Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 330 - Đuổi Việc.



Chương 330 - Đuổi Việc.



Chương 330: Đuổi Việc.Sáu người chủ nhiệm xưởng đều bị gọi qua, nghe nói phó xưởng Lưu tâm tình không tốt, mỗi người đều cẩn thận từng li từng tí. Đây là xảy ra chuyện lớn gì rồi? Phúc lợi tháng này không có rồi hả?"Gọi mọi người tới đây báo cáo tiến độ sản xuất một chút, còn có biểu hiện của công nhân cũng nói một chút, ai tiến bộ, ai thụt lùi, ai cản trở đấy, liệt kê một cái danh sách cho tôi." Phó xưởng Lưu xụ mặt nói.Mọi người liếc nhau, quả nhiên, đây là phúc lợi không đủ, muốn đem một vài người loại bỏ.Loại chuyện này trước kia cũng đã làm, trong xưởng đã từng được phân 100 trái lê, nhưng lại có 200 người chờ phân, vì vậy đã chia mọi người thành từng nhóm khác nhau, ai không đủ tiêu chuẩn sẽ không được phân ah.Sáu người sớm đã có chuẩn bị, đem từng bản chấm công của mỗi xưởng đẩy tới.Bên trên sẽ cử người đến làm công tác đánh giá này.Hoa Tiểu Ngọc đương nhiên là xếp hạng đếm ngược đấy, cô ta vốn chính là người mới, xưởng lại là chỗ người quen tay thì hay việc, cô ta còn chưa có quen thuộc đâu, lại còn sinh bệnh, thất thần, tháng này biểu hiện đặc biệt không tốt, nên xếp đầu tiên từ dưới lên.Phó xưởng Lưu cười nhẹ một cái, lúc này không cần thiết phải tìm lý do nữa.Còn mấy người đứng thứ nhất từ dưới lên ở mấy phân xưởng khác, mỗi người một câu chuyện, mới tới thì không sao, nhưng đều là nắm lấy quan hệ mà đi vào. Ỷ vào quan hệ mà lười biếng, tuy không làm tốt công việc, nhưng vẫn được nhận tiền lương giống nhau, người đó còn cố gắng làm cho tốt sao?Phó xưởng Lưu gật đầu, trong xưởng vẫn nên thanh lý một chút.Bà cầm danh sách đi tìm phó xưởng quản lý phân công làm việc cho công nhân, hai người nói thầm cả buổi.Buổi chiều, trong xưởng liền dán một tờ thông báo.Những người hiệu suất làm việc xếp thứ nhất đếm ngược từ dưới lên của 6 phân xưởng, sẽ có điều động công tác, năm người bị điều xuống những vị trí tiền lương thấp hơn.Mặc dù công việc rất mệt, nhưng là tiền kiếm được nhiều, một người học việc cũng có hơn 30 đồng tiền lương, vẫn tương đối nổi tiếng đấy. Những người học việc của mấy nhà máy khác, chỉ có hơn mười đồng.Duy chỉ có Hoa Tiểu Ngọc, bởi vì cô ta không phải là nhân viên chính thức, lại không có hộ khẩu thủ đô, trong xưởng không có dư vị trí nào để sắp xếp cho cô ta, cô ta bị đã khai trừ.Sấm sét giữa trời quang!Hoa Tiểu Ngọc nhận được tin tức từ đồng nghiệp truyền tới, sững sờ rồi.Ánh mắt của mấy người cùng ký túc xá nhìn cô ta cũng thay đổi, đây là đến nhà thân thích hơi nhiều, bị ghét bỏ à nha?Mấy ngày nay Hoa Tiểu Ngọc cứ đi rạp chiếu phim, sẽ lấy cớ là đi thăm nhà thân thích."Nếu không, cô đi nói chuyện với chị họ của mình một chút?" Có người tốt tâm nhắc nhở."Hoặc là, bọn họ là muốn đổi cho cô một công việc khác, làm công nhân tơ lụa quá mệt mỏi.""Đúng vậy a đúng vậy a."Mọi người thật thật giả giả mà khích lệ lấy.Còn không biết đã có chuyện gì xảy ra đâu, không thể đem người ta làm mất lòng rồi. Vạn nhất người ta thật sự sẽ đi chỗ cao, đến lúc đó các cô thật sự xấu hổ rồi.Các cô nhắc nhở Hoa Tiểu Ngọc.Nhất định là Hoa Chiêu! Cô ta biết rõ cô đến thủ đô rồi! Cô ta không cho người Diệp gia thu lưu cô!Cô, cô muốn đi tìm người Diệp gia!Cô ta không dám đi tìm Hoa Chiêu, so với Hoa Chiêu, cô ta cảm thấy người Diệp gia càng dễ nói chuyện hơn, cũng đã mất hết mặt mũi, đến lúc đó cô ta vừa khóc vừa cầu xin, có lẽ có tác dụng.Nhưng Hoa Chiêu mới không ăn một bộ dạng này của cô ta.Hoa Tiểu Ngọc đang suy nghĩ biện pháp, cửa ra vào đã tiến đến một người trong công đoàn, dẫn một cô gái với hành lý vào ký túc xá của họ."Cô ta lập tức sẽ rời đi, cô về sau hãy ở giường của cô ta a." Người của công đoàn nhìn thoáng qua Hoa Tiểu Ngọc rồi nói."Được!" Cô gái lớn tiếng đáp ứng, sau đó nhìn chằm chằm vào Hoa Tiểu Ngọc.Hoa Tiểu Ngọc sững người rồi, nhìn ra ngoài cửa sổ, đã là chạng vạng tối, các cô còn muốn đuổi cô ta đi! Một đêm cũng không cho cô ta ở!"Chị gái, có thể dàn xếp một chút không, tôi hiện tại đi ra ngoài chính là ngủ nơi đầu đường, sẽ chết cóng đấy." Cô ta mắt nước mắt lưng tròng mà nhìn người của công đoàn nói ra."Cô không phải có thân thích ở thủ đô sao? Mỗi ngày đều đi rất cần mẫn, chẳng lẽ chỉ một đêm người ta cũng không muốn chứa chấp cô Nhanh lên, đừng nói nhảm, cô bây giờ đến đó trước khi trời tối còn có thể, chậm thêm một chút người ta đã đi ngủ rồi lại bị cô kêu lên, như vậy sẽ nói cô không hiểu chuyện rồi." Người của công đoàn nói xoáy.Cô ta nhận được mệnh lệnh rất rõ ràng, đuổi Hoa Tiểu Ngọc đi.Thân thích thần tiên gì đó của Hoa Tiểu Ngọc cách cô ta quá xa, trong mắt cô ta chỉ có phó xưởng Lưu.Cuối cùng mấy trò nhõng nhẽo nhu nhược của Hoa Tiểu Ngọc cũng không thể dùng, cô gái mới tới đặc biệt có ánh mắt, mặc kệ Hoa Tiểu Ngọc có nguyện ý hay không, chính mình động thủ giúp cô ta thu dọn hành lý, ném tới cửa, sau đó đem hành lý của chính mình trải tốt, vị trí này từ nay về sau liền thuộc về cô ta!Thấy không thể làm gì được nữa, Hoa Tiểu Ngọc mang theo hành lý, vội vàng đi nha.Đi chậm cô ta ngại mất mặt.Nhưng hiện tại đúng lúc cơm nước xong xuôi, vẫn có rất nhiều người trông thấy cô ta, lập tức chỉ trỏ.Trương Tiểu Ngũ cũng trông thấy cô ta, hắn còn biết cô ta đã bị đuổi việc.Đây là chuyện gì xảy ra vậy? Không phải là có thân thích rất lợi hại sao?Bất quá, đây có lẽ là một cơ hội...Có thân thích, là phượng hoàng, không có thân thích, là gà rừng, nhưng cũng là giống cái đấy! Hắn đang rất cần một cô vợ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận