Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 231 - Đưa Tôi Đi



Chương 231 - Đưa Tôi Đi



Chương 231: Đưa Tôi Đi." Em gái của Hoa Chiêu?" Hạ Kiến Ninh nghi ngờ nói.Đã có vết xe đổ, anh ta hiện tại đối với gia thế của Hoa Chiêu thế nhưng lại hoàn toàn hiểu rõ, cô có 2 em gái cùng mẹ khác cha, nhưng lớn 6 tuổi, nhỏ 4 tuổi, cũng không có mười bảy mười tám tuổi đấy."Em họ, tôi là em họ của Hoa Chiêu, tôi gọi là Hoa Tiểu Ngọc.""Ah ~" Hạ Kiến Ninh biết rõ cô ta là ai.Ba đời tổ tông nhà Hoa Chiêu anh ta đều đã điều tra, biết rõ một nhà Hoa Sơn, còn có Hoa Tiểu Ngọc.Trước đây, là người bạn "Tốt nhất" của Hoa Chiêu, người duy nhất chơi cùng, sau đó không biết vì cái gì, từ sau khi Hoa Chiêu kết hôn, liền cùng cô ta xa lạ, đến cổng nhà cũng không cho cô ta vào."Cô có chuyện gì?" Hạ Kiến Ninh thanh âm không hề phập phồng mà hỏi thăm."Tôi, tôi ở nhà không sống nổi nữa!" Hoa Tiểu Ngọc nức nở nói."Chuyện này đâu có liên quan tới tôi?" Hạ Kiến Ninh nói.Hoa Tiểu Ngọc... Cái người này nhìn có vẻ hiền lành tốt bụng đấy, rất dễ nói chuyện, không nghĩ tới lại không có một chút đồng tình với người khác như vậy!"Tôi, anh rể tôi nói muốn mang tôi đi thủ đô…” Hoa Tiểu Ngọc lập tức thay đổi lí do thoái thác: "Thế nhưng mà, tôi không cẩn thận đem địa chỉ cùng tiền hắn để lại ném đi, anh có thể…Mang tôi đến Diệp gia ở thủ đô được không?"Trong thôn đều truyền ra, người này là từ thủ đô đến đấy, cũng là cháu trai của bạn cũ Hoa Cường, Diệp Thâm cũng là cháu trai của bạn cũ Hoa Cường, bọn hắn đều biết nhau đúng không?"Ồ?" Dưới ánh trăng, trong mắt Hạ Kiến Ninh lóe lên tia hưng phấn.Về phần mấy lời Hoa Tiểu Ngọc nói, anh ta một chữ cũng không tin.Tuy sắc trời đã rất tối, anh ta không thấy rõ bộ dạng của Hoa Tiểu Ngọc, nhưng là anh ta biết đây là một kẻ ngu xuẩn.Diệp Thâm ánh mắt cũng không thiển cận như vậy, nếu là loại con gái này cũng được, Hạ Lan Lan đã sớm đắc thủ rồi!Đây là coi trọng Diệp Thâm nên cứng rắn muốn chen vào trong nhà người ta a?Đối với loại phụ nữ này, anh ta một chút cũng không thấy kỳ quái, Diệp Thâm luôn gặp phải mấy loại này."Anh biết anh rể của tôi không? Biết nhà anh rể của tôi ở đâu không?" Hoa Tiểu Ngọc yếu ớt mà hỏi thăm.Cái nhà kia, không có cách nào sống được nữa! Trước đây bà nội và cô cô ở nhà, hiện tại toàn bộ công việc đó đều đặt ở trên người cô ta, trời chưa sáng cô ta đã phải đứng lên làm cơm cho cả nhà, sau đó cùng mọi người bắt đầu làm việc, sau đó nửa đường còn phải trở về cho gà ăn cho heo ăn, sau đó còn muốn về sớm chút để nấu cơm, lại phải giặt rửa quần áo cho cả nhà, nhưng công điểm kiếm được còn không thể bớt!Một người hận không thể tách ra thành 8 mà sai sử! Cô ta mệt chết đi được!Ah, bọn hắn còn chỉ cho cô ta ăn lửng dạ, lúc này mới vài ngày, vốn đang là một cô gái tươi trẻ đầy sức sống, thoáng cái đã già đi hơn 10 tuổi, lập tức trở nên héo rũ rồi.Cô ta phải cầu một đường sống.Cầu xin người này đưa cô ta đi là không được ....Tốt hơn hết là cầu xin anh ta đưa cô ta đến gặp anh rể!"Tôi biết nhà của Diệp Thâm ở đâu. Cách đây không lâu tôi đã đến nhà anh ta ăn tối" Hạ Kiến Ninh nói.Hoa Tiểu Ngọc nhẹ nhàng thở ra, khẩn cầu nói: "Vậy anh có thể mang tôi đi không, lộ phí thì đợi anh rể của tôi trở về rồi, hắn sẽ trả cho anh đấy.""Anh rể cô đã đáp ứng mang cô đi nhà hắn?" Hạ Kiến Ninh hỏi. Anh ta chỉ là muốn xác định thoáng một chút quyết tâm của kẻ ngu xuẩn này."Đúng vậy đúng vậy! Nếu không phải anh rể có nhiệm vụ, đi gấp, lại không tiện đường, hắn liền tự mình dẫn tôi về nhà…Hắn lo lắng tôi ở đây, đã lưu lại cho tôi địa chỉ cùng tiền, đáng tiếc tôi ngu xuẩn, mang những thứ đó ném đi.""Là rất ngu xuẩn đấy." Hạ Kiến Ninh nói. Bất quá quyết tâm ngược lại là rất kiên định.Hoa Tiểu Ngọc..."Anh rể cô tại sao phải mang cô đi nhà hắn?" Hạ Kiến Ninh lại hỏi.Hoa Tiểu Ngọc dừng một chút rồi nói ra: "Nhà tôi mấy ngày hôm trước có ý định đem cô cô của tôi bán vào trong núi lớn cho một cái kẻ ngu, kết quả cô cô của tôi chạy mất, bọn hắn lại muốn bán tôi, là tôi cầu xin anh rể cứu mìn, anh rể tốt bụng, liền đáp ứng để cho tôi đi nhà hắn trốn."Cô ta hiện tại đã thông minh hơn, không dám nói cùng Diệp Thâm có cái gì tư tình. Cái người này có thể đi Diệp gia ăn cơm, vậy cùng Diệp Thâm quan hệ khẳng định rất tốt, vạn nhất giống như… Vương Mãnh, hướng về Diệp Thâm thì làm sao bây giờ?Cho nên cô ta lấy một lý do quang minh chính đại, cũng không sợ cái người này ngày mai tìm Hoa Chiêu đối chất. Nếu hắn thực đến hỏi Hoa Chiêu, cô ta cũng dám nói như vậy!Diệp Thâm chính là người tốt làm chuyện tốt đây này!Hạ Kiến Ninh gật đầu, còn không tính là quá ngu xuẩn, miễn cưỡng cho qua.Vậy thì, dùng một lát."Đứng lên đi, buổi sáng ngày mai tôi sẽ lên xe lửa đi, cô nhớ rõ đến lúc đó tới tìm tôi, tới chậm, tôi sẽ không đợi người." Phế vật không có tư cách bị anh ta lợi dụng.Người thú vị như vậy, anh ta nhất định phải nhét vào Diệp gia, lại để cho bọn hắn cũng vui vẻ một chút!Hoa Tiểu Ngọc không nghĩ tới người này dễ nói chuyện như vậy, vậy mà dễ dàng như vậy đáp ứng, quả thực vui mừng quá đỗi: "Cảm ơn cám ơn! Ngài thật là một người tốt!"Hạ Kiến Ninh ha ha cười cười, lần đầu, có người nói anh ta là người tốt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận