Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 978 - Vứt Đi.



Chương 978 - Vứt Đi.



Chương 978: Vứt Đi.Tuy con của mình còn chưa có tin tức, Hoa Chiêu cũng không có tâm tư đi làm người tốt việc tốt.Nhưng Diệp Thâm nhìn ra chỗ không hợp lý, cô cũng đã nhìn ra.Các bệnh viện của Hồng Kông được kiểm soát rất chặt chẽ, trẻ em phải có tư cách pháp nhân khi đăng ký vào bệnh viện, một khi phát hiện là buôn bán trẻ con, hậu quả rất nghiêm trọng.Cái gì mà bệnh viện từ bỏ trị liệu? Có lẽ là căn bản vào không được bệnh viện! Thân phận của đứa bé kia rất khả nghi!Nghĩ đến loại khả năng này, Hoa Chiêu lập tức thúc giục Diệp Thâm đi nghe ngóng đối phương đang ở nơi nào.Còn nhắc tới đứa bé sốt cao không lùi, hôn mê bất tỉnh, Hoa Chiêu đứng ngồi không yên.Vì tiết kiệm thời gian, cô cũng không chờ ở khách sạn, cùng Diệp Thâm đi ra ngoài.. . .Lý Hùng mặt mày hồng hào mà đi vào biệt thự."Mạn Ni đâu rồi? Nhanh để cô ấy thu dọn đồ đạc theo tôi!" Hắn vào cửa liền hô.Sau khi Hoa Tiểu Ngọc chạy trốn đã dùng rất nhiều tên, hiện tại đang dùng tên Thái Mạn Ni.Thái Xuân Ni nhìn biểu cảm tràn ngập nụ cười, vẻ mặt cao hứng, cũng biết là chuyện tốt, trong lòng lập tức khó chịu.Cô ta quấn lên cánh tay Lý Hùng, dán ở trên người hắn ngẩng đầu dịu dàng nói: "Chuyện gì vậy? Chỉ đem em gái đi, không mang theo em?"Lý Hùng đã 50 tuổi, cũng không còn trẻ, nhưng thân cao thể tráng, bóng lưng như gấu.Hơn nữa miệng rộng mắt hẹp, vẻ mặt dữ tợn, còn có một vết sẹo hình con rết từ trán, kéo dài xuống sống mũi, đến cái cằm.Chỉ bằng khuôn mặt này, không lo không ai biết hắn là lão đại.Thái Xuân Ni cũng là người duy nhất trong nhiều năm qua có thể làm nũng đến tự nhiên như vậy, giống như hắn rất tuấn tú.Hiện tại chỉ với khuôn mặt này, mấy đứa con gái thấy được đều sợ hãi!Cho nên mặc dù tuổi không còn nhỏ nữa, Lý Hùng cũng vẫn thích cô ta.Nhưng chuyện hôm nay. . . ."Anh chuyển chỗ ở cho em gái của em, em nghe lời, tiếp tục ở nơi này, về sau anh sẽ thường xuyên đến thăm em." Lý Hùng nói."Anh muốn đưa em gái em đi nơi nào vậy? Hai chị em em từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, cho tới bây giờ cũng chưa từng tách ra, em không đồng ý, em cũng muốn đi!" Thái Xuân Ni làm nũng nói.Thân phận của cô ta cùng Hoa Tiểu Ngọc rất chân thật, trừ hai người các cô, bên ngoài luôn gạt tất cả mọi người.Bằng không nếu để cho Lý Hùng biết hai người trên thực tế là tội phạm truy nã? Vậy chẳng những mất mặt, hơn nữa nguy hiểm."Cái này không được, nghe lời, lát nữa anh mang em đi dạo phố." Lý Hùng nói "Ngoan" xong, ánh mắt lại lạnh xuống.Thái Xuân Ni đã biết chuyện này không thể thương lượng, lập tức vừa ghen ghét lại hiếu kỳ.Xem vẻ mặt tranh công cười cười lúc trước, đã biết địa phương kia khẳng định là tốt hơn ở đây!Cũng kỳ quái, Hoa Tiểu Ngọc tuy xinh đẹp, nhưng nhiều lắm chỉ là thanh tú.Bên người Lý Hùng nhiều phụ nữ như vậy, cô ta đã thấy qua rất nhiều người xinh đẹp hơn Hoa Tiểu Ngọc, dáng người đẹp hơn Hoa Tiểu Ngọc, còn biết làm nũng.Tại sao Lý Hùng lại hết lần này tới lần khác thích một kẻ quê mùa như Hoa Tiểu Ngọc?Hơn nữa rõ ràng cô ta còn được sủng ái hơn Hoa Tiểu Ngọc, vì sao không đổi cho cô ta nơi tốt, sau đó lại để cho Hoa Tiểu Ngọc ở lại chỗ này?Lý Hùng xác thực thích Thái Xuân Ni hơn, nhưng chỗ kia chỉ có Hoa Tiểu Ngọc có thể ở lại.Rất nhiều năm trước một đại sư đã xem mệnh cho hắn, tính toán qua người phụ nữ cầm tinh gì, ngày sinh tháng đẻ nào cùng hắn tương hợp, có thể trợ giúp hắn tăng phúc thêm thọ, trừ tà tránh hung.Dù sao hắn cũng không hiểu, hắn chỉ nghe đại sư nói đấy, hai ba năm chọn một người phụ nữ, đặc biệt sống trong một căn nhà phong thủy được xây dựng cho riêng hắn.Đại sư nói ông ta dùng bí thuật, có thể giúp hắn hấp thụ vận may từ phụ nữ kia và giúp anh ta ngăn ngừa tai họa.Khoan hãy nói, thật đúng là hữu dụng, từ đó về sau hắn luôn thuận buồm xuôi gió đấy, hơn nữa mấy lần nguy hiểm đều có thể biến nguy thành an.Nhưng thành phố quá lớn, nhiều năm như vậy, có thể nói, hắn đã tìm kiếm khắp nơi để tìm được người phụ nữ phù hợp.Thực ra có rất nhiều người hợp cung hoàng đạo và tử vi nhưng lại xấu!Đang lúc hắn muốn cắn răng nhận đại, nội địa lại cởi mở rồi, hắn lập tức thay đổi trận địa.Bên kia người cho hắn chọn lựa lại càng nhiều, sau đó hắn phát hiện Hoa Tiểu Ngọc.Mà người phụ nữ trước đó phục phận vừa bị hút hết, đại sư đã gặp Hoa Tiểu Ngọc, ngày hôm qua nói với hắn có thể thay người rồi.Mà toà nhà kia chỉ có thể cho hắn mà người phụ nữ hợp mệnh cùng đại sư, ba người ở, người khác không thể đi vào, sẽ rối loạn phong thuỷ.Bất quá chuyện này là bí mật, không thể nói với bên ngoài."Mạn Ni đâu rồi? Mạn Ni!" Lý Hùng không cùng Thái Xuân Ni nói chuyện nữa, hắn cao giọng hô.Hoa Tiểu Ngọc vội vã từ căn phòng dưới đất chạy tới."Hùng ca, ngài đến đây lúc nào? Chị cũng thiệt là, cũng không gọi em!" Cô ta liếc Thái Xuân Ni nói.Thái Xuân Ni nói dáng vẻ của Hoa Tiểu Ngọc quê mùa có chút quá lời rồi, đó là ngày xưa rồi.Hiện tại Hoa Tiểu Ngọc so với mấy tiểu thư lớn lên ở Hồng Kông dáng vẻ quê mùa một chút, nhưng so với Hoa Tiểu Ngọc trước kia, chính là một người trên trời một người dưới đất.Bây giờ trông cô ta rất thời thượng, giống như đã lột xác, hơn nữa một cái nhăn mày, một nụ cười đều mang theo một chút quyến rũ, cũng là mỹ nhân hiếm gặp."Em vội vàng chăm sóc đứa bé, chị có gọi em em cũng không nghe thấy." Thái Xuân Ni vừa cười vừa nói.Ở trước mặt Lý Hùng, hai người chính là chị em tốt sống nương tựa lẫn nhau đấy.Quả nhiên, nhắc tới đứa nhỏ, Lý Hùng liền nhíu mày."Nghe nói đứa bé kia bệnh sắp chết rồi? Vậy thì vứt đi! Đừng làm ô nhiễm chỗ của tôi." Hắn nói ra.Ra mấy người, ra ít tiền Hoa Tiểu Ngọc bắt cóc đứa bé, giúp "Quý nhân" vui vẻ không có vấn đề, nhưng nếu như đứa nhỏ này chết ở chỗ của hắn liền xui rồi!Hắn ghét nhất xui!"Không chết, nó còn sống đây này. . . ." Hoa Tiểu Ngọc nói ra."Nhưng cũng không khác là bao, chị thấy nó hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu, sợ là cũng sống không được mấy ngày." Thái Xuân Ni "Lo lắng" nói.Hoa Tiểu Ngọc cố nén mới không liếc cô ta trắng mắt.Lý Hùng không kiên nhẫn được nữa, thò tay kéo Hoa Tiểu Ngọc đi.Dáng người hắn hùng tráng, Hoa Tiểu Ngọc bị hắn kéo, giống như diều hâu bắt con gà con vậy.Hoa Tiểu Ngọc căn bản không phản kháng được."Đem đứa bé kia ném đi, ném xa một chút." Lý Hùng nói với vệ sỹ sau lưng."Đừng ah! Hùng ca, em cầu xin anh, đừng ném nó đi, thật vất vả mới bắt được, vừa xuất tiền lại xuất lực, ném đi không phải là mất công sao?" Hoa Tiểu Ngọc cầu xin.Chút tiền này, Lý Hùng căn bản không để vào mắt, coi như ném vào trong nước cũng không tạo ra tiếng vang."Đi, anh mang em đến biệt thự trên núi ở, chỗ đó so với ở đây lớn hơn, cùng chỗ kia so, chỗ này giống như cái chuồng bồ câu vậy." Hắn phối hợp nói ra.Hoa Tiểu Ngọc dừng lại, tốt như vậy?Lý Hùng đây là thật sự yêu cô ta rồi? Muốn cô ta sống như một phu nhân?"Vậy chị gái?""Chúng ta không mang theo cô ấy, chỉ hai người chúng ta người ở." Lý Hùng nói.Hoa Tiểu Ngọc lập tức vui vẻ vô cùng, đi theo Lý Hùng lên xe.Cô ta cũng biết nhìn mặt mà nói chuyện, phát hiện Lý Hùng có chút tức giận, không dám ngỗ nghịch hắn, đành phải câm miệng không đề cập tới.Được rồi, coi như cô ta lãng phí thời giờ a, dù sao đứa bé kia xem bộ cũng sắp chết rồi, sớm ném muộn ném đều là ném.Lý Hùng lên xe đi rồi, lưu lại một vệ sỹ đi tầng hầm ngầm, tìm được cái giỏ có đứa bé, nhìn cũng chưa nhìn, đem chăn,mền bao lại, toàn bộ chứa vào một cái túi rác màu đen, mang đi.Bộ dạng không để ý này, giống như muốn ném tới trong đống rác, hoặc là ném xuống biển.



Bạn cần đăng nhập để bình luận