Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 690 - Người Đàn Ông Của Tôi.



Chương 690 - Người Đàn Ông Của Tôi.



Chương 690: Người Đàn Ông Của Tôi.Biểu hiện của Diệp Thâm cũng không có gì kỳ lạ, hiện tại tầm mắt của cả bàn đều ở trên người Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đã lấy mũ xuống, để lộ mái tóc đẹp và khuôn mặt hoàn mỹ, phía trước của chiếc áo khoác len cashmere màu trắng hơi mở ra, để lộ ra chiếc áo lông màu cam bó sát bên trong.Cái gì gọi là gương mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, đây chứ đâu.Xinh đẹp chẳng phân biệt biên giới, hiện trong đại sảnh vô số ánh mắt đều tập trung trên người Hoa Chiêu.Trước đó có rất nhiều đàn ông cố tiếp cận cô, nhưng sau khi Hoa Chiêu từ chối, bọn họ cũng không dám đi quá xa.An ninh trong sòng bạc rất nghiêm ngặt, không thể để xảy ra rắc rối hay cãi vã.Ánh mắt của Diệp Thâm cuối cùng cũng từ trên người Hoa Chiêu dời đi, cô bình tĩnh làm cho anh yên tâm.Vừa rồi trong nháy mắt, điều anh sợ nhất chính là cô sẽ phá bỏ thân phận của anh.Nhưng cô đã không làm vậy, cô thậm chí không thèm liếc mắt nhìn anh thêm một cái, giống như không biết anh.Cô vợ nhỏ của anh chính là thông minh lanh lợi như vậy, xinh đẹp đáng yêu!Trong lòng Diệp Thâm lập tức vừa an tâm lại khổ sở, nhưng hơn cả là lo lắng. . . Cô sẽ không hiểu lầm chứ?Nhưng anh không thể giải thích.Hắn gian nan mà dời ánh mắt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.Quả nhiên, ánh mắt Dương Trung còn dính chặt trên người vợ anh, nước miếng cũng sắp chảy xuống rồi!Ánh mắt Diệp Thâm trầm xuống.Dương Trung lúc này cũng nói: "Xin hỏi tiểu thư có phải là người Trung Quốc không?"Ánh mắt Hoa Chiêu quét qua hắn ta và Diệp Thâm, còn có người phụ nữ treo trên người Diệp Thâm, nhàn nhạt gật đầu."Ah, vậy thì thật là có duyên! Ở chỗ này vậy mà có thể gặp được đồng hương!" Dương Trung nói bằng tiếng phổ thông chuẩn, thậm chí mang theo chút khẩu âm Bắc Kinh.Hoa Chiêu cười nhạt một tiếng, ánh mắt xẹt qua mặt Diệp Thâm: "Là rất có duyên đấy."Trong lòng Diệp Thâm gấp đến độ dời sông lấp biển, rất muốn đem Chu Mạn Lệ bên cạnh đẩy ra, nhưng không được, như vậy sẽ bị lộ.Dương Trung còn muốn lên tiếng, Hoa Chiêu đã ra hiệu chia bài, có thể bắt đầu.Nhà cái cũng không muốn mọi người trong bàn trò chuyện mà không đóng góp, liền hỏi thăm những người trong bàn.21 điểm thì có thể chơi được 2-6 người, lúc này đã có 5 người ngồi trên bàn.Người đang treo trên cánh tay Diệp Thâm kia không tính, thoạt nhìn chính là một cái phụ kiện.Ánh mắt của Chu Mạn Lệ cũng luôn ở trên người Hoa Chiêu, người phụ nữ xinh đẹp như vật thật sự rất ít thấy, Diệp Thâm vừa rồi cũng phải nhìn chằm chằm vào nữa nha.Hừ!Chu Mạn Lệ liếc Hoa Chiêu trắng mắt.Hoa Chiêu đã không nhìn bọn họ nữa, chỉ nhìn bài trong tay mình.Chơi 21 điểm, trừ phi vận khí thật sự không tốt, bằng không thì ai có thể chơi đùa với cô?Cô đem tay phải nhẹ nhẹ đặt ở trên mặt bàn, ai có bài gì, vừa được chia đến bài gì, vừa xem đã hiểu ngay. . .Hôm nay cô sẽ an vị trên cái bàn này không đi! Cô ngược lại muốn nhìn xem Diệp Thâm cùng người phụ nữ này có quan hệ như thế nào.Tuy hết lần này tới lần khác đều nói với bản thân rằng mọi thứ đều là giả dối, Diệp Thâm không thể nào là loại người này.Nhưng cánh tay sáng loáng cọ cọ kia, vẫn đâm vào mắt cô.Đó là người đàn ông của cô! Ngoại trừ cô ra, ai cũng không được động vào!Hoa Chiêu liền thắng liên tiếp năm bàn.Lập tức đem hai người khác doạ chạy.Hai người này một nam một nữ, tóc hoa râm, tuổi không nhỏ, tới nơi này để chơi đùa đấy, không phải mất tiền xem mỹ nữ đấy.Có vẻ như họ đã hết may mắn ở bàn này, vậy thì đổi một bàn khác."Tiểu thư, vận may không sai ah." Dương Trung cười nói: "Hoặc là kỹ năng đánh bạc rất cao siêu?"Hoa Chiêu quét mắt nhìn hắn một cái: "Tôi chưa từng đánh bạc. Là lần đầu tiên chơi, may mắn mà thôi.""Vậy thì thật là quá may mắn." Dương Trung liếc nhìn đống thẻ đánh bạc trước mặt cô.Lý do cô có thể thắng doạ hai người kia chạy là vì cô đặt cược rất lớn, một lần 1000 đô, có đôi khi thắng nhân đôi, người bình thường phụng bồi không nổi."Tại hạ Dương Trung, không biết tiểu thư xưng hô như thế nào?""Tôi họ Phương." Hoa Chiêu thuận miệng nói ra một cái họ.Hoa là không thể nói được, Diệp cũng không an toàn, cúi đầu trông thấy lá bài là phương đấy, vậy thì họ Phương a."Phương tiểu thư. . ."Hắn còn chưa nói xong, Hoa Chiêu liền cau mày nói: "Sao anh nói nhiều như vậy?""Chia bài." Cô nói với nhà cái nói.Dương Trung tuy rằng trên mặt vẫn mang theo ý cười, nhưng trong mắt lại là lạnh lùng. Hắn không ngại phụ nữ có chút tính tình, nhưng không cho hắn mặt mũi thì không được.Nhà cái rất nhanh đã chia bài.Hoa Chiêu lại thắng liền ba ván.Hiện tại ngoại trừ trước mặt Diệp Thâm còn có chút ít thẻ đánh bạc, trước mặt Dương Trung một cái cũng không có.Diệp Thâm đột nhiên đứng lên: "Đã muộn rồi, chúng ta đi thôi."Dương Trung cười cười, vừa hay đúng ý hắn, đoán chừng là có tên nhãi này ở đây, người phụ nữ này mới không để hắn vào mắt!Chu Mạn Lệ chính là một ví dụ!"Cậu đi về trước đi, tôi còn muốn chơi trong chốc lát." Dương Trung nói.Diệp Thâm nhíu mày: "Không được, tôi đã đồng ý với cha anh, phải để ý đến anh, anh không thể rời khỏi tầm mắt tôi.""Ai nha tôi cũng không phải đứa trẻ 3 tuổi! Không cần cậu chiếu cố! Nếu phải đi thì chính cậu đi!" Dương Trung không nhịn được nói.Diệp Thâm nhìn hắn nửa ngày, dường như kìm nén được tức giận, lại ngồi xuống.Dương Trung cười lạnh một tiếng, lại là một kẻ nịnh bợ cha hắn, vậy hắn liền không khách khí."Anh Tô, cho tôi mượn ít thẻ đánh bạc, đến lúc đó tìm cha tôi lấy lại. Tôi muốn cùng Phương tiểu thư chơi thêm vài ván." Dương Trung nói.Ánh mắt Diệp Thâm rốt cuộc cùng Hoa Chiêu giao nhau.Hoa Chiêu nhìn anh cười cười: "Vị này chính là Tô tiên sinh? Tôi khuyên anh đừng cho mượn, mượn bao nhiêu thua bấy nhiêu."Dương Trung lập tức hô: "Khẩu khí thật lớn! Còn nói mình chưa từng chơi? Tôi đây muốn cùng cô chơi một trận!"Hoa Chiêu nhìn về phía hắn.Biết rõ cô thật sự có tài còn muốn cùng cô chơi đùa, cô khẳng định suy nghĩ của mình.Vốn dĩ, có một vài trận trước cô không nhất định sẽ thắng đấy.Dương Trung hoặc là lúc điểm số vẫn còn 10 điểm đã sớm vứt bài nhận thua, hoặc là lúc lớn hơn bài cô cũng vứt bỏ bài nhận thua, hoặc là cố ý phát nổ.Lại để cho cô thắng.Cô còn tưởng rằng hắn muốn đưa tiền cho cô để kiếm hảo cảm, xem ra đã đoán sai, hắn còn có ý khác."Vậy thì cùng nhau chơi." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm há mồm muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn câm miệng, từ trên người móc ra một tờ chi phiếu 100 nghìn đô đưa cho Chu Mạn Lệ đi đổi thẻ đánh bạc.Trong thời đại không thể quẹt thẻ tín dụng, tốt nhất nên dùng chi phiếu của ngân hàng, và ngân hàng sẽ đổi vô điều kiện cho người mang chi phiếu đến, bất kể lý do là gì và thủ tục rất đơn giản.Hai mắt Hoa Chiêu sáng ngời, cười hì hì nói: "Tô tiên sinh rất có thực lực ah, xưng hô như thế nào?""Tô Hằng." Diệp Thâm thản nhiên nói.Hoa Chiêu gật đầu: "Tô Hằng, tên rất hay, tôi nhớ kỹ rồi."Dương Trung đã nhịn không được, quả nhiên, có tên nhãi này ở đây, phụ nữ đều sẽ không nhìn thấy hắn!"Phương tiểu thư tốt nhất là đừng nên nhớ thương anh Tô, người ta đã có chủ đấy, chính là vị phu nhân xinh đẹp vừa rồi, không bằng cô nhìn tôi, tôi vẫn độc thân, hơn nữa so với hắn còn có tiền hơn! Chỉ có điều hôm nay không mang mà thôi.""Ah? Không biết vị tiểu thư kia xưng hô như thế nào?"Chu Mạn Lệ vừa vặn trở về, thuận thế khoác cánh tay Diệp Thâm, khiêu khích mà nhìn Hoa Chiêu: "Tôi là Chu Mạn Lệ, như thế nào, cô có ý với người đàn ôngg của tôi? Tôi khuyên cô vẫn nên chết chút tâm này đi, lòng anh ấy cũng không phải người bình thường có thể đả động đấy."Cô ta đã cố gắng một năm rồi, vậy mà không nhận nổi một khuôn mặt tươi cười!Diệp Thâm rốt cuộc chịu không được rồi, nhíu mày đẩy Chu Mạn Lệ ra: "Chú ý thân phận của cô, tôi cũng không phải người đàn ông của cô, cô còn không xứng.""Ha ha!" Dương Trung rốt cuộc bật cười: "Cô xem, Chu tiểu thư, hắn đã vô tình như vậy! Làm tình nhân của hắn, không bằng cho tôi làm, tôi làm cô đấy. . ."Lời còn chưa nói hết hắn đột nhiên rất hối hận, bên cạnh còn có một người đang xem cuộc vui đây này!Hiện tại có vị Phương tiểu thư này ở đây, hắn có chút chướng mắt Chu Mạn Lệ rồi."Ah, Phương tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, tôi chỉ nói giỡn thôi."Hoa Chiêu "Hừ" một tiếng theo nhà cái rời đi.Bước chân nhẹ nhàng.Cô đã nghe hiểu Diệp Thâm biến tướng giải thích, cô tin tưởng anh ấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận