Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 407 - Anh Muốn Ăn Thịt.



Chương 407 - Anh Muốn Ăn Thịt.



Chương 407: Anh Muốn Ăn Thịt.Diệp Thành mặt đã đỏ thẫm, lôi kéo Chu Lệ Hoa muốn đi.Chu Lệ Hoa tính tình lại lên đây, cứng cổ nói: "Đây là nhà tổ của Diệp gia, dựa vào cái gì mà cô ta có thể ở chúng ta lại không thể ở? Cha, cha cũng quá bất công rồi! Chỗ tốt gì đều bị một nhà anh cả có được, chúng con lại ngay cả một bát canh cũng không có! Có người làm cha nào như vậy sao?""Tôi là cha cô! Không phải cô là cha tôi! Tôi làm cha như thế nào, không cần cô đến dạy!" Diệp Chấn Quốc quát: "Mau cút!"Chu Lệ Hoa vò đã mẻ lại sứt rồi, dắt cổ hô: "Viện này sống chết không để cho chúng ta ở, có phải là có bí mật gì sợ chúng ta biết rõ à?"Trong phòng yên tĩnh, Diệp Chấn Quốc nhất thời không có hét bà ta nữa.Chu Lệ Hoa càng dũng cảm hơn rồi, bà ta đã đoán đúng? Bà ta đã nói! Lúc trước Hạ gia tìm người đến đào, không có lửa thì làm sao có khói! Cũng đúng, mẹ chồng năm đó là một gia đình nhà tư bản lớn, không có một chút của cải gì thì sao lại gọi là nhà tư bản?Hơn nữa bà ta còn nhớ rõ, lúc trước cái đêm mưa kia, bọn họ là biến tướng thừa nhận đấy."Tốt, có thứ tốt cũng chỉ có một nhà anh cả được phân, chúng ta đến cọng lông cũng không nhìn thấy! Diệp Thành đến cùng có phải là con ruột của ông không?"Lời này làm Diệp Chấn Quốc tức giận đến ngã ngửa.Diệp Danh nhanh chóng chạy tới đở lấy ông."Ông nội, đừng nóng giận, cùng loại người không có đầu óc này chấp nhặt không đáng, ông phải bảo trọng chính mình, còn phải nhìn Vân Phi cùng Thúy Vi lớn lên, bảo vệ bọn chúng đây này."Chu Lệ Hoa cũng không đi so đo Diệp Danh nói bà ta không có đầu óc, mà là giống như bắt được tay cầm hét lên: "Nhìn xem, lúc nào cũng nghĩ đến một nhà anh cả, hai đứa con trai khác đều là nhặt được đấy, thân cháu trai kết hôn muốn mượn một chỗ cũng không cho, so với người ngoài còn không bằng!""Thím ba." Diệp Thâm đứng lên.Chu Lệ Hoa nhìn anh, khí thế liền dừng lại.Bà ta kỳ thật rất ít cùng đứa cháu trai này nói chuyện, khi còn bé hắn đã rất lạnh lùng đấy, không thích để ý đến người khác, nhưng ăn nói và cư xử rất tốt, đặc biệt là rất có ý kiến.Trưởng thành thì càng lạnh hơn, khí thế cũng càng mạnh, bà ta đến cùng hắn nói chuyện phiếm cũng mở không nổi miệng, hắn nhìn so với cha mình càng đáng sợ hơn."Làm sao vậy?" Bị Diệp Thâm nhìn chằm chằm vào, Chu Lệ Hoa không tự giác mà lui một bước, hỏi."Thím nếu thầm nghĩ mượn một chỗ để kết hôn, chỗ của ông nội có thể cho thím mượn, so với ở đây càng khí phái càng thể diện, thím đồng ý không?" Diệp Thâm hỏi. Thanh âm bình tĩnh, một điểm cũng không thấy tức giận.Diệp Thư lại ngồi trên ghế sô pha rụt rụt, đây là ông nội từ nhỏ dạy bọn họ đấy, là càng tức giận càng phải tỉnh táo, anh cả và em trai học được rất tốt, chỉ có cô sống chết không học được.Chu Lệ Hoa đã lợn chết không sợ nước nóng: "Tôi không đồng ý, tôi muốn cái hậu viện kia, không, là mượn! Tôi trả tiền thuê nhà!"Nếu nói muốn căn nhà kia..., xác thực có chút quá mức, cũng không thể nào nói nổi, nếu như là nhà của Diệp gia còn may, nhưng là đó là Hoa Chiêu dùng tiền mua được, cái này bà ta biết rõ."Tôi đây cũng nói cho thím biết, không mượn." Diệp Thâm nói ra: "Đó là nhà của vợ tôi, cũng là của tôi, tôi bây giờ nói , mặc kệ người phương nào đều không mượn, người ở chỗ đó chỉ có thể là ông nội của Hoa Chiêu cùng con của chúng tôi."Anh không muốn để Hoa Chiêu lại cùng loại người này nói tới nói lui nữa, tức giận không nói, thắng thua đối với thanh danh của cô đều không tốt."Ông nhìn xem cháu trai ông đi!" Chu Lệ Hoa nắm lấy Diệp Thành khóc lóc kể lể: "Diệp Hưng cũng không phải người ngoài, hắn cũng không ở không, cũng không ở đây luôn, đợi thời tiết ấm áp liền dọn đi rồi, như vậy hắn cũng không đồng ý, hắn cũng không đem chúng ta là người nhà ah!"Diệp Thành vẻ mặt đắng chát."Thím không cần ở đây châm ngòi ly gián." Diệp Thâm nói ra: "Rốt cuộc là định ở luôn hay chỉ ở mấy ngày, thím cũng tự mình biết, bằng không thì vì cái gì mà chỗ của ông nội lại không mượn, cứ nhất định phải chạy đến đây? Thím ba, những năm này thím thay đổi thật nhiều, sao lại nhìn nghèo hèn đến bộ dạng này rồi?"Sắc mặt Chu Lệ Hoa lại trở nên xấu xí rồi.Diệp Thâm lại nói với Diệp Thành: "Chú ba, tố chất mà con dâu Diệp gia nên có tố chất chú đều đã quên sao? Hiện tại thím ấy đã ở bên bờ nguy hiểm, không, thím ấy đã bắt đầu nhìn trúng tiền tài vật chất, thu tiền trà nước của người khác rồi, việc này chú vậy mà còn có thể nuông chiều, cháu thật sự quá thất vọng rồi."Mỗi một câu đều làm cho Diệp Thành sượng mặt.Ông ta vậy mà lại để cho một tiểu bối thất vọng rồi?Bất quá hắn nói đúng, Lệ Hoa những năm này thay đổi thật nhiều.Nhưng đều là vì ông ta không có năng lực… Con cái lại lớn, nên thành gia lập nghiệp rồi, bà ấy liền nóng nảy."Nhanh cút! Ai nói phòng ốc của tôi phải cho bọn chúng mượn làm phòng cưới rồi hả? Nghĩ khá lắm!" Diệp Chấn Quốc nói với Diệp Danh: "Cháu đi thuê cho bọn hắn một phòng, muốn hay không muốn, kết hay không kết cũng mặc kệ, tôi đã quản con trai con gái kết hôn, bây giờ còn phải quản cháu? Bọn hắn không có cha không có mẹ sao?"Lời này ngoan độc.Chu Lệ Hoa cũng muốn tức chết, gần sang năm mới còn rủa bà ta chết?Hoa Chiêu lại muốn vỗ tay cho ông nội.Diệp Chấn Quốc lại còn chưa nói xong: "Hôn sự của Diệp Danh tôi quan tâm sao? Hôn sự của Diệp Thâm đến chén rượu mừng tôi cũng không có uống! Hiện tại cùng tôi chơi cái trò này, các người lấy đâu ra mặt mũi vậy? Mau cút!"Diệp Chấn Quốc đem một chén trà nện ở trên người Diệp Thành, ông ta thực sự xấu ổ khi đứng ở đây, dùng lực lôi kéo Chu Lệ Hoa còn muốn cãi nhau đi ra ngoài rồi.Cha nói cũng đúng, hộn sự của cháu trai ông ấy thật sự chưa từng tâm, chỉ là cho mỗi người cháu dâu một cái lễ gặp mặt.Chính là một nhà ông, cũng chưa uống đến một ly rượu mừng của Diệp Thâm.Bọn hắn lại trở về lại muốn cha xử lý mọi việc, xác thực không phải là qui củ của Diệp gia.Diệp Danh khuyên can mãi, đem Diệp Chấn Quốc trấn an, đưa ông ấy trở lại hậu viện nghỉ ngơi.Diệp Chấn Quốc cả đời đã trải qua quá nhiều sóng to gió lớn, chuyện ngày hôm nay ông cũng không phải thật sự tức giận, người khác rối rắm ông tức giận cái gì?Ông là thương tâm.Đứa con trai mà ông luôn yêu thương nhất lại không hiểu khổ tâm của ông, phát triển lệch lạc, cũng sắp bị phế đi rồi, ông có thể không thương tâm sao, rốt cuộc cũng là đứa con được thiên vị."Để cho bọn họ đều trở về đi, đặt ở dưới mũi, mới yên tâm được." Diệp Chấn Quốc thở dài nói với Diệp Danh."Tốt, cháu đã biết." Diệp Danh cũng là nghĩ như vậy.Nhìn Chu Lệ Hoa hiện tại một bộ dạng thấy tiền sáng mắt, tương lai không biết sẽ phát sinh chuyện gì, hơn nữa chú ba hiển nhiên là quản không nổi bà ta, thậm chí không muốn quản, vậy thì thật là đáng sợ.Phải đem người gọi về ra, đặt ở trước mắt coi chừng.Thấy cháu trai hiểu mình, không có cảm thấy ông lại thiên vị một nhà Diệp Thành, Diệp Chấn Quốc rốt cuộc nở nụ cười.Trấn an tốt ông nội, Diệp Danh lại đi giáo dục Hoa Chiêu: "Nhìn xem, đều là căn nhà lớn gây họa, ngươi còn muốn mua, trung thực trong chốc lát a!"Hoa Chiêu sờ sờ cái mũi, xác thực, nếu cô nghèo khó, hiện tại người một nhà ở trong một túp lều 10 mét vuông, Chu Lệ Hoa không chừng sẽ hòa ái dễ gần mà đối với cô hỏi han ân cần, thậm chí còn cho cô đồ đạc.Nhưng là cô có thể vì cái nhìn của người khác mà đi ở trong một túp lều sao?"Đây không phải là căn nhà sai, đây là người sai, là bà ta lòng tham, không thể trách em~?" Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh gật gật đầu: "Ngươi nói đúng, nhưng là trên đời này rất nhiều người có lòng tham, mặc kệ người phương nào đều có lòng tham, ngươi đừng đem mình biến thành miếng thịt mỡ, lại để cho người người ngấp nghé.""Vậy cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn ah…Bất quá em đã biết, phòng ở trước mắt sẽ không mua." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh thở dài, chỉ là "Trước mắt" không mua."Quản vợ mình cho tốt, đây cũng là người thấy tiền sáng mắt đấy!" Diệp Danh nói với Diệp Thâm.Bất quá thấy tiền sáng mắt không phải là sai, quân tử yêu tài lấy chi có đạo, chỉ cần là quang minh chính đại có được tiền, có thể thích.Anh còn thích quan to nhiều lộc đây này, anh cũng không cảm thấy mình sai, bởi vì anh cũng sẽ đường đường chính chính mà cướp lấy.Diệp Thâm cười cười, anh tự nhiên cũng biết vợ của mình là người như thế nào.Anh lôi kéo Hoa Chiêu trở về phòng rồi.Hôm nay là một ngày quan trọng, đừng để một số người và việc không quan trọng ảnh hưởng đến tâm trạng.Hai đứa nhỏ hôm nay đầy tháng rồi, Hoa Chiêu cũng hết ở cữ rồi, hơn nữa trên người cô sạch sẽ đã nhiều ngày, trước khi ăn cơm anh còn vụng trộm hỏi qua cô cô, nói là có thể rồi…Ăn thịt ăn thịt! Anh muốn ăn thịt! Cái gì cũng không thể chậm trễ anh ăn thịt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận