Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 570 - Tôi Biết Ngay Là Cô.



Chương 570 - Tôi Biết Ngay Là Cô.



Chương 570: Tôi Biết Ngay Là Cô.Văn Tịnh ở nhà Hoa Chiêu ngây người cho tới trưa, cũng không làm gì, chỉ là ngồi đó thỉnh thoảng trò chuyện.Hoa Chiêu không chịu nổi không khí lúng túng này nữa liền ra sân tìm việc để hoạt động, Văn Tịnh an vị ở bên cạnh xe giúp cô "trông" bọn nhỏ.Cô ta thật sự chỉ nhìn, cũng không có hành động gì khác, chính là không có việc gì ngoài nhìn chằm chằm vào hai đứa bé.Hoa Chiêu cũng không để ý, cô ta hiếu kỳ về bọn nhỏ cũng đúng, dù sao đã nhiều năm như vậy cầu mà không được.Nhưng cô cũng lặng lẽ nhìn chằm chằm vào, phòng ngừa Văn Tịnh làm ra cái gì "Kỳ quái".Hết thảy đều bình thường, Văn Tịnh ngồi hơn nửa ngày, đến đầu giờ chiều mới đi.Hoa Chiêu cũng bận rộn một ngày, vừa mới chuẩn bị nghỉ ngơi, liền thấy một cậu lính chạy tới, trực tiếp đứng ở cửa nhà hô: "Chị dâu, ngoài cửa có người tìm."Những người chưa đăng ký phải được thông báo và có người ra đón mới có thể tiến vào."Ai vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Nói là Từ Mai." Cậu lính nói ra.Sao Từ Mai lại tới? Cái này làm cho Hoa Chiêu có chút tò mò. Hiện tại tuyến đuòng về nhà không có xe đưa đón, đi xe đạp cũng phải mất mấy tiếng đồng hồ.Hoa Chiêu đẩy xe đẩy vội vàng đến cửa lớn, thấy Từ Mai mang theo bao lớn bao nhỏ, đang chờ ở nơi đó.“Sao cô lại ở đây vào lúc này?” Hoa Chiêu hỏi.Từ Mai cười cười, chỉ nói: "Dì Trương nói tôi tới thăm cô một chút, mang cho cô một ít đồ ăn ngon đấy." Trong túi này có gà có cá còn có thịt cùng các loại rau quả.Ở đây cách một ngày sẽ phân chia đồ ăn một lần, nhưng các loại thịt là một tuần phân một lần, phân cái gì sẽ không cố định, hơn nữa có nhiều có ít. Bình thường muốn ăn cái gì đặc biệt đấy, không được phân đến phải tự mình vào thành phố mua.Hoa Chiêu nhìn nhìn nét mặt của cô ấy, biết rõ đây không phải chỗ để nói chuyện liền dẫn người về nhà."Chuyện rất gấp sao?" Trên đường, cô nhỏ giọng hỏi.Từ Mai nghĩ nghĩ lắc đầu: "Không gấp."Hoa Chiêu liền an tâm, sau khi về nhà trước tiên đem mấy đồ ăn không thể để lâu nhét vào tủ lạnh.Cô mua một chiếc tủ lạnh và đặt nó ở đây, tuy có bắt mắt một chút nhưng nó là một thứ tất yếu trong sinh hoạt.Bằng không thì chờ đến khi mỗi lần bên trên phát thịt, cô sẽ thèm chết… Cô phải tự mình đi ra ngoài mua, cất giữ cũng bất tiện.Hơn nữa cô cũng đã nghe ngóng, trên lầu có vài gia đình có tủ lạnh, cô cũng không tính là người đầu tiên.Từ Mai ôm hai bảo bảo chơi trong chốc lát, thấy Hoa Chiêu đã thu thập xong rồi, mới không hiểu nói: "Nhà Lý Tiểu Giang đã xảy ra chuyện! Cô biết không?"Hoa Chiêu sững sờ một chút liền biết rõ cô ấy muốn nói cái gì, tính tính toán toán thời gian, cũng đến lúc rồi."Chuyện hạt hướng dương sao?" Cô hỏi.Vẻ mặt của Từ Mai biểu lộ quả nhiên là thế mà nhìn cô: "Tôi biết ngay là cô!"Hoa Chiêu hé miệng cười: "Cũng không phải tôi, là chính bọn hắn. Nhanh nói cho tôi một chút, tình huống hiện tại như thế nào?""Lý gia vụng trộm trồng hạt dương, Lưu Tiền trước kia đã nói với tôi, lúc ấy tôi còn muốn nói cho cô biết, nhưng Lưu Tiền nói cô đã biết rõ, tôi cũng không nói cho cô nữa." Từ Mai nói ra: "Hiện tại những hạt hướng dương kia đã đến lúc thu hoạch, nghe nói bởi vì lúc trước tiêu thụ tốt, lúc này Lý gia sớm thu tiền của người mua, kết quả hạt hướng dương lại xảy ra chuyện, đều là hạt lép!"Cô ấy ngạc nhiên mà nhìn Hoa Chiêu: "Cô làm sao mà làm được? Tất cả hạt hướng dương, mỗi hạt đều là hạt lép! Không có một hạt nào ăn được đấy! Cái này quá kỳ quái rồi."Hoa Chiêu cười cười: "Cái này có cái gì mà kỳ quái đâu, giống lai tạo chính là như vậy, gen của hạt giống…" Nghĩ đến bây giờ còn chưa có từ gien này, cô nhanh chóng đổi giọng: "Đời thứ hai sẽ sinh trưởng không tốt, hoặc là trực tiếp không có đời thứ hai, đều là bình thường đấy.""Như vậy ah…" Từ Mai không phải nông dân, rất dễ lừa gạt.Cô ấy tuy hiếu kỳ muốn chết không biết cô từ đâu mua được hạt giống này, nhưng cũng nhịn xuống không nhắc đến, có thể là Diệp gia có đường đi a? Giống tiên tiến nhất trong nước!“Vậy rốt cuộc nhà họ Lý đã xử lý như thế nào?” Hoa Chiêu hỏi."Nghe nói bên kia đã đánh nhau, người mua muốn lấy lại tiền, Lý gia lại cầm không ra." Từ Mai nói."Sao lại cầm không ra?" Hoa Chiêu hiếu kỳ nói."Cô cũng biết một đám hạt hướng dương lúc trước bán được rất tốt." Nói ra cái này Từ Mai cũng muốn hâm mộ chết rồi, cô ấy cùng nhiều người như vậy mỗi ngày làm việc mệt muốn chết, mấy tháng này cũng không kiếm được 15 vạn à? Cũng chỉ có 5 vạn, lại là cùng mọi người phân chia.Hoa Chiêu ngồi trong nhà liền thu được 15 vạn."Nghe nói đám hạt hướng dương kia bán xong, Lý gia bắt đầu tìm người mua, lấy tiền." Từ Mai tiếp tục nói: "Hơn hai tháng qua, những số tiền kia đều bị bọn hắn tiêu xài gần hết."Lý gia coi như là "Phất nhanh" rồi, hơn nữa tiếp sau đó sẽ còn có vô số 15 vạn tại hướng bọn hắn ngoắc ngoắc, bọn hắn liền bắt đầu tiêu tiền không nương tay, nên lợp nhà liền lợp nhà, nên mua TV thì mua TV, máy may, tủ lạnh, đủ mọi thứ đều đặt mua!Phòng ở không phải một nhà xây một cái, là một đứa cháu trai trưởng thành một cái! Hơn nữa là phòng gạch.Điện gia dụng cái gì cũng là một người một bộ.Còn có đồng hồ, trước kia chỉ người đứng đầu trong nhà mới có, hiện tại một người một cái!Nghe nói bọn hắn tổng cộng thu 20 vạn tiền hàng, nhưng lại phân chia ra cho mỗi nhà, mỗi nhà kỳ thật cũng không được mấy vạn, đều tiêu xài gần hết rồi."Người mua không đòi được tiền, liền kéo máy cày, nghe nói căn nhà vừa đắp kín xong đã bị người ta bới ra, đem gạch đều lấy đi." Từ Mai nói ra.Biểu cảm trên mặt cô ấy nhìn có chút hả hê, lại có chút không đành lòng. Điểm không đành lòng ấy hoàn toàn là đối với Lý Tiểu Giang.Hoa Chiêu cũng hỏi: "Lý Tiểu Giang hiện tại ra sao rồi? Cô biết không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận