Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 147 - Tự Mình Chăm Sóc Cô



Chương 147 - Tự Mình Chăm Sóc Cô



Chương 147: Tự Mình Chăm Sóc Cô.Trồng cây ăn quả xong, sắc trời trở nên tối, Diệp Thâm cũng trở về phòng.Hôm nay thứ ba sẽ không có buổi chiều đài truyền hình trên TV, nhân viên đài truyền hình chỉ có mỗi buổi chiều thứ ba nghỉ ngơi.Ngay cả lúc bình thường, Diệp Thâm cũng phát hiện cô vợ nhỏ của mình không thích xem TV chút nào.Anh cũng không thích, vừa vặn buổi tối hôm nay còn có việc muốn làm.Vợ đã nói với rồi, chỉ cho phép động khẩu, không được động thủ...Cô đã yêu cầu như vậy, anh liền không khách khí."Này ..." Hoa Chiêu gian nan đẩy anh ra, nhưng lại cảm thấy cánh tay mềm nhũn, không có chút sức lực nào.Cuối cùng cô cũng biết tại sao hôm nay anh lại đồng ý nhanh như vậy ... Hoá ra là đánh cái mưu ma chước quỷ này!Trước đây anh chỉ dám động động tay, hiện tại lá gan càng lúc càng lớn rồi."Anh cẩn thận một chút ~" Cô kiều kiều nói."Ừ…" Diệp Thâm mơ hồ lên tiếng........Hạ Kiến Ninh ban đêm không ngủ được, luôn cảm thấy hương hoa trong không khí giống như không có dưỡng khí, khiến hắn nhức đầu không thở nổi.Thuốc tối nay xem như không có tác dụng.Trước đây, sau khi uống thuốc bắc, anh ta có thể cảm nhận rõ ràng thân thể mình càng ngày càng tốt, nhưng hôm nay, anh ta chỉ cảm thấy càng ngày càng khó chịu, thậm chí có cảm giác muốn chết.Anh ta lập tức gọi điện thoại gọi Lý Mộc tới.Lý Mộc xem mạch, chợt cảm thấy không đúng, vội vàng kiểm tra bã thuốc.Những cặn thuốc đều không sao, nhưng nhân sâm mà anh bất đắc dĩ ném vào mỗi lần hân thuốc có chút sai, anh lập tức yêu cầu Hạ Kiến Ninh mở két sắt ra kiểm tra.Những thứ quý giá như vậy, vật cứu mạng, Hạ Kiến Ninh đều cất trong két sắt, lần nào cũng tự mình cắt ra một miếng nhỏ để cho thủ hạ đem đi hầm.“Không thể có sai lầm, trừ tôi ra không ai có thể đụng vào.” Hạ Kiến Ninh cau mày mở khóa: “Cho dù có vấn đề, cũng là vấn đề trong quá trình luyện dược.”Anh ta không tự mình đun thuốc, đều là giao cho chị dâu Lý.Lý Mộc không có lên tiếng, chị dâu Lý... Hắn cũng không dám cam đoan, bởi vì hôm nay nhân sâm xác thực xảy ra vấn đề, dùng tay bóp, vậy mà vỡ thành cặn bã, cùng trước kia một chút cũng không giống.Két sắt mở ra, Hạ Kiến Ninh tự tay lấy ra một chiếc hộp gỗ đàn hương màu đỏ, hộp cũng đã được khóa chặt.Hơn nữa còn là một ổ khóa phức tạp Lỗ Ban, anh ta cho rằng người có thể mở được ổ khóa này, ngoài mình ra, cho dù còn có những người khác, người này cũng phải mất ít nhất vài ngày!Sau một thao tác phức tạp, ấn và vặn, chiếc hộp đã mở ra và cây nhân sâm trăm năm nằm yên lặng trong đó.Nhân sâm giống hệt như lần trước anh ta nhìn thấy, cũng giống như lúc vừa mới tới, trừ bỏ phần bị anh ta sử dụng, còn lại đều giống nhau.Dáng vẻ của cây sâm này đã khắc sâu vào tâm trí anh ta, đây là mười năm tuổi thọ của anh ta.Lý Mộc lại giật giật cái mũi, dùng sức hít hà."Không đúng!" Hắn nói xong cẩn thận từng li từng tí cầm lấy nhân sâm trong hộp, ngắt một chút rễ cây nếm nếm: "Không đúng! Hương vị không đúng! Đây tuyệt đối không phải là cây nhân sâm trước kia!""Cái gì?!" Hạ Kiến Ninh khoé mắt lập tức đỏ lên.Anh ta cũng ngắt lấy một sợi rễ nếm nếm, xác thực cùng lần trước thử qua không giống.Có một lần anh ta nhịn không được hấp dẫn, một mình nếm một ít nhân sâm, hương vị nồng đậm, vừa vào trong miệng liền khiến anh ta toàn thân nhẹ nhõm.Bây giờ nó giống như nhai cặn bã gỗ."Nhưng mà ..." Anh ta nhìn kỹ nhân sâm, có một cái dấu hiệu anh ta tự mình khắc lên, cũng không có chút thay đổi nào.Còn cái két sắt này ở dưới giường anh ta, sáng nay anh ta uống thuốc hiệu quả rất tốt, hôm nay anh ta không đi ra ngoài, thậm chí còn không ra khỏi phòng, làm sao có thể bị ai đó đánh tráo?"Vậy người đưa sâm có vấn đề." Lý Mộc nói ra.Hạ Kiến Ninh ánh mắt lập tức hung ác, Tào gia, hoặc là Diệp gia, bán sâm giả? Nhưng anh ta rất nhanh kịp phản ứng, không đúng, trước kia hiệu quả của thuốc rõ ràng cực kỳ tốt, không thể nào là giả đượcCũng chưa từng nghe nói nhân sâm trăm năm chỉ phát huy tác dụng trong vài ngày.Lý Mộc thở dài một tiếng: "Có thể là do chúng ta bảo quản không đúng cách khiến nó bị hư hỏng. Nên đặt nó ở nơi khô ráo thoáng gió, két sắt, trong thời tiết nóng nực như vậy ..." Có thể là do ẩm ướt, nấm mốc và hư hỏng.“Quên mất đây là nhân sâm tươi, Ai!” Lý Mộc lại thở dài.Thực ra không phải là anh ta quên, trước đó anh ta đã giải thích cho Hạ Kiến Ninh cách cất giữ, nhưng Hạ Kiến Ninh không nghe, không nên cất vào két sắt. Anh biết tính khí của người bạn này và biết thuyết phục anh ta cũng vô ích nên đành để anh ta làm vậy.Nhân sâm đã khô một nửa, anh ta cho rằng không sao. Ai biết lại xảy ra chuyện, bây giờ vì thể diện của bằng hữu, anh ta chỉ có thể nhận lỗi về mình.Biết rằng không phải do người khác tính toán, biểu hiện của Hạ Kiến Ninh đã tốt lên rất nhiều.Hắn tính toán người khác nhiều năm như vậy, sẽ không bao giờ cho phép người khác thành công tính toán hắn, như vậy mặt mũi để đâu?“Tiểu Triệu!” Hạ Kiến Ninh xoa xoa thái dương, hét lên ngoài cửa.Người thanh niên đi theo anh ta lập tức bước tới."Anh ban ngày nói với tôi con dâu Diệp gia kia, Chu Lệ Hoa, làm sao vậy?" Hạ Kiến Ninh nhíu mày hỏi.Ban ngày Tiểu Triệu hình như đến nói qua với anh ta chuyện này, nhưng lúc đó anh ta đầu đau muốn nứt, căn bản không có tâm tư nghe.“Chu Lệ Hoa đòi không được nhân sâm, lại bị Diệp Thâm đoán rằng bà ta đã liên lạc với anh và bị nhà họ Diệp đưa về Tây Kinh.” Tiểu Triệu nói.Hạ Kiến Ninh ánh mắt hiếm khi có chút ngốc trệ: "Đòi nhân sâm! Tôi không phải nhờ bà ta mua sao? Tiền không phải đều đã đưa cho bà ta sao?"Mục đích của anh là đạt được nhân sâm, không từ thủ đoạn. Anh ta biết rõ hiện tại chính mình đi tìm Diệp gia mua, khẳng định không dễ dàng, cho nên anh ta muốn thông qua tay Chu Lệ Hoa đạt được.Nhưng anh ta không có nghĩ tới sẽ bị ăn quỵt, anh ta không thiếu số tiền kia, cũng không thể để bị mất mặt như vậy được.Anh ta thậm chí trả giá rất cao, đáp ứng Chu Lệ Hoa, nếu như bà ta có thể lấy được nhân sâm trăm năm, hắn sẽ đưa 20 vạn, nếu như là năm mươi năm nhân sâm, liền đưa 10 vạn.Anh ta còn thanh toán 5 vạn tiền đặt cọc.Kết quả, Chu Lệ Hoa đem tiền giấu đi?Đây là một người phụ nữ tầm nhìn hạn hẹp, thành sự không có bại sự có thừa!Hạ Kiến Ninh lập tức bị tức giận đến mắt nổi đom đóm, ngã quỵ một bên."Kiến Ninh!" Lý Mộc nhanh tay đỡ lấy hắn.Hạ Kiến Ninh dựa vào người anh ta, hỏi Tiểu Triệu: "Người nhà họ Diệp có biết tôi đưa tiền cho bà ta không?"“Về điểm này, Chu Lệ Hoa cắn chặt không nói.” Tiểu Triệu nói.Nếu như bà ta nói, theo cách làm người của Diệp gia, hiện tại sớm đem tiền đưa đến rồi."Lợi hại lợi hại." Hạ Kiến Ninh tức giận đến mức mắt biến thành màu đen, vô lực nói: "Cậu đi đem chuyện này nói cho bọn hắn biết.""Vâng." Tiểu Triệu đi ra ngoài rồi."Lúc ấy tôi đã nói, không nên làm mất lòng nhà họ Diệp, người kia Hoa…Trong tay còn có nhân sâm đây này." Lý Mộc đỡ Hạ Kiến Ninh lên giường nằm xuống, nhíu mày nói ra: "Hiện tại thì hay rồi, vốn có thể vui vẻ mua bán, anh lại làm cho mọi vệc quanh co như vậy, không thể thương lượng được nữa, làm sao bây giờ?"Trong khi nói chuyện, anh ta xoa bóp đầu cho Hạ Kiến Ninh.“Tôi không muốn đắc tội họ nặng nề, và tôi cũng sẽ không đắc tội họ nặng nề.” Hạ Kiến Ninh nằm trên giường nhắm mắt nói: “Hoa Chiêu kia, thân phận như vậy, đã từng nặng hơn 100 cân, cô ta có thể gả cho Diệp Thâm, chắc chắn đã dùng biện pháp gì đó, loại người này, tôi cho nhà họ Diệp một lý do, bọn họ sẽ danh chính ngôn thuận mà nhận, bỏ qua cô ta.”“Cho dù bây giờ cô ta xinh đẹp, cho dù đang mang mầm mống của Diệp Thâm trong bụng, tôi cứ tưởng anh ta sẽ không quan tâm, nhưng không nghĩ tơi… xem trọng hắn rồi.” Hạ Kiến Ninh nói."Về phần đào bảo vật, càng sẽ không tạo bất cứ ảnh hưởng gì với Diệp gia, không có liền không có, thực sự có thì như thế nào? Có rất nhiều cái lý do có thể đem chuyện này đẩy đi không còn một mảnh." Hạ Kiến Ninh nhắm mắt nói ra: "Bọn hắn đẩy không sạch sẽ, tôi cũng có thể giúp bọn hắn đẩy sạch sẽ. Tôi chọn trúng Diệp Thâm, cũng chọn trúng Diệp gia, tuy nhiên cũng không hi vọng bọn hắn quyền thế quá lớn không thể áp chế, nhưng là cũng không hi vọng bọn hắn sụp đổ.“Không có Diệp gia, Diệp Thâm không là cái gì.” Hạ Kiến Ninh nói.Lý Mộc từ chối cho ý kiến, chỉ là chăm chú xoa bóp cho đầu anh ta: "Những chuyện này trước mắt mặc kệ, nhân sâm làm sao bây giờ? Anh bây giờ là nhu cầu cấp bách!""Cái kia trong tay Hoa Chiêu, có lẽ còn có rất tốt đấy." Hạ Kiến Ninh nói: "Ngày mai, tôi đích thân gặp cô ta.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận