Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1530 - Lòng còn đau hơn chân



Chương 1530 - Lòng còn đau hơn chân



Chương 1530: Lòng còn đau hơn chânCòn mấy khối còn lại, cha con nhà họ Kim không dám cắt ra ngay trước mặt mọi người, định về nhà tắm rửa dâng hương sau đó mới cắt, hy vọng có thể đảo ngược ý trời thay đổi vận mệnh.Đấu giá thắng, việc đầu tiên bọn họ làm là nhìn về phía Hoa Chiêu.Sau đó phát hiện ra Hoa Chiêu lại cười với bọn họ.Trong lòng cha con nhà họ Kim đột nhiên không bình tĩnh nổi, chẳng lẽ bọn họ sập phải bẫy rập?Hoa Chiêu cười cười, chỉ có thể nói hai người này đáng đời, ở ác gặp ác.Lúc đầu cô chỉ muốn cày cho mình một vài đơn không có lời để che dấu dị năng, không ngờ còn có người chặn lại, vậy cũng không còn cách nào, là do ông trời muốn đưa tiền vào túi cô đây mà.Kim Anh Hoa nhìn chòng chọc vào Hoa Chiêu một hồi lâu, không nói gì, kéo mấy khối đá thô rời khỏi hiện trường.Không chờ nổi đến ngày hoàng đạo rồi, bây giờ ông ta phải lập tức đi về cắt hết mấy khối đá thô này ra xem thử thế nào.Nếu như đổ tăng thì mọi sự tốt đẹp, tôi vui anh vui mọi người vui.Nếu như đều đổ giảm, vậy thì đây tuyệt đối là cái bẫy mà Hoa Chiêu đào cho ông ta.Thế thì ông ta sẽ phải suy nghĩ một chút xem mình nên làm gì bây giờ…Tiền của nhà họ Kim bọn họ không dễ dàng bị lấy đi như vậy!Cha con nhà họ Kim trở về nhà, đi thẳng tới phòng làm việc, kêu thợ chuyên cắt đá riêng vào nhà, trong phòng chỉ có ba người.Đơn giản dâng hương thay quần áo, sau đó lập tức bắt đầu cắt đá.Trước hết bắt đầu từ mấy khối đấu giá ngầm đã chặn được.Cũng không cần mài không cần mở cắt thử nhìn tình huống, trực tiếp hạ đao cắt.Không ngoài suy đoán chút nào, đổ tăng là không thể nào.Nhìn biểu hiện bên ngoài thì tạm được, bên trong lại không hơn lớp đá bao nhiêu, thật sự không xứng với hai chữ ngọc thô.Sau đó chỉ còn lại 2 khối đá thô cực phẩm, một khối đã lộ ra dấu hiệu Đế Vương Lục dùng 3 tòa nhà cao cấp đổi lấy, một khối ngọc to dùng một tòa cao ốc đổi lấy.Trước hết bắt đầu từ khối có giá trị thấp.Đế Vương Lục.Đá thô nhỏ, lúc đầu cũng mở ra thử một góc rồi trực tiếp mài.Đây là một môn nghệ thuật, không vội được, mài nhiều thêm một lớp ngoài là tổn thất không ít tiền.Đế Vương Lục cực phẩm đều bán theo ca ra lấy tiền.Nhưng mà đá thô không lớn, lớp ngoài lại mỏng, cũng nhanh chóng có kết quả.Mặt của Kim Anh Hoa và Kim Kevin tái xanh như màu xanh của khối ngọc này.Đường cắt thử này thật sự cắt quá tốt, người cắt thử cứ như có mắt xuyên thấu vậy, chọn vị trí có biểu hiện tốt để cắt.Rõ ràng cách nhau rất gần, nhưng vị trí không cắt thử có biểu hiện kém hơn so với vị trí bị cắt thử rất nhiều.Chỗ được cắt thử kia có màu xanh của Đế Vương Lục, còn chỗ chưa cắt bên cạnh chính là màu rau cải xanh.Hơn nữa chuyện không muốn nhìn thấy nhất đã xảy ra, chỉ xanh ở vỏ bên ngoài.Bây giờ cả khối đá thô đã bị cắt thành đống cặn bã, cuối cùng chỉ còn lại một miếng mỏng giống như Đế Vương Lục.Không, phải nói là nhiều loại Đế Vương Lục.Toàn bộ miếng phỉ thúy mỏng xanh nhạt xanh đậm đều có, chất lượng không có biểu hiện tốt bằng chỗ cắt thử, đã không xứng được gọi là Đế Vương Lục rồi.Khối đá thô trị giá mấy ngàn vạn, có thể lấy lại vốn hơn 10 vạn cũng đã không tồi."Không sao, chắc hẳn khối đá to này không có vấn đề gì, trước sau đều cắt hết ra, con còn chưa từng nghe thấy loại đá thế này bên trong sẽ thay đổi." Kim Kevin nói.Thợ cắt đá nhìn ông ta một cái, đó là do kiến thức của chú em nông cạn rồi.Ông ta làm nghề này cả đời rồi, đúng là từng nhìn thấy loại đá thế này, cho dù đằng trước đằng sau đều đã cắt ra, nhưng ở giữa lại biến dạng biến sắc.Thần tiên khó đoán tấc ngọc.Nhưng mà tính đến hiện tại, chắc chắn người vừa mới cắt thử khối đá thô này đã tiếp cận gần sát với thần tiên rồi! Cũng không biết là cao thủ nào cắt? Ông ta muốn bái sư.Kim Anh Hoa lớn tuổi sống lâu kiến thức nhiều, ông ta cũng đã từng gặp phải ngọc thô biến sắc biến chủng, không cảm thấy được an ủi, chỉ thúc giục thợ cắt đá cắt ra.Mài là không thể nào mài, khối đá thô lớn như vậy, sớm muộn gì cũng phải cắt mỏng ra."Két ~" Âm thanh của máy khoan điện chói tai.Kết quả cũng nhanh chóng lộ ra: “Rè~” Không đến hai phút đã cắt xong xuôi.Kim Anh Hoa và con trai dè dặt lấy mảnh đá đã bị cắt xuống, mở ra.Sau đó tay hai người đồng thời run một cái, vô lực, mảnh đá nặng nề rơi trên mặt đất."Áaaa!" Hai người đồng thời thét chói tai.Đập trúng chân.Máu tươi lập tức phun ra.Cởi giày da nhìn một cái, một người thì đầu ngón chân be bét máu me, một người thì bàn chân nhanh chóng sưng vù.Thợ cắt đá bị dọa sợ, nhanh chóng chạy ra ngoài cho người kêu xe cứu thương.Trong phòng, hai cha con lại hét lên một tiếng rồi sau đó không có âm thanh gì nữa.Không phải là không đau, là lòng còn đau hơn chân, đau đến nỗi không phát ra được thanh âm nào."Còn, vẫn còn cơ hội, còn lại nhiều đá chưa cắt ra mà." Kim Anh Hoa đột nhiên lên tiếng."Đúng vậy!" Kim Kevin cũng tìm lại được giọng nói của mình.Hai người bất chấp cái chân đau, tập tễnh trở lại bên cạnh máy cắt, tự mình cắt.Bọn họ đều làm nghề này, cũng biết cắt đá, trước đó không tự cắt chỉ vì ngại thân phận của bản thân.Bây giờ cái gì cũng không thèm đoái hoài tới.Chờ đến khi thợ cắt đá dẫn người quay lại, mảnh thứ hai đã bị cắt xuống.Không có kỳ tích, vẫn tốn công vô ích.Thợ cắt đá nhìn trạng thái của hai người, không nói gì, cũng gia nhập vào.Mảnh thứ ba, mảnh thứ tư, mảnh thứ năm…Chờ đến lúc xe cứu thương tới, hai người cũng vừa vặn cắt xong hết.Sau đó té xỉu.Bị người khác đưa lên xe cứu thương.Tin tức này không thể giấu giếm được, không đến một tiếng đồng hồ đã truyền khắp trong giới.Các thương nhân châu báu lớn, thương nhân chuyên bán đá thô tụ lại chung một chỗ bàn tán xôn xao, có người thổn thức, có kẻ cười trên sự đau khổ của người khác, có người thì cảm thấy một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.Cũng có kẻ thấy may mắn."May mà cô Phương đồng ý nhanh! Nếu không khối đá thô đó đã bị cháu mua." Chu Văn Hiên nghĩ mà sợ."Cháu nói lại cho ông nghe xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?" Chu Quảng Hiền nói.Ông cụ đã nghe cháu trai nói qua một lần, nhưng vẫn muốn nghe lại!Lúc đầu ông cụ cho rằng đây chẳng qua là một đại hội đổ thạch vô cùng bình thường. Ngoại trừ hội giao lưu buôn bán phỉ thúy quốc tế của Myanmar, các đại hội đổ thạch do tư nhân mở ông cụ đã không tham gia nữa.Chỉ để cho cháu trai đi học hỏi thêm kiến thức.Ai ngờ đại hội đổ thạch lần này lại kích thích như vậy!Không ngờ một đại hội đổ thạch bình thường, hàng năm cũng cử hành không biết mấy lần lại làm nhà họ Kim sụp đổ!Nhà cũng mất, tiền cũng mất, sản nghiệp tổ tiên cũng mất!Còn nữa, Chu Ký nhà bọn họ có thể nghênh đón bước ngoặt mang tính vận mệnh.Chu Văn Hiên uống ly nước, tiếp tục nói.Bên phía đối diện Chu Quảng Hiền và hai đứa con trai tập trung tinh thần chú ý lắng nghe.Chu Văn Hiên về nhà nói chuyện Hoa Chiêu muốn cổ phần, mấy người nhà họ Chu góp vốn, tất nhiên cũng biết.Hoa Chiêu không đưa hình cho Chu Văn Hiên, cho nên ban đầu mặc kệ anh ta nói thế nào, Chu Quảng Hiền đều không buông lỏng thái độ.Bây giờ nghe thấy nhà họ Kim thua nặng, sụp đổ, tất cả đều là đá thô mua từ Hoa Chiêu, ngoại trừ một khối nhỏ là huề vốn, những khối khác đều lỗ nặng, ông có trực giác rằng đây chính là một bẫy rập.Dù là thần tiên khó đoán tấc ngọc.Nhưng mà bọn họ đều là những người đã lăn lộn trong giới đổ thạch cả đời rồi, chỉ dựa vào cái nghề này kiếm cơm ăn, vẫn phải có chút bản lĩnh.Có thể để cho nhà họ Kim té ngã nặng như vậy, chắc chắn là bẫy rập.Huống chi trên thực tế cô gái này và nhà họ Kim có thù oán.Bọn họ đã tra rõ thân phận của Hoa Chiêu.Con dâu của dòng dõi lớn ở thủ đô, trước đó nhà họ Kim muốn kết hôn với dòng họ nào đó ở thủ đô, kết quả đi thủ đô một chuyến, hôn không kết được ngược lại còn kết thù.Cụ thể đã xảy ra những gì thì nhà họ Kim không nói, bọn họ từng nghe được rất nhiều phiên bản, nhưng mà dù thế nào đi nữa cũng không chênh lệch ở một điểm chính là dòng họ lớn kia rất ghê gớm.Nhà họ Kim chịu thiệu nhưng đành như người câm ăn trúng hoàng liên, bồi thường một lượng lớn đá thô và báu vật gia truyền mới có cơ hội thở dốc nhiều năm như vậy.Kết quả người ta lại tới, dùng một cái tát đập bọn họ chết hoàn toàn."Chúng ta thế này là bị người ta theo dõi rồi hả?" Chu Quảng Hiền nhăn mặt, nói với Chu Văn Hiên: "Cháu đi Bằng Thành với cô ta xem thử một chút đi, nếu quả thật có những nguyên liệu thô như cháu đã nói thì đồng ý với những điều kiện của cô ta. Nếu như không có... Không không không!"Chu Quảng Hiền đột nhiên nghĩ đến cái gì, có chút hoảng sợ nói: "Cháu không nên đi! Để cho chú hai của cháu đi với cô ta! Nhà họ Chu chỉ có một mình cháu độc đinh, cháu không thể xảy ra chuyện!"Ông cụ cho rằng Hoa Chiêu muốn lừa gạt Chu Văn Hiên đi, biến tướng bắt cóc anh ta để tiện xâm chiếm Chu Ký.



Bạn cần đăng nhập để bình luận