Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1095 - Chỉ Một Câu.



Chương 1095 - Chỉ Một Câu.



Chương 1095: Chỉ Một Câu."Con xem! Người phụ nữ này của con đang làm trò quỷ!" Mẹ Lưu duỗi ngón tay ra, chỉ chỉ trên mặt Từ Mai.Bà ta một bên ấn ấn một bên trừng mắt con trai.Kết quả thấy Lưu Tiền tiến lên ngăn trước mặt Từ Mai, ôn tồn mà trấn an, giống như sợ cô ta tức giận.Không giống với những gì bà ta nghĩ.Trước kia bà ta làm như vậy với vợ thằng cả và thằng hai, chúng đã sớm xông lên đánh người rồi!Thằng ba vậy mà ăn nói khép nép trấn an cô ta?Không có tiền đồ! Thằng bất lực!Người Lưu gia nhìn thấy cũng tức giận."Lão tam! Anh nhìn xem bây giờ anh có bộ dáng gì? Có phải là đàn ông nữa không!" Cha Lưu mắng.Lưu Tiền cứng đờ, vừa kích động đã quên mất.Khoé miệng Từ Mai cong lên một tia diễu cợt."Không phải muốn tìm bà chủ sao? Chúng ta đến nhà xưởng gặp a." Cô nói ra.Đến nhà Hoa Chiêu, bọn hắn không xứng!"Tiểu Mai!" Lưu Tiền hô.Từ Mai lập tức ủy khuất mà nhìn hắn: "Không phải bọn hắn muốn gặp sao? Em không đáp ứng cũng không được! Anh không muốn? Vậy em cho anh một cơ khuyên nhủ bọn hắn, bằng không thì, nếu xảy ra chuyện gì em cũng mặc kệ."Khá lắm, cô ta đây là đang uy hiếp bọn hắn?Bà chủ của cô ta có thể ăn thịt người sao? Muốn gặp cũng không được?"Đi! Hiện tại liền đi! Ta ngược lại muốn nhìn bà chủ của các ngươi lớn lên có ba đầu sáu tay không!" Lưu lão gia tử nhấc chân liền đi.Đừng nhìn đã hơn 80 rồi, nhưng quanh năm làm việc tay chân, thực tế rất cứng cỏi, bước chân sưu sưu."Ai." Lưu Tiền nhìn Từ Mai thở dài.Từ Mai lập tức tức giận, trừng mắt hắn: "Sao vậy? Em làm sai rồi hả?""Không có không có." Lưu Tiền lập tức chịu thua rồi.Người nhà chắc chắn sẽ không đơn giản bị hắn thuyết phục đấy, hắn tận tình khuyên bảo cũng không có tác dụng, không bằng để cho bọn hắn đi gặp Hoa Chiêu. . . .Chỉ là hi vọng Hoa Chiêu nể mặt hắn, có thể hạ thủ lưu tình.Bất quá Lưu Tiền cũng không chắc, Hoa Chiêu thu thập người ta, mấy người Diệp gia còn không nương tay, hắn tính toán là cái gì ah. . . .Từ Mai gọi điện thoại tới cho Hoa Chiêu, hai bên hẹn gặp ở nhà máy thực phẩm.Bên này, ô tô chứa không nổi, nhưng tất cả mọi người muốn đi, cuối cùng Lưu Tiền lái xe chở ông bà nội cùng cha mẹ, những người khác để cho Từ Mai dẫn đi bằng xe buýt.Bọn người đến cả buổi, đủ để đi thăm quan nhà máy thực phẩm, Hoa Chiêu mới khoan thai đến chậm.Lúc cô thấy đôi tay kia của Từ Mai, cô đã không có ấn tượng tốt với người một nhà này rồi!Nghe Từ Mai nói xong, càng không có rồi.Cô mặc một chiếc áo khoác đen, theo sau là Lưu Minh cùng Chu Binh, chỉ là cùng Từ Mai cùng Lưu Tiền chào hỏi, sau đó đi kiểm tra nhà máy.Kiểm tra một vòng xong, mới trở lại văn phòng."Chuyện gì?" Cô nhàn nhạt hỏi. Khí chất lạnh băng.Người trong phòng lập tức thở mạnh cũng không dám.Lưu Tiền nhìn cũng sợ.Hoa Chiêu mấy lần thu thập người khác, cũng là một bộ dạng này."Không có việc gì! Chỉ là người nhà của tôi muốn đi thăm nhà xưởng một chút, tôi dẫn bọn hắn vào xem!" Hắn nói ra.Hoa Chiêu lập tức nhíu mày nhìn hắn: "Nhà xưởng không cho phép người không có phận sự tiến vào, không biết sao? Biết rồi mà còn cố phạm phải? Tiền thưởng cuối năm không cần nữa."Hai tay cô chống lên bàn, nhìn Lưu Tiền: "Lần sau tái phạm, anh có thể cân nhắc đổi lại công tác khác."Cô rất nghiêm túc.Nếu như người nhà ảnh hưởng nghiêm trọng tới công tác của hắn, vậy thì đổi!"Tôi đã biết! Về sau sẽ không rồi!" Lưu Tiền nhanh chóng cam đoan nói.Hắn thích công việc hiện tại, hắn muốn cùng Từ Mai làm việc với nhau, hắn muốn cùng Hoa Chiêu công tác!"Chúng tôi không phải đến đi thăm quan, chúng ta là tới tìm việc làm." Mẹ Lưu đột nhiên mở miệng, bà ta hùng hồn nói: "Bà chủ, đây là hai đứa con trai khác của tôi, anh trai của Lưu Tiền, cũng có thể làm được! Cô cũng nên cho bọn hắn giúp cô làm việc? Cam đoan làm được không khác bao nhiêu so với Lưu Tiền!"Bà ta vậy mà không sợ Hoa Chiêu.Có cái gì phải sợ sao?Bà ta còn tưởng rằng bà chủ này là người ba đầu sáu tay, hoá ra cũng chỉ là một đứa nhóc.Phụ nữ. . . . Trời sinh không rời được đàn ông, làm gì cái gì cũng không được, cái gì cũng không phải!Loại người như bà ta Hoa Chiêu đã gặp nhiều, cũng không có gì đáng ngạc nhiên cả.Hoa Chiêu nhìn hai đứa con trai trong miệng bà ta, vóc người xấp xỉ Lưu Tiền, dáng người cũng cường tráng, nhưng bộ dạng lưu manh đấy, vừa nhìn đã thấy không trầm ổn, không làm được chuyện lớn.Căn bản không thể nào so được với Lưu Tiền."Không cần." Hoa Chiêu quét mắt liếc bọn hắn, nói với Lưu Tiền: "Không có việc gì thì dẫn người đi ra ngoài đi, về sau đừng mang vào nữa là được."Thân phận khác nhau, cự tuyệt người khác cũng đơn giản.Chỉ làm khó được Lưu Tiền cùng Từ Mai, đối với cô cũng chỉ là một câu nói."Vâng." Lưu Tiền lập tức nói."Ai tôi nói này cô gái, sao lại vô lý như vậy? Một đứa con trai cũng dùng, ba con trai cũng là dùng, nhà máy của cô lớn như vậy, còn thiếu vị trí cho hai người bọn họ sao?" Bà Lưu bất mãn mà chất vấn Hoa Chiêu.Dọa cho Lưu Tiền đổ mồ hôi lạnh.Hắn nhanh chóng kéo mẹ đi.Trước khi đi còn dốc sức liều mạng nháy mắt với Lưu Minh cùng Chu Binh, để cho bọn hắn hỗ trợ đem mọi người "mời" ra.Hắn tự mình “nhờ" bọn hắn mời người, sẽ tốt hơn là Hoa Chiêu mở miệng "Mời người".Hắn thật sự là người rất sĩ diện.Hoa Chiêu nhẹ nhàng gật đầu.Lưu Minh cùng Chu Binh đồng tình mà nhìn Lưu Tiền, lập tức tiến lên hỗ trợ "Mời người" đi ra ngoài.Đảo mắt, trong phòng chỉ còn lại Từ Mai.Nhìn bọn hắn hầm hừ mà ra khỏi nhà máy thực phẩm, Từ Mai thở phào."Cô thở phào quá sớm." Hoa Chiêu cười nói: "Về nhà có một trận chiến lớn đang chờ cô đấy."Từ Mai vừa rồi không ở đây còn đỡ, cô ấy lại ở lại một mình, người Lưu gia sẽ đem mặt mũi mất đi ở chỗ cô tìm trở về."Tôi đây cũng không thể cũng bị đuổi đi." Từ Mai cười hì hì nói: "Tôi đây không mất mặt sao?"Hơn nữa hiện tại cô ấy đã có mặt mũi, về sau trong lòng người Lưu gia, sẽ lưu lại ấn tượng.Loại ấn tượng này ngày càng nhiều, bọn hắn mới biết, cô ấy khác với những người phụ nữ mà bọn hắn có thể mắng chửi, gọi đến hét đi.”"Hiện tại quan trọng không phải là Lưu gia nghĩ về cô thế nào." Hoa Chiêu nói ra: "Quan trọng nhất, là Lưu Tiền, cô đừng lẫn lộn đầu đuôi."



Bạn cần đăng nhập để bình luận