Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 394 - Đến Cùng Sẽ Chọn Ai?.



Chương 394 - Đến Cùng Sẽ Chọn Ai?.



Chương 394: Đến Cùng Sẽ Chọn Ai?.Văn Bình bị hắn nhắc nhở, lúc này mới nhìn về phía trang giấy, số tiền bên trên, xác thực cùng Văn Đạt đưa về chênh lệch rất nhiều.Một lọ cuối cùng vậy mà bán được 3000 rồi hả? Hắn trở về lại nói là 1500!Văn Bình trừng mắt liếc Văn Đạt, mà Văn Minh tròng mắt cũng muốn trừng rơi mất.Văn Đạt muốn tức chết, bây giờ là lúc nói chuyện này sao?"Đây là cái gì? Không thể nào!" Văn Đạt không thừa nhận."Đúng, cái rượu thuốc kia thật sự là bị chúng ta uống rồi, không có bán." Văn Bình cũng không già mà hồ đồ, giúp đỡ Văn Đạt nói chuyện.Diệp Danh nhếch miệng cười, không muốn lại theo chân bọn họ nói chuyện nữa, cùng bọn họ giảng đạo lý, là giảng không được đấy, chỉ có thể vạch mặt rồi."Đến cùng có hay không, đến bên trong nói một câu, chân tướng liền rõ ràng rồi."Đến bên trong? Ở đâu?Người Văn gia không thể tin mà nhìn anh."Hơn nữa tư bán đồ, số tiền cực lớn, đây chính là trọng tội, đủ phán vài năm được rồi." Diệp Danh nhìn Văn Đạt: "Làm không tốt, mạng cũng không còn."Văn Đạt hoảng sợ mà nhìn anh."Mày dám!" Văn Bình nổi giận."Ông khóc lóc xin ông nội tôi, ông ấy hảo tâm cho ông một ít, ông lại lấy ra bán đi, còn đem thanh danh của Diệp gia chúng tôi hủy hoại, ông xem tôi có dám hay không?" Diệp Danh nhìn Văn Bình, nói.Nét mặt của anh, khí thế của anh, người Văn gia cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua, giờ khắc này bọn hắn mới đột nhiên nhớ tới, Diệp Danh cũng là người Diệp gia, cả nhà xuất thân binh nghiệp, chính mình đã từng đi lính đấy, làm sao có thể thật sự dễ tính như vậy?"Đừng bắt tôi! Tôi không thể ngồi tù!" Văn Đạt lập tức bổ nhào vào trên người Diệp Danh cầu xin tha thứ: "Anh nói tôi phải làm sao bây giờ, tôi phải làm sao bây giờ!"Mấy lời đồn đãi gần đây hắn cũng nghe nói, Diệp gia là bị nói đến không chịu nổi đấy, nếu như Diệp gia thực nổi giận, đem việc này đều tính toán đến trên đầu của hắn, vậy thì hắn xong rồi! Không chết được thì phải vào ngồi xổm vài năm, đời này cũng hủy.Đáng hận! Lúc trước hắn không nên tiếp nhận chuyện xui xẻo này, có lẽ giao cho Văn Nhược, chính mình ngồi đợi chia tiền thì tốt rồi! Hiện tại lại trở thành người chịu tội thay."Đem rượu thuốc còn lại lấy ra, đem tiền đã bán được trả lại cho người ta." Diệp Danh nói ra.Văn Đạt mặc dù có chút đau lòng, nhưng vẫn cắn răng đáp ứng.Hắn quay đầu nói với cha: "Cha, mau đưa rượu thuốc lấy ra!"Diệp Danh nhịn không được nhìn hắn một cái, trước kia anh chỉ biết là cái cậu em vợ này tâm nhãn nhiều, ngược lại cũng không biết xương cốt hắn lại mềm như vậy.Văn Bình nhưng lại không nhúc nhích: "Cái gì rượu thuốc, đã nói uống hết rồi."Hắn vậy mà chết đòi tiền."Cha!" Văn Đạt nổi giận, phải vào tù không phải là bọn hắn, bọn hắn đương nhiên không sợ hãi!"Tôi đi lấy!" Văn Đạt lập tức đứng dậy chạy vào phòng ngủ tự mình cứu mình.Văn Minh đi qua ngăn cản hắn, hai người liền ở trong phòng đánh nhau.Phòng khách không lớn, hai người lăn trên mặt đất ầm ĩ, trong nhà con dâu và đứa nhỏ đều bị đánh thức, nhao nhao chạy đến kêu sợ hãi.Hàng xóm lầu trên lầu dưới cũng tỉnh, ngoài cửa lập tức có tiếng đập cửa.Người thời này rất nhiệt tình, hàng xóm đánh nhau, bọn hắn qua xem náo nhiệt, cũng không phải đi qua ngăn cản.Không có người đi mở cửa, người Văn gia còn muốn mặt mũi.Diệp Danh cũng không để ý, anh muốn để cho người ngoài biết rõ, Diệp gia cùng Văn gia đã có hiềm khích.Văn Đạt cùng Văn Minh lại đánh hai cái rồi tách ra, Văn Minh đánh không lại Văn Đạt.Văn Đạt đứng dậy đi vào phòng ngủ, chỉ chốc lát sau lấy ra 4 lọ thuốc rượu, đưa cho Diệp Danh.Diệp Danh trong lòng ngược lại khen hắn thức thời, không có trộm dùng mánh lới.Rượu thuốc pha loãng tới trình độ nào, có hiệu quả gì, bọn họ đều đã nghiên cứu qua. Mà Văn Đạt bán rượu thuốc, cũng có một lọ bị Diệp gia thu trở về, anh cũng vừa mới thử qua rồi.Dựa theo tỉ lệ mà Văn gia pha, xác thực chỉ đủ 10 bình đấy."Tiền đâu?" Diệp Danh lại hỏi."Đúng đúng, tiền!" Văn Đạt lập tức trở về phòng đem tiền gần đây bán được đều đưa ra.Vì "Lập công chuộc tội", hắn còn nói: "Mặt khác đều chia ra, bốn anh em chúng ta còn có cha mẹ, tổng cộng phân ra 5 phần, ah đúng rồi, ta còn cho Văn Nhược thêm 1000!"Nói xong hắn quay đầu lại hướng cha cùng anh em đòi tiền: "Nhanh, đem tiền lấy ra."Văn Bình cùng Văn Minh đều bị làm cho tức chết, bình thường nhìn Văn Đạt rất kiêu ngạo và lợi hại đấy, không nghĩ tới lại để cho người ta nói câu đầu tiên đã dọa sợ! Đầu óc đâu rồi?"Anh hai, anh sợ cái gì? Hắn còn có thể đem anh làm như thế nào đây? Nếu hắn dám, chúng ta liền, liền để cho chị cả cùng hắn ly hôn!"Ở trong mắt người Văn gia, Diệp Danh chính là yêu chết Văn Tịnh, lúc trước không để ý đến gia cảnh đã cưới về không nói, kết hôn 10 năm không có con, trước mặt mọi người cũng nói muốn cùng chị ấy trải qua cả đời, bình thường còn nấu cơm làm nội trợ, không phải yêu thảm Văn Tịnh rồi sao, người đàn ông nào có thể làm được điểm ấy?Văn Tịnh chính là vương bài trong tay bọn họ.Cũng bởi vì loại ý nghĩ này, bọn hắn dám dùng sức giày vò Văn Tịnh, luôn đòi hỏi Diệp gia.Diệp Danh đột nhiên nở nụ cười, không biết là cười mấy người Văn gia ý nghĩ hão huyền, hay là...Anh đột nhiên muốn nhìn một chút, loại tình huống này, Văn Tịnh đến cùng sẽ chọn ai?



Bạn cần đăng nhập để bình luận