Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 857 - Nhiệm Vụ Của Cô Ta.



Chương 857 - Nhiệm Vụ Của Cô Ta.



Chương 857: Nhiệm Vụ Của Cô Ta."Tôi chỉ muốn lấy lại chiếc xe của mình, hoặc là 60 nghìn đô cũng được." Hoa Chiêu nói ra.Cô cũng không thể trực tiếp đòi một chiếc xe sang trọng…Những lời này lại để cho O'neill tự mình nói ra thì phù hợp hơn.Quả nhiên, O'neill lập tức nói ra: "Chúng ta không phải đã nói rồi, chọn một chiếc trong số mấy cái xe của tôi sao? Tôi không có tiền."Đừng nhìn hắn ở khu nhà cao cấp, lái xe sang trọng, nhưng nếu hắn nói hắn không có tiền, loại tình huống này thật sự có khả năng phát sinh.Nhà là của gia đình đấy, xe là cha mẹ đưa đấy, tiền, cha mẹ lại không cho bao nhiêu.Ở đây rất nhiều gia đình đều giáo dục con cái như vậy.Sau 18 tuổi đuổi ra khỏi cửa cũng rất nhiều, không cho tiền là hiện tượng bình thường.Bất quá lúc O'neill nói câu cuối cùng, đã nhìn chằm chằm vào Suzanna.Suzanna nhướn mày, nhìn Hoa Chiêu từ trên xuống dưới, cô gái này gương mặt xác thực xinh đẹp, dáng người cao gầy nóng bỏng rất hiếm gặp trong nhóm người phương Đông, so với cô ta cũng không kém.Dáng người Hoa Chiêu tất nhiên là không thể bắt bẻ đấy, hơn nữa bởi vì liên tiếp nuôi con bằng sữa mẹ, lại mang thai, tỉ lệ trước ngực có chút mất cân đối. . .Càng lộ ra vẻ nóng bỏng rồi.Em trai cô ta lại muốn đổi bạn gái rồi."Đi thôi, chúng ta đi chọn xe." O'neill thò tay kéo Hoa Chiêu, bị cô đưa tay né tránh.O'neill thuận thế sờ sờ tóc của mình, vừa xấu hổ lại tiêu sái cười cười.Rất đẹp trai.Ánh mắt Diệp Thâm cũng dừng lại trên cái tay kia của hắn vài giây.O'neill đột nhiên cảm thấy có chút lạnh, nhìn quần áo Hoa Chiêu mặc có chút đơn bạc, lập tức nói: "Quản gia, đem điều hòa mở lớn hơn một chút! Lấy thêm bộ quần áo tới. . . . Ah Ông trời ơi..! Thật sự thật có lỗi! Tôi còn chưa hỏi tên của cô!"Hắn ảo não mà nhìn Hoa Chiêu, đôi mắt xanh lam, hơi cúi xuống và chào một cách quý phái: "Tôi gọi O'neill Tu Địch Luân, rất hân hạnh được biết cô, tiểu thư xinh đẹp. Tôi có thể biết tên của cô sao?"Một người thanh niên anh tuấn dị thường, đang đứng trong đại sảnh lộng lẫy, thể hiện phong thái lịch lãm hoàn mỹ, như một hoàng tử.Cô gái nào mà không mê?O'neill nhìn Hoa Chiêu chăm chú, chờ đợi biểu cảm đỏ bừng mặt đáng yêu của cô.Kết quả lại thấy khoé miệng Hoa Chiêu co giật.O'neill không có soi gương, không biết mình hiện tại chật vật thế nào."Tôi họ Phương. O'neill Tu Địch Luân tiên sinh, anh vẫn nên đi xử lý vết thương của mình một chút đi." Cô dời mắt không để cho chính mình bật cười, lại nhịn không được tò mò hỏi: "Anh không đau sao?"Với lực va chạm lớn như vậy, anh ta đã khiến chiếc xe tan nát, may mắn thay, thiết bị an toàn thực sự tốt, người vẫn còn sống, thương tích không nghiêm trọng.Nhưng vẫn có tổn thương.Từ những bước đi loạng choạng của hắn trước đó, Hoa Chiêu đoán được chân hắn không bị gãy, thì cũng bị nứt hoặc trẹo.Hơn nữa bộ dạng hiện tại của hắn cũng rất chật vật, trên tay trên đầu đều bị trầy da, quần áo cũng rách nát.Hoàng tử? Hoàng tử bị mất nước sao?Mỹ nam kế đã thất bại từ lần đầu tiên.O'neill có chút ảo não lại mới lạ.Đôi mắt xanh lam nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, sáng lên: "Cảm ơn Phương tiểu thư quan tâm, cô không nói tôi cũng đã quên, thực sự đau ah! Quản gia, đi gọi bác sĩ đến."Thật hào phú, trong nhà cũng có bác sỹ tư nhân.Rất nhanh, một người đàn ông mang theo hòm thuốc bước nhanh tới.Hoa Chiêu bình yên mà ngồi ở trên ghế sô pha, thỉnh thoảng lại liếc Diệp Thâm cùng Suzanna.Bọn hắn nói tới chuyện đó rồi hả?Không nghĩ tới có thể nghe ở hiện trường, coi như không tệ.Cô nhìn thoáng qua áo cưới trong tay Suzanna, mặc dù không thấy rõ toàn bộ, nhìn chất liệu cũng có thể phát hiện, thật sự rất đẹp.Cô lập tức ghen tỵ rồi, lúc cô kết hôn, đến quần áo mới cũng không mặc! Chú rể cũng không đến dự!"Suzanna tiểu thư thật sự muốn kết hôn?" Hoa Chiêu ngạc nhiên mà hỏi thăm: "Chú rể ở đâu?"Suzanna rất muốn liếc trắng cô, đến cùng có phải fans hâm mộ của cô ta không vậy? Không đọc tin tức sao? Mặc dù Diệp Thâm chỉ bị chụp ảnh bên sườn mặt nhưng hiện tại cũng có thể nhận ra a?Nhưng vì cô cứu được em trai, Suzanna vẫn cười với cô và trả lời: "Chú rể chẳng phải…""Tôi không phải." Diệp Thâm cắt đứt lời cô ta, mặt không biểu tình nói: "Ta đã từ chối Địch Luân tiểu thư rất nhiều lần rồi, không muốn nói nhiều nữa. . .""Không muốn tiếp tục từ chối nữa vậy thì đồng ý là tốt rồi!" Suzanna không nghĩ tới hắn đang ở trước mặt người ngoài lại không cho cô ta mặt mũi như vậy, lập tức đứng lên quát: "Đồng ý đi, anh sẽ không cần phải từ chối nữa! "Hoa Chiêu. . . . Cái này Logic này đúng là không chê vào đâu được.Hơn nữa, tính tình cô ta thật lớn."Tôi mặc kệ! Anh phải lấy tôi! Cho dù là giả!"Đã để cho Hoa Chiêu nhìn thấy, hơn nữa cô ta lại sắp trở thành một người bạn gái mới của em trai, Suzanna cũng không sợ lại để cho cô ta biết nhiều hơn...."Chúng ta có thể chỉ tổ chức hôn lễ, không đăng ký, chỉ giả vờ trước mặt người ngoài! Trở về nhà, anh thích như thế nào thì tuỳ anh! Như vậy cũng không được sao?" Suzanna nói.Hoa Chiêu trừng lớn mắt, còn có thể như vậy?Xem ra chuyện của cô ta và Diệp Thâm không phải như cô đã nghĩ ah.Cô còn tưởng rằng Suzanna yêu Diệp Thâm đến chết đi sống lại, dù sao trên tấm ảnh đã cười đến hạnh phúc như vậy. . .Được rồi, đã quên cô ta là một diễn viên!Nhưng ngày hôm qua sao Diệp Thâm không nói với cô!Hoa Chiêu làm như ngạc nhiên mà nhìn Diệp Thâm.Diệp Thâm cũng liếc nhìn cô một cái.Ngày hôm qua đâu kịp giải thích?Hơn nữa ngày hôm qua Hoa Chiêu đang nổi nóng, anh cảm thấy nếu mình dám nhắc tới một chữ "Suzanna", Hoa Chiêu sẽ không dễ dàng buông tha cho anh.Anh cảm giác phía sau lưng bây giờ còn có chút nóng rát, lát nữa về nhà phải xem một chút, đêm qua bị vợ anh cào thành bộ dáng gì rồi.Diệp Thâm không tự giác mà nhún vai.Hoa Chiêu tâm linh tương thông mà nghĩ đến những vết cào phía sau lưng anh, buổi sáng hôm nay cô đã nhìn thấy, lúc ấy mặt liền đỏ lên.Cô cào người không phải vì tức giận, không có cảm giác phải dùng sức ah. . . .Ánh mắt của hai người chỉ giao nhau trong nháy mắt.Diệp Thâm đã đứng người lên, nhìn Suzanna: "Thật có lỗi, Địch Luân tiểu thư, tôi không thể làm gì hơn."Nói xong liền xoay người rời đi."Quản gia, đóng cửa!" Suzanna hét.Cửa đã đóng, nhưng vì lời nói của cô ta, mấy tên vệ sĩ đang tản ra trong phòng đột nhiên đứng ở cửa.Diệp Thâm chằm chằm vào mấy người này, thu thập bọn hắn đương nhiên không phải là vấn đề, nhưng như vậy sau này khả năng anh sẽ không thể đến nhà rồi.Không khi ở trong phòng giương cung bạt kiếm.Suzanna chịu thua trước: "Hoặc là, chúng ta nói với bên ngoài là không cử hành hôn lễ, chúng ta chỉ chụp mấy ảnh cô dâu, và gửi đến báo chí cũng được."Thật sự là yêu đến hèn mọn, lại không hiểu thấu.Diệp Thâm nhìn Suzanna, lần đầu tiên hỏi một vấn đề mà anh vẫn luôn rất tò mò: "Đã không phải thực sự kết hôn, tại sao cô phải chọn tôi?"Ngay từ đầu, anh cũng cho rằng Suzanna đối với anh vừa thấy đã yêu, khả năng của một diễn viên không phải dùng để trưng cho đẹp.Nhưng từ lúc anh lần lượt cự tuyệt, Suzanna liền bại lộ.Cô ta chỉ muốn tìm người kết hôn, giống như là làm cho ai đó xem.Đã như vầy, vì sao lại cứ nhìn chằm chằm vào anh?Bất quá trước kia anh cũng muốn lợi dụng cô ta để tiếp cận cha cô ta, nên thấy không có vấn đề.Suzanna nhìn Diệp Thâm, cô ta cũng không biết tại sao là anh ta, chẳng qua là cô ta cũng phải hoàn thành nhiệm vụ mà thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận