Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1276 - Con Khỉ Năm Đó



Chương 1276 - Con Khỉ Năm Đó



Chương 1276: Con Khỉ Năm ĐóVào phòng khách, Miêu Lan Chi quả nhiên khen ngợi những cô gái phía sau hai bà bạn già một trận.Đinh Lan dẫn theo 3 người, 2 cô gái lớn hơn 20 tuổi, một cô gái nhỏ tầm mười bảy mười tám tuổi.Nghe nói một người là con gái út, một người là cháu gái lớn, một người là cháu họ của bà ấy.Ngụy Phương mang theo bốn cô gái, một cô con gái út, hai cháu gái ngoài và một đứa con của gia đình họ hàng.Trong quá khứ mọi người đều không kế hoạch hóa gia đình, phàm là người phụ nữ có điều kiện tốt, bảo dưỡng tốt, đều có thể sinh đến hơn 40 tuổi, cho nên con gái út cùng cháu gái lớn kém mấy tuổi là chuyện bình thường.Diệp Danh chính là không có con, nếu như kết hôn có con, còn là con gái, hiện tại cũng đã là một cô gái trưởng thành.Mấy cô gái được di truyền tốt, mỗi người đều rất đẹp, trong veo như nước đấy.Miêu Lan Chi giống như bước vào một vườn rau, chọn hoa mắt, xem cây nào cũng hài lòng.Mấy cô gái cũng được người nhà dạy dỗ rất tốt.Miêu Lan Chi cười hỏi: "Đều theo nghiệp của gia đình sao? Cũng là một diễn viên?”Đinh Lan lập tức cười gật đầu: "Không sai biệt lắm, Triệu Tuệ ở xưởng phim phía Nam, đã đóng qua hai vai nhỏ, Triệu Tuệ và cháu gái tôi Trình Giai Giai đều ở trong đoàn phim, diễn từ nhỏ đến lớn.”Tình huống bên Ngụy Phương cũng giống vậy, mấy cô gái, kể cả con cái của người thân cũng đang làm diễn viên.Đó là ảnh hưởng của gia đình."Không thể so sánh với bà, con gái đã là diễn viên nổi tiếng rồi, nghe nói hiện tại con dâu cũng đang quay phim? Bà thật lợi hại, đã dạy con dâu sao?” Đinh Lan cười nói.Giới nghệ sỹ lớn như vậy, Hoa Chiêu đi quay phim, Miêu Lan Chi không ít lần khoe khoang với bạn bè, còn muốn mọi người đến lúc đó chờ xem.Tất cả họ đều biết."Con bé là người mới, luyện chút thử xem, hiện tại dạy còn hơi sớm." Miêu Lan Chi cười nói.Nhưng nhìn nụ cười trên mặt bà lại giống như đang khoe khoang.Hoa Chiêu đặc biệt có thiên phú diễn xuất, bà cũng không dạy, sau lưng Dương Lập đã khen với bà, nói còn tốt hơn nhiều so với bà năm đó, Miêu Lan Chi đương nhiên rất cao hứng, trò giỏi hơn thầy mà, tuy rằng không phải bà dạy ra nhưng nhất định là bị bà ảnh hưởng, tuyệt đối, chạy không thoát được.”“Con bé còn nấu ăn rất ngon, hôm nay đã nói con bé chuẩn bị cho các người mấy món ăn, các người nếm thử.” Miêu Lan Chi nói.Hoa Chiêu lập tức đứng lên muốn đi phòng bếp.Không còn cách nào khác, trong nhà không thuê giúp việc nấu cơm, bình thường nấu cơm không phải cô thì là Miêu Lan Chi.May mà Miêu Lan Chi đã luyện được tay nghề, bằng không sẽ không chịu nổi."Ai nha, con dâu bà tự mình nấu cơm? Gia đình bà không mời lính phụ trách sinh hoạt sao?” Đinh Lan hỏi.Các lãnh đạo lớn đều có, bà cho rằng nhà Miêu Lan Chi cũng có.Miêu Lan Chi có, Diệp Thâm hiện tại xuống rồi, lại không có.Hơn nữa anh không thích người lạ ở nhà.Hoa Chiêu càng không thích.“Mau đi, giúp chị dâu các con nấu cơm đi!” Đinh Lan và Ngụy Phương nói.Bảy cô gái lập tức đi theo phía sau Hoa Chiêu, Hoa Chiêu muốn đẩy cũng không đẩy được."Thật không được, phòng bếp không lớn như vậy, không thể xoay người được." Hoa Chiêu nói: "Như vậy đi, một nhà ra một người giúp một tay là được.”Con gái của Đinh Lan là Triệu Tuệ lập tức đứng ra ôm lấy một cánh tay của cô: "Em đến đây, ở nhà em hay nấu cơm, tay nghề tốt hơn hai người bọn họ.”Triệu Chân bĩu môi nhìn cô một cái, không tiến lên nữa.Trình Giai Giai mím môi cười một chút, thu chân lại.Ngụy gia bên này, bốn cô gái trao đổi ánh mắt nửa ngày, cuối cùng cháu gái ngoại Ngụy Phương, lớn tuổi nhất trong đó, Chu Tình nhẹ nhàng cười đứng ra: "Để em, em ở nhà thường xuyên nấu cơm, coi như cũng được.”Ánh mắt Hoa Chiêu xẹt qua mấy người, cười và đưa hai người xuống.Chờ vào bếp, hai cô gái mới phát hiện Hoa Chiêu đang "lừa gạt người khác".Phòng bếp này lớn đến mức không chỉ bảy tám người, lại thêm bảy tám người nữa cũng thoải mái, giống như phòng bếp khách sạn vậy."Nhiều người có ích lợi gì, thật sự không cần nhiều người như vậy." Hoa Chiêu cười nói: "Tôi nấu cơm rất nhanh.”Cô sai hai người, người này rửa rau, người kia thái rau, cô tự mình xuống tay chuẩn bị mấy món ăn, quả nhiên, xào lên cũng giống như đầu bếp nhà hàng, động tác nhanh nhẹn.Nửa giờ đã xào ra bảy tám món, hơn nữa bên cạnh còn nấu hai nồi canh, mấy món thịt nguội, một bàn tiệc đã chuẩn bị xong.Ngoài cửa, Diệp Danh đột nhiên xông vào.Anh tới tìm Hoa Chiêu "tính sổ"!Lại lừa anh!Vội vã gọi anh trở lại, anh còn nghĩ ràng đã có chuyện gì xảy ra!Kết quả vừa vào nhà đã đụng vào một đám oanh oanh yến yến, trong nháy mắt anh biết mình đã bị lừa.Xã giao một vòng liền đi ra tìm Hoa Chiêu "tính sổ", kết quả trong phòng này còn có hai người.Anh lập tức treo lên nụ cười tao nhã hỏi: "Xem ra anh đến đúng lúc, có thể bưng thức ăn lên.”Hoa Chiêu cười với anh cả, cô thật sự không phải cố ý… lúc ấy mẹ chồng đang canh giữ bên cạnh cô, cô dám thông báo tin tức để anh cả phát hiện dị thường không trở về, cô sẽ bị mắng.Hơn nữa, tuổi Diệp Danh thật sự không còn nhỏ nữa, nên cô chỉ có thể ở một bên xem náo nhiệt.Triệu Tuệ cùng Chu Tình nhìn thấy anh cũng sửng sốt, thẳng đến khi Diệp Danh bưng mâm xoay người, các cô mới phục hồi lại tinh thần.Triệu Tuệ nhịn hai giây hỏi: "Chị dâu Hoa, đó là ai vậy?”Hoa Chiêu trừ cô ta một điểm, tuổi không nhỏ, nghe nói đã 25, còn không biết nói chuyện như vậy sao?Còn chị dâu Hoa, nghe giống như gọi một phụ nữ trung niên vậy.Hoa Chiêu cười nói: "Đây là anh cả nhà chị, Diệp Danh."“Ah! Hóa ra là Diệp Danh!" Triệu Tuệ thoáng cái liền xông ra ngoài, hét: "Diệp Danh! Anh còn nhớ em không?”Diệp Danh bưng mâm cơm, bất đắc dĩ xoay người, thản nhiên mỉm cười nói: "Cô là?”“Em là Tuệ Tuệ! Khi còn bé anh đã đến nhà em, chúng ta đã chơi với nhau!” Triệu Tuệ đứng trước mặt anh ngửa đầu kích động nói.Diệp Danh cúi đầu nhìn cô ta một cái cười nói: "Không có khả năng.”Nhìn anh lớn hơn cô ta mười tuổi, anh còn chơi với cô ta?"Sao không thể? Có ảnh chụp làm chứng!" Triệu Tuệ kích động nói: "Ngay bên bờ sông, anh ôm em lên đùi, chúng ta chụp ảnh!"Khóe miệng Diệp Danh cứng đờ, liên tưởng đến thân phận của cô ta, hỏi: "Lúc ấy cô bao nhiêu tuổi?""5 tuổi!" Triệu Tuệ kích động nói.Diệp Danh: " Vậy mà còn nhớ rõ, trí nhớ không tệ.”Anh nhớ, lúc trước nghỉ phép, anh đi ra ngoài chơi, quả thật được mẹ nhờ đến nhà Đinh Lan thăm một chút, nhà Đinh Lan ở bên bờ sông Trường Giang.Triệu Tuệ giống như một con khỉ, tuổi còn nhỏ còn muốn làm hướng dẫn viên du lịch cho anh, dẫn anh đi chơi bên bờ sông, thực tế là muốn xuống nước bơi lội.Mang theo anh, người lớn mới có thể cho đi, cũng yên tâm.Anh tất nhiên sẽ không để Triệu Tuệ xuống nước, xảy ra chuyện anh không chịu trách nhiệm được.Liền lôi kéo Triệu Tuệ dỗ dành một trận, cuối cùng dùng ảnh chụp và đồ ăn vặt mới lừa được cô ta về nhà.Con khỉ kia bây giờ đã lớn như vậy.Hình như vẫn làm cho anh có chút đau đầu.Diệp Danh xoay người tiếp tục đưa thức ăn lên.Triệu Tuệ đi theo bên cạnh anh ríu rít: " Sao anh không thay đổi vậy? Vẫn đẹp như năm đó! "“Cảm ơn đã khen ngợi, nhưng tôi già đi rất nhiều, tôi cũng là người sắp 40 rồi." Diệp Danh nói."Nào có?" Triệu Tuệ kinh ngạc hét lên, đánh giá anh từ trên xuống dưới: "Em thấy anh giống như 28! Trẻ hơn anh trai em vài tuổi!”



Bạn cần đăng nhập để bình luận