Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 873 - Hạ Độc.



Chương 873 - Hạ Độc.



Chương 873: Hạ Độc."Chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi."Lên xe nói." Diệp Danh quay người ôm đứa nhỏ lên xe.Miêu Lan Chi cũng đau lòng mà ôm Thúy Vi, còn trừng mắt liếc Diệp Thư: "Nhìn cái gì đấy? Không có chút ánh mắt nào, bế Vân Phi đi ah!"Diệp Thư nháy mắt mấy cái, đây không phải là mẹ ruột của cô ah? Cô trở về bất ngờ đấy, cũng chưa nói qua với người trong nhà, mẹ và anh cả nhìn thấy cô cũng làm như không thấy, không sợ hãi hay vui vẻ một chút sao?Bất quá Diệp Thư chỉ bĩu miệng rồi xoay người lại ôm Vân Phi.Trước kia cô một năm mới về nhà một lần, cũng không thấy bọn họ kinh ngạc bao nhiêu. Lần này cô mới đi chưa được mấy tháng.Hoa Chiêu ngăn Diệp Thư lại, tự mình ôm lấy Vân Phi: "Để em.""Con đừng ôm, để cho con bé ôm!" Miêu Lan Chi nóng nảy: "Đừng để mình bị thương."Hoa Chiêu nhìn Diệp Thư cười cười, nói với Miêu Lan Chi: "Mẹ, mẹ sắp làm bà ngoại rồi, chị ấy cũng không thể ôm đấy."Miêu Lan Chi sửng sốt một chút mới nghe hiểu, lập tức vỗ đùi, kinh ngạc cùng vui vẻ mà nhìn Diệp Thư: "Thật sự?"Bà ấy thật sự rất vui vẻ, vành mắt cũng đỏ lên, lập loè nước mắt.Con gái bà có cuộc hôn nhân bất hạnh, không nghĩ tới vừa ly hôn, lại kết hôn, hơn 30 tuổi còn có con rồi!Lần này, cũng có thể sống cuộc sống của mình một cách ổn định, hoà thuận đến già rồi a?Người làm mẹ, đôi khi thực sự hi vọng dù đến lúc bạc đầu, cả đời cứ như vậy trôi qua, bà vẫn có thể thấy con của mình đều bình an hạnh phúc.Diệp Thư đột nhiên cũng đỏ mắt vành mắt, ôm cánh tay của mẹ, cô ấy vẫn là con ruột đấy."Lên xe, bên ngoài lạnh lẽo." Diệp Danh ở trong xe thúc giục nói.Bất quá lúc anh nhìn Diệp Thư, cũng là vẻ mặt rất vui mừng.Nhà anh lại sắp có thêm nhiều bảo bảo rồi.Mấy người lên xe, lúc này xe đã không phải là Jeep, mà là một chiếc mercesdes nhập khẩu, xe riêng của Diệp Danh."Chuyện gì vậy?" Hoa Chiêu lại hỏi.Diệp Danh lái xe, từ kính chiếu hậu nhìn cô một cái.Từ trước đến nay con bé luôn có một trái tim mạnh mẽ, chút chuyện này có lẽ không dọa nổi con bé."Dì Trương bây giờ đang ở đồn công an, bị tạm giữ 15 ngày, hiện tại đã qua 3 ngày." Anh nói ra.Hoa Chiêu sửng sốt một chút, có chút không xác định nói: "Dì Trương, mẹ của em?"Diệp Danh gật gật đầu."Con đừng lo lắng, bà ấy cũng không phải chịu tội." Miêu Lan Chi cùng cô ngồi ở phía sau, nhanh chóng kéo cánh tay cô an ủi: "Mẹ cũng chuẩn bị tốt rồi, không phải chịu khổ, càng không ai dám bắt nạt bà ấy. . ."Bà càng nói càng vô lực, bị tạm giam, vấn đề là chịu khổ cùng bị bắt nạt sao? Là vấn đề tôn nghiêm.Người ngoài sẽ mặc kệ người đó có phải là bị oan uổng hay không đấy, bọn hắn chỉ thấy người đó bị tạm giam, về sau sẽ bị sử dụng thành kiến đó để nhìn người."Chuyện gì đã xảy ra?" Hoa Chiêu hỏi."Đồ ăn của tiệm cơm xảy ra vấn đề, thiếu chút nữa làm người ta ngộ độc chết." Diệp Danh nói."Không có khả năng!"Hoa Chiêu cùng Diệp Thư đồng thời nói ra.Họ tin rằng bất kỳ nhà hàng nào cũng có thể làm người ta bị ngộ độc, nhưng tiệm cơm Trương Quế Lan làm các cô không tin."Kết quả kiểm tra xác thực là như thế." Diệp Danh nói ra: "Ở trong thức ăn kiểm tra ra có chất độc, hơn nữa là kịch độc, hơn mười người nằm viện, hai người bệnh tình nguy kịch."Hơn nữa người tới dùng cơm đều là lãnh đạo ah. . . .Nếu không phải Diệp gia cường đại, Trương Quế Lan cũng không chỉ bị giam giữ 15 ngày, có thể là 15 năm.Hoa Chiêu đã tỉnh táo lại, hỏi: "Hai người bệnh tình nguy kịch kia thế nào rồi?"Diệp Danh gật đầu, quả nhiên còn có thể bắt được trọng điểm.Hai người kia nếu như chết rồi, Diệp gia cũng không giữ được Trương Quế Lan."Vẫn còn ở trong bệnh viện, bất quá đã thoát khỏi nguy hiểm, nhưng thân thể tổn thương nghiêm trọng." Diệp Danh nói."Toàn lực cứu trị, cần phải làm cho bọn hắn khỏi hẳn, khôi phục như lúc ban đầu." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh gật đầu, đang làm. Nếu như không phải có Diệp gia lấy rượu thuốc ra, hai người kia hiện tại cũng thăng thiên rồi.Nhưng rượu thuốc Hoa Chiêu lưu lại đã không còn, hơn nữa chất độc trong người bọn họ rất sâu, rượu thuốc bình thường cũng không có bao nhiêu tác dụng.Nếu Hoa Chiêu còn chưa trở lại, anh cũng phải gọi điện thoại qua rồi.Diệp Danh nói thoáng qua, Hoa Chiêu gật đầu."Ông nội em thế nào rồi?" Hoa Chiêu hỏi.Trương Quế Lan gặp chuyện không may, Hoa Cường sẽ sốt ruột.Vài năm ở chung, Hoa Cường đã coi Trương Quế Lan là thân nhân.Lúc Hoa Chiêu không ở đây, đều là Trương Quế Lan chiếu cố cuộc sống hàng ngày, giặt quần áo nấu cơm.Hoa Cường thật sự không am hiểu.Trước kia Hoa Cường đối với Trương Quế Lan có chút ý kiến, cũng không phải oán trách bà tái giá, con trai chết rồi, người ta mới hơn 20 tuổi, tái giá là bình thường.Ông oán trách Trương Quế Lan không chiếu cố tốt cho Hoa Chiêu, thiếu chút nữa Hoa Chiêu cũng chết rồi.Nhưng kể từ khi biết người Lưu gia cùng Trương gia là cái dạng gì, oán trách đó cũng tiêu tan rồi.Đem Hoa Chiêu mang đi, bất kể là mang đến Lưu gia hay là ở lại Trương gia, kết quả cùng ở lại nhà Hoa Sơn kia, đoán chừng cũng không sai biệt lắm."Cũng may ông nội không biết." Diệp Danh nói ra.Lúc anh đến thăm Trương Quế Lan, Trương Quế Lan cố ý nhắn nhủ không muốn nói cho Hoa Cường, miễn cho lão gia tử lo lắng."Đại Vĩ Tiểu Cần bọn hắn có khỏe không?" Hoa Chiêu hỏi."Đều tốt, ngoại trừ có chút sốt ruột." Diệp Danh nói.Đứa nhỏ đều lớn rồi, hiểu chuyện rồi, khi xảy ra chuyện lớn như vậy thì cũng có lý trí đối mặt, mấu chốt là chúng tin vào nhà họ Diệp.Biết rõ người thân đều tốt, Hoa Chiêu mới có tâm tư hỏi: "Đồ ăn có độc, không thể nào là do nguyên liệu nấu ăn có vấn đề, có phải bị hạ độc không? Biết là ai sao?"Hầu hết các nguyên liệu đều được cung cấp bởi cơ sở rau của cô, không thể có vấn đề.Hoa Chiêu cảm thấy là có người hạ độc.Nói đến chuyện này cũng rất kỳ quái."Xác thực như thế, hạ độc trong nước, chúng ta đã điều tra tất cả nhân viên, mấy bàn thực khách ngày hôm đó, trước mắt chưa phát hiện vấn đề." Diệp Danh nhíu mày nói.Ngoại trừ thực khách, đối với nhân viên bọn hắn thậm chí đã dùng thủ đoạn tra hỏi, có mấy người cũng chịu không được mà nhận tội rồi.Nhưng thực tế cũng không phải là bọn hắn.Về phần thực khách. . . Ngày hôm đó không chỉ có một bàn trúng độc, mà là tất cả mọi người.Cũng rất không có khả năng là kẻ thù của một thực khách nào đó làm được, như vậy có chút quá rộng rồi.Bất quá cũng khó nói.Mọi thứ đi vào bế tắc, Diệp Danh cũng không có đầu mối.Đối với những thực khách kia, cũng không thể dùng thủ đoạn.Mỗi người đều không đơn giản.Hoa Chiêu gật gật đầu, không nói chuyện.Ô tô trực tiếp lái về tứ hợp viện.Hoa Chiêu lập tức trở về phòng lấy ra một lọ tinh hoa đưa cho Diệp Danh.Chất lỏng trong chai này có màu xanh vàng, bên trong trộn lẫn rất nhiều chất lỏng màu vàng, chắc chắn đủ để giải độc.Sau khi cùng Hoa Cường ở trong phòng hàn huyên cả buổi, Hoa Chiêu đem bọn nhỏ thả trong nhà, lại để cho Diệp Danh mang cô đến hiện trường nhìn một cái.Tiệm cơm đã bị niêm phong rồi.Bất quá Diệp Danh vẫn có thể dẫn người đi vào.Trong phòng một mảnh bừa bộn, bàn ghế đều đổ, uế vật trên đất."Lúc ấy mấy bàn khách nhân đột nhiên phát độc, hiện trường rất hỗn loạn." Diệp Danh nói ra.Từ lúc người đầu tiên ngã xuống đất, đến khi tất cả mọi người ngã xuống đất, chỉ có vài phút đồng hồ.Bởi vì ngày đó là sinh nhật một lãnh đạo, ở chỗ này mời khách. Đồ ăn đều cùng lúc đưa lên.Cùng trúng độc.Trương Quế Lan lúc ấy liền luống cuống, gọi điện thoại cho Diệp Danh.Diệp Danh sang đây xem hiện trường.Hoa Chiêu tránh đi uế vật trên mặt đất, đi vào phòng bếp.Thuốc độc được hạ trong nước, để cho tất cả mọi người trúng độc, chỉ có thể ra tay từ phòng bếp.Trong phòng bếp mặc dù có nước uống, nhưng cũng có mấy vạc nước, vạc nước sử dụng rât thuận tiện.Bất quá cũng có tai hoạ ngầm, hiện tại đã thành đại họa."Độc xác thực hạ ở chỗ này." Diệp Danh nói ra.Họ đã lấy mẫu từ đây và tìm ra thành phần của thuốc trừ sâu DDVP.Đây là loại thuốc trừ sâu được sử dụng phổ biến, việc truy xuất nguồn gốc là vô ích.Bất quá chuyện này chỉ có thể làm khó Diệp Danh.Hoa Chiêu đứng ở trước cái cây trong sân, chắt lọc trí nhớ của nó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận