Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 528 - Tôi Có Thể Nói Hai Câu Không.



Chương 528 - Tôi Có Thể Nói Hai Câu Không.



Chương 528: Tôi Có Thể Nói Hai Câu Không."Làm sao bây giờ?" Từ Mai lập tức hỏi."Chuyện buôn bán bắp rang kỳ thật không thể so với thịt kho, bên kia có thể giảm bớt, hơn nữa hiện tại làm bắp rang nhiều người, cũng lãng phí, cô về sau không cần chính mình đi ra ngoài bán nữa, mỗi ngày làm thêm chút thịt kho, lại để cho năm người mới tới cũng đi ra ngoài bán, lợi nhuận dĩ nhiên là nhiều hơn."Năm người mới tới chủ yếu là đi đưa hàng cho những mối trước kia của Lý Tiểu Giang, đưa xong chính mình trở về hỗ trợ đảo bắp rang tiếp.Nhưng bắp rang rốt cuộc chỉ là đồ ăn vặt, còn quý, không có ai mỗi ngày đều ăn. Thị trường rộng lớn như vậy, nếu năm người này hoạt động hết công suất thì cung sẽ vượt cầu, và họ sẽ phải bỏ ra ngoài. mở ra thị trường mới.Cho nên năm người này kỳ thật đều rất rảnh rỗi.Nhưng thịt kho đã không giống với lúc trước, chỉ cần có tiền, cơ hồ tất cả mọi người hận không thể mỗi ngày đều ăn.Người đi ra ngoài bán thịt kho, cơ hồ là một cái cư xá đi không hết đã bán xong rồi, thời gian đều chậm trễ trên đường rồi.Đây là thập niên mà một mỗi người đều muốn ăn thịt, nhiều hơn nữa cũng có thể ăn.Chỉ sợ Từ Mai làm không nổi."Ai nha! Kỳ thật tôi đã sớm nhìn chằm chằm vào 5 người kia!" Từ Mai khoa trương cười cười: "Chỉ là không thể không biết xấu hổ mà mở miệng."Người làm việc cho Hoa Chiêu đều là Diệp Thâm tìm đến đấy, tính kỷ luật kia, làm cô hâm mộ chết rồi.Cô thấy mấy người kia nhàn rỗi đến khó chịu, liền muốn tìm cơ hội gọi tới giúp cô bán thịt kho đây này."Quyết định vậy nha, cô cũng không thể đổi ý!" Từ Mai nói ra: "Trực tiếp đem 5 người kia phân sang bên tôi a, bắp rang cô sẽ bị ít đi, thật sự không được, tôi nhượng một phần."Chiếm được sức lao động của người ta, lại làm cho người ta kiếm ít tiền một chút, phải có đền bù tổn thất."Cũng được." Hoa Chiêu nói ra.Lúc trước quyết định đảo bắp rang, chính là thấy mẹ bán xong liền sầu muộn, nên đã tìm cho bà ấy việc để làm. Hiện tại có việc buôn bán khác càng có thể kiếm tiền rồi, cô lại bận không quản nổi, có thể thay đổi trọng tâm.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ rồi nói với mẹ đang ngồi bên cạnh xem đứa nhỏ: "Nếu không chuyện bán bắp rang trực tiếp ngừng a, trời rất nóng đấy, một mực luôn ở cạnh bếp lò không ngừng trở mình đảo, cũng chỉ có mấy người Lưu Tiền có thể chịu được cực khổ."Trương Quế Lan nghĩ nghĩ.Buôn bán bắp rang tuy một cân kiếm được 5 đồng, mà thịt kho một cân kiếm không được một đồng, nhưng bắp rang ra hàng ít hơn, cũng bị tội, cho dù là mùa đông, mọi người phải luôn xoay người đảo, vừa bận rộn lại mệt mỏi.Thịt kho đã không giống với lúc trước, chỉ cần xào vài lần rồi cho nước vào hầm, sau này phân công thêm vài người làm, bán bao nhiêu cũng có."Cậu có thể mua được nhiều nội tạng heo như vậy sao?" Trương Quế Lan hỏi Lưu Tiền.Lưu Tiền chất phác cười cười: "Bao nhiêu cũng được."Đã hơn mấy tháng rồi, nếu hắn lại không làm được chút việc ấy, hắn liền quá vô dụng. Hơn nữa hắn muốn cũng không phải là loại thịt hút hàng gì, hắn muốn mấy bộ lòng, còn có thể không cho?Đừng nói một ngày mấy trăm cân, nếu hơn một ngàn cân, chính là đem tất cả nội tạng heo đều lấy cũng không có vấn đề.Vấn đề là bọn hắn không dùng được nhiều như vậy.Hơn nữa hắn phòng ngừa rắc rối có thể xuất hiện, chẳng những cùng một cái lò sát sinh này làm tốt quan hệ, hắn còn đem tất cả mấy lò mổ xung quanh thủ đô đều làm tốt quan hệ rồi.Muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, thực không phải là nói bốc nói phét.Trương Quế Lan nói ra: "Vậy thì đều làm thịt kho a."Từ Mai lập tức nở nụ cười. Tuy lợi ích sẽ nhượng lại 1 phần, nhưng cô bây giờ không phải là lúc trước rồi, lúc trước bán thịt cơ hồ toàn bộ đều tập trung vào cô, hầu hết là cô bỏ sức.Nhưng hiện tại, cô cảm giác mình xuất lực ít đi, chỉ có một phần mười, lại chiếm 3 phần tiền lời, cô cảm thấy hơi áy náy.Đây là lý do khiến cô không bị mô hình kinh doanh của các thế hệ sau này vùi dập, suy nghĩ của cô vẫn có phần “đơn giản”.Hoa Chiêu lại không nhận 1 phần lợi nhuận này của cô: "Đã nói 3 phần chính là 3 thành, bằng không thì về sau kiêu ngạo rồi, chúng ta mướn 100 người đến hỗ trợ, cô còn chỉ lấy có một phần mười sao? Bà chủ chính là bà chủ, sổ sách không phải tính toán như vậy.""Phi phi phi!" Từ Mai sợ hãi, hận không thể đi qua che miệng của cô ấy: "Cái gì thuê với không thuê đấy! Chúng ta cái kia gọi là mời người hỗ trợ….Còn có cái gì mà bà chủ ! Đây là lời mà cô dám nói sao? Cô không muốn sống nữa sao!""Ah, tôi sai rồi, tôi sai rồi." Hoa Chiêu lập tức nhận sai: "Một lần mang thai ngốc ba năm, gần đây đầu óc tôi có chút không dùng được." Vốn cũng có thể giữ miệng, hiện tại lại quá thoải mái rồi."Không thèm nghe cô nói nữa, tôi phải về nhà rồi, thịt buổi chiều còn chưa làm đâu rồi, trời nóng không thể giữ lâu." Từ Mai đứng lên muốn đi: "Lại nói với cô, sẽ bị cô hù chết!"Hoa Chiêu cũng hiểu được vấn đề của mùa hè: "Nếu không mua cái tủ lạnh a, một cái còn chưa đủ, tốt nhất ba bốn."Nghe xong lời này Từ Mai thiếu chút nữa đau lòng chết, một cái tủ lạnh đã 2000~3000! Ba bốn? Hơn mấy tháng làm không công rồi.Nhưng tủ lạnh thực sự cần, thỉnh thoảng thời tiết không tốt, làm nhiều hơn, người lại không đi được, thịt kho cũng phải để xuống.Cũng có hàng được chuyển vào buổi sáng, được làm vào buổi sáng và buổi chiều, thực sự rất nguy hiểm nếu để nó nửa ngày trong một ngày nắng nóng như vậy."Tối đa mua một cái." Từ Mai đau lòng nói.Hoa Chiêu cười nói: "Được."Sắp phải đi rồi, Lưu Tiền vốn luôn im lặng đột nhiên xấu hổ mà mở miệng: "Tôi có thể nói hai câu được không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận