Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 64 - Nhắc Nhở



Chương 64 - Nhắc Nhở



Chương 64: Nhắc Nhở.Trương Quế Lan quay người đi rót nước.Hoa Chiêu không ngăn cả, con dâu rót cho mẹ chồng cốc nước, việc nên làm.Bà Lưu nhìn một vòng người trên bà, nói xoáy: “Các người không đưa cho mẹ con tôi mấy cái ghế để ngồi? Đây là nhà con dâu tôi, chúng tôi đã đi thật xa mới đến đây, sáng sớm đã phải đi tàu, đến cơm còn chưa ăn, lại đi xa như vậy, mệt chết đi được.”Thím Mã cũng nói xoáy: “Khó mà làm được, đây tuy là nhà con dâu bà, nhưng mấy cái bàn cái ghế này đều là của nhà chúng tôi đấy, không thừa cho bà ngồi.”Cái nhà mới của Trương Quế Lan, cái giường cái chiếu cũng không có, đừng nói đến bàn ghế ngồi. Ngược lại cũng đang nhờ người trong thôn làm một bộ mới, nhưng vẫn chưa xong.Bà Lưu lập tức giận đến trừng mắt, đồ nhà người ta, bắt người ta nhường lại cũng không tốt.Lưu Hướng Tiền trầm mặc đứng sau lưng bà ta.Người trong thôn nói rất đúng, người nhà họ Lưu là một gia đình cực phẩm, đặc biệt Lưu Hướng Tiền, trong nhà đối với Trương Quế Lan lợi hại vô cùng, giống như hắn chính là trời, là thần, là chúa tể của cô vậy. Nhưng ra khỏi cửa, hắn cái gì cũng không phải. Người khác xem thường mẹ hắn, hắn cũng không biết phải cãi lại như thế nào.Lưu Thông so với hắn ta còn mạnh hơn một chút, nhưng cũng là có lòng mà không đủ lực, hắn hiện tại toàn thân đều đau nhức, không dám trêu chọc những người phụ nữ đã có chồng này, ngày hôm qua hắn cũng đã linh giáo qua thủ đoạn của những người này, véo người rất đau. Toàn thân hắn bây giờ vẫn còn những vết xanh tím như hạt đậu đều là do họ cấu véo ra đấy.Trương Quế Lan đưa một chén nước đi ra.Bà Lưu uống một hơi hết sạch, đưa tay ném vỡ.“BA~” Cái ly chia năm xẻ bảy.“Vậy mà chỉ có một chén nước! Không nhìn thấy chồng cô cũng khát sao? Còn hai đứa con của cô nữa! Chúng ta không uống coi như xong, bọn chúng đi xa như vậy, cô không biết đau lòng sao? Có người làm mẹ như vậy đấy? Đến miếng nước cũng không để cho con mình uống! Lòng lang dạ sói đấy!”Lưu Đại Vĩ cùng Lưu Tiểu Vĩ lập tức nhìn Trương Quế Lan tràn đầy oán khí.Trương Quế Lan đứng ở đó không biết làm sao, gấp đến độ muốn khóc.Mọi người giờ mới có thể lĩnh giáo sự lợi hại của bà già này, cao thủ châm ngòi ly gián.“Bà đây chính là đã hiểu lầm!” Hoa Chiêu lên tiếng: “Trong nhà chỉ có một cái ly này, tự nhiên sẽ rót nước cho bà uống trước, sau đó mới đến con bà, cuối cùng mới có thể cho hai đứa con của bà ấy uống, bình thường không phải đều như vậy sao? Nhà của bà có cái gì ăn ngon uống tốt đều đưa cho bà trước, cuối cùng mới tới hai đứa trẻ, mà chính bà ấy căn bản không có phần?”Người nhà họ Lưu đều sững sờ, con nhóc này sao lại biết? Trương Quế Lan nói?Hoa Chiêu tiếp tục nói: “Muốn nói không đau lòng đứa trẻ, cũng là bà không đau lòng chúng! Bà vừa rồi sao không đem nước cho chúng uống trước? Bà bình thường cũng chỉ chia một ít thức ăn cho chúng nó? Ngược lại còn muốn trách cái gì? Bà cũng không đau lòng cho bọn chúng. Bà ấy thương con, đưa nước cho chúng uống trước, bà sẽ cho phép sao?”Hoa Chiêu xuỳ~ cười một tiếng: “Thật sự là ác nhân cáo trạng trước.Còn diễn tốt một màn!”Lưu Đại Vĩ cùng Lưu Tiểu Vĩ nhìn Hoa Chiêu, mờ mịt mà nháy mắt mấy cái, hình như đúng là như vậy…Hoa Chiêu tiếp tục bổ sung: “Hiện tại bà đem chén nước duy nhất làm vỡ, còn muốn túm lấy bà ấy làm ầm ĩ, bà có từng nghĩ đến hai đứa bé vừa khát vừa mệt sao? Bọn họ không phải đợi bà làm loạn hết một giờ sau mới có thể uống nước sao?”“Bà làm gì có nửa điểm đau lòng cho bọn chúng? Bà chính là muốn châm ngòi ly gián, tiện thể bắt nạt người khác mà thôi.”Bà Lưu bị nghẹn đến không thở nổi.Tất cả tâm tư trong lòng đều bị đoán đúng? Còn ở trước mặt mấy đứa nhỏ bị chỉ ra rõ ràng như vậy, về sau có thể làm gì bây giờ?Bà ta quay đầu nhìn về phía Đại Vĩ, Tiểu Vĩ, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt chúng nhìn bà không giống lúc trước, mang theo dò xét cùng hoài nghi.Đứa trẻ 10 tuổi cùng 8 tuổi đã không còn nhỏ nữa, cũng bắt đầu hiểu chuyện rồi. Không xong!“Mày là ai? Tại sao lại nói nhảm nhiều như vậy? Chuyện nhà tao, mày thì biết cái gì! Còn ở đây xen vào chuyện nhà người khác.”Hoa Chiêu giơ tay chỉ cái ly trên mặt đất: “Bà làm vỡ ly của tôi, 5 mao tiền một cái, bồi thường tiền.”Bà Lưu đang khí thế bỗng dừng lại.Hoa Chiêu đột nhiên quay đầu nói với Trương Quế Lan: “Đừng đứng ở chỗ này không dám động, Còn không mau đi rót nước cho con trai? Bằng không người ta lại nói không đau lòng đứa nhỏ rồi. Đi nhanh nếu không bà ta sẽ đánh người, chửi người không cho đi đấy, hai đứa nhỏ vừa khát vừa mệt rồi, bà ta đau lòng ~”Câu cuối âm dương quái khí, nghe rất mỉa mai.Bà Lưu cũng rất phối hợp, vẻ mặt muốn cãi lại bị kìm nén. Đau lòng ở đâu? Rõ ràng là bị người ta nói trúng tim đen, không dám náo loạn.“Ha ha ha~” Mấy người phụ nữ ngồi bên cạnh cười rộ lên. Mồm mép của Hoa Chiêu cũng thật là lợi hại. Câu chữ rõ ràng mà có thể đem người ta tức chết, không giống các bà, cần phải đào hết mười tám đời tổ tông nhà đối phương mới được.Trương Quế Lan nhanh chóng đi lấy một gáo đựng nước, đưa tới, theo thói quen mà đưa cho Lưu Hướng Tiền. Ở Lưu giá chính là phân phối theo trình tự như vậy.“Sao lại không đau lòng đứa trẻ như vậy!” Hoa Chiêu cao giọng nhắc nhở bà: “Tranh thủ đem nước cho hai đứa nhỏ, không nghe thấy mẹ chồng cứ đem câu đau lòng đứa nhỏ treo bên miệng sao? Bọn nhỏ muốn uống một ngụm nước, bà ta đã gấp đến độ đem ly đánh vỡ! Xem ra đau lòng đứa nhỏ nhiều lắm? Về sau cứ như vậy mà làm, có cái gì ngon đều đem cho đứa nhỏ trước, những người khác để sau”Trương Quế Lan lập tức đưa nước cho hai đứa nhỏ.“Cô dám.” Bà Lưu lập tức nổi giận.Hai đứa nhỏ lập tức bị doạ đến run rẩy, sửng sốt không dám tiếp nhận bầu nước kia.“Xem đi!” Hoa Chiêu cười đến châm chọc: “Chính là hư tình giả ý, châm ngòi ly gián! Rõ ràng chính mình không cho phép đứa nhỏ uống trước, còn oán trách người khác không đau lòng con mình. Việc này bà từng làm cũng không ít lần nhỉ?”Lời nói thẳng thừng như vậy…Trong lòng Lưu Đại Vĩ cùng Lưu Tiểu Vĩ rốt cuộc cũng tỉnh ngộ. Trước đây,việc này đúng là xảy ra không ít, bọn họ cũng vì vậy mà ngày càng không thích mẹ mình. Thì ra là thế à…Bà Lưu muốn tức điên lên: “Mày là ai? Ngồi trong nhà tao làm gì? Cút nhanh lên! Cút hết đi!”Những người khác cũng nổi giận.“Chỗ này là nhà của Trương Quế Lan, bà là mẹ chồng cũng không ở được! Cái nhà này chỉ có Trương Quế Lan đứng tên! Không liên quan gì đến bà!”“Phi! Cô ta là con dâu của tôi, chúng ta chính là người một nhà, đồ của cô ta cũng là của chúng ta! Cái nhà này của cô ta cũng chính là của chúng ta!” Bà Lưu nói.“Nếu là người một nhà, vậy nhà của các người ở huyện thành cũng là nhà của bà ấy rồi? Ngày nào đó bán đi, cũng sẽ chia cho bà ấy một phần?” Hoa Chiêu hỏi.“Phi! Nằm mơ! Đó là nhà tổ của nhà họ Lưu chúng ta, cùng cô ta có quan hệ gì?” Bà Lưu chỉ vào mặt Hoa Chiêu mà mắng.Mọi người thật sự nhìn không nổi nữa.“Cái bà lão này thật không biết xấu hổ.”“Đều là niên đại nào rồi, đến giờ vẫn còn giữ tư tưởng phong kiến, mọi thứ của con dâu đều thuộc về bà ta? Đây là bán mình cho nhà bà ta rồi hả?”“Chúng ta đi tố cáo bà ta.”Bà Lưu lập tức nhũn xuống.Văn kiện tháng 7 năm 76, phong trào 10 năm chính thức kết thúc, đối với những người dân tầng dưới cùng mà nói, có qua 10 năm cũng giống nhau, dân chúng cũng có thể thu thập bà ta.Mấy người phụ nữ trong thôn cảm thấy chủ ý này không tệ, càng nói càng hang hái, đã có người muốn đi tìm Triệu Lương Tài, trước tiên mấy người các bà đấu một trận với cái lão bà này.Hoa Chiêu lại biết không dễ dàng như vậy, người ta cũng không phải người trong thôn, các cô theo lý là không thể xen vào. Cô cũng không muốn đấu tố bà ta, đến lúc đó mà bắt đầu loạn…đem cái bà lão này xảy ra chuyện gì không hay, cô còn phải chịu trách nhiệm.Hoa Chiêu ngăn mọi người lại, nhìn bà Lưu khí thế đã không còn hung hang càn quấy nói: “Sớm thành thật như vậy không phải xong rồi sao, nói đi, hôm nay các người đến đây có chuyện gì?”Cô nói xong ra hiệu cho Trương Quế Lan tiếp tục đưa nước cho hai đứa nhỏ, lần này bà Lưu không dám ngăn cản, hai đứa nhỏ lúc này mới dám nhận lấy, uống cạn bầu nước.



Bạn cần đăng nhập để bình luận