Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 668 - Đứa Nhỏ Này Là Của Tôi.



Chương 668 - Đứa Nhỏ Này Là Của Tôi.



Chương 668: Đứa Nhỏ Này Là Của Tôi."Hơn 20 vạn a." Hoa Chiêu thuận miệng đoán một chút.Diệp Thư lập tức đắc ý cười to: "Lại tăng mấy lần, 45 vạn!""Nhiều như vậy?" Hoa Chiêu kinh ngạc nói."Kỳ thật không coi là nhiều, số người chụp ảnh kỳ thật mới tầm 100 vạn, thị trường sau này còn rất lớn!" Diệp Thư đặc biệt có lòng tin nói.Đã làm một tháng, cô xem như đã hiểu thị trường rộng lớn này.Ai không muốn chụp ảnh? Một chút kỷ niệm của mình cho tương lai?Và giờ điều kiện đã tốt nên việc chụp ảnh không phải là chuyện ngày một ngày hai nữa.800 vạn người, một người chụp mấy tấm, một tấm chỉ kiếm bốn năm mao tiền, mà số tiền kiếm được cũng làm cho cô ấy toàn thân run rẩy.Việc họ phải làm lúc này là cung cấp dịch vụ tận nơi, đem việc kinh doanh tại tiệm chụp ảnh làm chậm lại…Diệp Thư mở túi xách, đổ ra một bó tiền mới tinh mệnh giá 10 đồng.Tiền mặt mệnh giá nhỏ căn bản không chứa nổi.Tiền là do Diệp Danh nhờ đổi đấy, nhất định phải mới, cô em dâu nhà anh thích sạch sẽ, không thích tiền cũ.Hơn nữa tiền cũng bẩn, ba bảo bảo còn nhỏ như vậy, anh cũng không muốn đưa đến trong phòng.Ba người vui sướng mà bắt đầu chia tiền.45 vạn, Hoa Chiêu chiếm 4 phần, được 18 vạn, Diệp Danh Diệp Thư mỗi người 13 vạn 5000.Miêu Lan Chi bưng chén đĩa sững sờ đứng tại nguyên chỗ, không nói được lời nào.Từ khi Hoa Chiêu vào cửa, bà thấy tiền còn nhiều trước rồi.Nhưng bây giờ còn không giống với lúc trước, trước kia tiền đều là của Hoa Chiêu đấy, bao nhiêu tiền cũng không liên quan đến bà.Hiện tại con trai con gái bà mỗi người đều có hơn 10 vạn rồi hả? Tuy cũng không liên quan gì đến bà, nhưng trong lòng đến cùng cũng rất vui vẻ.Hai đứa nhỏ rốt cuộc cũng có tiền mua nhà rồi!Người một nhà đều bị Hoa Chiêu tẩy não rồi. . . . Có tiền liền nhớ thương chuyện mua nhà.Diệp Danh nhìn tiền trên bàn, bên cạnh có một xấp 10 vạn là một xấp 3vạn5, anh cầm "tiền lẻ" phân phát cho ba đứa bé.Một người một xấp, hôm nay là đầy tháng của Cẩm Văn, cho nhiều hơn 5000.Diệp Thư sững sờ sau đó kịp phản ứng, lập tức học theo anh cả chia tiền cho bọn nhỏ."Hai người làm cái gì vậy?" Hoa Chiêu nhanh chóng ngăn lại."Ngăn cái gì mà ngăn? Cũng không phải đưa cho em! Đây là cho bọn nhỏ đấy! Nay cô cô đã kiếm được rất nhiều tiền, cao hứng, muốn chia cho mấy tiểu phúc tinh tiền may mắn!" Diệp Thư cười nói.Hoa Chiêu vẫn không đồng ý: "13 vạn cũng không chắc sẽ đủ mua một căn nhà lớn đấy, hai người giữ lại, mua xong nhà rồi nói sau."Chỉ trong thời gian một năm, giá nhà sẽ tăng không ít.Bởi vì chính sách nới lỏng, rất nhiều người đều thấy được hi vọng, và muốn ra nước ngoài.Hiện tại đi ra nước ngoài sinh sống có thể cần rất nhiều tiền, ở nước ngoài giá cả hàng hoá cao, mà thứ duy nhất bọn hắn có thể bán là mấy căn nhà.Nhưng tuy người bán nhiều, mua người cũng nhiều.Thị trường 800 vạn người là cực lớn đấy, luôn luôn có một số người giàu ẩn mình trong dân gian, mà những căn nhà lớn cũng chỉ có mấy cái như vậy."Không cần nhớ thương chúng ta, đây chỉ là tháng đầu tiêu chia hoa hồng mà thôi, sau này còn có." Diệp Danh nói ra: "Anh là theo như em nói, còn phái người đến mấy thành phố lớn khác, đoán chừng lợi nhuận tháng đầu tiên đã trên đường về rồi."Nhưng chắc chắn là ít hơn so với ở thủ đô, anh phải chia cho người làm việc một ít.Vì để cho mọi người tập trung làm, những người đi làm việc sẽ không nhận lương cứng, mà được chia hoa hồng, mỗi tấm một mao tiền.Nhưng góp gió thành bão, nhiều thành phố như vậy. . . Mấy ngày sắp tới bọn hắn sẽ thu được một lượng tiền mặt rất lớn.Hoa Chiêu cười, không từ chối nữa, hơn nữa quan hệ giữa người với người mà thôi, khi hai người có con, cô sẽ giao lại cho con của bọn họ là được....Cơm nước xong xuôi, Hoa Chiêu nhìn xem phòng mọi người đều ở đây, nghĩ nghĩ vẫn quyết định nói."Đã lâu không nghe thấy tin tức của Hạ Lan Lan, anh cả, anh biết cô ta bây giờ đang ở đâu sao?" Hoa Chiêu hỏi.Tính toán thời gian, ngày dự sinh của Hạ Lan Lan cũng không kém cô vài ngày!"Nói đến cái này anh thấy có chút kỳ quái." Diệp Danh lập tức nói: "Tra hồ sơ Hạ Lan Lan bị điều đến một bệnh viện ở ngoại ô thủ đô, người của chúng ta cũng đã nhìn thấy cô ta xuất phát, nhưng chờ tới lúc anh nhớ tới quan sát một chút tình hình gần đây của cô ta, liền phát hiện cô ta căn bản không đến bệnh viện kia."Hạ Lan Lan đối với Hoa Chiêu có ác ý nghiêm trọng, là đối tượng trọng điểm cần giám sát.Nhưng anh không thể tự mình lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào, kết quả là tạo ra lỗ thủng này."Đây là chuyện của nửa năm trước rồi." Sắc mặt của Diệp Danh có chút ngưng trọng: "Nửa năm này anh luôn điều ra, nhưng cũng không tra được cô ta ở đâu, có phải em đã biết chút thông tin gì hay không?"Nửa năm này Hạ Lan Lan rất nghe lời, hoặc là nói Hạ Kiến Ninh quản rất nghiêm, cô ta không những chưa từng ra khỏi vườn cây ăn quả, còn chưa bao giờ ra khỏi tiểu viện trong vườn cây ăn quả.Hạ Kiến Ninh cũng sợ năng lực gây rắc rối của cô ta, để cho cô ta đi ra ngoài một lần, cô ta đã trêu chọc Phùng Long.Phùng Long cũng khổ sở một thời gian dài, gần đây trong người cũng có chút không bình thường rồi, điên điên khùng khùng đấy, hắn tìm không thấy Từ Mai, liền bắt đầu tìm Hạ Lan Lan.Hạ Kiến Ninh không dám để cho cô ta đi ra ngoài, hỏng mất đại sự của hắn."Em xác thực biết một số chuyện. . ." Hoa Chiêu nói ra: "Em biết cô ta. . . ."Cô còn chưa nói xong, cửa lớn đã bị gõ vang.Lần này không phải phá cửa, người gõ cửa rất nho nhã lễ độ.Diệp Danh đi mở cửa, liền thấy ngoài cửa là Hạ Kiến Ninh cùng Hạ Lan Lan đang đứng, còn có trong tay Hạ Lan Lan còn ôm một bọc tã lót.Hắn sững sờ, gần đây sao luôn có người ôm đứa nhỏ đến thăm vậy?Đứa bé này cũng là của Diệp gia hay sao?Không thể a. . ."Không nghĩ tới Hạ tiên sinh lại đến nhà, mời vào." Diệp Danh khách khí mà đem người mời vào.Có chuyện gì cũng không thể ở cửa lớn nói, hơn nữa loại người như Hạ Kiến Ninh cửa lớn sẽ không ngăn cản được đấy.Diệp Danh mang theo hai người vào cửa.Hoa Chiêu vừa thấy, lập tức mở to hai mắt mà nhìn.Cô đương nhiên biết bọn hắn sẽ đến, lúc trước đã biết, chỉ là cô không nghĩ tới chỉ có hai người bọn họ.Cô còn tưởng rằng sẽ giống như Khâu gia, đến một đống người tăng thêm lòng dũng cảm đây này.Bất quá cũng đúng, lá gan của Hạ Kiến Ninh, không cần lớn cũng có thể che trời rồi.Mấy người Diệp gia đã có kinh nghiệm. . . Vừa thấy điệu bộ này của Hạ Lan Lan, lưng của mỗi người đều thẳng lên."Con của ai vậy?" Miêu Lan Chi thuận miệng hỏi.Diệp Thư cũng không nhịn được nói: "Không nghe nói Hạ Lan Lan kết hôn nha."Loại người như nhà bọn họ, kết hôn sẽ không che giấu đấy.Cho dù là Diệp Hưng, chưa kết hôn mà đã có con, kết hôn dù không mời khách, nhưng cũng phải nói với bên ngoài đấy.Cô cũng đột nhiên giật mình, khó trách anh cả không tìm thấy Hạ Lan Lan, cô ta đây là vụng trộm sinh con?Hạ Kiến Ninh cười chào hỏi Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu, còn có Hoa Cường, cũng không bỏ qua.Sau đó ngồi xuống, chậm rãi nói: "Các người đoán, đứa nhỏ này là của ai?"Lông mao sau lưng người Diệp gia lập tức dựng đứng.Hoa Chiêu cúi đầu, sờ sờ cái mũi, nhịn xuống khóe miệng vui vẻ.Hạ Kiến Ninh chằm chằm vào cô, lông mi nhảy lên, hắn không hiểu cái biểu cảm này của Hoa Chiêu.Bình tĩnh như vậy? Đối với Diệp Thâm có lòng tin như vậy? Một chút cũng không nghi ngờ?"Là của Diệp Thâm đấy!" Hạ Lan Lan nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu, lớn tiếng nói.Hoa Chiêu lúc này mới ngẩng đầu nhìn hai người, con mắt mở rất lớn đấy, vẻ mặt khiếp sợ, vừa vô tội vừa mềm yếu, giống như sợ đến cháng váng.Cô gần đây ở nhà không có việc gì rảnh rỗi sẽ soi gương, luyện tập khí chất trên người Phan Xảo Xảo, khoan hãy nói, có chút ít thành quả đấy.Trước đây, tính tình cô cũng có phần đanh đá và lạnh lùng, điều này liên quan đến nghề nghiệp của cô.Nhưng hiện tại cô cũng là một cô gái nhỏ dịu dàng ôn nhu, ai nhìn cũng cảm thấy thật bình yên.Đương nhiên đây đều là biểu hiện giả dối.Hạ Lan Lan đắc ý, vỗ vỗ đứa bé, đối với mấy người Diệp gia đang ngây người lặp lại nói: "Đứa nhỏ này là của Diệp Thâm đấy!""Không có khả năng." Diệp Danh đột nhiên cười nói: "Cô nói đứa nhỏ này là của tôi, tôi còn, nhưng cô nói là của Diệp Thâm đấy, tôi không tin."



Bạn cần đăng nhập để bình luận