Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 115 - Cà Chua Trứng



Chương 115 - Cà Chua Trứng



Chương 115: Cà Chua Trứng.Diệp Danh nhìn mẹ và mỉm cười: "Thím ba nói rằng bà ấy sẽ cùng với gia đình chuyển đến sống trong nhà bà nội cho Diệp thâm.”Miêu Lan Chi sắc mặt quả nhiên càng khó coi, bất quá lần này nhắm ngay Chu Lệ Hoa.Bà cũng không ngốc, liền đoán được là chuyện gì xảy ra."Cái kia quả thật đúng vậy, đừng nói em dâu, nhà của tiểu Thâm, chị trước kia nói muốn chuyển vào ở vài ngày, cho nhà nó ấm áp có hơi người một chút, nhưng cô cô nó đều dùng các lý do ngăn đón, không cho ở! Giống như chị vào ở liền không chịu đi ra." Miêu Lan Chi nửa thật nửa giả mà oán trách Diệp Phương.Diệp Phương lặng lẽ ngồi một bên như người vô hình suốt buổi, nhìn các cháu trai đấu với chị dâu thứ ba.Nghe đến đây, bà rốt cuộc lên tiếng: "Vì lúc đầu mẹ đã không chia đều, mà để cho một mình tiểu Thâm, đây là tâm ý của bà ấy, không ai có thể phá hủy được."Chu Lệ Hoa trợn trắng mắt nhìn Diệp Phương, dùng lời nói của một bà lão đã chết làm thánh chỉ, lừa ai đó?"Mặc kệ căn nhà đến như thế nào, bây giờ đều nằm trong tay Diệp Thâm, đúng không? Hắn toàn quyền quyết định ở với ai? Không thể chỉ nghe lời bà nội. Nhà thuộc về hắn, hắn không thể truyền lại sao? Nếu hắn chết thì sao bây giờ? Có nên giao lại cho quốc gia không? "Hoa Chiêu đột nhiên tức giận.Nhưng là không đợi cô mở miệng, Diệp Thâm đã nói: "Vấn đề này đợi sau khi cháu chết rồi nói sau, bất quá hiện tại, thím cũng biết cái nhà kia là của cháu, cháu làm chủ, cháu hiện tại nghĩ là, vợ chồng chúng ta chính mình ở, thanh tịnh."Anh đứng dậy kéo Hoa Chiêu: "Đi thôi, về nhà thôi."Chu Lệ Hoa cũng đứng lên: “Nhìn xem, các ngươi đều hiểu lầm rồi, thím không muốn nhà của ngươi, thím chỉ ở vài ngày, tạm thời ổn định đi, khi nào đơn vị chúng ta sắp xếp, chia nhà, chúng ta sẽ dọn ra ngoài. ."Mọi người đều là người thân, Ở phòng trống nhà cháu vài ngày cũng không được sao?"“Không được.” Diệp Thâm mang theo Hoa Chiêu đi ra ngoài.Chu Lệ Hoa nhìn bóng lưng hai người, vừa uất ức vừa tức giận.Nhà họ Diệp đúng là không có chỗ đứng cho gia đình họ! Ngay cả hậu bối cũng không để vào mắt!"Chị dâu ..." Chu Lệ Hoa quay đầu hỏi Miêu Lan Chi.Miêu Lan Chi lập tức hối hận chính mình trở về không đúng lúc: "Thím không nghe thấy sao, chị cũng không thể ở, chị nói chuyện khẳng định cũng không được. Con lớn không cần mẹ ah!" Bà giả bộ như tức giận đến cơm cũng không ăn hết, hầm hừ mà bước đi.Diệp Danh cầm lấy Văn Tịnh đang ngẩn người rời đi.Diệp Thư và Diệp Phương theo sát, để lại Lưu Nguyệt Quế bận rộn với việc dọn dẹp bàn và bát đũa trong phòng.Chu Lệ Hoa đối với bà phàn nàn: "Thím nói bà lão lúc trước sao lại bất công như vậy? Nhà ở lớn như vậy chỉ cho một mình Diệp Thâm, những người con trai và cháu nội khác không phải là của bà ấy sao? Bây giờ thì tốt rồi, chết do khô hạn, chết do úng, Diệp Thâm một người ở 28 gian phòng ốc, mấy đứa trẻ hai nhà chúng ta lại không có phòng ở kết hôn!"“Diệp An và Diệp Đào nhà tôi còn chưa có đối tượng.” Lưu Nguyệt Quế ôn nhu nói: “Tôi nghĩ bọn chúng dự định kết hôn có thể sẽ mang theo người nhà đi theo quân, cho nên bọn chúng không phải lo lắng về nhà ở."Hừ." Chu Lệ Hoa xem thường à: "Hai người bọn chúng đây là đau lòng vợ, đề phòng thím, sợ thím bắt nạt vợ chúng."Lưu Nguyệt Quế thở dài: "Ai nói không phải đâu, tôi cũng biết tật xấu cuả mình, chính là tôi không đổi được, có thể làm sao được? Thực buồn trong người."Một chút cũng không bị châm ngòi.Bà ấy không ngốc một chút nào.Hơn nữa mấy năm gần đây bà phát hiện, Chu Lệ Hoa tâm tư càng ngày càng lệch lạc, há mồm liền không có một câu hữu ích, không phải khích bác cái này, chính là châm ngòi cái kia. Xem người nhà họ Diệp đánh nhau, bà ta càng cao hưng đây này.Lưu Nguyệt Quế bưng chén tiến phòng bếp cũng không đi ra nữa.Bà không muốn cùng Chu Lệ Hoa nói chuyện.Chu Lệ Hoa lời nói tuy là châm ngòi, nhưng việc này, thật đúng là không công bằng đấy.......Về đến nhà, Hoa Chiêu nhìn khoảng sân rộng trống trải, rất thích thú .....Cô không muốn bất kỳ người thân nào sống trong nhà, thật sự, kể cả cha mẹ ruột của Diệp Thâm cũng không được.Cũng may, Diệp Thâm cũng nghĩ như vậy, may mắn!Để tỏ lòng biết ơn, Hoa Chiêu quyết định nấu món gì ngon cho anh, vừa rồi thấy anh còn chưa ăn mấy miếng.Diệp Thâm đã vào phòng bếp, hỏi: “Muốn ăn cái gì?” Hắn cũng nhìn ra cô gái nhỏ của mình chưa ăn được mấy miếng.“Em làm cho, anh muốn ăn gì?” Hoa Chiêu đi tới cầm lấy cái xẻng trong tay anh.Diệp Thâm tránh ra: "Về sau còn rất nhiều thời gian để cho em tự mình nấu cơm... Anh ở nhà, để cho anh tới."Anh thở dài, "Chị dâu" cũng không phải dễ làm đấy, trong một năm phần lớn thời gian đều tự mình nấu cơm, chính mình trông đứa nhỏ, chuyện nhà mình, chuyện họ hàng hai bên, đều rơi xuống trên người một mình cô ấy.Không phải một người phụ nữ có sức mạnh đàn ông căn bản gánh không được.Nhìn cô gái nhỏ trước mặt anh thanh tú như đóa hoa thủy tiên vừa nở, anh không yên tâm ... Cũng may, nhiệm vụ này có thể kết thúc trong vài tháng nữa, anh cố gắng trở về trước khi đứa trẻ được sinh ra.Hắn có tấm lòng này, Hoa Chiêu cũng không ngăn cản, vào nhà lấy vải vóc đi ra ngoài cửa phòng bếp, hắn đang nấu ăn, cô sẽ làm cho Diệp Thư một cái váy.Nhân tiện, để hỏi về Vương Chí Dũng, anh ta bị ai xúi giục là vậy?“Cậu ba của Hạ Lan Lan, Hạ Kiến Nghiệp, một con ma ốm yếu, bệnh liên tục với tâm tư bí hiểm và thủ đoạn tàn nhấn.” Diệp Thâm nói ra những điều nhớ được, nhìn về phía nhà họ Tào: "Nghe nói bọn hắn được nhân sâm kia, lập tức cho Hạ Kiến Ninh, hiến vật quý đi, hiện tại vị trí cũng bảo trụ rồi. Cũng không biết nhân sâm kia có dùng được không, Hạ Kiến Ninh này nếu sống lâu vài năm, liền có nhiều người gặp nạn hơn."Hoa Chiêu run tay.Cô có là kẻ thù rồi hả?Diệp Thâm ánh mắt xéo qua vẫn nhìn cô, lúc cây kéo cách ngón tay trắng nõn của cô mấy li liền cướp đi.“Cẩn thận một chút!” Anh cầm lấy vải và giỏ may trong tay cô, tức giận ném sang một bên: “Không làm, mua đồ may sẵn.” Anh cho rằng Hoa Chiêu đang may quần áo cho mình.Hoa Chiêu nhìn ra sự nóng nảy của hắn là vì yêu thương cô…Trong nội tâm lập tức cảm động, đứng lên ôm lấy hắn, ở trên mặt hắn hôn một cái.Sau đó hai người đều sửng sốt.Hoa Chiêu cũng là lần đầu tiên chủ động thân người khác…Đêm hôm đó lúc vừa xuyên đến thì không tính!Diệp Thâm con mắt đã trầm xuống rồi, nắm tay cô, mờ ám nói: "Buổi tối đấy.""PHỐC ~" Hoa Chiêu lập tức đẩy ra hắn, hờn dỗi liếc hắn. Cô cũng không phải có ý tứ kia!Cái ánh mắt này gây tai hoạ rồi…Diệp Thâm đi phòng bếp đem cà chua trứng đang xào cho thêm nước, khiến chúng nó biến thành súp cà chua trứng gà.Sau đó đuổi theo cô vợ nhỏ.Đợi một nồi súp cà chua trứng gà tràn đầy trở thành cà chua trứng tráng…Diệp Thâm một lần nữa về tới phòng bếp, cảm thấy mỹ mãn mà làm thêm món khác.Ăn không được trong bụng, gặm hai phần cũng rất hương ~ rất thơm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận