Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 774 - Lại Ra Tay.



Chương 774 - Lại Ra Tay.



Chương 774: Lại Ra Tay.Tần Trác cùng Tôn Thượng nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp dịu dàng nói ra những lời như vậy, trong lòng chợt đổ mồ hôi hột.Sự tương phản này quá lớn, khiến cho bọn hắn có chút trở tay không kịp.Nhưng cẩn thận ngẫm lại, trước kia Hoa Chiêu dù không nói, nhưng cũng đã làm không ít loại chuyện này. . .Những người đã từng đắc tội cô, cuối cùng đều không có kết cục tốt.Tần Trác nghĩ tới Chu Lệ Hoa cùng Văn Tịnh, Tôn Thượng nghĩ tới Tạ Xuyên.Lưu Minh nghĩ đến còn nhiều hơn, hắn biết rõ, Hoa Chiêu cũng đã từng tự tay giết người rồi, còn không ít. . . . .Đoá hoa mỏng manh này tuy xinh đẹp nhưng không hề yếu ớt."Làm hắn thế nào?" Tần Trác tò mò hỏi."Người này tâm thuật bất chính, khẳng định có sơ hở để lợi dụng." Hoa Chiêu hỏi Lưu Minh: "Anh nghe được tiếng gió gì không?"Lưu Minh lắc đầu, lúc này mới được một ngày, hắn còn chưa nghe ngóng được quá nhiều: "Tôi lại đi nghe ngóng."Hoa Chiêu gật đầu: "Nhưng trước tiên anh hãy gọi Trương Lượng cùng Ngô Nam đến đây, tôi cần dùng.""Vâng." Lưu Minh lập tức đi ra ngoài rồi.Một giờ sau, Trương Lượng cùng Ngô Nam đã ngồi vào trước mặt Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đem bọn họ giới thiệu cho Tần Trác cùng Tôn Thượng.Đáy lòng Trương Lượng cùng Ngô Nam rất cao hứng, bọn hắn không bị Hoa Chiêu "Vứt bỏ", bọn hắn được biết thân tín của Hoa Chiêu, về sau có phải là cũng sẽ trở thành thân tín hay không, luôn được cùng cô lăn lộn?200 vạn hàng hóa thuận lợi đến tay, lại thấy sau lưng trong kho hàng để đầy máy móc vốn nên xuất hiện ở nhà máy thực phẩm Văn Đạt, hai người đối với Hoa Chiêu quả thực bội phục mà đầu rạp xuống đất.Hoa Chiêu cũng nhớ tới và hỏi lạp xưởng hun khói cùng đồ hộp: "Đều đã bán đi sao?""Bán đi!" Trương Lượng kích động nói: "Không nghĩ tới dễ bán như vậy, 2 ngày đã rời tay rồi! Nơi này có rất nhiều người có tiền!"Hắn đẩy chiếc túi vải thô lớn không bao giờ rời thân tới bên chân Hoa Chiêu: "Đều ở chỗ này, một phần cũng không thiếu."Đưa tiền cho Hoa Chiêu, hắn và Ngô Nam rốt cuộc cũng có thể ngủ ngon rồi.Hoa Chiêu nhìn cái túi nhẹ gật đầu: "Vất vả cho các anh rồi."Nói xong cô mở túi ra, từ bên trong lấy ra hai cột tiền, một bó 10 vạn, một người một bó.Trương Lượng cùng Ngô Nam hô hấp đều ngưng trệ."Chị, chị dâu. . .""Cầm, đây là phần các người nên được đấy." Hoa Chiêu nói.Hai người này, giúp cô lừa được Đỗ gia, đạt được 200 vạn hàng không nói, máy móc có thể thuận lợi cầm lại, cũng có công lao của bọn hắn.Hơn nữa việc này xác thực "Ám muội", bọn hắn cũng cõng phiền toái đấy, lấy thêm một chút là nên nhận đấy.Trương Lượng cùng Ngô Nam chối từ cả buổi, cuối cùng bị Hoa Chiêu cưỡng chế xuống, mím miệng nhận.Ha ha, quả nhiên, đi theo chị dâu có thể phát tài!10 vạn, hầu hết mọi người cả đời cũng không kiếm được 10 vạn!"Chúng tôi bây giờ phải làm gì? Lắp ráp máy móc một lần nữa sản xuất sao?" Trương Lượng hiện tại thực sự muốn tiếp tục vì Hoa Chiêu làm chút gì đó: "Lắp ráp máy móc chúng tôi không biết, nhưng làm thế nào để sản xuất chúng tôi biết!”Lúc ấy bọn hắn mỗi ngày nhìn chằm chằm vào, thật sự mỗi công đoạn làm việc đều biết.Đây cũng là một trong nhưng nguyên nhân Hoa Chiêu muốn bọn hắn đến Bằng Thành, có hai người bọn họ ở đây, có thể lược bớt được rất nhiều phiền toái.Dù sao máy móc nhập khẩu không thể chỉ để một chuyên gia trong nhà máy thực phẩm biết sử dụng được.Lúc trước Đỗ gia cũng là thiên tân vạn khổ mới tìm được một người, lục lọi nghiên cứu ra đấy."Việc sản xuất còn phải đợi một thời gian, chúng ta bây giờ cần giải quyết vấn đề nhà máy." Hoa Chiêu nói: "Lại có chuyện làm phiền hai người rồi.""Không phiền toái không phiền toái!" Trương Lượng nói: "Lúc này thật sự là lên núi đao xuống biển lửa, tôi cũng dám đi!""Được rồi, tất cả mọi người đều là người một nhà, cũng đừng nói những thứ này." Hoa Chiêu cười cắt đứt lời hắn, thấp giọng nói chuyện "Chính sự".Như vậy như vậy. . . . .Tần Trác cùng Tôn Thượng ở một bên nghe được liền trừng mắt, trong lòng như mới quen biết Hoa Chiêu vậy.Nhưng biểu hiện của Trương Lượng cùng Ngô Nam cũng rất bình thường rồi, lần trước chuyện Hoa Chiêu để cho bọn hắn làm, cũng không phải là "Chuyện tốt" ~Lần này chuyện này, cũng giống vậy.Hoa Chiêu nói xong, đưa cho bọn hắn một bao tiền cùng đồ đạc: "Chờ tin tức tốt của hai người.""Chị dâu yên tâm, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!" Trương Lượng cùng Ngô Nam nói xong, hùng dũng oai vệ mà thẳng bước đi.Chuyện lần này so với lần còn đơn giản hơn nhiều."ok, chúng ta cứ chờ tin tức là tốt rồi." Hoa Chiêu cầm danh sách Tần Trác đưa cho cô nói: "Hiện tại, ta nên đi xem những căn nhà này, quy hoạch thoáng một phát, xem nên sử dụng như thế nào."Một số khu đất có thể được bán với giá cao ngay bây giờ, hoặc chúng có thể được lấy ra trao đổi.Có nhiều chỗ, là phải chờ đợi về sau bán cao giá cao hơn đấy.Mà có nhiều chỗ, đánh chết cũng không thể bán, phải giữ lại chính mình dùng đấy.Hoa Chiêu bận rộn....Trương Lượng cùng Ngô Nam cũng bề bộn nhiều việc, vội vàng tìm Lý Phong ăn cơm, tặng lễ."Chủ nhiệm Lý, cái khu nhà máy kia chúng tôi thật sự quá cần rồi, kính xin chủ nhiệm Lý dàn xếp một chút." Trương Lượng vừa rót rượu, vừa cầu xin.Cằm Lý Phong khẽ nâng, liếc mắt nhìn hắn: "Rất nhiều người cần, hơn nữa người khác cũng giao trước hết rồi."“Nhưng thủ tục cuối cùng vẫn chưa được ký mà! Tôi biết năng lực của chủ nhiệm Lý, bọn hắn có thể ký được hay không, chỉ cần một câu của ngài!” Trương Lượng tâng bốc nói.Biểu cảm trên mặt Lý Phong đều là đắc ý.Đây cũng là mục đích hắn làm khó Hoa Chiêu.Hắn phải lập uy, hắn phải làm cho người ngoài trông thấy, hắn lợi hại thế nào.Như vậy mới có thể. . . . ."Muốn cho tôi nói một lời ah, cũng không dễ dàng." Lý Phong nhìn lướt qua cái túi của Trương Lượng nói."Hiểu, tôi hiểu!" Trương Lượng lập tức từ trong túi lấy ra một cái phong bì dày đặc, còn tiện tay đem phong thư mở ra, lộ ra bên trong mấy xấp tiền mới tinh."Đây là 5000, mong ngài cầm lấy, chỉ cần chuyện làm thành, tôi trả thêm cho ngài 5000!" Trương Lượng nói.Lý Phong lập tức nhíu mày, người này thông minh hay là kẻ ngốc vậy? Vật này có thể lộ ra trước mặt mọi người sao? Loại lời này có thể nói ra trước mặt mọi người sao?Hắn nhanh chóng nhìn xung quanh.Bây giờ không phải là giờ cơm, mà bọn hắn đang ngồi ở một quán trà, tuy không phải ghế lô, nhưng cũng có ngăn cách, tầng này chỉ có một người tuổi còn trẻ đang ngồi rất xa, đang nhìn một quyển sách thật dày.Còn rất tập trung, trong miệng còn niệm niệm cằn nhằn, si mê không dứt ra được, không nhìn lại đây xem bọn hắn.Lông mày Lý Phong buông ra, lập tức đem phong thư đoạt lấy nhét vào trong túi chính mình."Lần sau đừng liều lĩnh như vậy, quá lỗ mãng!" Hắn giáo huấn."Dạ dạ." Trương Lượng cúi đầu khom lưng, ánh mắt hơi nghiêng, cùng Ngô Nam ở xa xa liếc mắt một cái, rồi lập tức tách ra."Chủ nhiệm Lý, vậy ngài xem chuyện nhà xưởng. . ." Trương Lượng hỏi.Trương Lượng tuy liều lĩnh, nhưng ước tính thu nhập 1 vạn, đã làm cho Lý Phong rất hài lòng: "Trở về chờ tin tức của tôi."Nhưng lời hắn nói lại tuyệt đối không lộ ra cái gì."Tốt tốt tốt!" Trương Lượng đầy biết ơn mà tiễn Lý Phong.Nhìn Lý Phong ngồi xe con biến mất không thấy gì nữa, hắn lập tức lên lầu tìm Ngô Nam."Sao rồi? Có chụp lại được không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận