Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1179 - Một Người Không Tầm Thường.



Chương 1179 - Một Người Không Tầm Thường.



Chương 1179: Một Người Không Tầm Thường.Trương Tiểu Mạch cùng Đào Lam được mời đến nhà Hoa Chiêu.Nhìn thấy Trương Quế Lan, Trương Tiểu Mạch chỉ nhìn thoáng qua rồi cúi đầu, không dám nhìn bà.Bà ta tự cảm thấy mình không có mặt mũi gặp đứa con gái này.Bà ta xấu hổ, Trương Quế Lan ngược lại không xấu hổ.Khách khí mà mời hai người ngồi xuống.Bà cẩn thận mà đánh giá người mẹ ruột này, khá giống bà Trương, chỉ có điều có chút trẻ hơn.Bà lại nhìn về phía Đào Lam.Nghe Hoa Chiêu giới thiệu xong, bà đối với người em trai này cũng rất tò mò.Quả nhiên là một người đẹp trai, hào hoa phong nhã, ngồi ở chỗ đó, thoạt nhìn rẩ quang minh lỗi lạc. . . Ai có thể nghĩ đến lại nhiều tâm tư như vậy.Bất quá cũng chính vì Hoa Chiêu giới thiệu, bà thật không dám cùng Đào Lam nói nhiều.Chỉ là khách khí mà hàn huyên vài câu, sau đó chủ yếu vẫn là cùng Trương Tiểu Mạch nói chuyện.Sau mấy câu bà cũng cảm giác được người mẹ ruột này tâm tư đơn thuần, khá dễ tiếp xúc.Trương Tiểu Mạch cảm giác được thiện ý của bà, cũng chậm rãi thả lỏng.Nó không oán bà ta không hận bà ta, thật sự là một người mẹ tâm tư thiện lương.Đào Lam cũng nhìn người chị gái này, cảm thấy rất mới lạ.Người này, từ trong ra ngoài đều lộ ra đơn giản thẳng thắn, không giống một chút nào với Hoa Chiêu!Sao lại có thể sinh ra người con gái như Hoa Chiêu vậy?Chẳng lẽ Hoa Chiêu giống người cha mất sớm?Trương Quế Lan cùng Trương Tiểu Mạch trò chuyện về cuộc sống nhiều năm qua, đối với hơn mười năm kia, Trương Tiểu Mạch vẫn không đề cập tới.Trương Quế Lan cũng cẩn thận mà nhảy qua.Trò chuyện một hồi đến trưa.Hoa Chiêu đã làm tốt cơm trưa.Tay nghề của cô đương nhiên là không có gì để nói, ai cũng không thể so sánh được.Đào Lam cùng Trương Tiểu Mạch là lần đầu tiên nếm, cũng có chút giật nảy mình.Khi bữa trưa kết thúc, bầu không khí của mọi người trở nên thoải mái hơn.Đào Lam liền nói đùa: "Đã nói sẽ tìm đối tượng cho cậu, nhiều ngày như vậy, đã chọn được người chưa?”Trương Quế Lan còn không biết chuyện này, kỳ quái nhìn Hoa Chiêu, Hoa Chiêu đồng ý tìm đối tượng cho người ta?"Đang tìm rồi." Hoa Chiêu nói: "Đừng nóng vội, đoán chừng sắp có tin."Đào Lam nhướn mi, thật sự đã tìm?"Anh chồng cháu nói sẽ giúp cậu xem xét." Hoa Chiêu nói.Đào Lam càng kinh ngạc, vậy mà kinh động đến Diệp Danh? Diệp Danh còn đích thân tìm đối tượng cho hắn?"Thật đúng là vinh hạnh." Hắn nói ra.Hắn hiện tại đã biết Diệp gia rốt cuộc là Diệp gia nào, đã biết Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Danh, lúc ấy đã kinh ngạc cả buổi không hoàn hồn.Nếu hắn sớm biết Diệp Lị là cháu gái của Diệp Chấn Quốc, cho hắn 100 lá gan hắn cũng không dám động vào.Bất quá cũng may hắn không biết, hắn mới có thể tìm được chị gái Trương Quế Lan, có thể quan hệ với Diệp gia theo một phương thức khác bền chặt hơn.Nói đến chuyện này, Hoa Chiêu cầm lấy điện thoại gọi qua cho Diệp Danh.Cô vừa rồi chỉ thuận miệng nói, kỳ thật cũng không xác định Diệp Danh có nhớ không."Anh cả, buổi tối có rảnh không? Qua dùng cơm." Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh sững sờ, Hoa Chiêu rất ít gọi điện thoại hỏi anh có quá đó ăn cơm không, phàm là gọi điện thoại, đều là có chuyện."Có thể rảnh, chuyện gì?" Diệp Danh hỏi."Em mời Đào Lam tới dùng cơm." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh đã hiểu, anh lần trước đã từng nói muốn gặp Đào Lam này."Được, buổi tối anh sẽ đến đúng giờ." Diệp Danh nói."Dạ." Hoa Chiêu cúp điện thoại.Diệp Danh cũng nhớ tới lần trước Hoa Chiêu nhờ anh tìm đối tượng cho Đào Lam.Anh lấy ra một quyển sổ trong ngăn kéo cuối cùng của bàn làm việc, bỏ vào trong cặp, tránh cho lúc rời đi quên mất.Hoa Chiêu cúp điện thoại lại gọi điện cho người khác.Hôm nay xem như mời "bà dì" và "cậu họ" đến nhà làm khách, bọn họ còn chưa từng gặp người Diệp gia, hôm nay liền giới thiệu một chút.Đối với bên ngoài, kể cả những người trẻ nhà họ Diệp, Trương Tiểu Mạch cũng là bà dì của cô, không phải bà ngoại, Đào Lam chỉ là cậu họ của cô, không phải cậu ruột.Bằng không thân phận ông ngoại của cô có chút khó giải quyết.Hoa Chiêu lại mời khách, ngoại trừ Diệp Chấn Quốc Diệp Mậu Diệp Thượng còn ở bên ngoài, những người khác đều đến rồi.Thái độ của mọi người đối với Trương Tiểu Mạch cùng Đào Lam đều rất thân thiện, một chút kiêu ngạo cũng không có.Càng làm cho Trương Tiểu Mạch buông lỏng.Đào Lam cũng có chút ngạc nhiên về thái độ của người Diệp gia, hắn còn tưởng rằng những người nhà cao cửa rộng này, đều ngước mặt mà nhìn người.Dù sao lúc trước hắn đã gặp nhiều, tám chín phần đều là như thế.Diệp gia ngược lại hiếm có, trách không được có thể ngày càng trở nên lớn mạnh.Diệp Danh khoan thai đến chậm: "Thật xấu hổ, phải họp đột xuất, tôi tự phạt ba chén." Anh đi thẳng tới bàn Đào Lam nói ra.Anh nhìn xem Đào Lam, Đào Lam cũng nhìn anh."Công tác quan trọng hơn, anh cả uống ít một chút." Hoa Chiêu thuận miệng khuyên một câu.Diệp Danh bình thường luôn không uống rượu.Nhưng hôm nay Diệp Danh quyết tâm muốn uống rượu, hơn nữa là kiểu không say không về.Anh cùng Đào Lam nói chuyện vài câu, hai người bắt đầu uống.Đào Lam ai đến cũng không cự tuyệt, anh rót hắn liền uống.Trong một thời gian ngắn, hai chai rượu vang trắng đã thấy đáy.Diệp Danh uống một phần tư, Đào Lam uống ba phần tư.Hắn tựa hồ cũng có chút say, nhưng đáy mắt vẫn như cũ, duy trì tỉnh táo.Diệp Danh hỏi hắn cái gì, hắn trả lời có chút chậm, nhưng vẫn rất cẩn thận.Đáy mắt Diệp Danh mang theo tán thưởng.Sau khi uống rượu nhìn nhân phẩm.Phàm là người sau khi uống rượu có nhân phẩm không tốt, anh đều không kết giao.Đương nhiên tiểu tử này còn chưa say, còn chưa nhìn ra đây này!Diệp Danh tiếp tục rót.Đợi những người khác đều giải tán, trên bàn cơm chỉ còn lại có hai người bọn họ.Đào Lam cơ hồ không nói lời nào, chỉ là mời rượu uống rượu như máy móc.Cuối cùng say rượu nằm trên bàn ăn.Diệp Danh vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Giả bộ, anh căn bản chưa say, còn có thể uống tiếp."Đào Lam giả chết, mặc kệ Diệp Danh khiêu khích như thế nào hắn cũng bất động.Cuối cùng Diệp Danh cười cười buông tha.Hoa Chiêu nói cho người đem Đào Lam lên phòng cho khách nghỉ ngơi."Là một người không tầm thường." Diệp Danh thở phào nói với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đem canh giải rượu đã chuẩn bị trước cho anh."Như thế khó làm đây này." Hoa Chiêu nói.Nếu như Đào Lam cái gì cũng không phải, cũng dễ đuổi đi.Chỉ sợ hắn là một người không tầm thường."Giao hảo là được." Diệp Danh không để ý nói.Thiên hạ này rất nhiều người như vậy, bọn hắn cũng không kiêng kị.Mọi người nước sông không phạm nước giếng, ngươi tốt ta tốt mọi người đều khỏe, ai cũng đừng đắc tội ai."Vậy đối tượng của hắn thì sao? Có người phù hợp chưa?"Diệp Danh vỗ đầu một cái: "Ngược lại đã quên."Anh lấy quyển sổ kia từ trong túi ra đưa cho Hoa Chiêu: "Ngày mai em hỏi hắn một chút, chọn trúng người nào, em an bài gặp mặt là tốt rồi.”Hoa Chiêu mở quyển sổ ra, kỳ thật là một album ảnh, bên trong đều là ảnh của con gái, bên cạnh kèm theo tư liệu cơ bản viết tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận