Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 55 - Bát Quái



Chương 55 - Bát Quái



Chương 55: Bát Quái.“Lưu Thông 24 rồi.” Trương Quế Lan nói ra. Cô nhìn thoáng qua Đại Cần, Tiểu Cần, những chuyện đằng sau không dễ nghe, khó mà nói ra miệng.Hoa Chiêu cười, quay đầu hỏi Đại Cần: “Anh cả có đối xử tốt với hai đứa không?”Trương Quế Lan khó nói những chuyện không hay đó, vậy thì để cho hai đứa bé tự mình nói, như vậy cũng không thể đi về cáo trạng được.Hai bé gái lập tức lắc đầu.“Hắn đã từng đánh hay từng mắng các em sao?” Hoa Chiêu lại hỏi.Hai bé gái lập tức gật đầu.Hoa Chiêu thu lại nụ cười, một thanh niên 24 tuổi lại có thể đánh hai đứa trẻ nhỏ như vậy? Cặn bã ah.“Đối tượng của hắn là ai?” Ánh mắt thật không tốt. Hoa Chiêu hỏi Trương Quế Lan.“Cũng là một nữ công nhân nhà máy thực phẩm.” Trương Quế Lan nói ra: “Lớn lên cũng xinh đẹp đấy, tuổi còn nhỏ, mới 18 tuổi, trong nhà muốn lễ hỏi là thêm 200 đồng tiền và ba chuyển vừa vang lên.”Vì việc này Lưu Thông đã về nhà náo loạn trong nhà bao nhiêu lần.Bà lão Lưu không đồng ý với việc hôn nhân này, giá trị cháu dâu cao như vậy, cháu trai còn yêu thích như vậy, sau khi vào cửa không phải là cả nhà phải chiều chuộng sao? Bà lớn tuổi như vậy còn phải nhìn sắc mặt cháu dâu mà sống sao? Bà không đồng ý.Ông bố chồng đứng đắn Lưu Hướng Tiền này ngược lại cảm thấy không sao, con trai muốn kết hôn với con dâu xinh đẹp, cái tâm tư này, ông ta hoàn toàn có thể lý giải. Việc này ông ta mặc kệ, dù sao ông ta cũng không có tiền, tất cả tiền đều ở chỗ bà Lưu. Về phần mẹ chồng Trương Quế Lan này, xem náo nhiệt là được rồi, căn bản không có quyền lên tiếng.“Cái hôn sự này đến cùng có được hay không?” Hoa Chiêu bát quái nói: “Bọn họ sau khi kết hôn thì ở đâu? Cũng ở trong nhà họ Lưu sao? Vậy mẹ ra đi là vừa vặn, bằng không khi trở về còn phải hầu hạ thêm một người.”Trương Quế Lan một bên chân tay nhanh nhẹn nhổ cỏ, một bên gật đầu công nhận.Trở lại trong thôn, đứng tại chân núi này, tuy làm việc mất sức, nhưng cô cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, hơn nữa càng ngày càng nhẹ nhõm, 10 năm phiền não trước kia đều được giải toả.“Con đoán đúng rồi, hiện tại nhà máy thực phẩm hiệu quả và lợi nhuận đều không tốt, hai vợ chồng nhỏ sau khi kết hôn căn bản không có phúc lợi phân nhà ở, bọn họ chỉ có thể ở tại Lưu gia, đến lúc đó mẹ còn phải hầu hạ thêm một người, à không hai người.” Trương Quế Lan liếc bụng Hoa Chiêu, cùng cô ám chỉ: “Cùng bụng của con cũng không khác lắm, lớn rồi.”Hoa Chiêu trừng mắt, lại đụng phải một người lợi hại rồi, cũng dám giống cô, chưa kết hôn mà có con? Việc này nếu truyền đi, thanh danh cũng bị mất, còn có thể làm cho người ta chê cười cả đời.“Cái nhà gái kia còn dám đòi nhiều như vậy? Càng kéo dài càng dễ gặp chuyện không may đấy.” Hoa Chiêu kết hợp với tình huống nói sự thật.Trương Quế Lan nhỏ giọng nói: “Nhà gái còn một lựa chọn khác.” Cô lại nói nhỏ hơn nữa: “Nếu nhà họ Lưu không đồng ý, bọn họ sẽ đi báo cáo Lưu Thông đùa giỡn lưu manh.”“Chậc chậc chậc, tàn nhẫn!” Hoa Chiêu lắc đầu liên tục, đột nhiên lại nở nụ cười: “Cùng với Lưu gia thật sự là tuyệt phối.”Từ thái độ của nhà họ Lưu đối với Trương Quế Lan, liền biết không phải người tốt lành gì, xứng có một thông gia như vậy, phù hợp.“Mẹ về sau chính là an tâm ở lại chỗ này đi, con dâu như vậy, đoán chừng mẹ đấu không lại!” Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan gật đầu: “Ai mẹ cũng đấu không lại.” Cô phi thường tự mình hiểu lấy, hơn nữa đã trở về rồi, cô cũng không có ý định quay lại đó.Trước kia cô ở trong huyện làm việc mệt chết kiếm tiền, cũng chỉ vì cho bọn nhỏ kiếm miếng cơm ăn, hiện tại dù ủ giá đỗ không thành, không kiếm được tiền, cô cũng dựa vào căn nhà này, mảnh sân nhỏ, dựa vào đội sản xuất làm việc kiếm công điểm, cũng có thể nuôi sống mấy đứa bé, thậm chí có thể nuổi rất tốt. Tại sao cô phải trở về? Để bị Lưu Hướng Tiền đánh sao? Để giặt quần áo cho ông bà Lưu sao? Cô cũng không hèn như vậy!Trời tối dần, hai người mang theo Đại Cần Tiểu Cần về nhà nấu cơm. Lần này Trương Quế Lan động thủ, làm khoai tây hầm cách thuỷ với cải trắng, vì Hoa Chiêu kiên trì, nên cho thêm vài miếng thịt. Vẫn rất thơm như lúc trưa.Lại ăn một bữa cơm no, Đại Cần Tiểu Cần nằm trong chăn thơm ngào ngạt, an tâm mà ngủ.Hoa Chiêu lúc này mới gọi Trương Quế Lan vào nhà kho, đưa cho bà 150 đồng tiền bán nhà cũ.“Tiền bán nhà cũ.” Hoa Chiêu đem sự tình nói một lần.Trương Quế Lan thầm khen con gái lợi hại, đem tiền nhét lại vào trong tay cô: “Con cần! Cái nhà kia là do mẹ và cha con cùng dựng lên, hiện tại mẹ đã lập gia đình…Cái nhà kia không thuộc về mẹ mà là của con, tiền này coi như là đồ cưới cho con, cũng là một phần tâm ý của cha con.”“Ông ấy biết con được gả cho người tốt, khẳng định rất vui vẻ.” Trương Quế Lan vẻ mặt cảm khái nói. 10 năm qua, cô cũng rất ít khi nhớ tới Hoa Phong, thiếu chút nữa liền không nhớ nổi hình dáng của hắn. Cô và Hoa Phong cũng từng tìm hiểu nhau đấy, Hoa Phong lúc đó năng động, đẹp trai lại tài giỏi, tự mình tích luỹ được 100 đồng sính lễ, Trương gia thống khoái mà đồng ý hôn sự.Hai người cũng từng ngọt ngào hạnh phúc, nhưng sau mỗi lần nhà họ Trương đến tống tiền, quan hệ giữa hai người ngày càng căng thẳng, cô cũng bị đánh không ít…Hiện tại nhớ lại, trong trí nhớ đều là hình ảnh cãi vã, gây lộn. Nhưng Hoa Phong đối với Hoa Chiêu ngược lại rất tốt, một chút cũng không chê con bé là con gái, thường xuyên để cho con bé cưỡi lên cổ, đưa nó đi chợ.Hoa Chiêu cũng nhớ lại những ký ức kia, cô thở dài, thu lại tiền: “Được rồi, con sẽ coi như đây là đồ cưới mẹ cho.”Trương Quế Lan đột nhiên nở nụ cười: “Nghe nói con rể đưa con 2000 đồng tiền sính lễ, có phải không?’Cô nương người ta ở huyện thành cố chống đỡ muốn 200 đồng tiền cùng ba chuyển vừa vang lên, mà con gái cô một người nông thôn,lại có người trong thành đưa lễ hỏi 2000 đồng và ba chuyển vừa vang lên!. Chỉ cần tưởng tượng, cô liền cao hứng, trong nội tâm có một cỗ kiêu ngạo cùng đắc ý không nói nên lời.Nhưng nhìn vóc dáng cùng khuôn mặt xinh đẹp của con gái dưới ánh đèn, cô lại cảm thấy 2000 một chút cũng không nhiều lắm. Cô đã từng sống ở tỉnh thành, thậm chí là thành phố lớn trong tỉnh, cũng chưa từng thấy cô gái nào đẹp hơn con gái mình.“Đúng vậy ạ” Hoa Chiêu thẹn thùng mà thừa nhận.“Người kia có tốt không? Nghe nói rất ưa nhìn?” Trương Quế Lan lại hỏi. Ngày hôm qua đến đi vội vàng, hại người lại xem như mới gặp gỡ, có rất nhiều vấn đề cô đều không dám hỏi kỹ.Trải qua một ngày ở chung, cô đã biết, Hoa Chiêu là một đứa trẻ rộng lượng, không oán không hận cô, cô lúc này mới dám hỏi.“Đúng vậy đúng vậy ah!” Hoa Chiêu gật đầu như bằm tỏi: “Hắn lớn lên rất dễ nhìn. Người cũng đặc biết tốt!”“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!” Trương Quế Lan thở phào một hơi.Lại hàn huyên hai câu, Hoa Chiêu liền nói đến chính sự.“Mẹ xem, cái giỏ giá đỗ này, là con thất bại đấy.” Hoa Chiêu chỉ vào một cái giỏ bên cạnh nói ra. Vốn bên trong nhà kho có mấy trăm giỏ, đều đã bị cô cho thôn dân hết rồi, hiện tại chỉ còn 10 giỏ. Hiện tại đang dùng 7 cái để ủ giá, cô vẫn bảo trì như cũ tần suât mỗi ngày một giỏ, chỉ là không nhất định mỗi giỏ đều thành công.“Một giỏ giá đỗ tràn đầy đã thất bại, người ta cũng không thu, chính mình lại ăn không hết, bỏ đi cũng tiếc, mẹ ngày mai đi lên huyện bán được không? Kiếm được tiền chúng ta mỗi người một nửa.” Hoa Chiêu nói ra.“Không cần không cần không cần!” Trương Quế Lan liên tục khoát tay: “Mẹ sẽ làm chân chạy giúp con, sao có thể lấy tiền của con? Vậy sẽ thành cái bộ dạng gì rồi!”Trương Quế Lan nhìn giỏ nói: “Con yên tâm, cái giỏ giá đỗ này giao cho mẹ, mẹ xử lý giúp con.” Đi chợ đen bán đồ, cô từ nhỏ đã từng đi qua, một chút cũng không sợ hãi, hơn nữa cô là nhân viên tạm thời tại nhà máy thực phẩm, làm được đều dốc hết sức mà làm, mang nặng 100 cân cũng không coi vào đâu.Sáng sớm hôm sau, Trương Quế Lan cõng giỏ giá trên lưng mà xuất phát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận