Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1041 - Đen Ăn Đen.



Chương 1041 - Đen Ăn Đen.



Chương 1041: Đen Ăn Đen."Dạ." Hoa Chiêu gật đầu như bằm tỏi, việc này cô rất thích!Cô vừa muốn mở cửa xuống xe, Diệp Thâm lại nói: "Lại đến mấy nơi nữa, thỏ khôn đào ba hang, người như Mã Đại Cáp gian xảo vô cùng."Trứng gà chưa bao giờ đặt trong cùng một cái giỏ xách.Anh cũng không xác định mấy nơi anh biết đến có phải là toàn bộ hay không.Hoa Chiêu nghĩ đến cái gì, cười cười.Diệp Thâm lái xe mang theo Hoa Chiêu đi nhiều địa điểm.Những địa phương này đều vây quanh tam hoàn, đều là nhà ở nông thôn, đều là vừa rách vừa nhỏ đấy.Diệp Thâm cũng không để cho Hoa Chiêu xuống xe, chỉ để cô nhìn mấy nơi kia từ xa."Trời còn chưa tối, em lại quá bắt mắt, sẽ bị người ta nhớ kỹ." Diệp Thâm nói.Đến lúc đó Mã Đại Cáp điều tra, vừa nghe ngày hôm đó có một người phụ nữ đặc biệt xinh đẹp tới đây, hắn nhất định sẽ đoán được là Hoa Chiêu.Truyền đi, người ngoài sẽ tin.Có một số việc chính là như vậy, không cần chứng cớ, hợp tình hợp lý, người ngoài đã tin rồi.Nói như vậy, đối với thanh danh Diệp gia lại càng không tốt.Hoa Chiêu cười hì hì hôn một cái lên mặt Diệp Thâm: "Cảm ơn đã khen."Diệp Thâm cười cười, quay xe mang cô đến một địa phương đặc biệt khác.Quán trà.Đã đến giờ ăn tối, vợ anh sẽ đói bụng.Hai người hiếm khi ra ngoài một chuyến, không mang theo bất kỳ một đứa nhỏ nào.Vừa vặn mượn cơ hội này hẹn hòg một buổi.Trước kia Diệp Thâm căn bản không hiểu loại lãng mạn này, nhưng vài năm là Tô Hằng, anh không hiểu cũng bị ép phải hiểu.Lúc này tiệm cơm ở thủ đô không ít, nhà hàng Tây cũng không ít, thậm chí quán cà phê cũng đã mở vài tiệm, nhưng quán trà đứng đắn, lại rất ít.Hiện tại người có thể nghĩ đến mở quán trà, đều là không tầm thường, không thiếu tiền đấy.Phong cách trang trí tất nhiên không thể chê, với ánh mắt bắt bẻ của Hoa Chiêu cũng không tìm ra lỗi nào. Cho dù phóng tới vài thập niên sau, cũng sẽ không lỗi thời mà mang theo một màu sắc riêng.Trà bánh càng không thể chê, Diệp Thâm một lần tình cờ nếm qua liền thích.Anh cảm thấy Hoa Chiêu cũng sẽ thích.Quả nhiên, Hoa Chiêu ăn xong hai mắt liền tỏa ánh sáng.Trước kia cô vốn thích làm đồ handmade, làm mỹ thực, cô dám nói trên thị trường mỹ thực, cô gặp 99%, biết làm 90%.Nhưng bảy tám món đồ ăn nhẹ trước mắt, mỗi một món cô đều chưa thấy qua, cô đều rất thích.Hoa Chiêu khám phá được vùng đất mới lại hôn Diệp Thâm mấy cái, sau đó đóng gói một đống lớn, chuẩn bị mang về.Thẳng đến khi trời tối, hai người mới ra khỏi quán trà, đi tới địa chỉ gần đó nhất.Hai người dừng xe từ rất xa, lặng lẽ đi vào.Đó là một ngôi nhà trơ trọi ở đầu thôn, dột nát tưởng chừng như có thể đổ sập bất cứ lúc nào.Diệp Thâm nói chỗ này ngoại trừ chủ nhà cũ, những người khác trong thôn căn bản không biết nó đã bị Mã Đại Cáp thu mua.Và chủ nhân ban đầu là một kẻ cặn bã trong thôn này, bây giờ đang sống dựa vào nhà anh trai và chị dâu của mình.Đây cũng là một căn nhà dột nát, nên ngay cả những người trong thôn không có nhà ở cũng không thèm đoái hoài đến.Trông thấy nó đều đi đường vòng.Kết quả Hoa Chiêu kéo ra một cái rương từ trong một cái hốc dưới gầm giường xách đi.Đến trên xe, mở ra, phát hiện là một rương tiền.Rương không lớn, giá trị tiền mặt cũng không lớn, một rương này chỉ có mấy vạn."Tiếp tục." Diệp Thâm nói ra: "Mã Đại Cáp rất có tiền, cái công xưởng kia, đều là ông ta ra tiền."Hoa Chiêu cảm thấy nếu mình không mở nhà máy thực phẩm, hiện tại tuyệt đối không thể kiếm được nhiều tiền như vậy."Ông ta kiếm tiền bằng cách nào vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Chủ yếu là bán theo lô." Diệp Thâm nói ra.Nền kinh tế hiện nay đang trong thời kỳ quá độ, tạo ra một kết quả đặc biệt, hệ thống giá cả cao gấp đôi.Ví dụ, gạo trong cửa hàng ngũ cốc quốc doanh bán với giá 1 mao một cân, nhưng vẫn phải mua bằng phiếu. Giới hạn là 20 cân một người mỗi tháng.Không đủ ăn, vẫn muốn mua thêm?Trước kia không bán, hiện tại đã bán.Nhưng đắt hơn, 2 mao hoặc 3 mao một cân.Những đây đều là món tiền nhỏ, hơn nữa cũng không dễ kiếm.Mã Đại Cáp kiếm được từ mặt hàng dễ kiếm hơn.Vật liệu thép, than đá cũng thực hành hệ thống giá cả gấp đôi, chênh lệch giá ở giữa lại rất lớn, có đôi khi là gấp vài lần thậm chí gấp mấy chục lần.Mà Mã Đại Cáp bởi vì có mấy người anh trai ở đó, quan hệ hùng hậu, trong tay hắn có giấy phép, có thể mua hàng hoá với giá định mức. Đó là mua đồ với giá rẻ.Một lô hàng giá trị bao nhiêu cũng có thể tưởng tượng được rồi.Tiền này kiếm được vừa nhiều lại nhẹ nhàng.Hơn nữa kẽ hở này lần đầu tiên xuất hiện, nó không phải là bất hợp pháp.Hoa Chiêu ngay từ đầu đã biết có chuyện này, nhưng cô không động vào, bởi vì về sau có một số người "sẽ làm ầm ĩ", bên trên sẽ tra xét một đám.Cô không muốn nhảy vào vũng nước đục này, hơn nữa không phải là không có đường phát tài khác."Còn có thu các loại tiền trà nước." Diệp Thâm nói ra.Mã Đại Cáp cũng có những đường kiếm tiền khác.Ông ta có quan hệ, có thể đồng ý dắt mối giúp người ta chạy chọt…Việc nhỏ ông ta chướng mắt, không có một vạn tám ngàn trở lên ông ta sẽ không làm."Ông ta cầm được chỗ tốt, sẽ phân một nửa cho mấy người anh trai, anh rể." Diệp Thâm lại nói.Hoa Chiêu vui vẻ rồi, vậy số tiền này nói trắng ra chính là tiền tham ô ~ cô lấy tới cũng an tâm rồi.Cô rất thích đen ăn đen.Không không không, cô rõ ràng là trắng đấy!Hai người một đường nói chuyện phiếm, một đường càn quét, cả đêm thanh lý ba nơi, cuối cùng kéo một xe tiền mặt cùng vàng về nhà.Muốn đem tiền đổi thành đô la đi ra nước ngoài tiêu, người ta có thể không cho đổi.Cho nên Mã Đại Cáp nghĩ đến ra nước ngoài kiếm tiền, nên phải đem tiền trong nước đổi thành vàng, đưa ra nước ngoài đổi thành đô la.Hiện tại lại tiện cho Hoa Chiêu, cô rất thích ánh vàng rực rỡ của kim loại.Sáng sớm hôm sau, Hoa Chiêu nói Diệp Danh, để anh cả buổi tối lại đến trông bọn nhỏ, bởi vì cô cùng Diệp Thâm còn phải đi ra ngoài.Còn có mấy nơi chưa quét xong, dựa theo phỏng đoán của Diệp Thâm, Mã Đại Cáp còn giấu hơn phân nửa tiền bọn họ chưa tìm được."Tiểu Thâm đã nói với anh, mấy ngày nay anh sẽ tan tầm sớm, hai người cứ bận rộn đi thôi." Diệp Danh nói ra."Tốt." Hoa Chiêu lấy túi điểm tâm ngày hôm qua, phân cho Diệp Danh một túi, cái gì cũng chưa nói liền ngáp trở về ngủ bù....Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm lại đi ra ngoài 2 ngày nữa, số tiền đào được cũng xấp xỉ số tài sản Diệp Thâm điều tra được đấy.Đương nhiên khẳng định còn bỏ sót, Mã Đại Cáp có một số việc làm rất kín kẽ, thu bao nhiêu tiền không có người thứ 3 biết rõ.Đó là kho bạc nhỏ của ông ta, không cùng những người khác chia xẻ.Nước ngoài, Diêu gia cũng ép chặt Đào gia, tòa án đã niêm phong nhà máy và đóng băng tài chính của họ. Số tiền bồi thường cao ngất trời, thậm chí bán nhà máy cũng không đủ khả năng chi trả.Đây cũng là điều Mã Đại Cáp tuyệt đối không nghĩ tới đấy.Ông ta ném ra nhiều tiền như vậy, là vì muốn có được càng nhiều tiền hơn nữa, không phải để bồi thường cho những người kia đấy.Nhưng hiện tại, nhà xưởng này chỉ có thể vứt đi.Tâm tình không tốt, ông ta liền muốn đi nhìn tiền. Thấy một phòng tiền, tâm tình của ông ta sẽ trở nên tốt lên.Kết quả, tiền không còn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận