Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1224 - Bao Nhiêu Thù Bao Nhiêu Oán?



Chương 1224 - Bao Nhiêu Thù Bao Nhiêu Oán?



Chương 1224: Bao Nhiêu Thù Bao Nhiêu Oán?Người đàn ông trầm mặc nhìn chằm chằm vào Tôn Tiểu Kiều, ánh mắt chớp động, không biết bọn họ chọn đối tượng hợp tác này rốt cuộc có đúng hay không, hình như cô ta còn ngu xuẩn hơn bọn họ nghĩ.Loại người này ngược lại sẽ làm hỏng chuyện!Nhưng hiện tại thu tay sợ là đã không còn kịp rồi.Đáng giận!Tôn Tiểu Kiều không lên tiếng, nằm vào chăn ngẩn người.Hoa Chiêu đáng chết, nhưng Diệp Thâm không thể chết.Cô ta đoán được, người đàn ông lúc trước đã nói chờ nhân vật quan trọng, hẳn là Diệp Thâm.Nhưng cô ta không muốn anh ấy chết.Nếu cô ta có thể gả cho Diệp Thâm, đó mới là sự trở mình chân chính, những người phụ nữ trước kia xem thường cô ta đều sẽ phải hâm mộ ghen tị!Có một người đàn ông như Diệp Thâm, sau này cô ta cũng không cần phải hạ công sức với những người đàn ông khác.Cô ta không mệt mỏi sao? Cô ta đã chán đến chết, được chứ!Về phần Diệp Thâm có thích cô ta hay không.... Đó là chắc chắn!Từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng thất thủ!Chờ cô ta quan sát thêm vài ngày nữa, nhìn xem Diệp Thâm thích loại người nào, cô ta có thể sao chép một cách hoàn mỹ.Nói như vậy, mấy đứa con của Hoa Chiêu cũng không thể chết.Vốn cô ta còn muốn để cho bọn chúng cùng Hoa Chiêu lên đường.Nhưng bây giờ thì không.Cô ta không thể sinh ra.Phải giữ lại mấy đứa nhỏ kia, như vậy cơ hội của cô ta mới lớn hơn.Mẹ kế sinh con, mới có thể đối với đứa nhỏ phía trước không tốt, nhưng cô ta không thể sinh, cô ta sẽ luôn đối xử tốt với mấy đứa nhỏ này, coi như con của mình!Đây ngược lại là ưu điểm của cô, nhà họ Diệp nể mặt "ưu điểm" này, cũng sẽ suy nghĩ đến cô ta.Đối với danh tiếng.... Quên đi, cô ta tốt như vậy, chỉ cần Diệp Thâm coi trọng, nhà họ Diệp sẽ không phản đối.Lúc trước Hoa Chiêu không phải cũng như vậy sao, Diệp Thâm không nói cho người nhà biết đã tự mình kết hôn, người nhà họ Diệp còn không phải đã tiếp nhận cô ta hơn nữa còn thích cô ta sao?Còn để cho cô ta làm chủ, đại biểu Diệp gia đi ra ngoài giao tiếp...Chuyện này cô ta (Tiểu Kiều) cũng am hiểu! Tuyệt đối sẽ không làm kém Hoa Chiêu!Tôn Tiểu Kiều càng nghĩ càng đẹp, hưng phấn đến không ngủ được.......Lửa trại bên ngoài chấm dứt, Hoa Chiêu và Diệp Thâm trở về lều trại.Chờ mấy đứa nhỏ đều ngủ, Diệp Thâm có chút thất vọng....Lều quá nhỏ, bọn nhỏ đều chen chúc với bọn họ trên một cái giường.Bọn họ cũng chưa bao giờ làm gì trẻ em không thích hợp nhìn trước mặt bọn nhỏ, chẳng may mấy đứa nhóc kia tỉnh giữa chừng thì làm sao bây giờ?Diệp Thâm chỉ có thể ôm Hoa Chiêu nói chuyện phiếm.... Trên tay ăn chút phúc lợi không nói."Có ai đó trong lều trại, em có biết đó là ai không?" Diệp Thâm nhẹ giọng hỏi."Không biết, người kia có gì kỳ quái sao?" Hoa Chiêu hỏi.Trong đoàn làm phim ngoại trừ cô và Tôn Tiểu Kiều, những người khác đều không có lều riêng biệt, đều là ở chung.Không đúng, cô cũng không tính là ở một mình, lúc trước cô còn ở cùng Miêu Lan Chi, chẳng qua hôm nay Miêu Lan Chi ra ngoài cùng người bạn của bà ấy ở chung.Mà Dương Lập cũng đi theo biên kịch."Khí tức của người kia rất nhẹ, không phải người bình thường." Diệp Thâm nói, nếu như không phải đối phương đột nhiên thay đổi tiết tấu hô hấp, anh cũng sẽ không phát hiện.Hơn nữa hắn hình như là bởi vì anh tới gần mới trở nên như vậy, có chút khẩn trương, không muốn bị anh phát hiện, cái này không thể không chú ý."Em không biết trong lều kia là ai, nhưng em biết trong lều của cô ta có người, hơn nữa người này vẫn luôn ở trong lều đó, cho tới bây giờ chưa từng ra ngoài, những người khác trong đoàn làm phim cũng không biết." Hoa Chiêu nói: "Là Tôn Tiểu Kiều có một lần vô tình vén rèm cửa ra đã nhìn thấy.”Đối với câu nói cuối cùng Diệp Thâm không tin lắm.... Nhưng anh chỉ cần nghe những câu phía trước là đủ."Anh đi gặp hắn." Diệp Thâm đứng dậy muốn đi.Ôm vợ trong chốc lát, ôm ra hỏa khí rồi.... Không có chỗ phát tiết, liền tìm người luyện tập!Hoa Chiêu lại ôm anh không buông: "Anh làm sao đi? Anh trực tiếp xông vào lều của Tôn Tiểu Kiều bắt người sao? Anh có tin cô ta sẽ nói cô ta và anh có một chân ngay lập tức không? Anh là đi tìm cô ta sao?”Diệp Thâm: "... Làm sao lại có thể có một người như vậy?”Đàn ông luôn luôn không hiểu phụ nữ, cũng giống như phụ nữ luôn luôn nghĩ rằng đàn ông nên như vậy .... Kết quả bị đàn ông nghe thấy, chỉ có vẻ mặt không giải thích được."Vậy phải làm sao bây giờ?" Diệp Thâm hỏi.Phát hiện ra mối đe dọa, anh đã quen với việc phải giải quyết ngay lập tức, thay vì đặt nó ở đó chờ đợi cho nó tạo thành một tai họa lớn.Người đàn ông đó, làm cho anh rất khó chịu."Thật muốn đi thu thập hắn?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Thâm gật đầu."Vậy chúng ta cùng nhau đi." Hoa Chiêu nói.Diệp Thâm lập tức cự tuyệt: "Em ở lại đây trông con." Cô ấy không có ở đây, anh lo lắng."Không có việc gì, gọi mấy người Lưu Minh vào xem là được." Hoa Chiêu nói: "Lều của Tôn Tiểu Kiều cách nơi này cũng xa, bên kia không náo loạn được bên này.”Thực tế là bởi vì cô đã đem cái lều này biến thành tường đồng vách sắt, thật sự có người dám xuống tay với con của cô, chỉ có đi mà không có về.Ở trong thảo nguyên cô có thể tùy tiện ra ngoài chơi đùa, để bọn nhỏ ở nơi nào cũng không lo lắng, đều giống như ở bên cạnh cô vậy.A... Nói như vậy, cô và Diệp Thâm cũng không phải không thể đi xa một chút.Diệp Thâm ngẫm lại cũng cảm thấy có đạo lý, Hoa Chiêu ngoại trừ khí lực so với người thường lớn hơn, phương diện công phu này chưa chắc đã đánh được hai người Lưu Minh và Chu Binh.Hai người này nhiều năm qua vì làm tốt công việc này, vẫn rất cố gắng nâng cao bản thân, năm đó công phu chỉ là trung bình, hiện tại đã khá hơn rất nhiều.Anh lặng lẽ đi ra ngoài, dẫn Lưu Minh và Chu Binh vào.Không nói gì, chỉ nói anh muốn cùng Hoa Chiêu đi ra ngoài một chuyến."A." Lưu Minh cùng Chu Binh nhẹ giọng đáp, kỳ thật mặt đều đỏ thẫm.Bọn hắn hiểu sai rồi.Kỳ thật đáy lòng cũng chua xót, vợ bọn họ ở nơi đâu!Giao cho người nhà giới thiệu không đáng tin cậy, người nhà tìm những cô gái nông thôn kia đã không lọt vào mắt bọn họ nữa.Cũng không phải bọn họ xem thường người nông thôn, mình vẫn là người nông thôn đây.Cũng không phải ghét bỏ đối phương xấu xí, ngược lại có mấy cô gái đặc biệt xinh đẹp, không thể so sánh với Hoa Chiêu Diệp Thư, so với người thường cũng đẹp hơn.Mà là khí chất không được.Xuất thân nông thôn, cơ bản không được giáo dục tốt, khí chất, có chút không biết đối nhân xử thế, ánh mắt bọn họ hiện tại quả thật có chút cao, chướng mắt.Nhưng Miêu Lan Chi giới thiệu cho bọn họ mấy người, không phải bọn họ cảm thấy trèo cao không nổi, chính là đối phương nhìn không trúng thân phận bảo vệ của bọn họ, cũng không thành.Ai, lúc nào bọn họ mới có thể tìm được vợ, có thể hơn nửa đêm ném bọn nhỏ lại ra ngoài lăn cỏ a.Hoa Chiêu tinh mắt, ngược lại nhìn thấy bọn họ đỏ mặt, cũng đoán được bọn họ nghĩ cái gì, lập tức có chút muốn cười.Cũng nghĩ đến vấn đề chung thân của bọn họ.Nhưng chuyện giới thiệu đối tượng này, cô thật sự không am hiểu.Miêu Lan Chi bên này không được, Lưu Nguyệt Quế, Đường Phương Hà bên kia có lẽ có thể, trở về sẽ giúp bọn họ hỏi một chút.Diệp Thâm kéo cô nhẹ nhàng di chuyển đến bên ngoài lều trại của Tôn Tiểu Kiều. Cách xa một khoảng.Diệp Thâm lẳng lặng cảm thụ, tiếng hít thở bên trong vẫn còn, rất quy luật, không phải cố ý hạ thấp như buổi chiều, phỏng chừng đã ngủ thiếp đi.Diệp Thâm nhìn Hoa Chiêu, lúc trước đi ra rất gấp, ngược lại quên hỏi cô phải làm sao bây giờ?Vốn anh muốn trực tiếp vọt vào chế phục người khác, hiện tại mang theo Hoa Chiêu vọt vào?Hoa Chiêu lắc đầu, vậy không giống như bệnh thần kinh sao? Hai vợ chồng bọn họ nửa đêm không làm chính sự, chạy đến lều Tôn Tiểu Kiều bắt gian?Bao nhiêu thù oán?



Bạn cần đăng nhập để bình luận