Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1110 - Cho Hắn Chọn.



Chương 1110 - Cho Hắn Chọn.



Chương 1110: Cho Hắn Chọn."Đồng chí cảnh sát, có người trộm tiền của tôi ah! Vài vạn! Kẻ trộm ở chỗ này, các ngươi mau tới bắt ah!" Mẹ Lưu kéo người xông vào nhà máy thực phẩm.Bảo vệ của nhà máy thực phẩm tuy đã nhận được mệnh lệnh không được để cho người Lưu gia tiến vào, nhưng còn có một quy định mà Hoa Chiêu đã đặt ra trước đây, đó là không được phép ảnh hưởng đến công vụ.Người của đơn vị nhà nước có thể tiến vào, không được ngăn cản.Nhà máy thực phẩm của bọn hắn không sợ bị điều tra đấy.Tóm lại không cho phép bọn hắn cùng đơn vị nhà nước có xung đột.Hiện tại mẹ Lưu mang theo cảnh sát xông vào, mấy người bảo vệ đều nhìn về Lưu Tiền, kết quả phát hiện Lưu Tiền đang bận rộn ngăn cản người, căn bản không rảnh mà cùng bọn họ đối mặt."Đều là hiểu lầm, không thể nào." Lưu Tiền dốc sức liều mạng ngăn cản mấy người cảnh sát."Cái gì mà hiểu lầm! Mày đừng bao che cho ăn trộm!" Người Lưu gia vây quanh cảnh sát tiến vào nhà máy thực phẩm, thẳng đến văn phòng giám đốc.Cửa mở ra, phát hiện Hoa Chiêu cùng Từ Mai đều ở bên trong.Mẹ Lưu chỉ ra: "Chính là cô ta trộm tiền của tôi! 5 vạn 8 ngàn 348 đồng! Còn có sổ tiết kiệm, hơn hai mươi vạn! Còn có một đống đồ trang sức vàng! Đều bị cô ta trộm!"Mấy người cảnh sát sững sờ, con số lớn như vậy? Đây chính là đại án ah.Bọn hắn lập tức coi trọng, nhìn về phía Từ Mai."Hiểu lầm, đều là hiểu lầm! Đây là vợ tôi, phòng này là phòng giám đốc nhà máy thực phẩm, đây là mẹ của tôi, đây là tiền nhà chúng tôi. . ." Lưu Tiền nhanh chóng giải thích.Như vậy sao. . . ."Giám đốc thì làm sao vậy? Giám đốc thì không thể trộm tiền sao? Giám đốc trộm tiền sẽ không phạm pháp sao?" Cha Lưu hô.Vốn không muốn quản việc nhà, cảnh sát lại bị kéo vào, nói với Từ Mai: "Đã như vậy, đi theo chúng tôi một chuyến a."Từ Mai tức chết, cô ấy trừng mắt nhìn người Lưu gia, muốn đi lên đánh nhau.Dù sao da mặt đều xé toang, cô ấy hiện tại không muốn theo chân bọn họ nhao nhao, chỉ muốn đánh nhau! Lúc này đến cha mẹ của hắn cô ấy cũng đánh!Hoa Chiêu lại đè cô ấy lại, trừng mắt liếc Lưu Tiền, sau đó nói với mấy người cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, các người không thể nghe lời từ một phía, ở đây không có người trộm tiền, cũng không có ai trộm sổ tiết kiệm cùng đồ trang sức gì, chuyện này không tồn tại."Lưu Tiền cũng không biết nói chuyện, câu nói kia của hắn đã thừa nhận chuyện "Trộm tiền".Như vậy sao được, phàm là "Trộm", số lượng cực lớn, bước vào quá trình tư pháp, sẽ không dừng lại được.Cho nên, căn bản không có chuyện này.Từ Mai không biết tính nghiêm trọng của chuyện này, nhưng Hoa Chiêu giữ cô ấy thật chặt, cô ấy đã biết là có ý gì rồi.Cô ấy thở sâu đè xuống sự tức giận: "Đúng, căn bản không có chuyện đó, bọn hắn ăn nói bừa bãi, vu oan cho tôi."Mẹ Lưu trừng lớn mắt: "Cô nói chúng tôi ăn nói bừa bãi? Tốt đồ đĩ như cô cũng dám chửi, mắng cha mẹ chồng! Lưu Tiền! Mày xem mày lấy được cô vợ tốt chưa! Sao còn chưa tát cho nó hai cái!"Mẹ Lưu nhảy trên đất, vừa nhảy vừa mắng vừa giật tóc, dường như đang bước vào trạng thái chiến đấu.Hoa Chiêu nhưng lại nhịn không được muốn cười, năng lực lý giải của bà ta thật sự là max level. . . .Từ Mai cũng bị bà ta làm cho dở khóc dở cười.Lưu Tiền xấu hổ, nhanh chóng trấn an bà ta: "Mẹ, cô ấy không có ý kia. . .""Mày còn giúp nó nói chuyện! Mày là thằng bất hiếu! Có vợ quên mẹ!" Mẹ Lưu mắng.Cha Lưu bực bội: "Câm miệng! Bây giờ đang nói chuyện trộm tiền đây này! Đồng chí cảnh sát, cô ta thực sự trộm tiền của chúng tôi, các người phải điều tra rõ ràng!"Điều này cũng đúng, vừa nói trộm, vừa nói không trộm, số lượng cực lớn, đương nhiên vẫn phải tiến hành điều tra."Vậy thì điều tra, đi thôi, đi kiểm tra nhà của tôi, tôi có trộm hay không kiểm tra một chút sẽ biết." Từ Mai nói xong cũng đi ra ngoài.Mẹ Lưu đột nhiên không nhảy nữa, chỉ về phía cô ấy nói: "Cô nghĩ chúng tôi ngốc sao? Cô trộm tiền khẳng định giấu ở chỗ này rồi! Tìm kiếm cho tôi!"Bà ta ra lệnh một tiếng, thân thích hàng xóm sau lưng đều xông về phía trước, bắt đầu lục tung.Từ Mai tức giận đến hô to: "Các người dừng tay!"Không có ai nghe cô ấy đấy.Một đám người mạnh mẽ đâm tới, có mấy người đàn ông còn lén lén lút lút muốn đi đến bên cạnh Hoa Chiêu gom góp, giả bộ như vội vội vàng vàng mà đụng về phía Hoa Chiêu.Dọa cho Từ Mai nhanh chóng ôm lấy Hoa Chiêu lùi ra sau bàn.Nếu để cho người ta đụng phải Hoa Chiêu, cô ấy cảm thấy mình về sau sẽ không có mặt mũi gặp Hoa Chiêu rồi.Lưu Tiền cũng nghĩ như thế.Hắn chẳng những cảm thấy mình không có mặt mũi, hắn còn sợ những người này không thể sống rồi."Đều ngừng tay tôi!" Hắn giận dữ hét lên.Đừng nhìn Từ Mai giúp bọn hắn tìm được công tác, nhưng bọn hắn căn bản không biết ơn.Từ Mai là xem ở mặt mũi Lưu Tiền mới tìm cho bọn hắn tìm đấy, nhưng lại muốn đuổi bọn hắn đi, cho nên bọn hắn chỉ cảm ơn Lưu Tiền, tính ra là Lưu gia.Hiện tại Lưu Tiền lên tiếng, một đám người không tình nguyện mà dừng tay.Đột nhiên, chị dâu cả của Lưu Tiền hô: "Ở chỗ này!"Cô ta tìm thấy trong ngăn kéo dưới cùng của bàn làm việc.Vừa rồi những người này xông lên, Từ Mai vội vội vàng vàng giấu tiền.Không có chỗ nào để giấu, nên chỉ biết tìm một ngăn kéo để bỏ vào, ngăn kéo vẫn không khóa, lấy ra dễ dàng.“Tất cả đều ở đây!” Chị dâu cả của Lưu Tiền đắc ý bưng lấy ngăn kéo hô.Một ngăn kéo đựng tiền, cộng với một loạt vòng tay và vòng cổ, thật bắt mắt.Mấy người hàng xóm nhìn Lưu Tiền ánh mắt cực kỳ hâm mộ, lão tam Lưu gia thật sự kiếm được nhiều tiền.Mẹ Lưu xông lại túm lấy ngăn kéo: "Đồng chí cảnh sát, các người xem, cô ta trộm tiền của chúng tôi! Cô ta còn không thừa nhận!"Từ Mai quả thực giận điên lên, cô cười lạnh một tiếng: "Cái này rõ ràng là tiền của tôi! Từ lúc nào đã thành của các người vậy? Tôi đem tiền của mình đặt ở trong ngăn kéo thì sao? Hiện tại rõ ràng là các người trộm tiền!""Hừ, không biết xấu hổ."Tiền tới tay, mẹ Lưu không nóng nảy nữa, ở trước mặt Từ Mai đắc ý cho tiền vào trong túi quần.Của cô ta thì thế nào? Hiện tại cũng chỉ có thể cất vào trong túi quần bà ta! Tức giận a? Tức giận cũng vô dụng!"Chậm đã." Cảnh sát đột nhiên nói ra: "Đây rốt cuộc là chuyện gì?"Ăn trộm phải bị bắt, nhiều tiền như vậy, đủ phán tử hình đấy!"Theo chúng tôi đi một chuyến a." Bọn hắn nhìn Từ Mai nói.Từ Mai quả thực giận phát khóc, cô ấy nói tiền này là của mình sao không ai tin?Hoa Chiêu vỗ vỗ cô ấy, nhìn mẹ Lưu đem hai sổ tiết kiệm cũng nhét vào trong túi quần, mới cười nói với cảnh sát: "Đồng chí cảnh sát, tôi tố cáo bọn hắn trộm cướp. . . Cũng áp dụng cướp bóc. Chứng cớ ngay trong túi quần bà ta, các người có thể nhìn xem sổ tiết kiệm kia, rốt cuộc là tên ai."Trên tiền không ghi tên nhưng trên sổ tiết kiệm có viết!Người Lưu gia bị tiền tài xông váng đầu não, đến chuyện này cũng đã quên?Cảnh sát cũng thấy lạ: "Lấy ra nhìn xem."Mẹ Lưu không sao cả mà móc sổ tiết kiệm ra: "Ghi tên của cô ta thì sao? Cô ta là con dâu nhà tôi, tiền của cô ta chính là tiền của tôi! Hiện tại cô ta đem tiền trộm đi nhưng không được!"Mấy người cảnh sát lập tức tức giận đến câm lặng, bọn hắn có chút nhìn ra đã xảy ra chuyện gì rồi, hỏi: "Còn tiền mặt cùng đồ trang sức thì sao?"Mẹ Lưu đương nhiên cũng không ngốc, nếu như không phải trên sổ tiết kiệm đã có tên Từ Mai, bà ta cũng không muốn thừa nhận sổ tiết kiệm này là của cô ta đấy."Những số tiền này cùng đồ trang sức đều là của con tôi hiếu kính tôi đấy! Là tự mình đấy! Bị cô ta trộm đi rồi!""Bà! . . ."Hoa Chiêu đè Từ Mai lại, hỏi Lưu Tiền: "Là như vậy phải không?"Nếu như Lưu Tiền nói phải, vậy Từ Mai là người trộm 5 hơn vạn.Nếu như Lưu Tiền nói không phải, cha mẹ của hắn chính là trộm.Cô ngược lại muốn nhìn xem hắn nói như thế nào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận