mua được.Hạ Lan Lan đúng là dùng băng vệ sinh, đã từng "Hảo tâm" mà cho Tử Mai mấy khối. Hạ Lan Lan không còn nghi ngờ gì nữa, Tử Mai mang theo túi vào buồng vệ sinh.Đóng cửa lại, cô mở gói giấy vệ sinh, để lộ máy ghi âm bên trong, rồi nhấn nút khởi động. Sau đó, lấy ra một chai nhựa nhỏ từ trong túi, đổ huyết tương bên trong lên một xấp giấy vệ sinh đã gấp rồi ném vào thùng rác. Hoa Chiêu đã nói, chú ý chi tiết.Hai phút sau, Tử Mai trở lại trong sân, đem túi treo trên người mình, một bộ chuẩn bị phải đi, trực tiếp mở miệng nói: "Nói đi, các người muốn tôi làm gì?"Hạ Lan Lan nhíu mày nói ra: "Ngày hôm qua không phải đã nói qua sao?" Chú nhỏ từng nói với cô ta, có mấy lời đơn giản không được nói thẳng ra, lại để người ta nắm đuôi."Hàaa...! Lại để cho tôi đoán!" Tử Mai thoáng cái liền nổi giận, vỗ bàn một cái, đứng lên muốn đi.Phùng Long nhanh tay giữ chặt cô: "Mai Mai, Mai Mai, em đừng kích động, có chuyện gì từ từ nói."Hắn trừng Hạ Lan Lan: cô ta hiện tại kinh hỉ mà không thể tin được lời hứa của bọn hắn, không thể tin được chính mình sẽ gả cho hắn, vậy thì nói thêm vài lần đi!Chỉ là câu nói!Hạ Lan Lan nhíu mày, nói ra: "Chúng tôi nói cô nghĩ biện pháp, trừng trị Hoa Chiêu một chút."Tử Mai lần nữa ngồi xuống ra, đắc ý vểnh lên, chân bắt chéo: "Lớn tiếng chút! Tôi không nghe rõ!"Hạ Lan Lan nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi nói cô tìm cách trừng trị Hoa Chiêu!"Tử Mai hài lòng gật đầu, lại đổi chân: "Phải làm sao? Làm sao trừng trị Hoa Chiêu?"“Đây là việc của cô!” Hạ Lan Lan giận dữ nói. Làm sao cô có thể hướng dẫn cô ta làm từng chút một, phòng trường hợp cô ta nói ra ...Hoa Chiêu nói, câu hỏi này không quan trọng, kế tiếp mới là quan trọng."Trừng trị ở mức độ nào?" Tử Mai lớn tiếng hỏi.Hạ Lan Lan tiếp tục nhíu mày, đột nhiên không nói lời nào.Tim Tử Mai nhảy lên một cái, bất quá loại tình huống này Hoa Chiêu cũng giả thiết qua.Cô tiếp tục: "Nếu cô không nói rõ với tôi. Tôi sẽ giật tóc cô ta xuống và tát cô ta mấy cái. Vậy là đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, phải không?""Hừ, nào có đơn giản như vậy." Hạ Lan Lan mở miệng: "Ít nhất, cô cũng phải làm cô ta sảy thai! Bằng không thì, không đạt được yêu cầu của chúng tôi."Tử Mai khóe miệng nhanh chóng nhếch lên, lớn tiếng nói: "Chỉ cần đạt tới yêu cầu này, cô liền để cho Phùng Long cùng Hạ Song Song ly hôn, lấy tôi?"Phùng Long gật gật đầu, trong lòng của hắn rất đắc ý, đã tổn thương cô ta nhiều lần, hiện tại vừa nghĩ tới gả cho hắn, cô ta vẫn có thể không tự giác bật cười… Thật là đồ đàn bà ngu xuẩn.Hắn thâm tình mà chằm chằm vào Tử Mai, trong lòng bĩu môi, sao lại trở nên xấu như vậy rồi hả? Hắn lúc trước sao có thể ở bên cô ta vậy. Hiện tại đứng cùng một chỗ, người khác còn tưởng rằng mẹ con đây này!Lấy cô ta? Nằm mơ đi thôi!"Nói chuyện! Anh không có miệng sao?" Tử Mai nhìn anh ta dáng vẻ đắc ý đã biết rõ đang nghĩ cái gì,cô cũng hận chính mình mắt mù, lúc trước làm sao lại vừa ý loại đàn ông này!Bị rống lên, Phùng Long lập tức không thể bỏ xuống mặt mũi rồi, nhưng hắn ta từ trước đến nay biết đùa giỡn, biết phân biệt nặng nhẹ, cố nặn ra một khuôn mặt tươi cười hứa hẹn nói: "Chỉ cần em làm được, anh liền cùng Hạ Song Song ly hôn, lấy em. Mai Mai, kỳ thật trong lòng anh luôn có em! Chỉ có em!"Tử Mai thoả mãn gật đầu, nhìn Hạ Lan Lan hỏi: "Cô mới vừa nói, tiêu chuẩn thấp nhất là đem Hoa Chiêu làm sảy thai, vậy còn những tiêu chuẩn khác thì sao? Là cái gì? Hoàn thành, tôi có chỗ tốt gì?"Ồ? Lòng cô ta vẫn còn lớn? Thật đúng là dám giết người? Cũng đã có thể gả cho Phùng Long rồi, cô ta còn muốn cái gì? Hạ Lan Lan nghi ngời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận