Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 545 - Cúi Đầu Nể Phục.



Chương 545 - Cúi Đầu Nể Phục.



Chương 545: Cúi Đầu Nể Phục.Trương Quế Lan cũng phải làm cho bọn hắn làm tức chết.Bình thường thân thích đến thăm ăn bữa cơm, bà khẳng định nhiệt liệt hoan nghênh, nhưng trong này tuyệt đối không bao gồm người Hoa gia, càng không bao gồm một nhà Hoa Nhị Ngưu!Bà chưa từng quên lúc Tiểu Cần hấp hối nằm ở trong ngực bà!"Phòng bếp không có cơm." Trương Quế Lan nói ra.Nếu không phải có Miêu Lan Chi ở đây, bà cũng dám mở miệng đuổi người rồi."Lừa gạt ai à? Một cái nồi lớn như vậy, nấu cháo ở đáy nồi sao? Dán nồi còn chưa đủ!" Vợ Nhị Ngưu nói.Theo như kinh nghiệm của bà ta, nấu cơm hay bất kể là làm cái gì, cho tới bây giờ đều là một bát tô."Mẹ, nồi nhà Hoa Chiêu cùng chúng ta không giống nhau." Hoa Tiểu Ngọc nói ra.Nói thật, cô ta cũng là đến nhà Hoa Chiêu mới thấy qua mấy cái nồi nhỏ như vậy, chỉ đủ xào một bàn đồ ăn nhỏ đấy. Mà những loại nồi mà từ nhỏ cô ta thấy, đều là có thể một lần hầm được mấy chậu đấy.Vợ Nhị Ngưu còn không tin, tự mình đến phòng bếp nhìn nhìn, thật đúng là nhìn thấy một đống nồi nhỏ xúi, lúc này mới đem cổ lùi về, thầm nói: "Cũng đúng, người trong thành lượng cơm ăn đều rất ít."Hoa Chiêu cuối cùng đã đem cơn buồn nôn mạnh mẽ đè xuống rồi, hỏi Khương Cần: "Các người làm sao tới rồi hả?""Chúng ta là tới…" Khương Cần chưa nói xong đã bị vợ Nhị Ngưu đoạt đáp: "Còn không phải cái con nhóc chết tiệt kia, lại lén trốn đi! Chúng ta…Ai nha!"Nhị Ngưu thật sự nhịn không được, đứng ở sau lưng bà ta hung hăng véo một cái, bà ta mới câm miệng.Khương Cần tiếp tục nói: "Chúng ta là tới thăm cháu, cháu sinh hai đứa bé, thế nhưng là anh cả của thế hệ này của Hoa gia chúng ta, chúng ta phải tới chúc mừng một chút."Nhà Hoa Sơn, Long Hổ Báo tuy lớn hơn nhiều so với Hoa Chiêu, nhưng đều chưa kết hôn.Vân Phi cùng Thúy Vi thật đúng là anh chị cả rồi.Nhưng người ta lại không phải họ Hoa! Ai nghe qua cái từ "Cháu ngoại trưởng" này sao?Nghe xong đã thấy là lời nói dối.Nhưng Hoa Chiêu cũng không để ý, nói thật bọn hắn cũng nói một nửa, Hoa Tiểu Ngọc là vụng trộm từ quê quán chạy đến đấy.Hoa Chiêu nhìn người đứng ở phía sau Hoa Tiểu Ngọc, thỉnh thoảng dùng khóe mắt đảo xung quanh Trương Tiểu Ngũ, hỏi: "Hoa Tiểu Ngọc nói anh đối với cô ta đã làm chuyện giống như anh Tư nhà anh đã làm, muốn tôi cho người đem anh bắt lại."Một câu đã doạ Trương Tiểu Ngũ nhảy lên, không thể tin mà nhìn Hoa Tiểu Ngọc, sau đó hét to: "Tôi không có! Tôi bị oan uổng đấy! Tôi ngay cả một đầu ngón tay của cô ta cũng không có chạm qua!"Cái này là khoa trương, bất quá hắn đối với Hoa Tiểu Ngọc tối đa cũng chỉ cưỡng chế kéo kéo bàn tay nhỏ bé. Muốn làm cái khác, cũng không có điều kiện.Hoa Tiểu Ngọc rất gian, từ sau khi nhìn thấy hắn đã ít ra khỏi nhà xưởng rồi, hắn lừa mấy lần cũng không lừa đi ra được.Bằng không, ngược lại nói không chừng…"Tôi không biết các người ai nói thật ai nói giả, chính các người đối chất a." Hoa Chiêu nói ra."Hoa Tiểu Ngọc!" Trương Tiểu Ngũ không thể khống chế nổi mà nắm chặt cổ áo Hoa Tiểu Ngọc, hung dữ trừng mắt nhìn cô ta, cái biểu cảm kia, hận không thể ăn cô ta luôn tại chỗ.Anh trai thứ tư của hắn bây giờ thế nào?Hắn Tứ ca hiện tại trôi qua ngày mấy? Cái kia còn gọi là sống sao? Cả đời đều đã bị hủy!Hoa Tiểu Ngọc vậy mà cũng muốn để cho hắn vào tù!Hắn cùng cô ta không đội trời chung!Hoa Tiểu Ngọc nước mắt chảy ào ào: "Tôi không có, tôi chưa nói qua, ta đã nói anh không làm gì tôi..."Khóe mắt cô ta liếc qua đều nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, trong lòng hận chết cô ta (HC)! Hoa Chiêu vậy mà nói hươu nói vượn hại cô ta!Trương Quế Lan nhìn không được rồi, tức giận nói: "Cô ngay từ đầu cũng không phải đã nói như vậy sao, cô nói hắn đem cô làm như vậy! Là Hoa Chiêu nói vu cáo cũng phạm tội, cô mới đổi giọng đấy!""Tôi không có, tôi không có!" Hoa Tiểu Ngọc nắm tay Trương Tiểu Ngũ, nhìn hắn mà khóc đến lê hoa đái vũ, rất đáng thương.Đáng tiếc hiện tại Trương Tiểu Ngũ không ăn nổi một bộ dạng này của cô ta, mặt cũng bị đánh cho như đầu heo rồi, không thể yêu thích được.Hơn nữa, vừa nghĩ tới cuộc sống hiện tại của anh Tư, hắn liền thấy toàn thân phát run, vừa sợ vừa giận."BA~" một tiếng, hắn cũng quạt cho Hoa Tiểu Ngọc một cái tát.Hoa Chiêu cùng Hoa Tiểu Ngọc, hắn đương nhiên tin tưởng Hoa Chiêu. Người ta lợi hại như vậy, sao còn phải lấy loại chuyện này ra lừa gạt hắn? Hắn tính là cái đếch gì.Hơn nữ, Hoa Tiểu Ngọc là người nào, hắn cũng biết."BA~" ! Lại là một tiếng giòn vang, vợ Nhị Ngưu đem cái chén trong tay hung hăng ném trên mặt đất, hét lên với Trương Tiểu Ngũ: "Lật trời rồi! Mày lại dám đánh con gái của tao! Ông nhà, đánh hắn!"Nắm đấm của Nhị Ngưu đã rơi vào trên người Trương Tiểu Ngũ.Bọn hắn bắt nạt Hoa Tiểu Ngọc thì có thể, nhưng người khác không được! Lại ở trước mặt bọn hắn đánh Hoa Tiểu Ngọc, cái này là căn bản không đem bọn họ để vào mắt!Người sống một hơi, không phải lúc quan trọng, ai cũng phi thường sĩ diện đấy.Một mình Trương Tiểu Ngũ không phải là đối thủ của một nhà ba người này.Hoa Nhị Ngưu cùng vợ hắn đều là quanh năm ra sức làm việc đấy, một tên chơi bời lêu lổng sẽ không cách nào so sánh được, bị đẩy ngã trên mặt đất cũng không đứng dậy được.Hoa Tiểu Ngọc cũng hung ác lên rồi, cô ta không có khí lực, nhưng cô ta có móng tay, còn chuyên cào lên trên mặt.Chỉ chốc lát sau mặt Trương Tiểu Ngũ đã trở nên máu tươi đầm đìa, hít vào nhiều mà thở ra không được bao nhiêu.Một nhà ba người Nhị Ngưu lúc này mới thu tay lại.Chu Binh đứng ở sau lưng Trương Quế Lan, nhìn Hoa Chiêu mấy câu đã đem 5 người châm ngòi mà 4 người đánh nhau, lập tức cúi đầu nể phục.Hoa Chiêu hướng hắn nháy mắt mấy cái.Chu Binh nhất thời không kịp phản ứng, ngược lại chỉ cảm thấy chị dâu này có biểu cảm thật là đẹp mắt..Hoa Chiêu lại hướng hắn làm một động tác còng tay, Chu Binh thoáng cái bừng tỉnh, quát to lên: "Các ngươi đánh người rồi! Còn muốn đem người ta đánh chết! Các người phạm pháp rồi! Tôi phải báo cảnh sát bắt cả đám các người!"Người đàn ông lỗ mãng này từ đâu tới?Mấy người Hoa Nhị Ngưu nhìn người đàn ông này, nhận ra phía sau hắn là thùng dụng cụ, ah, một người đến làm việc đấy.Bọn hắn liền không để ý rồi.Không nghĩ tới đối phương hình như rất là nghiêm túc, đi lên muốn túm bọn hắn đi."Hiểu lầm hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm, trên mặt đất đây là đối tượng của cháu gái tôi, chúng ta đều là người một nhà." Khương Cần nhíu mày giải thích nói.Bà ta cũng không muốn vừa mới đến thủ đô đã tiến vào đồn công an, tuy chuyện này không liên quan gì đến bà ta."Là đối tượng liền có thể đánh cho đến chết? Hắn không phải người sao?" Chu Binh hét lên.Trương Tiểu Ngũ nằm trên mặt đất thật ra vẫn hoàn toàn tỉnh táo, nghe xong lời này trong lòng cảm động đến rối tinh rối mù, sau đó hai mắt nhắm lại, phối hợp mà ngất luôn."Xem đi! Các ngươi đem người đánh chết!" Chu Binh càng có lý do túm người ra bên ngoài.Hoa Nhị Ngưu phát hỏa: "Đừng ở đây xen vào việc của người khác! Làm việc của anh đi! Bằng không thì không có tiền công!" Vậy mà dám nói chuyện như chủ nhân trong nhà vậy.Chu Binh không nói hai lời, một quyền đem hắn đánh ngất xỉu rồi, sau đó là vợ hắn, sau đó là Hoa Tiểu Ngọc.Phụ nữ hắn cũng hạ thủ được, bọn hắn đã được giáo dục ở bên trong, chỉ có kẻ thù cùng bạn bè, không có nam nhân cùng nữ nhân.Chỉ còn lại Khương Cần rồi.Chu Binh nhìn bà ta, người này nên dùng lý do gì?Khương Cần bị hắn nhìn liền sợ hãi, một bước nhảy đến sau lưng Hoa Chiêu: "Vừa rồi tôi không có động thủ! Người cũng không phải là tôi đánh, chuyện không liên quan đến tôi! Anh không thể đánh tôi!"Chu Binh đã nghĩ kỹ lí do thoái thác: "Tôi không đánh bà, nhưng bà phải đi theo tôi một chuyến, thông báo một chút lai lịch của bọn hắn, còn lai lịch của bà nữa.""Tôi có lai lịch gì? Tôi chính là thím của Hoa Chiêu, đến thăm nhà đấy! Bọn họ là chú cùng thím của Hoa Chiêu, muốn hỏi cái gì anh hãy hỏi Hoa Chiêu a!" Khương Cần nói xong đẩy Hoa Chiêu ra.Hoa Chiêu lại đi lên một cơn buồn nôn, không kịp né tránh, thoáng cái lại để cho bà ta vừa vặn đẩy, người đâm vào cạnh bàn, đau đến nhíu mày.Chu Binh nổi giận, tới kéo lấy bà ta đi: "Bà không đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi! Tôi không biết ai là Hoa Chiêu, tôi biết các người đi cùng nhau đấy!""Anh là ai vậy? Còn quản việc đâu đâu ah!" Khương Cần vừa tức lại ngơ ngác, có người ra sức quản rộng như vậy sao?"Tôi là một công dân tốt ở thủ đô! Trị an của thủ đô, mỗi người đều phải có trách nhiệm!" Chu Binh hô: "Bà bây giờ là đồng loã của tội phạm giết người, phải đi theo tôi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận