Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1526 - Bây giờ hối hận còn kịp không?



Chương 1526 - Bây giờ hối hận còn kịp không?



Chương 1526: Bây giờ hối hận còn kịp không?Hoa Chiêu cũng lười để ý đến cô ta, tặng cho cô ta ba chữ: “Bệnh thần kinh!”“Cô! Sau này cô đừng nghĩ đến chuyện đến gần em trai tôi!” Suzana hô.Hoa Chiêu lập tức “giận dữ”, xoay người nói với cô ta: “Bây giờ lập tức gọi O’Neill đến, để anh ta phân xử công bằng cho tôi đi, xem thử rốt cuộc chuyện cô cược thua phải trách ai.”Suzana lập tức im lặng như bị bóp cổ.Bây giờ không thể để cho O’Neill xuất hiện.Vụ án bên phía Thiệu Đại Long sẽ thẩm tra trong mấy hôm nay, lại có người nhắc tới O’Neill, nói thẳng rằng bọn họ có người thân bị hai người nước ngoài kia đánh chết, muốn cảnh sát minh oan cho bọn họ.Cái gì mà bắt cóc vơ vét tài sản chứ, bọn họ không biết, bọn họ chỉ theo chân người thân cùng nhau đi ra biển, có vũ khí trong tay cũng là bình thường.Bây giờ mọi người ai không có vũ khí trong tay? Không có vũ khí dám ra biển sao?Bọn họ có vũ khí thì thế nào? Cũng chỉ sử dụng trên hải phận quốc tế.Hơn nữa người thân của bọn họ căn bản đã không còn, là bị hai người nước ngoài kia bắn chết.Bọn họ muốn báo thù.Lại có người níu lấy O’Neill không thả.Cũng không biết cảnh sát nghĩ thế nào mà nghe theo lời của bọn họ, bắt đầu truy xét O’Neill.Mặc dù không phải là truy nã nhưng mà cũng là lùng bắt, thấp một cấp so với truy nã.Bây giờ O’Neill căn bản không dám xuất hiện ở Hồng Kông.Suzana rất phiền não.Cô ta ở lại chỗ này giải quyết Hoa Chiêu và Diệp Thư đã nhiều ngày, lân la đến gần cũng đã đến gần rồi, mỗi ngày ngồi cùng một bàn đánh mạt chược.Nhưng tin tức gì cũng không nhận được!Bước kế tiếp phải làm thế nào?Tiếp tục đánh mạt chược? Tiếp tục đổ thạch?Lại thua lỗ thì tính tiền đó cho ai?Suzana không dám ồn ào với Hoa Chiêu, nhìn cô và Diệp Thư đi xa.Hoa Chiêu cũng không có thời gian ồn ào với cô ta, cô đã đặt cược bên đấu giá ngầm.Trời nắng gắt thế này, nhiệm vụ của cô cũng đã hoàn thành, nên lui khỏi hiện trường.Cô tự mình đặt cược bên đấu giá ngầm đều là đặt cược bừa.Đấu giá ngầm chân chính sẽ do người khác đặt cược.Hơn nữa cũng không phải đặt bây giờ.Đại hội đổ thạch cử hành 3 ngày.Nhưng rương đá đấu giá ngầm thì mỗi ngày mở một cái.Một ngày bán một nhóm, ba ngày bán được bao nhiêu thì bán.Thứ tốt tất nhiên là thứ vào đã bị người ta chọn trúng mua đi, không tốt thì để lại cuối cùng cũng là hiện tượng bình thường.Hoa Chiêu đi qua bên cạnh nghỉ ngơi nhưng cũng không rời đi.Mấy khối đá thô cực phẩm trong khu đấu giá ngầm, cô phải lưu ý khu vực của chúng.Len lén dùng dị năng kiểm tra nguyên liệu bên trong, sau đó đứng trước rương để giá viết một cái giá thích hợp rồi đút vào rương.Xin lỗi, vì cực phẩm, gian lận rồi!Về phần những hàng cao cấp khác, cô cũng không giành giật với người ta.Cô đã ăn hơn phân nửa cái bánh ngọt, ăn nữa thì hơi quá đáng.Cha con nhà họ Kim cũng bận rộn.Một bên liên lạc các loại thủ tục sang tên nhà, một bên thấp thỏm.Suzana cắt ra ngọc có màu xanh.Phía sau lại có hai người mua hai khối đá thô đã cắt được một nửa, cắt ra đều là ngọc xanh sát vỏ.Điều này làm cho Kim Anh Hoa sờ sờ “trái bí đao” cũng cảm thấy bỏng tay.Bây giờ trả hàng lại còn kịp không?Chắc chắn không kịp, không có quy củ này.Kim Anh Hoa lấy đá thô tốn 1001 vạn mua từ Hoa Chiêu ra, đưa cho Kim Kevin, nói nhỏ: "Con về nhà cắt ra trước, xem xem tình hình thế nào.""Được." Kim Kevin xoay người rời đi.Có người để ý, nhìn một chút, cũng chỉ là nhìn một chút mà thôi.Kim gia sắp trở thành quá khứ rồi, bọn họ cần phải suy nghĩ nên làm thế nào để chiếm đoạt thị trường.Bọn họ rất không coi trọng cách làm hôm nay của Kim Anh Hoa, lại vì đổ thạch mà cược cả gia sản.Điều này khác gì đám cờ bạc ngoài kia? Đều là loại người phá của!Cho dù hôm nay may mắn, bọn họ thắng được, sớm muộn gì sẽ có một ngày bọn họ cược thua, sẽ phá sản.Bây giờ cha con nhà họ Kim là người trong cuộc, vẫn chưa tỉnh táo lại.Bọn họ bất chấp không nhìn về tương lai, chỉ để ý cái trước mắt, xem 3 khối đá thô trong tay này có thể cắt ra cái gì.Một giờ sau Kim Kevin trở lại.Trên mặt không có chút vui mừng nào, ngược lại cũng ổn định, ông ta gật đầu một cái với cha mình: "Bên trong không thay đổi gì, lời một ít."Bây giờ suy nghĩ một chút, mua khối đá thô kia hơi đắt, gia công xong bán đi tiền lời không đạt tới năm mươi phần trăm, nhiều nhất chỉ có thể kiếm một hai trăm vạn.Không lỗ là tốt rồi.Kim Anh Hoa thở phào, sờ sờ khối đá có thể ra phỉ thúy Đế Vương Lục, bây giờ cắt luôn sao?Còn chưa dâng hương tắm rửa.Hơn nữa mấu chốt bây giờ không phải “trái bí đao” này, mà là khối đá thô trị giá một tòa cao ốc mấy trăm triệu kia.Đáng tiếc bây giờ nó còn đang ở trong tay Hoa Chiêu, vẫn chưa làm thủ tục chuyển giao cho bọn họ.Muốn xem tình trạng bên trong trước thời hạn, không thích hợp thì lập tức hủy ước định cũng không phải không được ...Hoa Chiêu nhìn biểu lộ đã có thể đoán được tâm tư của bọn họ, lập tức ra ám hiệu cho Hướng Tiền.Rất nhanh, có một doanh nhân châu báu nổi tiếng tìm được Hoa Chiêu, nói nhỏ với cô, thương lượng chuyện về khối đá thô bên cạnh cô.Ông ta nguyện ý mua với giá cao hơn.Ai sẽ gây khó dễ với tiền chứ? Hoa Chiêu cũng không làm được.Cô phái người đi truyền lời cho Kim Anh Hoa, hủy bỏ hiệp nghị chót lưỡi đầu môi lúc trước, cô không cần tòa nhà không an toàn kia của gia đình bọn họ, không bán cho bọn họ nữa, cô muốn bán giá cao hơn.Cha con nhà họ Kim lập tức nóng nảy, trực tiếp tìm Hoa Chiêu."Làm người phải giữ uy tín, nếu không làm sao đứng vững gót chân?" Kim Kevin nói.Hoa Chiêu cười ha hả một tiếng: "Làm người phải giữ uy tín ư? Tôi thế này mà ác sao, xem ai lòng dạ đen tối ra tay độc ác, dám hạ độc cho con ruột kìa."Sắc mặt của Kim Kevin nhất thời căng cứng muốn trào máu, hận không thể che mặt chạy trốn.Kim Anh Hoa mặt dày, gừng càng già càng cay, làm như không nghe thấy, nói với Hoa Chiêu: "Hiệp nghị bằng miệng cũng có hiệu lực về pháp luật! Trước đó đã nói xong xuôi rồi, làm thủ tục xong lập tức giao dịch, bây giờ tôi đã làm một nửa thủ tục, cô lại muốn đổi ý sẽ phải đền tiền vi phạm hiệp ước ..."Vừa rồi chưa nói về vấn đề vi phạm hiệp ước, Kim Anh Hoa lập tức nói: "Dựa theo quy định của nghề này, tiền vi phạm hiệp ước là 3 lần giá trị vật phẩm! Nếu như cô đổi ý, tôi sẽ rộng lượng một chút, bỏ số lẻ đi, đền cho tôi một tỷ hai đô la Hồng Kông là được!""Được rồi được rồi, coi như các người hung ác." Hoa Chiêu phiền não nói: "Nếu muốn mua, vậy hãy làm thủ tục nhanh lên một chút! Chẳng lẽ tôi còn phải ở đây chờ ông một năm hai năm à? Hai năm sau khối đá thô này của tôi sẽ tăng giá trị đến một tỷ hai! Mà cái tòa nhà cao tầng trống không kia của gia đình ông đã hạ giá đến một xu cũng không đáng!"Lời này đúng là làm người ta phát bực, nhưng mà lời thô chứ lý không thô.Người xung quanh cũng nói vào, Kim Anh Hoa không do dự nữa rồi, cũng không kéo dài thời gian nữa, trực tiếp đi qua phòng bất động sản với Hoa Chiêu để làm thủ tục sang tên nhà.Tòa nhà cao tầng cũng là nhà, hơn nữa quyền sở hữu nhà tổ nhà họ Kim rất rõ ràng, chính là của Kim Anh Hoa, trước kia cũng không bị thế chấp gì, có thể trực tiếp sang tên cho Hoa Chiêu ngay lập tức.Do dự mấy giờ cũng là do mấy người cắt phải đá xanh sát vỏ dọa sợ.Nhưng mà đối với khối đá này, chín mươi chín phần trăm không phải là ngọc xanh sát vỏ, trước và sau cũng đã cắt ra, tràn đầy màu xanh, phẩm chất lại ổn định, mười phần chắc chín.Sang tên xong, Hoa Chiêu trực tiếp giao đá thô cho bọn họ.Cô vỗ giấy chứng nhận bất động cười cười với bọn họ: "Cảm ơn nha ~~ "Cha con nhà họ Kim nhìn nụ cười trên mặt cô, đột nhiên trong lòng cảm thấy không ổn lắm.Luôn cảm thấy nụ cười này của cô không giống như buồn cười.Hơn nữa bọn họ đột nhiên tỉnh táo lại, gia sản tổ tiên tích lũy mấy đời truyền lại, bị bọn họ đánh cuộc ra ngoài, đánh cuộc ra ngoài ...Bây giờ hối hận còn kịp không?"Kịp chứ, chỉ cần đền cho tôi một tỷ hai tiền vi phạm hiệp ước là được." Hoa Chiêu cười nói.Cha con nhà họ Kim ...



Bạn cần đăng nhập để bình luận