Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 187 - Đi Tìm



Chương 187 - Đi Tìm



Chương 187: Đi Tìm.Diệp Thâm lo lắng đây là một phụ nữ có thai, không thể giống như lúc trước giày vò một trận như vậy, lần này chỉ là lướt qua thì dừng lại.Dù vậy, anh vẫn hài lòng và cuối cùng đã được ăn thịt.Cùng một nơi, cùng một người, nhưng tâm trạng lại hoàn toàn khác nhau.Lúc trước anh cũng dốc sức liều mạng phản kháng qua đấy... nhưng đêm qua, anh chỉ có thể tuyệt vọng đè nén bản thân, đừng để mình quá đáng.Sáng sớm hôm sau, Hoa Chiêu bị giọng nói trong sân đánh thức.Đại cần đang hỏi Diệp Thâm: "Anh rể, chị em còn chưa dậy sao?"Diệp Thâm nhìn nhìn cô gái nhỏ còn chưa cao đến chân anh, nhỏ giọng nói: "Còn chưa dậy đâu, em tìm chị ấy có chuyện gì không?"Đại Cần thẹn thùng mà nở nụ cười nhẹ: "Em muốn hỏi chị ấy, chừng nào thì bắt đầu kiếm tiền?"Diệp Thâm ngẩn cả người, nhỏ như vậy đã nhớ thương chuyện kiếm tiền?Hoa Chiêu ở trong chăn cũng cười, cái này sức mạnh, có thể so sánh với cô rồi.Cô mặc quần áo đi ra ngoài thì thấy Diệp Thâm và ông nội đang hái rau trong vườn. Với nền tảng năng lượng trước đó, cho dù cô vắng mặt một tháng, rau xanh trong sân vẫn phát triển xum xuê, Hoa Cường hầu như ngày nào cũng có thể hái rau ăn.Cà tím, dưa chuột và đậu sẽ già nếu không hái kịp, và chỉ có thể để chúng già đi, ông không thể không phiền toái Trương Quế Lan vụng trộm vào thành bán đi.Trương Quế Lan nhìn hoa màu tươi tốt, đối với cuộc sống trong tương lai tràn đầy tin tưởng! Nếu như Lưu Hướng Tiền không đến náo mà nói…"Chị!" Thấy Hoa Chiêu, Đại Cần sôi nổi chạy tới.Hoa Chiêu mỉm cười lôi kéo tay của cô bé, nhìn về phía phía sau, hoá ra Đại Vĩ Tiểu Vĩ cùng Tiểu Cần cũng tới, chỉ có điều mấy người trước đó đều bận rộn làm việc không nói chuyện. Bốn đứa bé trông thấy cô, đều là cùng một ánh mắt: nhanh dẫn bọn hắn đi kiếm tiền!Trong khoảng một tháng trở lại đây, họ được nếm trải sự lợi hại của tiền tiêu vặt, trước đây họ chưa bao giờ có tiền tiêu vặt. Sau khi chị cả phân phát thu nhập lao động cho họ, chị ấy cũng nói chuyện với mẹ, bà ấy không được phép tịch thu tiền tiêu vặt của họ.Họ có thể tự do kiểm soát tiền bạc.Đại Vĩ và Tiểu Vĩ dùng tiền để mua mấy viên bi, bỗng chốc trở thành đối tượng được lũ trẻ trong làng săn đón, Đại Cần và Tiểu Cần mua dây buộc tóc và viên đường cũng khiến các cô gái nhỏ khác phải ghen tị.Nhưng hiện tại, tiền của bọn họ đã bị cha lấy đi, không còn lại gì. Quá đau lòng, thật muốn sớm kiếm tiền trở lại. Nhưng nấm trên núi không nhiều, người trong thôn đã đi hết mấy chỗ gần đó, ở xa mẹ lại không cho đi. Chỉ có thể đặt hy vọng vào chị gái.Hôm nay Hoa Chiêu không rảnh, cô còn phải lo chuyện ly hôn của Trương Quế Lan. Có cô ở đây, Trương Quế Lan sau này nhất định sẽ phát triển, cô không muốn nhà họ Lưu nhặt đồ có sẵn, ly hôn sớm thì tốt hơn.Trương Quế Lan không nghĩ tới Hoa Chiêu hành động nhanh như vậy, ngày hôm qua nói ly hôn, hôm nay liền xử lý thủ tục, bà ngẩn người."Sao vậy? Mẹ hối hận?" Hoa Chiêu hỏi."Thật sự không có, chỉ là…được rồi" Trương Quế Lan chà xát bàn tay, bà biết rõ chính mình có chút nhu nhược, không có chủ kiến, cũng may con gái không giống bà. Con gái đã nói bà ly hôn, vậy thì ly hôn a!Bà cũng đang tu sửa vườn rau xanh nhà mình, sau khi rửa tay chân sạch sẽ liền theo Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm đi nha."Đợi một chút, mẹ hãy trở về đổi một bộ quần áo mới đi." Hoa Chiêu nói ra.Trương Quế Lan nhìn bộ quần áo đầy mụn vá trên người mình, thoáng cái liền nghĩ đến ý tứ của Hoa Chiêu, lập tức trở về phòng thay đổi bộ quần áo Hoa Chiêu lúc trước làm cho bà, bà vẫn không nỡ mặc. Sau khi chải đầu và rửa mặt, người lập tức trở nên tràn đầy sức sống, trẻ ra mấy tuổi.Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu, nói với bốn đứa trẻ sau lưng: "Đợi đã, chị hôm nay đi lên huyện, sẽ mua cho các em chút đồ trở về. Nghe nói lúc chị không ở nhà, heo cùng gà vịt ngỗng đều là các em cho ăn, hiện tại các em thích cái gì? Chị hôm nay đều sẽ mua về cho mấy đứa!"Cho lợn ăn là một công việc nặng nhọc, Trương Quế Lan biết Hoa Cường bị bệnh không dám để ông làm, nhưng bản thân bà cũng không muốn lúc nào cũng phải đến nhà bố chồng cũ này bận rộn, mọi người sẽ có chuyện để nói ra nói vào.Bà để cho Đại Vĩ Tiểu Vĩ đi cho heo ăn, Đại Cần Tiểu Cần đi cho gà vịt ngỗng ăn.Hoa Chiêu ngày hôm qua nhìn mấy vật nuôi trong nhà lớn lên đều rất hăng hái, gà vịt ngỗng đã trưởng thành, heo cũng không lớn không nhỏ rồi, thoạt nhìn đã được chăm sóc rất tốt.Được khen rồi, bọn nhỏ đều cười rộ lên, nhưng bọn hắn đều không có nói mình muốn cái gì, mà nhanh như chớp chạy về nhà."Còn thẹn thùng." Hoa Chiêu cười nói, kỳ thật là cô biết rõ bọn nhỏ hiểu chuyện, cũng không cần cô mua cái gì.Sau một tháng vắng bóng, mối quan hệ mà họ vừa mới thiết lập trước đó vẫn có chút hơi lạnh nhạt rồi."Nếu không các con trở về đi, mẹ tự mình đi là được." Trương Quế Lan nói với Hoa Chiêu. Lại để cho con gái cùng con rể đi ly hôn, bà thật sự rất xấu hổ."Các con yên tâm, mẹ nhất định đi, sẽ không nửa đường lại chạy trở về…" Trương Quế Lan nói. Bà cho rằng Hoa Chiêu thúc dục bà ly hôn như vậy là do chướng mắt người bố dượng Lưu Hướng Tiền này, cảm thấy ông ta làm con bé xấu hổ.Người như vậy xác thực đủ mất mặt đấy, nghĩ đến thân phận Diệp Thâm, Trương Quế Lan lại bước chân nhanh hơn rồi, cũng không thể lại để cho Lưu Hướng Tiền làm con gái bà mất mặt, làm cho con bé trước mặt Diệp Thâm không ngẩng đầu lên được."Con là sợ một mình mẹ đi, người Lưu gia ngược lại sẽ không đồng ý, muốn đưa ra chút ít điều kiện hà khắc." Hoa Chiêu nói ra."Làm sao có thể như vậy? Hắn không phải ước gì mẹ ly hôn sao?" Trương Quế Lan nghi ngờ nói.Hoa Chiêu không có giải thích, chỉ là cười cười: "Đến lúc đó mẹ sẽ biết."Diệp Thâm nhìn cô vợ nhỏ của hắn, sao lại đối với nhân tính thế thái hiểu rõ như vậy ah…Ba người ngồi trên chuyến xe lửa đầu tiên, đi lên huyện, thẳng đến nhà máy thực phẩm, đi tìm Lưu Hướng Tiền.Kết quả ba người đi đến nhà máy chỗ Lưu Hướng Tiền làm, bên trong lại không tìm được hắn."Ồ? Mới vừa rồi còn ở đây, khả năng đi nhà vệ sinh à nha, tôi đi tìm cho mấy nười." Đồng nghiệp của Lưu Hướng Tiền nhìn Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm, thái độ tốt trước nay chưa từng có.Cái người này đi nhà vệ sinh tìm Lưu Hướng Tiền, những người khác lại nhìn về phía Trương Quế Lan, không nghĩ tới con gái lớn của bà ta lại xinh đẹp như vậy ah, còn gả cho quân nhân! Nhìn xem khí sắc cùng khí chất đều không giống với lúc trước.Trương Quế Lan có thân phận là quả phụ tái giá, ở trong nhà máy rất nổi danh, tất cả mọi người đều biết bà, lúc rời đi, sắc mặt u ám, cách ăn mặc dáng vẻ quê mùa, người cũng gầy yếu, giống như một bà lão. Đã hơn 1 tháng rồi không gặp nhau, người như rau xanh ngâm nước, ngày càng sung sức, trắng trẻo mập mạp, ăn mặc chỉnh tề, trông không còn già nữa. Chỉ là trạng thái tinh thần không tốt lắm.Hơn nữa, nghe nói Lưu Hướng Tiền cùng Chu quả phụ lại cấu kết rồi, muốn cùng bà ta ly hôn đây này!Trương Quế Lan đây là, có con rể làm chỗ dựa nên vội vàng đến rồi?Người đi tìm Lưu Hướng Tiền trở về, hắn lắc đầu, có chút kỳ quái nói: "Ba cái nhà vệ sinh, đều không thấy Lưu Hướng Tiền. Lưu Thông tôi cũng đi rồi, không có. Cổng bảo vệ tôi cũng đã hỏi, không thấy Lưu Hướng Tiền đi ra ngoài." Người vẫn ở trong nhà máy, nhưng lại không biết đang ở chỗ nào.Chàng trai thẳng tính, còn chưa suy nghĩ cẩn thận, có ít người lại nghĩ ra rồi, hắc hắc hắc không buồn cười chút nào.Hoa Chiêu lập tức hỏi một người phụ nữ đang nhếch mép cười: "Ông ta khả năng sẽ đi đâu?"Người phụ nữ dừng lại nói: "Cái này thì làm sao tôi biết được? Tuy nhiên, nếu không tìm thấy ở xung quanh, thì đi đến mấy góc tường thử xem? Trước nhà, sau gốc cây ... Bốn góc nhà máy lương thực của chúng tôi. có bốn tòa nhà hình tháp, trước đây dùng để phòng thủ. Hiện tại đã thái bình rồi nên cũng không dùng nữa, đã bị bỏ hoang và bình thường cũng không ai đến ~ "Người phụ nữ nhìn vào mắt Hoa Chiêu, muốn nói lại thôi.Hoa Chiêu gật đầu, hiểu rồi. Cô lập tức dẫn mẹ và Diệp Thâm ra ngoài.Trong sân có mấy cây to, sau khi giao tiếp với bọn chúng, Hoa Chiêu khóa vị trí, dẫn mọi người đến tòa tháp ở góc đông bắc.Khi đến gần tòa tháp, Diệp Thâm với đôi tai nhạy cảm đã kéo chặt Hoa Chiêu, không cho cô đến gần nữa, anh đã nghe thấy cái gì đó không nên nghe.



Bạn cần đăng nhập để bình luận