Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1023 - Vẫn Luôn Che Chở Cho Cô



Chương 1023 - Vẫn Luôn Che Chở Cho Cô



Chương 1023: Vẫn Luôn Che Chở Cho CôDiệp Thâm vốn chỉ muốn hỏi một chút tình huống cụ thể, dù sao lúc ấy mọi người trong tiệm cơm đều bị mang đi, anh lấy được tin tức, đều là chuyển đạt qua bao nhiêu lần rồi.Anh muốn nghe xem cô nói như thế nào.Nhưng hiện tại, ý nghĩ của anh lại thay đổi.Có thể lát nữa lại nói sau.Dù sao bên kia anh cả cũng xử lý được rồi.Tay của anh lần đi lên."Ha ha, ngứa ~ đừng làm rộn!" Hoa Chiêu vừa trốn tránh vừa cười.Diệp Thâm vốn cũng không muốn náo đấy, anh chỉ muốn làm chính sự.Nhưng hiện tại anh lại đổi chủ ý rồi. . . ."Đứa nhỏ sẽ khóc ~" Hoa Chiêu ở trong ngực đẩy anh."Lúc nào khóc thì tính sau." Giọng Diệp Thâm mơ hồ nói.Hoa Chiêu không chịu được giọng nói này nhất, lập tức không có sức chống cự....Sáng sớm hôm sau, Diệp Thâm mới có tâm tư hỏi Hoa Chiêu ngày hôm qua đến cùng đã xảy ra chuyện gì.Ngủ quá muộn, được rồi, căn bản còn chưa bắt đầu ngủ, Hoa Chiêu lười biếng mà gối lên trên đùi anh nói thoáng qua.Diệp Thâm lẳng lặng nghe, đột nhiên hỏi: "Rốt cuộc tại sao Sử Đán lại ngã sấp xuống vậy?"Hoa Chiêu...Có thể đừng có những suy nghĩ dọa người như vậy được không!"Chính hắn nói, hắn bị chuột rút." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thâm cúi đầu nhìn cô, ánh mắt tĩnh lặng.Hoa Chiêu lớn mật mà nhìn lại: "Ừ, chính là như vậy."Diệp Thâm lại nhìn vài giây, đưa tay nhẹ nhẹ vỗ về khuôn mặt cô, nói ra: "Lần sau cẩn thận một chút, lúc có nhiều người tốt nhất không cần làm chuyện mờ ám, tuyệt đối không thể để cho người ngoài trông thấy."Hoa Chiêu...Cô không biết rốt cuộc anh có ý gì, nhưng kể cả có thâm ý gì, anh vẫn luôn che chở cho cô đấy."Được, em đã biết." Hoa Chiêu nói ra.Cô không mạnh miệng nói đó là chuột rút nữa, mà thừa nhận chính mình có chuyện mờ ám rồi.Lại mạnh miệng, sẽ tổn thương tình cảm rồi.Ánh mắt thâm thuý của Diệp Thâm lập tức nổi lên vui vẻ, như vô số ánh sao lấp lánh, làm cho người ta say mê."Ba ba, ba rời giường chưa?"Cửa ra vào đột nhiên vang lên giọng của Vân Phi, nhỏ giọng mà hỏi thăm, nếu như không phải hai người có thính lực tốt, chưa hẳn đã nghe thấy.Thằng bé sợ đánh thức tiểu Thận."Dậy rồi." Hoa Chiêu vội vàng từ trên đùi Diệp Thâm ngồi dậy..., mặc áo ngủ, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng.Tai Vân Phi cũng rất thính, thằng bé lập tức cao hứng nói: "Mẹ trở về rồi!"Kỳ thật thằng bé tới để hỏi mẹ đã trở về hay chưa đấy.Ngày hôm qua ba ba nói mẹ có việc không biết lúc nào mới trở lại, biểu lộ rất dọa người, hỏi ba ba có chuyện gì, ba ba lại không nói, nó lo lắng cả đêm không ngủ."Chúng con có thể đi vào không?" Vân Phi ở ngoài cửa nói ra.Thúy Vi cùng Cẩm Văn đều đã dậy rồi, hiện tại đang ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh thằng bé.Mấy tiểu gia hỏa cũng đặc biệt lễ phép, trưởng thành, trước khi vào phòng ba mẹ cũng biết phải gõ cửa.Hoa Chiêu ngọt ngào cười cười: "Vào đi."Cửa gỗ lập tức nhẹ nhàng bị đẩy ra, ba đứa bé giống ba con chuột nhỏ chạy đến.Từ khi tiểu Thận trở về, thói quen bình thường của bọn nhỏ lặng lẽ bị thay đổi, chỉ cần tới gần tiểu Thận, động tác của bọn chúng sẽ rất nhẹ.Hoa Chiêu đã đem tiểu Thận ôm vào trong lòng, tiểu gia hỏa duỗi duỗi người, uốn qua uốn lại rồi tỉnh.Ba đứa nhỏ lúc này mới dám nói chuyện lớn tiếng."Mẹ, ngày hôm qua mẹ đi đâu?""Mẹ, mẹ về lúc nào vậy?""Mẹ, con nhớ mẹ lắm."Ba người đồng thời nói ra.Hoa Chiêu cao hứng mà lần lượt hôn bọn nhỏ một chút."Ngày hôm qua bác cả có việc, mẹ đi giúp đỡ một chút. Mẹ vừa trở về, cũng nhớ các con rồi.""Bác cả có chuyện gì?" Vân Phi hỏi.Chuyện này giải thích sẽ phức tạp rồi, Hoa Chiêu cũng không nói gì."Chờ bác cả các con xong việc, các con hãy hỏi bác ấy." Để cho Diệp Danh tự mình giải thích đi thôi."Nha." Vân Phi lập tức không hỏi nữa."Mẹ, mẹ nói hôm nay mang bọn con đi ăn tiệc, còn đi không?" Thúy Vi lập tức hỏi.Hoa Chiêu lúc này mới nhớ tới, hôm nay còn có một nhà cưới vợ, cô phải ra cửa tham gia hôn lễ.Cô cũng đã đáp ứng mang ba đứa nhỏ đi.Đến lúc để cho bọn chúng đi ra gặp các mặt của xã hội rồi.Tiếp xúc với người trong hội một chút.Đương nhiên cô cũng không thể đi một mình đấy, một mình cô không thể trông hết ba đứa bé, cô còn hẹn Diệp Anh cùng Đường Phương Hà.Hai người này đều khá đáng tin cậy.Cô cũng thuận tiện cùng hai người này gắn bó tình cảm một chút.Trải qua chuyện ngày hôm qua, cô càng quan tâm đến thanh danh gia tộc rồi.Diệp gia cũng không thể lại xảy ra chuyện gì."Anh đi không?" Hoa Chiêu vừa sửa soạn vừa nói với Diệp Thâm.Diệp Thâm lắc đầu, mấy chuyện như hôn lễ, từ khi còn bé anh đã chưa từng tham gia, mẹ đều mang theo Diệp Danh cùng Diệp Thư đi, về sau Diệp Thư cũng không đi, lại về sau mẹ cũng không đi, chỉ có mình Diệp Danh đi.Hoa Chiêu nghe xong, trong lòng lập tức có chút cảm khái.Diệp Danh là người ngooài nóng trong lạnh, có lẽ rất không thích gom góp loại náo nhiệt này, lại từ nhỏ đến lớn kiên trì tham gia.Anh cả vì gia tộc này mà trả giá rất nhiều.Cô có thể giúp đỡ chút nào thì giúp đỡ chút ấy.Huống chi, hiện tại đây là gia tộc của cô, cũng là của các con cô.Sự mệt nhọc của một đêm chiến đấu hăng hái biến mất, Hoa Chiêu mở tủ quần áo, tìm kiếm khôi giáp của mình.Lúc ăn cơm, Miêu Lan Chi cùng Diệp Thư cũng không ngừng hỏi Hoa Chiêu ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì.Diệp Danh gặp chuyện, các cô đương nhiên đã biết, nhưng chỉ biết đại khái.Bây giờ nghe Hoa Chiêu nói, có vẻ như không có việc gì, lập tức yên tâm."Hứa Khiết kia đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Cô ta không gả ra được sao? Sao cứ phải nhìn chằm chằm vào anh cả con không thả!" Miêu Lan Chi ném chiếc đũa nói ra."Cũng không phải là không gả ra được, nghe nói bà Hứa định cho cô ta một gia đình xuất thân nông thôn." Hoa Chiêu nói ra.Ngày hôm qua lúc ở bên ngoài phòng giải phẫu, cô đã cùng người ta trò chuyện.Người Hứa gia lo lắng không có tâm tư nói chuyện với cô, cô cũng không có ý tứ hỏi, nhưng Thu Tú Vân cũng không có nhiều lo lắng cho Hứa Khiết như vậy.Cô kéo người qua một bên hàn huyên trò chuyện.Hoa Chiêu đối với Thu Tú Vân có ý kiến gì, cũng không chậm trễ cô từ trong miệng đối phương biết rõ tin tức mình muốn.Lúc trước cô cho bà Hứa một kỳ hạn, trong ba tháng đem Hứa Khiết gả ra ngoài.Hứa Khiết kéo dài không chọn, sắp đến ngày rồi, bà Hứa nóng nảy, chính mình chọn cho Hứa Khiết.“Xuất thân nông thôn? Bà ta cũng đồng ý?” Diệp Thư tò mò hỏi."Nghe nói nhà người kia quá khứ là địa chủ, hiện tại vào thành phố làm kinh doanh rồi, cơ duyên xảo hợp biết rõ chuyện của Hứa Khiết, đến thăm nhắc tới kết thân." Hoa Chiêu nói ra: "Cho lễ hỏi cao, 1 vạn. Bà Hứa lúc ấy liền vỗ bàn đồng ý.”"Nhưng nghe nói vóc người cực kỳ xấu."Diệp Thư gật đầu: "Vậy thì trách không được Hứa Khiết sẽ bí quá hoá liều."



Bạn cần đăng nhập để bình luận