Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1343 - Đặt Tên.



Chương 1343 - Đặt Tên.



Chương 1343: Đặt Tên."Ôm cho ông nội đi." Diệp Danh nháy mắt với Diệp Thâm.Ông cụ đã nóng nảy, nếu không cho ông ấy ôm một cái, lát nữa đem tên "Đức Hành" thu hồi đến đặt cho đứa thứ năm nhà bọn anh thì làm sao bây giờ?Hôm nay anh kích động, đầu óc không tiện sử dụng, quên mất, con trai chú ba và Thận Hành không cùng một thế hệ, theo lý mà nói tên không nên có cùng một chữ, làm cho người ta hiểu lầm.Cũng may Diệp gia từ trước đến nay không phạm chữ gì, ông nội nhất thời không nhớ tới, nhưng ngàn vạn lần đừng nhắc nhở ông ấy!Đức Hành, bọn họ cũng không cần!Diệp Thâm tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh nghe lời đặt đứa bé vào tay Diệp Chấn Quốc.Khuôn mặt già nua của Diệp Chấn Quốc lập tức cười tươi như hoa."Đây là một…” Ông có chút do dự không thể nhìn ra là một cậu bé hay một cô bé.Hoa Chiêu và Diệp Thâm đều quá xinh đẹp, đứa nhỏ sinh ra đều trắng nõn mềm mại, mày đen mắt to, nhất thời không dễ phân biệt."Là một cậu bé." Diệp Thâm nói."Ôi chao!" Miêu Lan Chi lập tức kinh ngạc hô lên, cao hứng chết đi được.Lần này ba bé gái trong nhà rốt cuộc cũng an toàn, bốn đứa nhóc, dù sao cũng có thể che gió che mưa cho bọn chúng.Diệp Chấn Quốc và Diệp Mậu cũng rất vui vẻ.Bọn họ đều là người thế hệ trước, khó tránh khỏi có chút tư tưởng trọng nam khinh nữ.Không thể nói không yêu con gái, nhưng con trai là người đứng đầu gia đình, kế thừa gia nghiệp, loại tư tưởng này đã ăn sâu.Tất nhiên không có con trai, con gái cũng truyền.Diệp Thâm đã xoay người trở về phòng sinh, sinh xong còn phải quan sát nửa tiếng, chưa vượt qua giai đoạn nguy hiểm.Trở lại bên cạnh Hoa Chiêu, anh cẩn thận lau đi mồ hôi trên mặt cô, đau lòng vô cùng.Đây cũng là lần đầu tiên anh vào phòng sinh, nhìn bộ dáng ẩn nhẫn thống khổ của Hoa Chiêu, tim cũng bị níu chặt.Sớm biết sinh con đau như vậy, nhà bọn họ đã không có đứa thứ ba!Diệp Phương và mấy nữ hộ sinh đều không đi, chờ quan sát nửa tiếng đồng hồ.Nhìn bộ dạng mặt đi mày lại của hai người, mấy nữ hộ sinh đều nhìn tới nhìn lui.Tình cảm tốt như vậy, cũng không ngại thẹn thùng!Nhưng, thật sự rất hâm mộ.Người đàn ông nhà các cô, sẽ không đau lòng các cô sinh con, giống như các cô sinh con đơn giản như gà mái đẻ trứng, phàm là kêu mệt một chút, bọn họ còn ngại giả tạo.Còn có mẹ chồng, sẽ ở bên cạnh nói lời lạnh lẽo, người phụ nữ nào mà không sinh con? Lúc trước tôi sinh xong đã xuống ruộng làm việc, tự mình giặt quần áo nấu cơm thì sao.Giống như con dâu chưa ăn qua những khổ cực mà bọn họ ăn, bọn họ sẽ khó chịu.Lại nhìn mẹ chồng Hoa Chiêu, ở bên ngoài cao hứng đến mức giọng nói rất lớn, gọi bảo mẫu về nhà hầm canh gà cho Hoa Chiêu.Hoa Chiêu uống một ngụm "nước đun sôi" từ nhà mang đến, lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, tốt hơn rất nhiều.Cô cười với Diệp Thâm, đưa tay xoa dịu lông mày cau lại của anh."Sau này không sinh nữa." Diệp Thâm nói.Hoa Chiêu cười nói: "Ừm, muốn sinh người ta cũng không cho sinh. "“Đi thôi, đẩy em trở về phòng bệnh, em muốn nhìn các bảo bối của mình." Hoa Chiêu nói.Vừa rồi chỉ vội vàng nhìn lướt qua, hôn một cái, cô còn chưa thấy rõ đâu.Nửa giờ trôi qua, hết thảy bình thường, Hoa Chiêu được đẩy ra ngoài.Hôm nay Diệp Phương cũng xin nghỉ nửa ngày, thời gian còn lại bà sẽ không làm, bà cũng muốn đến thăm mấy đứa nhỏ."Tên của bọn nhóc đã định chưa?" Diệp Phương hỏi.Diệp Danh lập tức nói: "Cháu đặt một cái, ông nội đặt một cái, ba đặt một cái, Tiểu Hoa và tiểu Thâm đặt nhũ danh.”Lúc trước đã thương lượng xong.Hoa Chiêu không có chấp niệm với việc đặt tên. Nếu việc này có thể làm cho họ vui vẻ, vậy cứ để họ đặt.Diệp Chấn Quốc mở miệng trước, ông ôm đứa thứ bảy trong ngực, nhìn đôi mắt nhỏ nhắn đen nhánh, không chớp mắt nhìn ông, khuôn mặt nhỏ nhắn, không hiểu sao cảm thấy thằng bé rất giống mình, từ nhỏ đã rất nghiêm túc, tương lai nhất định là người có thể làm đại sự!"Đứa thứ bảy gọi là Diệp Vân Đằng đi." Ông Diệp nói, cùng một chữ với anh cả thằng bé.Ông không tính cho mấy đứa nhỏ đều dùng "Hành”, Đức Hạnh vừa rồi thật ra là linh cơ khẽ động, không phải cố ý.“Cảm ơn ông nội đã đặt tên." Diệp Danh vội vàng tang bốc, chỉ sợ ông ấy phản ứng lại đem "Đức Hạnh" đặt cho."Cha, cha đặt tên gì?" Diệp Danh hỏi.Diệp Mậu cúi đầu nhìn bé gái trong lòng Miêu Lan Chi, phấn nộn non nớt một đoàn nhỏ, cân nặng nhẹ nhất trong 3 đứa nhỏ, chỉ có 5 cân, cũng là đứa có cân nặng nhẹ nhất trong bảy đứa mà Hoa Chiêu sinh."Gọi là Thiên Kim." Diệp Mậu nói: "Diệp Thiên Kim.""Ah~" mọi người lập tức phát ra nghi vấn."Quá tục tĩu." Miêu Lan Chi nhíu mày."Đại tục đại nhã." Diệp Mậu thế nhưng lại rất kiên trì, ai phản đối cũng không được.Ông nhìn Hoa Chiêu.Đương nhiên, nếu Hoa Chiêu phản đối, sẽ có tác dụng.Hoa Chiêu cười: "Con cảm thấy rất tốt, Thiên Kim, thật dễ nghe, làm cho con nhớ tới chính mình, ha ha ha ~"Chỉ có Diệp Thâm biết cô đang cười cái gì.Lúc trước cân nặng của cô có thể đè nặng cái cân, thật đúng là một "Thiên Kim".Diệp Mậu ngược lại bị cô cười làm sửng sốt: "Nếu con không thích, chúng ta có thể đổi lại một cái tên khác.”Ông cho rằng Hoa Chiêu nói ngược lại."Không có, thật sự rất tốt, gọi là Thiên Kim đi." Hoa Chiêu nói."Anh cả, anh đặt tên gì?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh cười nói: "Đứa thứ năm chúng ta gọi là Diệp Tu Viễn đi. "Đây là cái tên năm đó anh đã bí mật chuẩn bị cho con của mình.Đáng tiếc nhiều năm như vậy anh không có đứa con của mình, về sau cũng sẽ không có.Hiện tại, cứ đặt cho đứa nhỏ ở trong ngực đi.Trước đây anh chưa từng có suy nghĩ này, con là của Diệp Thâm và Hoa Chiêu.Nhưng bọn họ đã sinh được bảy đứa, anh lặng lẽ đặt tên, cũng có thể đi."Rất tốt, cứ quyết định như vậy, hiện tại tất cả mọi người đem bọn nhỏ đặt lên giường đi, bọn chúng cần nghỉ ngơi." Diệp Thâm nói.Một đám, ôm không buông tay, anh và Hoa Chiêu còn chưa xem qua!"Giường nhỏ như vậy, không thể đủ được." Diệp Danh cười nói: "Hai người xem từng đứa một đi.”Anh chỉ huy: "Mẹ, đưa Thiên Kim cho hắn, ông nội, đem Vân Đằng cho Tiểu Hoa."”Còn anh, đương nhiên là ôm thêm một lát nữa.Diệp Thâm ôm được Thiên Kim, không so đo với anh nữa.Cúi đầu nhìn bé gái trong ngực, kỳ thật anh cũng rất thích cái tên Thiên Kim này, tiểu bảo bối quá nhẹ, quả thật cần một cái tên áp lấy.Hoa Chiêu nhìn Vân Đằng trong ngực, rất hài lòng, bộ dạng này giống Vân Phi, vừa nhìn đã biết là một cậu bé, không giống như Thận Hành giống như bé gái, lớn lên sẽ phát sinh các loại hiểu lầm không cần thiết.Đang nói, Tiểu Thận Hành đã bò lên giường cô, cúi đầu nhìn bảo bối trong ngực cô, đột nhiên nói: "Xấu.”Thằng bé nhìn thoáng qua rồi không nhìn nữa, chạy đến bên cạnh Diệp Thâm nhìn Thiên Kim."Đứa này coi như cũng được." Làm như miễn cưỡng lắm.Mọi người lập tức buồn cười.Tên nhóc thôi, còn chưa tới 2 tuổi, đã biết xấu đẹp rồi.Tiểu Thận Hành lại bò đến bên cạnh Diệp Danh, Diệp Danh ngồi xổm xuống để cho thằng bé nhìn Tu Viễn trong ngực.



Bạn cần đăng nhập để bình luận