Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 350 - Có Nên Để Cho Hoa Chiêu Biết Không.



Chương 350 - Có Nên Để Cho Hoa Chiêu Biết Không.



Chương 350: Có Nên Để Cho Hoa Chiêu Biết Không.Trương Tiểu Ngũ thiếu chút nữa là rơi từ trên đầu tường xuống rồi, trở về quê rồi hả? Vậy hắn làm sao bây giờ?Người Trương gia cũng nghĩ đến vấn đề này, chị dâu cả cùng chị dâu hai lập tức kéo người đàn ông nhà mình đi, một câu cũng không nói.Nói cũng đúng, người ta nhà cao cửa rộng đấy, có thể vừa ý Trương Tiểu Ngũ? Cũng không soi gương ah. Đây là không muốn phản ứng với bọn hắn nên chạy rồi!Bà Trương đứng ở chân tường, mắng đến trời long đất lở.Từ Trương Quế Lan đến Hoa Chiêu, đến Hoa Tiểu Ngọc, đến Diệp Thư, ai cũng chửi, để cho bà ta mắng đến 100 lượt.Diệp Thư đứng ở đằng xa tức giận mà nghĩ tới đánh người, bà Trương này cái miệng quá cay độc, so với bà mẹ chồng trước kia của cô còn lợi hại hơn. Trước kia xem ở thân phận "mẹ chồng" nên cô không thể làm gì bà Khổng, nhưng là cái bà Trương này cô cũng không cần khách khí rồi.Cô… Trở về tìm Hoa Chiêu!Biện pháp mà cô có thể nghĩ đến chính là giống như trước kia, đánh bà Trương cùng Trương Tiểu Ngũ một trận, nhưng như thế này ngược lại còn làm cho hai người kia huênh hoang khoác lác còn dán lại hơn, cô biết rõ là không tốt.Hoa Chiêu khẳng định có biện pháp, không cần phải động thủ đánh người, có thể làm cho người đó đau đến đầu khớp xương.Diệp Thư trở về nói cho Hoa Chiêu cùng Trương Quế Lan hiện trường bên này."Bộ dáng của bọn hắn, nhất thời sẽ không từ bỏ ý đồ đấy, thật sự là đáng ghét." Diệp Thư chờ mong mà hỏi thăm: "Em có biện pháp gì tốt?"Hoa Chiêu đang ăn lê đông lạnh, tuy phụ nữ có thai ăn lê không tốt, ăn lê đông lạnh lại càng không tốt, nhưng gần đây cô đặc biệt muốn ăn mát, không ăn được liền khó chịu, nhịn không được vụng trộm ăn hết, đợi đến lúc mọi người phát hiện, một túi hơn10 cân đều đã bị cô ăn gần hết.Kết quả thấy cô không xảy ra chuyện gì, tất nhiên cũng không thể ngăn cản không cho cô ăn hết."Điểm ấy em đã sớm nghĩ đến, cho bọn hắn một cơ hội cuối cùng, thời gian ba ngày, nếu như bọn hắn không đến náo loạn, việc này coi như xong, nếu như lại đến, cũng đừng trách chúng ta không khách khí." Về phần sẽ thu thập hai người đó như thế nào, cô vẫn chưa nói gì.Kết quả người Trương gia một chút cũng không có quý trọng cơ hội lần này, ngược lại còn làm chuyện trầm trọng thêm.Xế chiều hôm đó, bà Trương mắng đến mệt mỏi, lại để cho Trương Tiểu Ngũ đem khóa đập phá, hai người nghênh ngang mà tiến vào.Những người hàng xóm đứng ở bên ngoài phao tin đồn, bà Trương quay đầu lại oán giận: "Đây là nhà con dâu tôi! Hoa Tiểu Ngọc đã sớm cùng con trai tôi đã sẵn sàng rồi! Còn thiếu việc lĩnh giấy hôn thú, chờ hai ngày nữa chúng tôi liền đi tìm cô ta kéo đi chứng nhận!"Bà ta đã nói như vậy, người khác ngược lại khó mà nói cái gì. Hơn nữa, bọn hắn có thể nói cái gì? Báo cáo, không có khả năng đấy, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Nói cho Trương Quế Lan? Bọn hắn cũng không biết Trương Quế Lan ở đâu.Hành động của bà Trương, ngược lại đã làm cho những người khác động tâm rồi.Hai ngày sau, một số gia đình từng sống trong căn tạp viện trống bên kia đã quay lại đây xem tình hình như thế nào, còn đến thăm nhà bà Trương, thậm chí có người hỏi bọn hắn chuyển trở về được hay không, đến lúc đó tiền thuê nhà trực tiếp đưa cho bà Trương.Bà Trương con mắt sáng ngời, được a! Như thế nào lại không được?Hoa Chiêu xem xét rồi, cũng không cần đợi nữa."Anh cả, còn phải làm phiền anh rồi." Cô nói với Diệp Danh.Diệp Danh đã đi công tác trở về, đã biết chuyện Hoa Tiểu Ngọc, vô cùng yên lặng.Viện này của Hoa Chiêu cũng quá lớn, phải an bài thêm mấy người. Trực tiếp ở trong này cũng không thích hợp, vậy thì ở mấy nhà hàng xóm xung quanh đi, hắn sẽ cho "Tiền thuê nhà" hợp lý đấy."Em muốn xử lý bọn họ như thế nào, cứ việc nói." Diệp Danh phi thường bình tĩnh nói.Diệp Thư lại nhìn anh một cái, anh cả rất ít dùng cái giọng điệu này nói chuyện…Anh cả là thực tức giận!Hoa Chiêu cùng anh cả còn chưa quen thuộc, không có nghe ra, cô cười như một tiểu hồ ly: "Bà Trương kia tuổi kỳ thật cũng chưa lớn lắm, mới đầu 50, còn có thể phát huy chút sức lực còn lại, vì xã hội làm việc cống hiến đấy. Bà ta đã từng là công nhân xưởng dệt rồi, thủ đô không cần loại người tài giỏi như bà ta này, những địa phương ở xa của tổ quốc lại rất cần, đem bà ta an bài một công tác ở thị trấn bên cạnh huyện An a?"Diệp Danh nhìn cô cười. Còn có nhiều mưu ma chước quỷ như vậy ah…Anh cũng không nghĩ tới.Thôn Kháo Sơn là thị trấn trực thuộc huyện An ah, cũng là nơi Hoa Tiểu Ngọc sắp làm việc.Mà cho bà Trương một công tác, nhưng lại ở bên cạnh huyện An, đến lúc đó bà ta đi tìm Hoa Tiểu Ngọc gây phiền toái, cũng không quá thuận tiện, nhưng bà ta tuyệt đối sẽ đi! Vậy thì thật là giày vò qua lại a.Mà bà Trương ở cách Hoa Tiểu Ngọc gần như vậy, bà ta lại có công tác cùng tiền lương, Trương Tiểu Ngũ nhất định sẽ đi theo.Hai đứa con khác của Trương gia đều có công tác có phòng ở, muốn mặt mũi, cơ bản sẽ không tiếp tục đến tìm Trương Quế Lan gây phiền toái, vấn đề của Trương gia có thể giải quyết.Mà Hoa Tiểu Ngọc bên kia, đã có một nhà Hoa Sơn, lại thêm một nhà bà Trương, cuộc sống khẳng định cũng rất đặc sắc."Tốt, ngày mai sẽ để cho bọn hắn đi." Diệp Danh cười nói....Bà Trương đang ở trong sân cùng mấy người hàng xóm ở tạp viện trước kia thương lượng tiền thuê nhà thu bao nhiêu cho phù hợp, liền có hai người đàn ông đi đến.Hai người này vừa nhìn đã biết là cán bộ, trong sân liền yên tĩnh, cơ hồ tất cả mọi người đều rụt bả vai.Ai mà không biết mình hiện tại đang làm chuyện thiếu đạo đức đuối lý? Nhưng là tiện nghi không thể đều bị một mình bà Trương chiếm được."Lưu Kim Hoa là ai?" Người đàn ông đứng ở trong sân hỏi.Mọi người lập tức đứng lên chỉ hướng bà Trương.Bà Trương đã dám ở cửa đồn công an thắt cổ, lá gan cũng không nhỏ, trong lòng tuy cũng run, nhưng vẫn nghiêm mặt nói: "Đúng là tôi, các người là ai?"Người đàn ông nở nụ cười, cười đến như tắm gió xuân: "Lưu đồng chí, tôi là tới để báo tin mừng cho bà đấy…"Hắn đem chuyện an bài công tác nói, trên mặt bà Trương đã lập tức tỏa ánh sáng rồi.Bà ta là công nhân đã về hưu, vẫn là về sớm đấy, tiền lương ít đi, một tháng chỉ có hơn 20 đồng, mà phần công việc chính thức này, tiền lương là 50 đồng! Còn rất thanh nhàn, ngồi phòng làm việc đấy!Tuy phải đi Đông Bắc, chưa quen cuộc sống nơi đó đấy, nhưng là ở đó cách Hoa Tiểu Ngọc gần! Hơn nữa người đàn ông này cũng ám chỉ rồi, bà ta có thể có công tác tốt này, đều là có "Quý nhân" hỗ trợ, bằng không thì dùng điều kiện của bà ta, dựa vào cái gì mà được mời trở lại.Bất quá bà Trương đến cùng cũng có chút không nỡ cuộc sống ở thủ đô, không nỡ cái viện nhỏ này, không nỡ tiền thuê nhà sắp sửa đến tay."Lão thái thái, bà phải nghĩ kỹ, quý nhân là ai? Quý nhân có thể làm những chuyện gì? Đây là xem ở mặt mũi những người khác, không so đo với bà, các người nếu lại đánh chủ ý xấu gì, có công tác cùng không có công tác, chỉ là một câu của người ta."Tầm mắt của hắn dừng ở trên người bà Trương rồi chuyển qua Trương Tiểu Ngũ, hai người này, một người vốn không có công tác, hiện tại có công tác, một người vốn có công tác, hiện tại không có công tác.Tầm mắt của người đàn ông lại đảo qua trên mặt của mọi người trong sân.Tất cả mọi người đều nghe hiểu những lời này, lập tức biết rõ đây là câu uy hiếp."Tôi đột nhiên cảm thấy chỗ ở hiện tại còn rất tốt, không đổi không đổi nữa.""Ai nha tôi hôm nay chỉ vừa mới bước vào cửa, chuyện gì cũng không làm, không làm ah!"Mọi người bảy mồm tám lưỡi mà nói mấy câu cùng một loại ý tứ, đảo mắt người đã đi sạch sẽ.Bọn hắn cũng không muốn mất việc ah!Bà Trương không nỡ đi, Trương Tiểu Ngũ lại là phi thường cam lòng, phụ giúp mẹ mình trở lại thu thập hành lý, hôm nay liền muốn đi.Hắn muốn Hoa Tiểu Ngọc rồi, trong lòng Tiểu Ngọc khẳng định cũng có hắn, đây là gọi hắn đi qua đây này!"Đồng chí, vậy công tác của tôi thì sao?" Trương Tiểu Ngũ chờ mong mà hỏi thăm. Một bà già như mẹ cũng được an bài công tác, một người tuổi còn trẻ như hắn có một công tác càng đơn giản a?Ở nông thôn cũng không phải thủ đô, không có người biết rõ hắn vừa xảy ra chuyện gì, an bài cái công tác không khó a?"Chuyện của anh sau này hãy nói, hiện tại không được." Người đàn ông nói."Ah ah!" Trương Tiểu Ngũ đã hài lòng, chỉ là hiện tại không được ~ cũng đúng, vừa gặp chuyện rắc rối liền an bài công tác, truyền đi không tốt, lại nói sau.Thủ đô triệt để thanh tịnh, không đến hai ngày, Trương Quế Lan liền chuyển trở về.Bà phải đem nhà cửa dọn dẹp lại một chút, tường viện cũng phải cao thêm, không thể trèo qua được đấy.Ánh mắt hàng xóm xung quanh nhìn Trương Quế Lan đã không còn chút khinh thường nào nữa....Theo lý sự tình đã được giải quyết, Hoa Chiêu nên vui vẻ mới đúng, nhưng là mấy ngày nay cô luôn cảm giác trong lòng hoang mang rối loạn đấy, lại không biết vội vàng cái gì, có đôi khi nửa đêm lại đột nhiên run lên mà bừng tỉnh.Thiếu can-xi rồi hả? Không có khả năng ah!Hôm nay nửa đêm, đột nhiên lại có người đập cửa.Hoa Chiêu thoáng cái liền ngồi dậy, nhịp tim đập mạnh như thể mọi thứ trước mặt cũng đang rung lên.Diệp Thư một bên mặc quần áo ra mở cửa một bên nói thầm, cô thành đứa bé giữ cửa rồi. Bất quá lần này là ai? Chuyện nhà các cô tại sao cứ không ngừng vậy này?Ngoài cửa lại là Diệp Danh.Cảnh đêm rất tối, nhưng là ngọn đèn pin yếu ớt chiếu sáng đôi mắt Diệp Danh, Diệp Thư thấy được trong mắt anh cả có trầm trọng cùng đau xót chưa từng xuất hiện."Lạch cạch" thoáng một phát, đèn pin rơi trên mặt đất."Làm sao vậy?" Cô nghe thấy chính mình yếu ớt mà hỏi thăm. Giờ khắc này, cô cũng hoảng hốt mà nhảy dựng lên.Diệp Danh không có lên tiếng, anh không biết hiện tại mình có nên đứng ở chỗ này hay không, nhưng anh do dự, không chấp nhận, lại chối bỏ nhưng vẫn từng bước một đi đến nơi này."Hoa Chiêu, có khỏe không?" Anh ách lấy cuống họng hỏi.Không phải ba hoặc là mẹ đã xảy ra chuyện... Diệp Thư thở một hơi dài nhẹ nhõm.Nhưng là rất nhanh liền nghĩ tới, cái biểu cảm này hỏi Hoa Chiêu, cái kia chính là Diệp Thâm có việc rồi..."Hắn làm sao vậy?" Diệp Thư cũng không biết mình đã mở miệng hỏi ra như thế nào."Hắn có chút không tốt lắm…Em nói, có nên để cho Hoa Chiêu biết?" Diệp Danh thực sự không quyết định được, trưng cầu ý kiến của em gái.Diệp Thư nước mắt thoáng cái đã chảy ra rồi: "Muốn ah, muốn ah, nhất định phải cho con bé biết rõ ah, bằng không thì, tiếc nuối cả đời ah…." Cô khóc lớn lên.Cùng là phụ nữ, cô biết quá rõ loại chuyện này một khi giấu diếm, bỏ lỡ, sau này sẽ là nỗi đau cả đời.Cho dù cô hiện tại đối với Khổng Kiệt không có cảm tình nữa, Khổng Kiệt nếu xảy ra chuyện như vậy, cô nói cái gì cũng phải đi qua liếc mắt nhìn!Hoa Chiêu lỗ tai đặc biệt thính, đối thoại ở ngoài cửa cô đã nghe thấy được.Cô ngã vào trên giường gạch, nhưng một giây sau liền chạy vội ra ngoài."Anh ấy ở đâu? Đưa em đi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận