Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 150 - Thú Vị



Chương 150 - Thú Vị



Chương 150: Thú Vị."Thật xin lỗi, không thể." Hoa Chiêu bởi vì khoảng cách quá gần liền nhíu mày.Hạ Kiến Ninh lập tức lui ra phía sau một bước: "Cái kia. . .""Về phần nhân sâm, đợi người Diệp gia trở về bàn lại a, chuyện này tôi không làm chủ được." Hoa Chiêu nói ra.Hạ Kiến Ninh con mắt sáng ngời, hắn vừa rồi cùng Hoa Chiêu đề cập qua hai lần nhân sâm, đều là dùng từ "Nhân sâm trăm tuổi" này, cô vậy mà không có phản bác, chính là nói, trong tay của cô thật sự còn có nhân sâm trăm năm!Anh ta thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần cô có được, anh ta sẽ có cách lấy, chỉ sợ cô không có."Nhân sâm là của cô, chính cô mới có thể làm chủ, dựa vào cái gì cần người Diệp gia đồng ý?" Hạ Kiến Ninh "Đơn thuần" mà hỏi thăm.Hoa Chiêu cười cười: "Nhân sâm tuy là của tôi, nhưng có bán cho người đối với Diệp gia không có ý tốt hay không, dù sao cũng phải Diệp gia đồng ý? Bằng không thì tôi chẳng phải cũng giống Chu Lệ Hoa sao? Làm ít chuyện hại người thân?”Hạ Kiến Ninh nhìn khuôn mặt non nớt của cô sững sờ.Lần này đối mặt với Hạ Kiến Ninh, Hoa Chiêu không có hành xử giống đối mặt với những người khác, lần thứ nhất gặp mặt, trước giả bộ ngốc nghếch một chút, về sau lại căn cứ tình huống cân nhắc mà thay đổi..Đối mặt với Hạ Kiến Ninh, cô lựa chọn cứng rắn.Trước kia cô tuy rất kháng cự cùng anh ta chạm mặt, nhưng hiện tại đã gặp, trốn không thoát, vậy thì không thể nhường nhịn, dũng mãnh thắng!Không cần giả ngu với loại người này, dù sao trong vòng hai hiệp cũng sẽ bị nhìn thấu.Không bằng trực tiếp cho anh ta biết cô không dễ chọc, muốn gây chuyện gì đó trước, tốt nhất nên nghĩ kĩ.Hạ Kiến Ninh xác thực bắt đầu một lần nữa cân lại trọng lượng của Hoa Chiêu.Trước đây, hắn nghĩ đó chỉ là một cái tên, một cái tên gắn với Hoa Cường, một cô gái nông thôn không đáng kể.Hiện tại, thậm chí có chút khó giải quyết rồi…Diệp gia, cũng không phải cưới một cô gái nông thôn vô dụng, kéo thấp thực lực."Nhân sâm trăm năm, đều do Diệp gia làm chủ sao? Cô có điều kiện gì? Muốn đồ gì? 10 vạn? Một căn nhà lớn? Một công tác tốt? Thậm chí là thân phận cán bộ?"Giọng hắn hấp dẫn, nhưng lại nhấn mạnh vào chữ “Nhân sâm trăm năm”.Hoa Chiêu gật đầu: "Anh yên tâm, nhân sâm đủ trăm năm còn tốt hơn những gì anh lấy được lần trước. Còn tôi không muốn cái gì cả, điều kiện của nhà họ Diệp là điều kiện của tôi. Có lẽ, bọn họ hoàn toàn không muốn bán anh.” Cô xoè hai tay:" Vậy tôi chỉ có thể thực xin lỗi. "Hạ Kiến Ninh chỉ yên lặng nhìn cô, là một người thông minh ah.Nhà họ Diệp cuối cùng đã tìm được một thành viên nữ xuất sắc cho gia đình có thể bù đắp những thiếu sót của họ trong vấn đề này.Nhớ tới Diệp gia mấy người phụ nữ kia, thật là, một người so với một người càng vô dụng.Lần này, rốt cuộc cũng tìm được một người thông minh."Anh có thể gọi người nhà họ Diệp trở về. Tôi phải vào nhà nghỉ ngơi. Tạm biệt." Hoa Chiêu nói xong, xoay người vào nhà, đóng cửa lại.Cô vừa nhận ra, Diệp Thâm cùng Lưu Nguyệt Quế, có lẽ đều là bị anh ta gọi đi đấy, anh ta mới dám trắng trợn đến trước cửa như vậy.Trước khi đến, anh ta có lẽ cho rằng cô là một cô gái nông thôn dễ lừa, vừa vặn thừa dịp trong nhà không có người lừa cô bán đi nhân sâm.Hạ Kiến Ninh chằm chằm vào cửa lớn đóng chặt, cảm giác lúc cánh cửa đóng lại, rốt cuộc ngửi không thấy một tia mùi thơm kia nữa, đột nhiên nở nụ cười.Thú vị.......Người nhà họ Diệp rất nhanh liền quay trở lại, mấy người đàn ông Diệp gia về trước, ông Diệp, Diệp Mậu, Diệp Thâm, Diệp Danh cùng nhau trở về.Sau khi xuống xe, Diệp Thâm lao ra, trực tiếp mở cửa tới trước mặt Hoa Chiêu, thần sắc lo lắng hỏi: "Anh ta có làm em sợ không?"Hoa Chiêu sửng sốt một chút nở nụ cười: "Em không có hù dọa hắn là không tệ rồi. Hắn trực tiếp gọi điện thoại cho mọi ngươi trở về hay sao? Nói như thế nào?"Mấy người đàn ông đều không nói chuyện, nhìn nét mặt của cô.Nụ cười vẫn đẹp như vậy, trong sáng hoàn mỹ như hoa, ừm, thật sự không sợ hãi.Mọi người yên tâm.Diệp Danh càng là trực tiếp kêu đi ra: "Làm ta sợ muốn chết!"Anh ta vừa về nhà cầm hết tài sản trong nhà, 500 đồng đưa đến cho ông nội, đang chuẩn bị đi ra cửa đơn vị ứng tiền lương, điện thoại trong phòng liền vang lên.Không ngờ là Hạ Kiến Ninh đã đánh tới đấy."Anh ta nói đã tới tìm em nói qua rồi, nói trong tay em còn có một gốc cây nhân sâm trăm năm, anh ta muốn đến nhà thương lượng việc mua bán." Diệp Thâm vừa nói vừa cẩn thận kiểm tra toàn thân cô.Còn có một gốc cây nhân sâm trăm năm không đáng sợ, đáng sợ chính là Hạ Kiến Ninh vậy mà trực tiếp đến tìm Hoa Chiêu rồi! Mà lúc đó, chỉ có một mình cô ấy ở nhà.Ai biết Hạ Kiến Ninh ,tên tâm thần kia sẽ là gì Hoa Chiêu.Nói ví dụ như uy hiếp, ví dụ như đe dọa, thậm chí trực tiếp tổn thương… Mặc dù biết loại khả năng này không lớn, hắn còn muốn tới đàm phán chuyện mua bán, đây chính là một tên điên!Trên đường đi Diệp Thâm trong đầu đều là các loại suy đoán không tốt, tâm đều rối loạn. Bây giờ nhìn Hoa Chiêu không có việc gì, lòng anh rốt cục thở phào.Mọi người ngồi xuống sô pha, Diệp Thâm vẫn nắm tay Hoa Chiêu.Mọi người đều không quan tâm.Diệp Mậu hỏi: "Con còn có một cây nhân sâm trăm năm?"Diệp Danh hỏi: "Em đồng ý bán cho hắn rồi hả?"Lão Diệp nói: "Đem mọi chuyện kể từ lúc hắn đến cửa đều nói một lần."Hoa chiêu gật gật đầu, nói ra: "Hắn không vào cửa…"Cô đem chuyện đã xảy ra đều nói một lần, kể cả cuộc đối thoại giữa mình và Hạ Kiến Ninh. Sau khi nói xong, trong phòng khách có chút yên tĩnh, mấy người đàn ông đều yên lặng nhìn cô.Hoa Chiêu không muốn giả ngu trước mặt nhà họ Diệp. Để có được sự công nhận của một gia tộc, không thể chỉ dựa vào sự ngốc nghếch, cần để họ thấy được năng lực và kiến thức của bản thân, có như vậy mới được tôn trọng.Nhà họ Diệp cũng phải bắt đầu nhìn lại Hoa Chiêu rồi.Dù màn trình diễn hôm nay của cô không có gì là quá kinh ngạc nhưng cô cũng đủ bình tĩnh và tỉnh táo để không cho Hạ Kiến Ninh đạt được bất kỳ chỗ tốt nào, điều này đối với một cô gái xuất thân nông thôn mới 18 tuổi quả thực quá khó khắn. Hạ Kiến Ninh là ai? Là người bao nhiêu năm lẫn lộn trong chính trường, rất dễ bị hắn quấn vào, mấy câu đã bị nắm mũi dẫn đi.Nhưng Hoa Chiêu lại rất tỉnh, chẳng những không bị nắm đi, ngược lại còn để cho Hạ Kiến Ninh làm việc theo lời cô. Đây không phải tỉnh táo, đây đã là lợi hại. Diệp gia những tiểu bối có thể làm được điều này, chỉ có Diệp Thâm cùng Diệp Danh.Và trong việc xử lý nhân sâm, cô có thể lấy Diệp gia làm trọng, điều này thực sự đáng kinh ngạc. Không phải cô không biết giá trị của nhân sâm trăm năm, lúc trước đổi cho nhà họ Tào cô cũng đã hiểu hết rồi. Những điều kiện mà Hạ Kiến Ninh đề cập cũng rất hấp dẫn, và bất cứ ai cũng sẽ động lòng vì điều đó.Nhưng cô lại không hề bị lay chuyển.Nút thắt trái tim của ông Diệp lúc này dường như đã được tháo gỡ: Chủ trương của gia đình là để con cháu tự tìm vợ là không sai, chỉ có điều sai là ba người con trai của ông mắt đều bị mù! Nhìn tiểu Thâm nhà ông đi, ánh mắt thật tốt!



Bạn cần đăng nhập để bình luận