Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1044 - Công Tác Mới.



Chương 1044 - Công Tác Mới.



Chương 1044: Công Tác Mới."Làm sao vậy?" Hoa Chiêu quay đầu hỏi Diệp Thâm."Không có việc gì, chỉ là công tác mới của anh ra rồi." Diệp Thâm nói.Hoa Chiêu lập tức có chút khẩn trương mà hỏi thăm: "Công tác gì?"Diệp Thâm nhìn thoáng qua hai cái bóng đèn, nói ra: "Buổi tối nói."Hoa Chiêu dừng một chút. Hiện tại không tiện nói?Diệp Danh đứng lên: "Anh đi xem tiểu Thận, ở chỗ ông nội Hoa gia sao?""Đúng vậy." Hoa Chiêu gật đầu.Tiểu Thận tuyệt đối đã nhận được sự sủng ái của cả nhà.Hoa Cường cũng giảm bớt thời gian đi ra ngoài xem chim ở nhà trông đứa nhỏ.Tiểu Thận vậy mà cũng rất thích ông.Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu thỉnh thoảng ôm thằng bé một chút, nó chỉ có thể nhướng mày kiên trì trong chốc lát, mấy phút sau bắt đầu gắt cổ họng muốn khóc.Hoa Cường ôm thằng bé, nó lại rất vui vẻ, không khóc.Ở trong ngực ông nhu thuận như ở với Diệp Danh.Làm Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu đều rất ghen tỵ, đều muốn mỗi ngày sang đây xem tiểu Thận, thể hiện cảm giác tồn tại, đáng tiếc hai người thật sự không rảnh.Diệp Danh cũng sợ địa vị của Hoa Cường vượt qua mình, nên cứ rảnh lại tranh thủ thời gian đi qua.Mã Thiên Minh lại ngốc nghếch mà ngồi ở chỗ kia, còn muốn cùng Diệp Thâm nói vài lời."Đi nha." Diệp Danh lôi hắn dậy."Đợi lát nữa, em hỏi một chút lúc nào xuất phát. . . ." Hắn còn chưa từ bỏ ý định."Đến lúc nên đi, ai cũng không giữ được cậu!" Diệp Danh kéo hắn đi ra ngoài rồi.Dọn bãi rồi, Hoa Chiêu liền nhìn Diệp Thâm.Diệp Thâm hắng giọng nói ra: "Anh rút khỏi tiền tuyến rồi, tương lai sẽ phụ trách kinh tế."Ngữ khí của anh không rõ là buồn, hay vui.Ồ?Hoa Chiêu thoáng cái trừng lớn mắt.Cô lại phi thường vui mừng!Anh rốt cuộc cũng không cần mưa bom bão đạn rồi, rốt cuộc cũng không cần đi liều mạng nữa rồi!Cô không còn phải đột ngột bừng tỉnh vào ban đêm và mở mắt cho đến bình minh rồi!Cô lập tức bổ nhào vào trong ngực Diệp Thâm hôn anh một chầu mãnh liệt.Trong lòng cũng chợt hiểu ra, tin tức này xác thực không thích hợp nói vào ban ngày.Bất quá hiện tại không có sao, không có ai ở đây cả ~Diệp Thâm mỉm cười mà hưởng thụ, chút buồn lo vô cớ trong lòng nhàn nhạt tan đi.Hai giờ sau, tiểu Thận lại khóc ở hậu viện, đoán chừng là đói bụng.Diệp Thâm đứng dậy đi tìm đứa nhỏ.Mã Thiên Minh vậy mà vẫn chưa đi, ghé vào bên cạnh Diệp Danh nhìn đứa nhỏ đây này.Tiểu gia hỏa này thật thú vị, rõ ràng là bé trai, lại xinh đẹp như vậy, giống như chị dâu, hắn rất chờ mong bộ dạng lớn lên của thằng bé.Thấy Diệp Thâm tới, hắn lại nghĩ tới vấn đề lúc nãy: "Anh, em khi nào thì đi?"Trước kia bọn hắn công tác cùng một nơi, Mã gia còn chưa cùng Diệp gia đối đầu, hắn đã gọi thân thiết như vậy.Hắn xem Diệp Thâm là anh ruột của mình, tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng Diệp Thâm giúp hắn, thời khắc mấu chốt còn quên mình bảo hộ hắn.Không giống những người Mã gia kia, chưa từng quan tâm, còn luôn đánh hắn, để cho hắn làm trâu làm ngựa, ngày nào đó hắn không còn tác dụng nữa, nhất định sẽ bị bọn hắn giết thịt."Cậu?" Diệp Thâm nghiêng qua liếc hắn: "Ngày mai đi luôn, đi điều tra thị trường một chút.""Được rồi! Điều tra về phương diện nào?" Mã Thiên Minh lập tức hỏi."Tất cả." Diệp Thâm nói xong ôm đứa nhỏ đi."Chúng ta tìm mẹ nào ~."Tiểu Thận nghe như hiểu được vậy, lập tức dừng khóc.Lưu lại Mã Thiên Minh vẻ mặt ngốc trệ, quay đầu hỏi Diệp Danh: "Tất cả là có ý gì?"Diệp Danh vỗ vỗ bờ vai của hắn, nhìn có chút hả hê nói: "Tất cả chính là, đừng nói chuyện, làm cho tốt."Mã Thiên Minh rốt cuộc đã hiểu, hắn đây là nói sai, bị "Trả thù" rồi. Anh. . . . .Hoa Chiêu ôm tiểu Thận, rốt cuộc cũng có tinh lực hỏi chuyện khác rồi."Tại sao đột nhiên cho anh phụ trách kinh tế?"Lúc trước anh rõ ràng đã được coi như người nối nghiệp Diệp Chấn Quốc mà bồi dưỡng."Diệp An Diệp Đào cũng rất xuất sắc, ông nội cũng đã nói qua với bọn họ rồi, hai người không nghĩ ra quân, đều muốn cả đời dừng lại ở bộ đội, tiếp bước ông nội. Mà anh, đã có nơi rất tốt để đi." Diệp Thâm nói.Cái này Hoa Chiêu gật đầu, chỉ bằng Diệp Thâm ở nước ngoài trong hai năm tạo ra thành tích kia, trong nước trước mắt không tìm được người thứ hai rồi.Công tác lúc trước của anh có rất nhiều người có thể thay thế, nhưng công việc này, ai cũng không thay thế được."Vậy cụ thể là làm cái gì?" Hoa Chiêu hỏi."Anh vẫn không thích hợp lộ diện, cho nên anh chỉ ở phía sau màn, chuyện khác trước mắt do Mã Thiên Minh làm." Diệp Thâm cùng hắn nói về ý tứ của bên trên.Bên trên cũng không có ý tứ cụ thể.Tương lai đường đi như thế nào, tất cả mọi người đều đang mò mẫm, ai cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, mà Diệp Thâm là người từng trải đấy, tầm nhìn có thể xa hơn những người khác một ít, có thể điều khiển phương hướng.Mặt khác, bên trên cũng muốn phát triển thị trường chứng khoán thành phố, để cho anh điều tra nghiên cứu một chút.Chuyện này anh am hiểu nhất.Còn có Mã Thiên Minh.Hắn biết rõ Diệp Thâm là Tô Hằng, đã không thể xử lý hắn, đem hắn buộc ở bên người, lên cùng một thuyền cả đời không thể xuống được.Nếu hắn dám phản bội..., khoảng cách gần cũng dễ phát hiện.Hoa Chiêu gật đầu, như vậy cô an tâm.Hơn nữa công tác mới này, lại không có ai thích hợp hơn Diệp Thâm, bởi vì có cô hỗ trợ ~Lại không có ai hiểu rõ con đường phát triển của tương lai hơn cô!"Vậy sau này phải đi Bằng Thành công tác?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Thâm lắc đầu: "Ở đâu cũng phải đi. Thượng Hải, Bằng Thành, các đặc khu khác, tỉnh lị khác, đều phải đi nhìn xem."Kinh tế thị trường còn chưa thành lập đâu, đều phải khảo sát một chút.Mắt Hoa Chiêu sáng ngời, cô có thể thuận tiện du lịch rồi?Diệp Thâm nhìn ánh sáng trong mắt cô, vui mừng trong lòng ngày càng nhiều, cô có thể vui vẻ như vậy, quyết định này của anh rất đúng.Hoa Chiêu lại nghĩ tới một vấn đề khác.Trước kia không quan tâm, nhưng hiện tại công tác mới cũng ra rồi, đã nói lên công tác trước kia triệt để đã xong, vậy, tiền của anh thì sao?Diệp Thâm trước kia thế nhưng đã kiếm được sản nghiệp lớn như vậy, biệt thự, trang viên, nông trường, ngư trường, nhà xưởng, công ty đấy, còn có một đống lớn bảo tiêu.Tiền đâu? Người đâu?Cô trước kia không hỏi đến, là sợ nghe thấy kết quả đau lòng chết.Diệp Thâm nếu nói anh ấy vứt bỏ hết rồi, cô sẽ không ăn nổi cơm mất.Diệp Thâm gõ mũi cô cười cười: "Đều đổi thành đồ đạc chôn ở trong tầng hầm của một trong những ngôi nhà của em rồi. "Tính tình của Hoa Chiêu anh có thể không biết sao? Vì không để cô đau lòng, anh đã sớm bắt đầu chuẩn bị.Tất cả bất động sản đã được bán và thay thế bằng vàng, đồ trang sức và đồ sưu tầm vẫn giữ nguyên giá trị của chúng và được chôn dưới tầng hầm, tránh khỏi bọn họ nhiều tuổi chưa qua, tiền giấy bị giảm giá trị rồi.Đương nhiên nhất định phải ném đi một ít sản nghiệp, mê hoặc ngoại nhân.Cái này cũng đừng nói ra lại để cho cô đau lòng.Về phần người, sau khi anh "Mất tích", khẳng định sẽ tản.Nghe thấy Diệp Thâm bảo vệ được nhiều tiền như vậy, Hoa Chiêu liền vui vẻ chết mất.Về phần mấy người vệ sĩ ở chung cũng không tệ lắm kia, về sau giang hồ gặp lại a."Chúng ta đi Bằng Thành trước? Khi nào thì đi?" Hoa Chiêu hỏi.Cô nhớ Trương Quế Lan rồi, vừa vặn đi xem.Thăm Trương Quế Lan, còn có "Bạn tốt" 28 tuổi kia của bà.



Bạn cần đăng nhập để bình luận