Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 240 - Đánh Tới Thủ Đô



Chương 240 - Đánh Tới Thủ Đô



Chương 240: Đánh Tới Thủ ĐôDiệp Thư cười, thời gian gần đây Khổng Kiệt có vẻ sống không được tốt lắm.Anh ta cũng không phải gọi điện thoại cùng cô tâm sự đấy, là ngượng ngùng, xin hãy thư thả cho anh ta vài ngày để trả nợ đấy.Diệp Thư yêu cầu anh ta trả lại số tiền mà gia đình anh ta đã lấy đi của cô trong vài năm qua ... Anh ta mặt dày nói cô đợi một thời gian, nhưng anh ta hứa sẽ mau chóng bồi thường cho Diệp Phương 2000 đồng tiền TV.Nhưng khi trở về nhà, anh không lấy tiền từ tay mẹ mình.Trên mặt thật sự bị gây khó dễ rồi, lại xin cô cho thư thả vài ngày, anh ta gom góp từ đồng nghiệp rồi sẽ gửi qua bưu điện cho cô.Đương nhiên, anh ta xác thực cũng có vài phần muốn cùng Diệp Thư nói chuyện điện thoại, ý tứ muốn khai thông một chút cảm tình. Anh ta đột nhiên phát hiện, không biết bắt đầu từ lúc nào, Diệp Thư đã ngừng viết thư, gọi điện thoại cho anh ta rồi, mà anh ta, cũng đã lâu không có chủ động gọi điện thoại cho Diệp Thư rồi.Hai người một năm ở chung không được vài ngày, còn luôn luôn cãi nhau.Mà nguyên nhân, cũng đều vì những cáo trạng của mẹ, nói cô cái này không tốt cái kia không tốt.......Ngoài cửa, bà Khổng lại bắt đầu ồn ào: "Nhà bọn họ có tiền như vậy, còn cần 2000 đồng tiền này của con? Con là con rể nhà bọn họ, rơi vỡ cái TV còn phải đền? Còn có một chút thân tình nào không hả?""Một chút cũng không có!" Khổng Ni ở bên cạnh cổ vũ: "Bọn hộ hiện tại đến cửa cũng không cho anh trai tiến vào đây này! Vậy mà để cho chúng con đi ở nhà khách! Lập tức liền không muốn nhận cuộc hôn nhân này rồi!"Cô ta dường như đã quên rằng chiếc TV là bị cô ta làm hỏng.Bà Khổng nhất thời hoảng loạn rồi, không nhận thân rồi? Cái này sao có thể được! Vậy thì làm sao con trai bà ta có thể mượn ánh sáng?Tìm một người khác?Con trai bà ta còn chưa có bắt đầu phát triển đâu, khẳng định sẽ không tìm được cô vợ nào dòng dõi cao bằng Diệp gia, gia thế tốt. Cũng không nhất định có thể dễ bắt nạt như Diệp Thư như vậy.Đừng nhìn bà Khổng khi dễ Diệp Thư, nhưng trong lòng bà ta kỳ thật rất hài lòng gia thế của Diệp Thư, cùng cô ta đi ra ngoài phi thường có mặt mũi!Nhưng cũng chính vì Diệp Thư gia thế tốt, bà ta lại càng không thích cô, luôn tìm cách đè ép cô, bằng không thì sau này cô sẽ đặt mặt mũi của mẹ chồng ở đâu?"A Kiệt ah, Diệp Thư lúc nào trở về?" Bà Khổng hỏi: "Cô ta đã đi được một tháng rồi, cô ta còn muốn làm việc nữa không hả?"Cửa phòng bị mở ra, Khổng Kiệt từ trong nhà đi ra, ngồi vào đối diện mẹ mình: "Cô ấy không có ý định trở về rồi, công việc cũng đã điều đi nha." Anh cũng là trở về mới biết được, là nghe từ đồng nghiệp nói.Anh có một đồng nghiệp, có vợ cũng là đồng nghiệp của Diệp Thư. Hôm qua trong lúc trò chuyện vô tình nhắc đến, bằng không thì anh ta cũng không biết! Anh ta còn tưởng rằng Diệp Thư xin nghỉ dài hạn! Kết quả người ta thực không có ý định trở về rồi.Xem ra cô rất nghiêm túc…Tim Khổng Kiệt như chìm vào đáy cốc."Cái gì? Cô ta sẽ không trở lại?" Bà Khổng bùng nổ và bật dậy khỏi ghế: "Từ nay ai sẽ trả tiền sinh hoạt?"Khổng Kiệt không dám tin ngẩng đầu nhìn mẹ mình.Nghe nói con dâu không trở về nhà, bị điều đi rồi, muốn cùng anh ta ở riêng, phản ứng đầu tiên không phải quan tâm anh ta, mà là quan tâm tiền sinh hoạt phí Diệp Thư gửi cho bà mỗi tháng?Khổng Kiệt ở thời khắc này rốt cuộc cũng nhận rõ một sự thật, mẹ không thích Diệp Thư, chỉ thích tiền của cô ấy.“Mẹ, một tháng con cho mẹ nhiều tiền như vậy, còn không đủ cho mẹ và em gái sao?” Khổng Kiệt hỏi.Lương tháng của anh ta hơn 100 tệ, đưa cho mẹ 80. Vào thời điểm này khi lương bình quân đầu người hàng năm chỉ có hơn 500, thu nhập hàng năm của bà Khổng cũng gần 1.000, không đủ cho ba người ăn?Bà ấy thậm chí còn đòi tiền Diệp Thư hàng tháng.Trước đây anh ta không biết điều này, Diệp Thư nói cho anh ta, anh ta mới biết được. Diệp Thư mỗi tháng cũng cho bà 80.Bà Khổng cho rằng, con trai và con dâu phải công bằng và phải đưa số tiền như nhau. Hơn nữa, cô ta kiếm được không kém con trai mình, vậy tại sao cô ta phải cho ít hơn?Diệp Thư đã đưa cho bà ta với suy nghĩ đưa tiền, tránh tai họa.Bà Khổng có chút chột dạ, nhưng thoáng cái liền tự tin trở lại: "Cô ta nguyện ý hiếu kính em, con đừng bận tâm về điều đó. Cô ta thực sự sẽ không trở về hả? Cô ta dựa vào cái gì mà không trở về? Làm vợ con đấy, nào có ai ném chồng và mẹ chồng mặc kệ, chính mình về nhà mẹ đẻ ở lại đó a? Thời gian này cô ta còn muốn sống sao?""Cô ấy không muốn trở về nữa." Khổng Kiệt nói ra.Bà Khổng khí thế lập tức tắt ngúm: "Cái gì? Cô ta thực sự không muốn trở về?"Bà ta chưa từng nghĩ tới điểm này, không muốn trở về, cô ta còn muốn như thế nào? Ly hôn? Cô ta là một tiểu thư nhà quan lớn, không biết xấu hổ sao?Lại nhìn trạng thái của con trai, không giống nói láo, bà ta rốt cục kịp phản ứng, con trai mấy ngày nay có cái gì không đúng.Bà Khổng luống cuống: "Cô ta dựa vào cái gì mà làm vậy? Đang sống tốt đẹp, cô ta dựa vào cái gì mà nói chuyển đi?"Khổng Kiệt nhìn mẹ, mím môi, đang sống tốt? Cũng đúng, thời gian này ở trong mắt mẹ, đúng là tốt đến không thể tốt hơn."Cô ta đến cùng là muốn thế nào? Con nói chuyện ah!" Bà Khổng bị con trai làm hoảng hốt, đánh anh ta thúc giục nói.Khổng Kiệt một câu cũng không nói, đứng dậy đi.Liên tiếp vài ngày, bà Khổng cũng không thấy bóng người anh ta.Sau đó bà ta nghe ngóng khắp nơi, Diệp Thư đúng là đã điều đi. Công tác cũng không ở đây nữa, người khẳng định không trở lại nha!Bà Khổng luống cuống, không có cô con dâu Diệp Thư này, bị cười nhạo nhất định là bà ta! Con gà đẻ trứng vàng đến tay bị bà ta đuổi chạy, sẽ ở sau lưng chê cười chết bà ta mà!Điều khó chịu nhất là con trai bà thậm chí còn cắt tiền dưỡng lão hàng tháng của bà ta, nói rằng nó đang trả lại tiền TV.Thời gian này đã quen hàng tháng đếm tiền, trong chốc lát bị cắt bớt, bà Khổng chịu không được."Con tranh thủ thời gian đi xin cô ta, bất luận dùng biện pháp gì, đều đem người đón trở về!" Bà Khổng đuổi tới đơn vị của con trai nói ra.Khổng Kiệt ánh mắt lóe lóe, nói: "Biện pháp ngược lại là có một cái.""Biện pháp gì? Con nói?" Bà Khổng vội la lên."Mẹ cùng em gái quay trở lại quê quán a, con một người ở đây, sinh hoạt hàng ngày không có người chiếu cố, cô ấy sẽ trở lại rồi." Khổng Kiệt nói ra.Bà Khổng sửng sốt, nhìn chằm chằm con trai cả buổi, lúc kịp phản ứng, lập tức kêu lên: "Tốt, cô ta là tiểu yêu tinh! Chờ ta ở đây này! Đây là xem ta không vừa mắt rồi! Muốn đuổi bà già này đi ah!""Mẹ muốn đến đơn vị của cô ta, tìm lãnh đạo của cô ta phân xử! Thậm chí có con dâu đem mẹ chồng đuổi ra ngoài đấy! Đồ bất hiếu như vậy, còn không biết xấu hổ mặc một thân quần áo này! Xem mẹ có lột da cô ta ra không!"Bà Khổng nói đến nghiến răng nghiến lợi, mặt mũi tràn đầy hung ác cùng cừu hận, cái biểu cảm này, đâu phải nói về con dâu? Giống như là nguyền rủa kẻ thù thì đúng hơn.Cũng muốn là mấy chuyện mà chỉ làm đối với kẻ thù, động một chút lại muốn huỷ hoại thanh danh, hủy tiền đồ người ta.Khổng Kiệt nhắm mắt lại, thở dài: "Mẹ, mâu thuẫn giữa hai người, mẹ tự mình biết, những năm này mẹ từ trong tay cô ấy cầm bao nhiêu tiền, mẹ cũng biết, mẹ đối với cô ấy thế nào, mẹ cũng biết a?"Khí thế của bà Khổng liền vụt tắt."Mẹ cũng không cần đi tìm lãnh đạo đơn vị cô ấy, chủ ý này là của con đấy, cho mẹ cùng em gái về nhà cũng là con, muốn tìm mẹ hãy đi tìm lãnh đạo của con a, trên lầu, phòng trong cùng."Bà Khổng càng không có tinh thần rồi, bà ta cũng không hồ đồ, sao có thể huỷ hoại tiền đồ của con trai mình? Khổng Kiệt nếu đồng ý, bà ta thật sự phải về nhà trồng trọt rồi.Bà ta hưởng phúc bao nhiêu năm rồi, sớm đã quên làm việc nhà nông như thế nào rồi, nhớ tới thôi đã đau nhức khắp người.Nhưng con trai không bị đuổi, tiểu yêu tinh kia trở về rồi, hai người ở nhà ăn ngon đấy, trải qua ngày tốt lành, bà ta ngược lại phải về nhà trồng trọt? Nằm mơ!Bà Khổng lúc này không nói chuyện nữa, xoay người rời đi.Khổng Kiệt cho rằng bà nhất thời nghĩ không thông, cũng không có để ý, lại vài ngày không trở về nhà.Kết quả, bà Khổng về nhà, mang Khổng Ni, đánh tới thủ đô.Tiểu yêu tinh, còn có thể nhảy ra lòng bàn tay bà ta? Hoặc là ngoan ngoãn về nhà tiếp tục qua những ngày an nhàn của cô ta, hoặc là cô ta sẽ mất hết thanh danh cùng tiền đồ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận