Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1331 - Xem Trò Vui.



Chương 1331 - Xem Trò Vui.



Chương 1331: Xem Trò Vui.Người Đào gia không gây chuyện ngay tại đó.Trong hoàn cảnh này bọn hắn vẫn có mắt nhìn đấy.Hôm nay lại là ngày đại hỉ của Đào Lam, nếu như quấy rối hắn rồi, vậy bọn họ muốn gì đoán chừng cũng không chiếm được.Người Đào gia thành thành thật thật chờ khách mới về hết, kể cả cha mẹ nhà gái cũng đi, trong phòng chỉ còn lại người Đào gia bọn hắn.Còn có Hoa Chiêu, Trương Quế Lan, bọn hắn mới mở miệng."Tiểu Lam à, không nghĩ tới cháu đã có tiền đồ, kết hôn, thành gia lập nghiệp rồi, lại tìm được nhà ngoại, ông nội thực sự mừng thay cho cháu." Ông Đào nói.Đào Lam dạ, rồi đưa mắt ra hiệu cho Hoa Chiêu một cái, đến rồi.Hoa Chiêu vừa gặm hạt dưa vừa nhìn.Câu trả lời không mặn không nhạt này của hắn làm cho ông Đào có chút bất mãn, nhưng ông ta không nhăn mặt giống trước kia, nhịn nhẫn nói: "Cháu nhiều năm như vậy không ở nhà, ông bà nội rất nhớ cháu, còn mẹ cháu nữa, rời đi hơn mấy tháng rồi, cả nhà đều rất nhớ mẹ cháu, cơm cũng ăn không thơm rồi."Ông Đào nhìn Trương Tiểu Mạch, chờ bà ấy cảm động không thôi.Trương Tiểu Mạch chỉ cúi đầu.Bà trung thực, nhưng lại không ngu.Bọn họ chỉ nhớ người bảo mẫu miễn phí này thôi!Nhiều năm như vậy, đều là bà lo liệu việc nội trợ của Đào gia, kể cả nấu cơm, những người khác sợ là đến nấu cơm như thế nào cũng đã quên.Không có bà, không biết hiện tại ai phải nấu cơm, đoán chừng đã chịu đủ rồi?Đào Xảo xác thực đã chịu đủ rồi, quá đủ đấy!"Đúng vậy dì Trương, mấy đứa nhỏ nhà tôi rất nhớ dì, chỉ thích đồ ăn dì làm, tôi làm bọn hắn đều không ăn!" Đào Xảo nói ra.Trương Tiểu Mạch có chút kỳ quái nói: "Hiện tại trong nhà cô nấu cơm?"Bà còn tưởng rằng là chị dâu cả hoặc chị dâu hai của Đào Lam nấu.Cha Đào Lam không có anh chị em, cho nên ông bà nội Đào Lam đi theo mấy người cháu trai ở cùng một chỗ.Đào Xảo đã gả ra ngoài, thỉnh thoảng mới về nhà mẹ đẻ một chuyến.Mặt Đào Xảo lập tức kéo dài ra, không muốn nói chuyện.Chị dâu cả Đào Lam nói ra: "Đừng nói nữa, người đàn ông của cô ta chết rồi, hiện tại cô ta mang theo 3 đứa bé về nhà mẹ đẻ ở đây này.""Ah!" Trương Tiểu Mạch lập tức đồng tình mà nhìn cô ta.Ông Đào tức giận mà trừng mắt nhìn mấy người phụ nữ, nói cái gì đó? Lạc đề rồi!Ông ta cũng không có kiên nhẫn vòng quanh nữa, trực tiếp nói với Đào Lam: "Tiểu Lam à, hiện tại cháu đã có tiền đồ, ông bà nội rốt cuộc cũng có thể hưởng phúc rồi, anh cả anh hai cháu nuôi chúng ta nhiều năm như vậy, cũng nên nghỉ ngơi một chút, về sau cháu hãy dưỡng lão cho ông bà nội đi?"Ông ta âm u mà nhìn chằm chằm vào Đào Lam, nếu hắn dám nói một câu không được, ông ta lập tức đến đơn vị hắn náo!Đồ bất hiếu như vậy, ông ta ngược lại muốn nhìn xem đơn vị hắn quản hay mặc kệ!Hoa Chiêu đang gặm hạt dưa liền dừng lại, cảm thấy ông già này có chút khó chơi.Nếu như bây giờ cô gặp phải cục diện này, cũng không biết phá như thế nào.Con trai không còn, cháu trai có ba đứa, thay phiên nhau dưỡng lão, không có gì sai."Được, đương nhiên được." Đào Lam nói.Người Đào gia lập tức đều nở nụ cười.Để Đào Lam dưỡng lão cho hai người già, là nguyện vọng của người cả nhà, bọn hắn chính vì chuyện này mới đến đấy.Hai anh trai của Đào Lam ở cùng một chỗ với hai người già, cả nhà hơn mười miệng ăn chen chúc trong ba gian một phòng khách.Trước kia không có biện pháp, nghe nói Đào Lam ở ký túc xá tập thể, hiện tại hắn kết hôn, cũng nên có phòng ốc của mình rồi chứ?Chăm sóc hai người già, khẳng định không có vấn đề."Chị cũng ở lại." Đào Xảo đột nhiên có chút nịnh nọt mà nói với Đào Lam: "Chị hai hiện tại không có nhà để về rồi, ở lại nhà anh cả anh hai, hai chị dâu đều có ý kiến rồi, cậu cho chị hai ở vài ngày, thuận tiện tìm công tác cho chị, đợi đơn vị phân phòng ở, chị lập tức chuyển đi!"Triệu Nhã Đình trợn mắt há hốc mồm mà nhìn người Đào gia.Cô ấy thật sự không nghĩ tới sẽ như vậy.Trong lòng cô ấy có chút không thoải mái, rồi lại biết bọn họ đề ra yêu cầu này theo lý cũng không có gì.Phụng dưỡng người già là điều nên làm đấy.Chị gái ruột không có nhà để về, cho ở nhờ cũng đúng đấyNhưng là?Triệu Nhã Đình nhìn về phía Hoa Chiêu, không đúng chỗ nào?Hoa Chiêu gặm hạt dưa rất vui vẻ, trước mặt đã chồng chất một đống nhỏ vỏ hạt dưa.Không nghĩ tới đảo mắt một cái lửa đã đốt tới trên người mình.Đào Xảo quay đầu nhìn về phía cô, nịnh nọt nói: "Cháu gái ngoại, tôi ở gian phòng nào?"Hoa Chiêu…Đào Lam lập tức cười, ai bảo cô ngồi xem chuyện cười của hắn! Hiện tại xong chưa? Nan đề chạy đến trên đầu mình rồi.Nhưng hắn nhanh chóng mở miệng nói: "Đây là nhà Hoa Chiêu, không phải nhà tôi, Hoa Chiêu cũng chỉ là cháu gái họ, cho tôi mượn sân nhỏ để cử hành hôn lễ đã nể mặt lắm rồi, tôi không ở chỗ này.""Như vậy sao." Đào Xảo lập tức thất vọng.Người Đào gia cũng rất thất vọng.Bọn hắn trực tiếp từ nhà khách đến chỗ này, lúc ấy Đào Lam đang tiếp khách rồi, bọn hắn còn tưởng rằng hắn ở chỗ này đây này!"Vậy cậu ở đâu?" Đào Xảo hỏi."Tôi ở Triệu gia." Đào Lam nói: "Phòng ở thủ đô mắc như vậy, sao tôi có thể mua nổi, phân phòng ở, tôi cũng không đủ tư cách, đơn vị chưa phân, cho nên hiện tại tôi ở Triệu gia, các người đi qua đó không tốt lắm, tôi có thể thuê cho các người một phòng ở bên ngoài."Có thể sử dụng tiền để giải quyết vấn đề đều không là vấn đề!Thuê một phòng ở, tiền thuê nhà một tháng nhiều lắm là hơn mười đồng, cho bọn hắn thêm chút tiền sinh hoạt, hơn mười đồng là đủ rồi.Nhẹ nhàng như vậy có thể đuổi đi, hắn không cần phải theo chân bọn họ cãi nhau, ở đây mất mặt xấu hổ.Ông Đào lại có chút bất mãn: "Thuê phòng, chính là ở nhà người ta, không nỡ."Ông ta lại nhìn Triệu Nhã Đình, hỏi: "Cô không chào đón chúng tôi ở nhà của cô?""Ah không có không có!" Triệu Nhã Đình bị hỏi đến choáng váng, hiện tại bị con mắt âm u của ông ta nhìn chằm chằm vào, lập tức sợ hãi, liên tục khoát tay."Coi như cô thức thời." Bà Đào đột nhiên mở miệng: "Lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó, cô đã gả cho Đào Lam rồi, Đào Lam lại không phải ở rể nhà các người, về sau trong căn nhà nhỏ của hai người, Đào Lam sẽ định đoạt!""Rầm Ào Ào'" một tiếng, hạt dưa trong tay Hoa Chiêu rơi lả tả trên đất.Tất cả mọi người nhìn về phía cô.Ánh mắt bà Đào còn mang theo giáo huấn, uy nghiêm lúc nhìn Triệu Nhã Đình.Hoa Chiêu lập tức nói "Thật có lỗi, thật có lỗi, các người cứ tiếp tục."May mà mẹ chồng cô không phải là người như thế!Bằng không thì, cô và Diệp Thâm hiện tại còn chưa biết sẽ thế nào đây này.Triệu Nhã Đình cũng không chịu được.Nước mắt liền rơi xuống, lại không biết mình vì sao lại khóc.Ngốc bạch ngọt vẫn có chút ngốc đấy.Đáy mắt Đào Lam chuẩn bị nổi mưa gió, đột nhiên mở miệng: "Anh cả vẫn là trưởng phòng hậu cần nhà máy vải đúng không? Mỗi tháng vẫn có một xe tải vải rách sao?"Anh hai vẫn còn là quản lý kho lương thực sao? Mỗi tháng có thể xuất được bao nhiêu xe lương thực cũ và mới?""Chị dâu cả."Hắn lần lượt nói ra tài liệu đen của mấy người.Người Đào gia lập tức sợ hãi."Mày muốn làm gì?!" Ông Đào tức giận nói."Tôi chỉ muốn có một cuộc sống yên tĩnh." Đào Lam nói: "Các người đừng đến làm phiền tôi, tất cả mọi người đều có thể sống cuộc sống bình yên, nếu các người thấy đã sống đủ rồi, vậy thì được thôi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận