Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 402 - Nhanh Quản Vợ Của Mình.



Chương 402 - Nhanh Quản Vợ Của Mình.



Chương 402: Nhanh Quản Vợ Của Mình.Trên mặt Diệp Danh không có biểu cảm gì đặc biệt, nhưng Diệp Thư lại nhịn không được mà xấu hổ.Khâu Mai rất biết nhìn mặt mà nói chuyện, thoáng cái đã biết rõ chính mình hỏi không đúng rồi.Chẳng lẽ anh ấy đã kết hôn? Không thể nào ah!Hôm nay tất cả nữ quyến ở đây, không có vợ anh ấy ah! Thời khắc quan trọng như vậy, tiệc đầy tháng của Diệp gia đời sau, cả nhà từ bắc vào nam đều đến rồi, vợ anh ấy có thể không đến sao?Nhưng anh ấy là anh trai Diệp Thâm, là trưởng tôn của Diệp gia thế hệ này.Nghe ngóng cả buổi, Khâu Mai xem như đã hiểu rõ thân phận của Diệp Danh, cho nên cô ta đã rất chắc chắc về câu hỏi đó, trong lòng còn có chút mừng thầm không hiểu được.Chẳng lẽ không phải?"Mẹ của chị dâu tôi sinh bị bệnh, cần chị ấy chiếu cố, hôm nay đã không tới." Diệp Thư nói ra."Nha." Khâu Mai trong lòng lập tức thất vọng. Kết hôn nha…...Trở lại nhà Diệp Chấn Quốc, người một nhà Diệp Thành quả nhiên bắt đầu ồn ào."Mẹ, chuyện ông nội nói có thật không vậy?" Vào nhà, Diệp Thần liền hỏi.Hắn năm nay 20 tuổi, vừa công tác một năm, trên người mang theo niềm kiêu hãnh là người Diệp gia, còn có một tia ngây thơ."Ông nội đã nói vậy, còn có thể là giả?" Diệp Hưng nhìn mẹ mình nói ra, hắn lại nhìn cha: "Cha, cha cũng biết a?"Cha mẹ cũng biết, lại gạt bọn hắn.Cũng đúng, loại chuyện này bọn hắn làm sao có thể không biết xấu hổ mà mở miệng?Nhưng là mẹ đã không biết xấu hổ mà làm!"Mẹ…" Diệp Hưng há mồm, nhưng lại không biết nên nói cái gì.Diệp Giai cùng Diệp Lị không có giác ngộ chính trị giác ngộ cao như vậy, các cô cũng không hiểu năng lực của Hạ Kiến Ninh, không biết cùng hắn kéo vào cùng một chỗ sẽ mang đến cho nhà bọn họ cái gì.Các cô chỉ biết là mẹ mình thu người khác "Tiền trà nước", xử lý không được việc còn muốn tham tiền, chỉ điểm này, liền đủ cho các cô mất mặt rồi.Hai cô gái cũng không dám mắng cái gì, chính mình chạy trở về phòng tự mình tức giận đi."Mẹ cái gì mà mẹ? Tôi còn không phải là vì chuyện tốt của anh? Vì cái nhà này? !" Chu Lệ Hoa hùng hồn nói: "Không có tiền anh lấy cái gì mà cưới vợ? Lấy cái gì mua phòng ở? Lấy cái gì kết hôn? Không có tiền như thế nào mà đi quan hệ điều công tác? Anh muốn ở Tây Kinh nhỏ b kia ngốc cả đời?”"Hơn nữa, tiền thiếu nợ Hạ Kiến Ninh đã sớm trả, Diệp gia mất mặt cái gì? Cô ta cũng không phải không có tiền, tôi lại chưa nói lấy không, đã nói là mượn rồi, cô ta còn níu lấy không thả! Ông nội của anh cũng giúp đỡ cô ta níu lấy không thả, cả nhà mọi người đều bắt nạt chúng ta!”"Tôi vì các người bị khi phụ sỉ nhục rồi, các người còn oán trách tôi? Tôi tìm ai nói rõ lí lẽ đây?"Chu Lệ Hoa ô ô khóc lên.Trong phòng ba người đàn ông lập tức chân tay luống cuống.Chu Lệ Hoa là người rất kiên cường, không bao giờ nhận thua, càng sẽ không khóc, bọn hắn cho tới bây giờ chưa từng thấy Chu Lệ Hoa khóc, nhất thời vừa đau lòng lại không được tự nhiên.Sự tình không phải như thế, nhưng lời mẹ nói ra hình như cũng có chút đạo lý…"Không nói những chuyện này nữa, dù sao tiền đã trả, việc này cho qua đi." Diệp Thành nắm bả vai Chu Lệ Hoa nói ra: "Hiện tại nhiệm vụ chủ yếu là xử lý hôn sự cho tiểu Hưng. Hắn thành gia lập nghiệp, chúng ta cũng coi như giải quyết xong một tâm nguyện. Đợi sang năm, không chừng bà cũng có thể ẵm cháu trai rồi!"Nói ra câu cuối cùng, Diệp Thành rốt cụộc nở nụ cười. Hôm nay nhìn hai đứa nhỏ, cũng làm ông ta yêu thích chết mất, ông ta cũng muốn ôm cháu trai.Chu Lệ Hoa lại không nghĩ như vậy, cháu trai sớm muộn cũng sẽ có, không gấp một hai năm này, hiện tại nhiệm vụ chủ yếu là đem cả nhà đều chuyển về đây!Bà ta thật sự là đã cảm nhận đủ cuộc sống nông thôn ở Tây Kinh rồi. Mấu chốt là các con đều lớn rồi, đều nên tìm đối tượng, Tây Kinh có người tốt lành gì?Chậm trễ thêm nữa, lại để cho người ta chui vào chỗ trống! Nói thí dụ như Khâu gia.Lý tưởng của bà ta luôn là tìm những đứa trẻ trong đại viện để làm con dâu và con rể, ai biết tiểu Hưng vừa lớn đã bị cô gái kia câu đi nha.Ba đứa còn lại không thể chậm trễ hơn được nữa!Ồ? Khâu Mai kia đâu rồi?Diệp Hưng rốt cuộc cũng kịp phản ứng: "Ai nha! Con đã nói thiếu cái gì đó, đem Khâu Mai bỏ ở kia rồi!" Nói xong hắn liền muốn đi tìm."Tìm cái gì mà tìm?" Chu Lệ Hoa gọi hắn: "Cô ta không có chân ư, không thể tự mình về? Cô ta vì sao không theo tới? Sợ là chưa ăn no không nỡ đi thôi!""Mẹ!" Diệp Hưng nhíu mày nhìn mẹ mình: "Mẹ nói chuyện sao lại khó nghe như vậy!" Hắn nói xong không để ý mẹ mình phản đối, quay người đi ra ngoài rồi.Khâu Mai nhất định là chưa quen cuộc sống nơi đây, mất dấu rồi! Đều do hắn, lúc ấy đã quên cô ấy!"Anh nhìn anh xem, thật sự là có vợ quên mẹ! Tôi sao lại sinh ra người như vậy!" Chu Lệ Hoa tức giận mà chỉ bóng lưng của Diệp Hưng: "Tôi lao tâm lao lực cũng là vì ai! Hắn vậy mà chỉ muốn vợ!"Chu Lệ Hoa lập tức quay đầu, nhìn về phía Diệp Thần.Diệp Thần cũng sớm cảm giác được không ổn, chạy. Mẹ hắn về sau sẽ lại nói, hắn tương lai tìm đối tượng, nhất định phải đối với bà ấy tốt như thế nào.Mấy lời này từ khi anh cả có đối tượng hắn một ngày nghe 8 lượt, phiền chết rồi.Tìm đúng là tìm đối tượng cái gì đấy, thật sự rất phiền....Diệp Hưng đến, xem như cứu vớt Hoa Chiêu, chủ nhà có thể đem khách nhân ném ở một bên chính mình đi ngủ trưa hay sao?Hơn nữa tâm tư Khâu Mai, cô hoặc nhiều hoặc ít đã nhìn ra.Cô ta tính tình "Thẹn thùng ngại ngùng" như vậy, vậy mà có thể chủ động cùng Diệp Danh nói chuyện, còn nói không ít, cô ta cũng không có nói chuyện với cô đây này!Ánh mắt ngược lại rất tốt, chỉ là tâm nhãn không tốt.Diệp Hưng thất Khâu Mai còn ở chỗ này, nhẹ nhàng thở ra, hắn chỉ sợ Khâu Mai bị lạc trên đường, trời đang rất lạnh, sẽ đem cô ấy đông lạnh mất.Nhưng là gặp lại Hoa Chiêu, Diệp Hưng mặt lập tức đỏ lên."Chị dâu, thực xin lỗi…" Hắn nặn ra một câu.Hoa Chiêu cười cười: "Mau dẫn đối tượng của cậu về nhà a, bị tách khỏi mọi người, cô ấy sẽ lo lắng.""Ai!" Diệp Hưng không dám ở lâu, mang người đi là được rồi.Trong phòng, Diệp Danh cũng thở dài một hơi.Anh cũng không ngốc, nhìn ra một chút… Nhưng là anh thật không nghĩ tới!Người nào đây ah?Chỉ có vẻ mặt Diệp Thư là bình thường, chỉ cảm thấy tính tình Khâu Mai cũng không phải ngại ngùng như vậy, cũng khá tốt."Chị, chị tin không, về sau cô ta sẽ đem chị trở thành chị em tốt, mỗi ngày tìm đến chị nói chuyện phiếm, từ chị sẽ nghe ngóng tình huống của tất cả mọi người chúng ta." Hoa Chiêu cười nói.Diệp Thư mờ mịt, không biết cô cười cái gì: "Cái này rất bình thường a? Cũng là đối tượng đã đưa đến cửa, đoán chừng muốn kết hôn, cô ta muốn tìm hiểu tình huống thân thích trước một chút, nên làm đấy?"Hoa Chiêu cười đến như tên trộm, nhỏ giọng nói: "Chị tin hay không, cô ta sẽ nghe ngóng chuyện của anh cả nhiều nhất?""Ồ?" Diệp Thư lập tức trừng lớn mắt.Diệp Danh cũng liếc nhìn Hoa Chiêu, lại đã biết! Trách không được vừa rồi hai mắt sáng lóng lánh, một bộ như muốn xem cuộc vui!"Nhanh quản vợ của mình, đều muốn thành tinh rồi!" Diệp Danh nói với Diệp Thâm.Diệp Thâm nhưng lại nói với Diệp Thư: "Chị tự mình biết là được rồi, đừng nói ra, cô ta cũng không nhất định sẽ làm gì."Đây là đối tượng Diệp Hưng mang về nhà, cô ta còn muốn đi ăn máng khác? Cô ta nghĩ thật đẹp, cũng không hỏi xem Diệp gia có đồng ý hay không, Diệp Danh có nguyện ý hay không.Hơn nữa, còn có Văn Tịnh đây này....Lúc này Văn Tịnh sống cũng không tốt lắm.Trước kia hai nhà náo thành như vậy, cô ta cũng đồng ý về nhà mẹ đẻ tránh, song phương đều yên tĩnh một chút.Bằng không thì thực coi cô ta không tức giận rồi hả?Cô ta cho rằng, hôm nay đầy tháng con của Hoa Chiêu, Diệp Danh sẽ đến đón cô ta, cô ta vừa vặn mượn cái thang này mà đi xuống.Kết quả cơm trưa đã qua, cũng không có ai đến.Chẳng lẽ buổi tối mới mời khách?Nhưng việc tổ chức tiệc đầy tháng vào ban đêm không phổ biến ở thủ đô.Văn Tịnh gấp đến độ ở trong phòng đi tới đi lui.Văn Bình lập tức mắng: "Xem cái bộ dạng không có tiền đồ của cô, cách xa Diệp Danh cô không sống nổi rồi hả?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận