Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 741 - Đính Hôn.



Chương 741 - Đính Hôn.



Chương 741: Đính Hôn.Vào cửa, Hoa Chiêu liền rửa tay đến phòng bếp, chuẩn bị đi làm cơm.Bên ngoài hiện tại đang có thông gia hai nhà gặp nhau, cô cũng không tham gia vào.Hơn nữa giấu diếm không báo, cô cũng có phần, đôi mắt của mẹ chồng thỉnh thoảng vẫn quét qua cô, cho nên cô vẫn nên tránh đi thì tốt hơn.Trương Quế Lan mang theo bốn đứa nhỏ cùng Hoa Chiêu bận rộn chuẩn bị, lúc này bà mới có thời gian trò chuyện cùng con gái.Bốn đứa nhỏ cũng vây quanh Hoa Chiêu vô cùng thân mật.Hoa Chiêu nhìn bọn nhỏ, bây giờ nói bốn đứa nhỏ cũng không thật sự thích hợp, Đại Vĩ năm nay đã 14 tuổi, đã là một thiếu niên cao gầy.Thằng bé gầy cũng không phải yếu, mà giống như một cây non, tuấn tú cao ngất.Tiểu Vĩ cũng 12 rồi, vóc dáng cũng không thấp, đang phát triển theo hướng của anh trai mình.Đại Cần 10 tuổi, Tiểu Cần 8 tuổi, đều là cô bé xinh đẹp, mà không phải là đứa bé nữa rồi.Mấy người bắt đầu làm việc, đặc biệt là nấu cơm, rất ra dáng đấy, tay nghề đều khá tốt, xem ra hai năm qua đã giúp mẹ nấu cơm không ít."Học tập thế nào rồi? Có được không?" Hoa Chiêu hỏi bọn hắn."Không dám không tốt." Đại Vĩ cười nói.Tiểu Vĩ nói tiếp: "Sợ làm chị cả mất mặt, chúng em đều liều mạng học tập, mỗi người đều đứng nhất lớp đấy."Mới 2 năm mà thôi, nhưng danh tiếng của Hoa Chiêu vẫn còn đó. Thậm chí bài thi đại học của cô cũng bị lấy ra, sử dụng nó như một khuôn mẫu cho sinh viên hiện tại.Lịch sử của Hoa Chiêu cũng bị người có ý chí bới ra, tự học thành tài, tiểu học thực tế mới học được vài ngày, trường cấp 3 học hai tháng, mà người ta luôn đứng nhất.Hiện tại lại ra nước ngoài du học.Lại nhìn bọn hắn, trước kia chơi bao nhiêu năm cũng không nói đến nữa, chỉ nói đến hiện tại, một số người đã học hai hoặc ba năm mà vẫn không thể thi vào được trường đại học.Làm người ta kích thích không nhẹ. . . .Hoa Chiêu hiện tại lại càng có tên tuổi.Cô không mong đợi điều này, cô không muốn nổi tiếng, cô chỉ muốn phát tài trong im lặng và sống cuộc sống của riêng mình."Các em cũng đừng làm việc quá sức, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình. Chị không cảm thấy xấu hổ nếu các em làm tốt hay không. Chỉ cần các em khỏe mạnh và sống ngay thẳng là được." Hoa Chiêu nói.Cả bốn người đều mỉm cười gật đầu ngay lập tức, chị cả thật sự cảm thấy đau lòng bọn chúng nên chúng lại càng phải cố gắng hơn nữa.Mấy người ở trong phòng bếp cười cười nói nói, rất nhanh đã làm xong cơm trưa.Mà không khí bên ngoài cũng không tệ.Diêu Lâm cùng Diêu Khôn tuy vẫn còn khẩn trương, nhưng toàn thân không còn căng cứng rồi.Diệp gia xem ra lai lịch cũng không nhỏ, nhưng cũng không làm cao, càng không vênh váo hung hăng, không xem thường bọn họ.Tất nhiên họ không cảm thấy bao nhiêu coi trọng ...Ba người đàn ông Diệp gia, hai người vẻ mặt nghiêm túc, không có một chút tươi cười, người trẻ tuổi nhất kia tuy toàn bộ quá trình đều mang nụ cười, nhưng còn không bằng không cười đây này. . . .Nụ cười kia làm cho đáy lòng Diêu Khôn sợ hãi, đột nhiên nghĩ đến ánh mắt Diệp Thâm.Hai người này khuôn mặt tuy là một lạnh, một nóng đấy, nhưng độ ấm trong ánh mắt đều giống nhau, làm cho hắn cảm thấy lạnh buốt.Nhưng nhìn tổng thể không khí còn rất tốt đấy, chủ yếu là Miêu Lan Chi luôn mang theo nụ cười, thực sự cười.Ở trên xe bà đã hoàn toàn hiểu về Diêu gia, mấu chốt là Diệp Thư đã bày tỏ thái độ rồi, muốn cùng Diêu Khôn kết hôn.Con bé rốt cuộc cũng chịu kết hôn! Đối phương nhìn lại không kém, bà không có ý kiến.Một bữa cơm chấm dứt, song phương vậy mà đã bắt đầu thương lượng thời gian kết hôn.Hoa Chiêu có chút kinh ngạc, lặng lẽ hỏi Diệp Danh: "Không cần phải khảo sát nữa sao?""Không phải em đã khảo sát qua sao?" Diệp Danh cười nói.Hoa Chiêu: ". . . Tin em như vậy sao?""Anh tin cha bọn nhỏ." Diệp Danh đột nhiên nhỏ giọng nói, nói xong hướng Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái.Anh biết rõ Diệp Thâm bây giờ đang ở đâu, hơn nữa còn biết quan hệ hiện tại của Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm.Bởi vì nhiệm vụ cần, Diệp Thâm thỉnh thoảng sẽ liên hệ với anh.Hắn ở nước ngoài mua sắm một số thứ gì đó, cần Diệp Danh tự mình tiếp nhận.Đã biết Diêu Khôn cùng Diệp Thư cũng ở chung hai năm rồi, còn chưa bị Diệp Thâm thu thập, nói lên hắn đã qua một cửa kia của Diệp Thâm rồi.Anh tất nhiên yên tâm.Hoa Chiêu nháy mắt mấy cái: "Được rồi, các người đều là hồ ly, là em quan tâm thừa rồi."Nói xong cô nghe thấy Miêu Lan Chi cho mấy mốc thời gian kết hôn, gần đây nhất là ba tháng sau, xa nhất là qua năm.Diệp Danh biết Diêu Khôn vượt qua kiểm tra rồi, nhưng những người khác của Diệp gia cũng không biết, bọn hắn xác thực định bỏ thời gian điều tra một chút, quan sát một phen.Hoa Chiêu lại nháy mắt, được rồi, cô thật sự là quan tâm thừa rồi.Diêu Lâm tất nhiên chọn ngày gần nhất, ba tháng sau.Sau đó bọn hắn đã bị Diệp gia lịch sự lễ phép mà mời đi rồi, Diệp Danh tự mình đưa bọn hắn đến khách sạn.Ở đây tiếp đãi khách nước ngoài, khách quý tuyệt đối đủ tư cách....Khổng Kiệt thất hồn lạc phách mà trở lại nhà khách.Bà Khổng cùng Khổng Ni nhìn thấy, lập tức hiểu rõ.Ba ngày trước Khổng Kiệt nghe nói Diệp Thư sắp trở về đấy, lập tức gọi điện thoại cho mẹ ở quê, nói bà ta cùng Khổng Ni tới.Đến xin lỗi Diệp Thư, giúp hắn vãn hồi hôn nhân.Bà Khổng cùng Khổng Ni không có nửa điểm mất hứng, quả thực hưng phấn mà tới.Mấy năm này, các bà thật sự đã cảm nhận được rồi, không có Diệp Thư ở đây nhà họ càng khổ sở hơn!Khổng Kiệt rút một số tiền mà bà ta đã nhận được từ Diệp Thư trước đó.Mà Khổng Kiệt cũng không cho bà ta tiền như trước rồi, hắn muốn tích lũy tiền còn trả lại cho Diệp Thư, người trong nhà đã nợ người ta nhiều tiền trong nhiều năm như vậy.Bên kia, mấy người con trai khác của Khổng gia tiêu tiền như nước đã quen, còn dính lên một số tật xấu, chơi bời đánh bạc.Hiện tại lại kiếm không đủ tiêu, trong nhà đảo mắt đã bị bọn hắn làm cho lụi bại.Ngôi nhà gạch đỏ lại biến thành nhà gỗ.Ngày ngày ăn khang nuốt khổ.Bà Khổng mấy năm này không có việc gì liền hối hận, hối hận đến muốn khóc.Nếu như có cơ hội có thể làm lại. . . .Kết quả thật sự đến rồi! Bà ta nhất định phải đem Diệp Thư dỗ dành trở về!"Như thế nào? Cô ta còn không chịu tha thứ cho con?" Bà Khổng hỏi.Khổng Kiệt không nói lời nào."Phụ nữ nha, đều là khẩu thị tâm phi, cô ta nói không tha thứ cho con, không nhất định là thật sự không tha thứ cho con, không chừng trong lòng cô ta đã cao hưng chết rồi! Ngày mai con lại đi tìm cô ta! Nếu cô ta còn không tha thứ, con cứ tiếp tục nói lời hữu ích cầu xin cô ta, cô ta sẽ tha thứ cho con!""Đúng vậy! Anh trai!" Khổng Ni ở một bên nói: "Trong lòng cô ta khẳng định chưa quên được anh, bằng không thì sao nhiều năm như vậy còn chưa kết hôn, liền một đối tượng đều không có? Đây là còn nhớ thương anh đây này!"Khổng Kiệt đột nhiên cười cười tự giễu, trước kia, hắn cũng nghĩ như vậy, cho nên hắn mới tích cực mà chạy qua chạy lại trước mặt người Diệp gia.Kết quả. . . ."Cô ấy có bạn trai rồi, hơn nữa đã mang về nhà gặp người lớn, đoán chừng, muốn kết hôn a." Hắn nói ra."Cái gì?" Bà Khổng cùng Khổng Ni kinh ngạc hô lên."Việc sao có thể được! Ngày mai mẹ sẽ đi tìm cô ta!" Bà Khổng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận