Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 851 - Tìm Tòi.



Chương 851 - Tìm Tòi.



Chương 851: Tìm Tòi.Trong đêm, tuyết rơi nhiều, Hoa Chiêu ngủ không an ổn.Cô đang đợi Diệp Thâm.Nhưng mà sắc trời chậm rãi sáng lên, cũng không thấy bóng dáng Diệp Thâm.Sáng sớm đi ra ngoài, Xung quanh nhà tuyết đọng dày đặc một tầng, sạch sẽ dị thường, không hề có dấu chân.Không có người đến.Cả ngày, Hoa Chiêu ngồi bên cạnh máy điện thoại.Ngay từ đầu cô còn rất bình tĩnh, nhưng đợi sắc trời dần tối, cơ hồ đã 24 giờ đồng hồ đi qua, cô cũng không thấy người của Diệp Thâm đến, thậm chí không đợi được một lời giải thích qua điện thoại.Hoa Chiêu rốt cuộc tức giận."Bận rộn, hắn bận rộn. Hoặc là hắn hiện tại không thể liên hệ với em. . ." Diệp Thư nói xong, tận lực không cho giọng của mình lộ ra vẻ chột dạ."Em đi xem anh ấy bận rộn cái gì!" Hoa Chiêu nói ra."Đừng đừng đừng, trời đang rất lạnh, đường không dễ đi, em còn đang mang thai." Diệp Thư nhanh chóng khuyên nhủ."Em cũng không đi bộ, em lái xe." Hoa Chiêu đứng dậy."Đừng đi, trời đã sắp tối rồi, bây giờ em muốn đi đâu cũng bất tiện." Diệp Thư cật lực khuyên nhủ.Hoa Chiêu nhìn sắc trời, xác thực không quá dễ dàng, năm 81 giao thông công cộng ở Mỹ cũng chưa phát triển, để cô trực tiếp lái xe từ phía tây đến phía đông nước Mỹ, cũng không có khả năng.Cô vẫn muốn đi máy bay, mà bây giờ không chắc sẽ có vé.Nhưng Hoa Chiêu vẫn muốn đi xem, nếu có cô sẽ đi ngay lập tức!Diêu Khôn đột nhiên mở miệng: "Các người biết hắn bây giờ đang ở đâu sao?"Diệp Thư lập tức trừng mắt liếc hắn: "Anh đừng nói chuyện!"Cô ấy nhặt tờ báo trên bàn lên ... Bây giờ trên bàn chỉ có một, không, nửa tờ báo.Tờ báo này có tin tức về các hội nghị ngành tài chính, mà không có thông tin giải trí."Hắn đang họp ở đây này." Diệp Thư chỉ cho Hoa Chiêu.Hôm qua, cô ấy đã cẩn thận nhặt hết các tờ báo, đốt những tờ chướng mắt, chỉ giữ lại những tờ hữu ích.Cô ấy biết rõ tính tình Hoa Chiêu, Diệp Thâm không đến giải thích, nhất định sẽ tìm qua, cho nên địa chỉ cũng đã chuẩn bị xong.Chỉ là cô ấy không nghĩ tới, một ngày, thật sự không đợi được Diệp Thâm dù là một chiếc điện thoại!Diệp Thư càng chột dạ rồi.Diêu Khôn nhìn Hoa Chiêu cầm tờ báo, nhìn kỹ địa chỉ bên trên, đột nhiên nói ra: "Hội nghị đã sớm kết thúc, người có lẽ đã không còn ở đó rồi.""Cái gì? !" Diệp Thư lập tức kinh ngạc hét lên.Hội nghị đã xong cũng không rảnh gọi điện thoại sao?Hoa Chiêu buông tờ báo, nhìn Diêu Khôn.Cô đã nhìn thấy, hội nghị kỳ thật từ 3 ngày trước đã kết thúc. Chỉ có Diệp Thư không phát hiện vì anh ngữ vẫn chưa được tốt.Diêu Khôn từ phía sau rút ra tờ báo mới nhất hôm nay, đưa tới trước mặt Hoa Chiêu.Trang đầu đầu đề lại là ảnh chụp Suzanna.Mặc dù trong lòng Hoa Chiêu tràn đầy ghen tuông, không thể không thừa nhận cô ta thật sự rất đẹp.Bất quá lần này trên tấm ảnh chỉ có một mình cô ta, không có bóng lưng hay sườn mặt Diệp.Nhưng bên trên bài viết có.Bên trên nói Suzanna quyết định tổ chức hôn lễ ở Hawaii, cô ta cùng chú rể đang đặt lễ phục, đợi lễ phục làm xong, sẽ kết hôn, cô ta đã không thể chờ đợi được rồi.Hoa Chiêu tức giận. . . . Thoáng cái đã đem tờ báo xé thành bột phấn.Diêu Khôn nói: "Ở cùng hắn cũng không đúng, em bây giờ lại mang thai con Diệp Thâm, vẫn nên sống với Diệp Thâm thật tốt."Hắn vốn đã muốn cùng Hoa Chiêu nói chuyện về chồng cùng tình nhân của cô, nhưng hắn một người anh họ, có mấy lời khả năng sẽ không tiện.Hắn và Hoa Chiêu lại luôn bận rộn nhiều việc, việc này liền kéo dài.Sau khi kết hôn hắn lại muốn để cho Diệp Thư khuyên nhủ Hoa Chiêu, nhưng ngày hôm qua hắn liền buông tha cái suy nghĩ không thực tế này.Đành phải tự mình đến rồi."Anh thấy em đối với Diệp Thâm cũng không phải không có tình cảm, các em lại có 4 đứa bé. . . ."Hoa Chiêu hiện tại không có tâm tình nghe Diêu Khôn nói những lời "Không có ý nghĩa" này..., cô hỏi Diệp Thư: "Chị ngày hôm qua đã gọi điện thoại cho anh ấy rồi đúng không?"Ngày hôm qua cô tức giận, không tự mình gọi điện thoại cho Diệp Thâm, nhưng cô biết Diệp Thư nhất định sẽ gọi.Diệp Thư sững lại, không biết trả lời thế nào."Vậy là đã gọi qua rồi, anh ấy nói như thế nào? Ở nơi nào?" Hoa Chiêu hỏi.Nhìn biểu cảm của Hoa Chiêu, Diệp Thư chỉ có thể ăn ngay nói thật: "Chị không tìm được người, hắn không ở nhà. . ."Hoa Chiêu quay người tự mình gọi điện thoại.Nghe chính là Viên Ngũ.Phương tiểu thư tự mình hỏi, hơn nữa ông chủ cũng không dặn là không thể nói, Viên Ngũ liền nói: "Tôi cũng không biết tiên sinh bây giờ đang ở đâu, mấy ngày hôm trước hội nghị khi kết thúc hội nghị, nhưng khi trở về chỉ có vệ sỹ, tiên sinh tự mình đi ra ngoài, không mang người."Diệp Thâm thỉnh thoảng sẽ tự mình đi ra ngoài một chuyến, thời gian không cố định, ai cũng không biết hành tung của hắn.Hoa Chiêu bực mình.Trước kia loại thời điểm này, anh ấy đều tới gặp cô!Hiện tại, lại dành thời gian cho ai?"Anh ấy và Suzanna thật sự đang nói chuyện hôn nhân?" Hoa Chiêu rốt cuộc nhịn không được hỏi.Dù là hiện tại độ tín nhiệm trong lòng cô đối với Diệp Thâm còn có 99. 9998%."Không có không có." Viên Ngũ nói ra: "Chuyện này đều là từ một bên Suzanna, ông chủ căn bản không lên tiếng!"Hoa Chiêu không muốn nghe nữa, cô sợ tức chết.Là không lên tiếng! Không phải cự tuyệt! Hơn nữa, anh ấy vậy mà một lần lại một lần để cho cô ta có cơ hội mở miệng!Anh ấy muốn làm gì?Hoa Chiêu ném điện thoại đi ra ngoài."Ai! Ai!" Diệp Thư nhanh chóng ngăn cô lại.Hiện tại cảm xúc của con bé khẳng định không tốt, không thể ra cửa!"Trời chiều rồi, đợi ngày mai, bọn chị dẫn em đi tìm hắn!" Diệp Thư quay đầu phân phó Diêu Khôn: "Đi đem mấy vệ sỹ Diêu gia gọi đến! Khả năng không đủ. . . Lại đến trong nhà máy chọn mấy người nữa cùng đi!"Cô ấy hiện tại có loại tự giác của người nhà mẹ đẻ, giúp em gái đi đập phá!Bên người Diệp Thâm có nhiều vệ sỹ như vậy, cô ấy dẫn ít người sẽ không được.Diêu Khôn im lặng mà nhìn hai cô, cảm thấy mấy lời như khi phụ nữ khi đụng tới tình yêu sẽ biến thành kẻ điên quả nhiên đúng.Nhưng Hoa Chiêu điên cũng điên rồi, vợ hắn xen vào náo nhiệt làm gì?Thái độ của Diệp Thư làm cho Hoa Chiêu bật cười, cô tỉnh táo lại."Tốt rồi chị, em. . . Ngày mai lại đi." Cô nói ra."Tốt tốt."Ngày hôm sau, Hoa Chiêu cự tuyệt Diệp Thư cùng mấy người vệ sỹ cô ấy sắp xếp, một mình lên máy bay.Diệp Thư không lay chuyển được cô, chỉ có thể đáp ứng."Có chuyện thì từ từ nói, đừng cãi nhau, khẳng định có hiểu lầm." Diệp Thư lần nữa khuyên nhủ.Hoa Chiêu gật đầu.Cô kỳ thật sẽ không cãi nhau, cô thích động thủ, hoặc là động cước.Máy bay hạ cánh, Hoa Chiêu cảm ứng một chút, phát hiện vị trí Diệp Thâm.Anh ấy ở thành phố này, nhưng lại không ở trong nhà, cũng không phải ở công ty.Cô gọi xe, trước tiên đến trang viên của Diệp Thâm, sau đó lái xe của anh ấy thẳng đến chỗ mục đích.Nhưng sau khi đến đó, cô lại nhất thời không biết làm sao bây giờ.Đây là một nhà hàng, một nhà hàng Trung Quốc. Nhà hàng không lớn, chỉ vài chục mét vuông, mười mấy cái bàn, ngoại trừ phòng bếp phía sau, nhìn thoáng qua đã thấy rõ.Nhưng mà Diệp Thâm cũng không ngồi ở chỗ nầy.Cô cảm ứng được vị trí là ở dưới lòng đất.Lòng cô thoáng cái nhấc lên."Ồ? Sao cô lại ở tại đây?" Hạ Kiến Ninh nhìn thấy bóng lưng Hoa Chiêu, giọng ngạc nhiên.Lần này là thật sự ngạc nhiên, trong ngạc nhiên còn mang theo tìm tòi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận