Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1027 - Chỉ Điểm



Chương 1027 - Chỉ Điểm



Chương 1027: Chỉ Điểm"Sử Đán chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ, râu ria." Diệp Danh cười nói."Vậy nhân vật lớn đằng sau thì sao? Có thể thông qua chuyện lần này cho hắn một kích sao?" Hoa Chiêu hỏi."Đương nhiên có thể." Diệp Danh cười nói: "Những chuyện này sau này hãy nói."Anh nhìn về phía hai người lạ trong sân.Hoa Chiêu lập tức giới thiệu.Diệp Danh cười mà nhìn Hoa Chiêu. Thật sự nói làm liền làm, động tác rất nhanh chóng! Hơn nữa so với anh còn tốt hơn.Anh chưa từng nghĩ tới sẽ đưa tất cả bọn nhỏ gom lại cùng một chỗ, đặt dưới tầm mắt mà bồi dưỡng, như vậy có học tốt hay không chưa nói đến, ít nhất có thể hiểu rõ tính tình của tất cả bọn chúng, từ nhỏ đã uốn nắn, tránh cho bọn chúng đi nhầm đường, hại người hại mình, còn hại gia tộc."Dùng bao nhiêu tiền, đều do ông nội ra." Diệp Danh nói ra.Hoa Chiêu gật đầu, không cự tuyệt.Đây không phải là vấn đề tiền nhiều tiền ít, đây là vấn đề thái độ, chuyện này đối với Hoa Chiêu mà nói kỳ thật đều là "con nhà người ta", không có đạo lý để cho cô nuôi.Để cho Diệp Chấn Quốc ra tiền là hợp lý rồi, đây đều là cháu nội cháu ngoại của ông ấy."Lúc nào khai giảng?" Diệp Danh hỏi."Ngày mai." Hoa Chiêu dứt khoát."Về sau mỗi ngày từ 7 giờ đến 8 tối, đều là thời gian học tập, một ngày một môn học, cuối tuần nghỉ ngơi." Hoa Chiêu nói ra.Không thể đem ngày cuối tuần của bọn nhỏ đều tước đoạt.Cũng không phải cô không muốn thêm chút thời gian, thật sự là không có thời gian, hiện tại bọn nhỏ tan học đều muộn, tiểu học cũng là 5 giờ rưỡi, 6 giờ mới tan học.Trừ thời gian đi lại, đã không còn dư bao nhiêu rồi.Hơn nữa cơm cũng phải ăn ở nhà cô."NGAO ~" Mấy đứa nhỏ vụng trộm ở một bên nghe cũng bắt đầu hét lên.Không biết là vui vẻ hay là không vui.Mỗi ngày đến nhà Hoa Chiêu ăn, là phi thường vui vẻ đấy, nhưng phải học tập đến 8 giờ, muốn khóc.Hoa Chiêu cười cười, ai bảo bọn chúng sinh không đúng thời, nếu như là đời sau, hơn 3 giờ tan học, cô tuyệt đối sẽ không "Ngược đãi" bọn chúng.Hai giáo viên đi rồi, về nhà chuẩn bị tài liệu giảng dạy, ngày mai là buổi học đầu tiên, bọn hắn phải chuẩn bị thật tốt, nhất định không phụ lòng Hoa Chiêu đưa ra mức tiền lương cao.200 đồng, một tháng.Một tháng đã kiếm được một cái xe đạp? Hai người đều có chút không muốn đi xe đạp nữa rồi.Tiễn bước giáo viên, Hoa Chiêu lại bắt đầu chọn địa điểm trong sân.Mấy đứa nhỏ sắp tới đi học không chỉ cùng lứa tuổi với mấy đứa Vân Phi, trước đó cô đã nói, phàm là đến độ tuổi đi học đều có thể đến, kê cả học sinh cấp ba đấy.Mấy anh chị em họ đồng trang lứa với Diệp Thâm đã không còn ai đang đi học, Diệp Lị là nhỏ nhất đấy, đã lên đại học.Còn lại đều đồng lứa nhỏ tuổi, mấy đứa nhà cô, nhà Diệp Thư còn ôm trong ngực, Diệp An Diệp Đào không có, cho nên hầu như đều là con của nhà Diệp Đan Diệp Anh.Cộng thêm Diệp Gia Khánh.Nhớ tới đứa nhỏ này, Hoa Chiêu hỏi Lưu Nguyệt Quế: "Ngày đó thím đến, Khâu Mai nói như thế nào?" Cô còn chưa quên chuyện Khâu Mai châm ngòi ly gián đâu."Thím đã mắng cô ta một trận! Cô ta biết sai rồi." Lưu Nguyệt Quế nói."Ha ha." Hoa Chiêu trả lời.Lưu Nguyệt Quế: ". . . . Cô ta hiện tại cũng không dễ dàng, một người mang theo đứa nhỏ, trong nhà không có đàn ông, ăn cơm mặc quần áo đều phải xin xỏ, vẫn luôn chìa tay nhận của bố chồng, mà bố chồng cũng đã sớm quên cô ta, tháng trước còn chưa cho cô ta tiền sinh hoạt. . ."Nói xong bà nhìn thoáng qua em dâu mới Đường Phương Hà."Vậy sao? Em không biết, cũng không nghe nói." Đường Phương Hà vẻ mặt kinh ngạc nói: "Lần sau lúc viết thư, em sẽ nhắc nhở Diệp Thành. Bất quá Khâu Mai cũng thật là, tự cô ta không biết viết thư cho Diệp Thành nói sao?"Hoàn toàn không đề cập tới việc bà sẽ đưa tiền.Trong lòng Đường Phương Hà cười ha ha, đầu óc bà có bệnh mới cho Khâu Mai tiền. Cũng chỉ có bà chị dâu này ngốc hề hề mà vẫn còn ở trước mặt Hoa Chiêu thay Khâu Mai tố khổ.Lưu Nguyệt Quế cũng không phải thật sự ngốc, bà nhìn ra Đường Phương Hà không muốn ra số tiền này rồi, bà cũng không có khuyên nhủ, im miệng không đề cập tới nữa.Nói cho cùng việc này cũng phải trách Diệp Thành, không nhìn Khâu Mai, không nhìn cháu trai sao? Tiền sinh hoạt của cháu trai cũng quên cho."Chú ba gần đây đang bận cái gì?" Hoa Chiêu hỏi Đường Phương Hà.Diệp Thành không phải là người không để ý như vậy, không có khả năng cố ý không cho, khẳng định là đã quên hoặc là bất tiện."Ông ấy không nói." Đường Phương Hà nói: "Bọn thím chỉ viết thư, trong thư cũng không nói chuyện công tác của ông ấy."Hoa Chiêu gật đầu không hỏi nữa.Tật xấu của Lưu Nguyệt Quế lại tái phát: "Trời sắp tối rồi, thím đi đến nhà Khâu Mai nói một tiếng, để Gia Khánh ngày mai đến học, chớ tới trễ.""Em với chị cùng đi." Đường Phương Hà đột nhiên nói ra.Hoa Chiêu nhìn bà một cái, ánh mắt hỏi thăm: sao tự nhiên có hứng thú vậy?"Thím đối với cô con dâu không hiểu rõ lắm, nghe nói cô ta vậy mà dạy đứa nhỏ loại lời nói này, loại người này thím phải nhìn cẩn thận chút, tránh khỏi về sau cô ta ở sau lưng thím làm mấy chuyện xấu." Bà nhìn Lưu Nguyệt Quế nói ra.Những lời này phần lớn là để nói cho bà ấy nghe đấy.Bà cảm thấy Lưu Nguyệt Quế là người không tệ, muốn chỉ điểm cho bà ấy một chút.Khâu Mai còn châm ngòi để con của Diệp Đan thù hận Hoa Chiêu, làm cho gia đình không yên ổn, mà bà ấy còn chạy đến gom góp, bà có đôi khi thực nghĩ mãi mà không hiểu Lưu Nguyệt Quế.Hoa Chiêu nghĩ đến rõ, người hiền lành người hiền lành nha, không như vậy, sao còn làm người tốt bụng được.Cô không có để ý, tiễn bước hai người trở về đi làm cơm.Lưu Nguyệt Quế đi rồi, bọn nhỏ còn ở lại chỗ này, xem ra hôm nay được nuôi cơm.Mà Miêu Lan Chi có một buổi biểu diễn tối nay, vừa rời đi.Huống chi Diệp Danh thật vất vả mới tới một lần, cho anh cả ăn bữa ngon.Kết quả đồ ăn mới vừa lên bàn, Lưu Nguyệt Quế đã đem Khâu Mai về.Đường Phương Hà tại bên người bà ấy, đã bó tay rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận