Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1532 - Cá cắn câu



Chương 1532 - Cá cắn câu



Chương 1532: Cá cắn câuSuzana vẫn luôn nhìn chằm chằm không rời mấy khối đá thô.Cho đến khi nhìn thấy Hoa Chiêu thu thập chi phiếu, hoặc là rương tiền mặt, đang đứng bên kia đếm tiền, cô ta mới thật sự xác định đây không phải là giả.Buổi chiều cô ta còn cố ý gọi điện thoại về nước tìm người đáng tin nghe ngóng, quả thật có chuyện đổ thạch thế này, những khối đá kia cũng thật sự có giá trị.Tất cả những thứ này không phải là Hoa Chiêu cố tình lừa gạt cô ta.Buổi sáng cô ta cược thua là do vận may không tốt.Giống như Hoa Chiêu bây giờ, bỏ ra mấy ngàn vạn mua thêm một ít, mua mấy chục hơn trăm khối đá thô, chắc chắn có thể cược thắng.Mấy ngàn vạn lập tức đổi lấy mấy tỷ.Trái tim cô ta lại bắt đầu đập thình thịch.Vẫn luôn đứng ở bên cạnh nhìn Hoa Chiêu đếm tiền xong, người ta đi rồi, cô ta vẫn chưa đi, cô ta đứng giữa đống đá vụn kia, vuốt ve chúng.Hoa Chiêu và Diệp Thư trở về phòng, Diệp Thư lập tức hỏi cô: "Em cảm thấy hôm nay cô ta có cắn câu không?""Nhất định sẽ cắn câu." Hoa Chiêu nói: "Cô ta lớn tuổi rồi, không có kịch bản để quay, không kiếm ra tiền. Gia sản còn dư lại là tài sản cố định, cũng không nằm trong tay cô ta, cô ta không có chỗ kiếm ra tiền, chỉ có thể dựa vào đánh cuộc."Nghe nói cô ta đã thua hết mấy trăm vạn ở trong sòng bạc."Đây là tin tức hồi chiều bên phía Diệp Danh truyền đến.Anh ta đã phái người đi qua tiếp cận Mori Địch Luân rồi, thuận tiện nghe ngóng tin tức về O’Neill và Suzana."Đổ thạch toàn dựa vào vận may, không có những trò gian lận như trên sòng bài, xác suất thắng được lại lớn và nhiều, tốt biết bao." Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái với Diệp Thư.Tất nhiên đổ thạch cũng có thể gian lận, có thể làm giả.Nhưng mà bây giờ rất ít giả mạo, gần như không có.Hôm nay Suzana nhìn thấy tình huống ở trên người Hoa Chiêu chính là một đêm chợt giàu.Thánh nhân mới không động lòng."Chờ đến khi cô ta động lòng, thua sạch tiền, sau đó thì sao?" Diệp Thư hỏi Hoa Chiêu."Sau đó cho cô ta vay lãi suất cao, tiếp đó để cho O’Neill tới cứu cô ta, sau nữa thì để cho cảnh sát bắt O’Neill đi." Hoa Chiêu nói: "Cuối cùng, để cho Mori Địch Luân tới cứu con cái ông ta."Ba người một già hai trẻ nhà đó phải ở chung một chỗ mới có thể dùng một lưới bắt hết.Nếu không trực tiếp đánh hai người nhỏ, người già ở bên kia làm chuyện xấu.Đánh già thì mấy đứa nhỏ nhảy nhót lung tung khắp nơi.Bây giờ Hoa Chiêu cũng không tiện đi qua nước Mỹ, vậy cũng chỉ có thể để cho Mori tới, hỏi ông ta tung tích thuốc giải."Nghe cũng không tệ." Tâm trạng của Diệp Thư rất tốt, chờ Mori đến là có thể biết về độc của cô ấy.Nhiều ngày như vậy, rốt cuộc tâm trạng của cô ấy đã tốt hơn.Sau đó lại nghĩ tới Diêu Khôn.Tâm trạng nhất thời lại không tốt ..."Tình hình bên phía anh ấy thế nào rồi?... Sao vẫn chưa đến tìm chị?" Diệp Thư lẩm bẩm.Cô ấy muốn ly hôn với anh ta, anh cứ âm thầm chấp nhận như vậy sao? Không điên cuồng đến tìm cô ấy để níu kéo sao?Hoa Chiêu cười nói: "Không phải là anh ấy đã gọi điện thoại cho anh cả và em à?""Gọi điện thoại thì đã gì ..." Diệp Thư lầm bầm."Sau đó không gọi lại được nữa." Hoa Chiêu nói: "Em đã ra lệnh cho vệ sĩ không nhận điện thoại của anh ấy, thấy cuộc gọi đến lập tức ngắt cuộc gọi.”."Chắc bên phía anh cả cũng không khác bao nhiêu, để đề phòng bứt dây động rừng, ly hôn phải có dáng vẻ của ly hôn, bên phía chúng ta từ chối liên hệ với anh ấy."Mấu chốt là." Hoa Chiêu nói: "Anh ấy gãy xương chưa lành, không thở được phải nhập viện. Lại bởi vì tài sản bị đóng băng, phòng ngừa anh ấy ra ngoài, nên đã hạn chế tư cách ra vào của anh ấy."Diệp Thư...Một câu cuối cùng khiến cho tâm trạng của cô ấy tốt hơn một chút.Không phải là anh ấy không muốn tới, mà là không tới được."Anh ấy bị thương có nghiêm trọng lắm không? Sao nổi giận một chút đã vào viện, không phải anh ấy cũng bị ai đó hạ độc chứ? Người khác kiểm tra không ra. Đợi mọi chuyện kết thúc, nói anh ấy tới đây, em cũng bắt mạch cho anh ấy thử xem?" Diệp Thư có chút nóng nảy nói.Cô ấy và Diêu Khôn thật sự có tình cảm, nhiều năm như vậy, ít nhiều gì cũng nhớ."Yên tâm đi, trước khi đi em đã bắt mạch cho anh ấy, không sao." Hoa Chiêu an ủi.Nhưng mà cô cũng không chắc chắn cho lắm.Trước đó cô còn bắt mạch cho Diệp Thư đây, cũng không phát hiện ra cái gì.Đúng là nên khám lại cho Diêu Khôn thử.Hai người nói mấy câu rồi nghỉ ngơi.Sinh hoạt về đêm gì đó cách các cô rất xa.Phụ nữ ngủ muộn sẽ xấu xí, quá đáng sợ!...Ngày hôm sau đại hội đổ thạch lại tiếp tục.Tổng cộng ba ngày.Hoa Chiêu lại đi tham gia.Thứ tốt thì ngày hôm qua đã bán xong hết rồi, hôm nay cô chỉ làm nóng người một chút, tùy tiện mua mấy khối huề vốn.Bên người cô đầy người, đủ loại khen ngợi trên trời dưới đất ập tới.Thương nhân châu báu thích nhất là người có vận may tốt, đổ tăng, loại người như vậy không thể nói là áo cơm cha mẹ của bọn bọn họ nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu.Chỉ mong kết quả đổ thạch của mình không giống như nhà họ Kim, vậy nguyên liệu phải dựa vào những người này.Bài học của nhà họ Kim ngày hôm qua vẫn còn chảy máu đầm đìa, những người này càng giữ quy củ, bản thân sẽ không đích thân tham dự vào.Tổ tiên để lại quy củ quả nhiên cũng là vì tốt cho bọn họ.Hôm nay quả nhiên Suzana đánh cuộc.Cô ta tiếp tục dây dưa Trương Lượng, lần này không cần Trương Lượng đề cử mà cô ta hung hăng trả giá.Lúc này cô ta chọn đá thô giá rẻ để ra tay, đều là chút đá thô nhỏ, giá không vượt quá 10 vạn, ưu thế là số lượng nhiều.Cô ta mua 2 loại, hơn một trăm khối.Tự bao một máy cắt đá và tự cắt xoẹt xoẹt.Quả nhiên đổ tăng.Lần này Trương Lượng bán ra toàn là hàng tốt, vốn chuẩn bị cho Hoa Chiêu, Hoa Chiêu cũng chỉ chọn ra những khối cực phẩm nhất.Bên trong còn có rất nhiều đá thô có thể đổ tăng, thậm chí tăng mạnh.Huống chi mới vừa rồi Hoa Chiêu còn nói Trương Lượng "tặng" cho cô ta mấy khối.Đá thô có tổng giá trị mấy trăm vạn, Suzana lại kiếm được 800 vạn, kiếm lời lại được số tiền hôm qua đã thua lỗ.Cô ta kích động đến nỗi liên tục thét chói tai giống như uống nhiều nên say rồi vậy.Cô ta nhìn thấy hy vọng.Cũng nhìn thấy Trương Lượng là người “tốt”.Trước đó hắn ta tặng cho cô ta mấy khối đá thô, 2 khối đổ tăng, đã bán được hơn 400 vạn.Xem ra ngày hôm qua cô ta hiểu lầm hắn, đây là một người tốt."Ông chủ, đề cử cho tôi thêm một ít đi, lại mua thêm 1000 vạn!" Suzana nói với Trương Lượng.Đổ tăng kiếm lời được, tiền cứ như từ trên trời rơi xuống, tiêu tiền không đau lòng."Được rồi." Trương Lượng nhiệt tình đề cử, dựa theo sự chỉ đạo của Hoa Chiêu, làm cho cô ta lại mua một đống.Sự thay đổi về lượng thật sự có thể dẫn tới sự biến đổi về chất.Một lần ra tay mấy chục khối, trên trăm khối, có lời có lỗ, thật sự có thể hồi vốnCũng không thể đều thua sạch.Lần này Suzana không đổ thắng được nhiều, chỉ lời được 500 vạn đô la Hồng Kông.Đổi thành đô la Mỹ cũng không được bao nhiêu tiền.Nhưng mà vẫn là lời!Kiếm lời lập tức tiêu hết, lại lời nhiều hơn!Một ngày, máy cắt đá không ngừng nghỉ chút nào, máy mài cũng đổi bánh răng hai lần, xung quanh Suzana cũng đầy người vây quanh.Mọi người đều ở đây nhìn cô ta cắt đá, thật kích thích.Cũng có nhà giàu bắt chước, mua đá thô nhỏ rẻ, thắng lợi dựa vào số lượng.Trong nháy mắt đá thô của Trương Lượng đã sắp bán hết rồi.Kiếm được đầy bồn đầy bát.Anh ta không ngờ rằng 2 xe lửa đá thô đã kiếm lời lại toàn bộ vốn liếng mua hàng nhiều năm như vậy.Thế này cũng quá hời nhỉ!Chẳng trách bà chủ để anh ta làm chuyện này!Bà chủ mới là người tốt nhất trần đời.Thời gian quy định đã đến, hôm nay đại hội đổ thạch kết thúc, Suzana cũng đã cắt xong tất cả đá thô.Một khối đổ tăng cuối cùng cũng đã bị thương nhân lấy đi.Cô ta tính toán một chút, riêng hôm nay đã kiếm được 300 vạn, là tiền đô la!Đã bao nhiêu năm cô ta không kiếm được 300 vạn đô la rồi!Lâu lắm rồi, cô ta cũng không nhớ nữa.Cảm động đến nỗi muốn khóc.Ngày mai cô ta phải mua nhiều hơn, cô ta phải bao hết tất cả đá thô này vào túi! Cô ta phải kiếm được 3000 vạn! 3 tỷ…Đến lúc đó nhất định cha và O’Neill sẽ nhìn cô ta với cặp mắt khác xưa.O’Neill sẽ trở về là cậu em trai ngoan ngoãn lúc trước.



Bạn cần đăng nhập để bình luận