Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 552 - Mắt Đỏ Như Máu



Chương 552 - Mắt Đỏ Như Máu



Chương 552: Mắt Đỏ Như MáuHai người đến một tiệm ăn và gọi ba hoặc bốn món ăn đắt tiền.Cuối cùng Trương Tiểu Ngũ buộc Hoa Tiểu Ngọc tính tiền.Muốn lúc trước, hắn còn thích dụ dỗ cô ta, nhưng hiện tại cũng đã kết hôn, mặt của hắn còn bị cô ta cào thành như vậy, hắn không có đem 100 đồng trong túi quần cô ta đoạt lấy cũng đã không tệ rồi!Bất quá hiện tại cũng không cần đoạt, trong chốc lát tìm phòng ở cần dùng tiền vẫn là cô ta ra, hắn cũng không có tiền."Đúng rồi, lần này tại sao cô tới thủ đô? Chị họ cô lại an bài cho cô một công tác khác? Ở nơi nào?" Trương Tiểu Ngũ nhớ tới hỏi."Không có." Hoa Tiểu Ngọc không muốn cùng hắn nói chuyện, giọng nói không tốt nói."BA~!" Một tiếng, trên mặt cô ta đã trúng một bàn tay, thịt trong miệng cũng bị đánh bay rồi."Đàn bà thúi! Cô cùng người đàn ông của mình nói chuyện như vậy sao!" Đã kết hôn rồi, không thể nuông chiều nữa! Phải cho cô ta biết rõ lợi hại, biết rõ cái nhà này ai là người định đoạt!"Lại cùng tôi giở tính tiểu thư, tôi đánh bay răng của cô!" Trương Tiểu Ngũ quát.Người xung quanh xem náo nhiệt nghe thấy là đôi vợ chồng, cũng không ai đi lên khuyên can, chỉ là nhìn Trương Tiểu Ngũ, hiếm khi thấy đàn ông giở tính vũ phu bên ngoài.Hoa Tiểu Ngọc nắm chặt chiếc đũa, tức giận đến toàn thân run rẩy.Cô ta thực sự nghĩ lầm rồi, cô ta cho rằng sau khi kết hôn, Trương Tiểu Ngũ cũng phải giống như trước, chu cấp cho cô ta, dụ dỗ cô ta, cô ta cho một cái sắc mặt hắn cũng phải sợ hãi.Không nghĩ tới lúc này mới không đến một giờ, hắn đã bắt đầu đánh cô ta rồi!Chiếc đũa trong tay cũng bị Hoa Tiểu Ngọc bóp gãy.Trương Tiểu Ngũ cũng không quá phận, cúi đầu bắt đầu ăn cơm.Cơm nước xong xuôi, hai người liền đi tìm phòng ở, địa điểm là ở khu ban đầu, tức là khu mà Trương Quế Lan đang sinh sống hiện tại.Sau khi đến nơi, hắn tự nhiên gặp được rất nhiều hàng xóm cũ, Trương Tiểu Ngũ đắc ý cùng mọi người nói, hắn và Hoa Tiểu Ngọc đã kết hôn.Mọi người nhìn Hoa Tiểu Ngọc ánh mắt lập tức không giống với lúc trước.Kết quả vẫn rơi vào tay Trương Tiểu Ngũ sao? Còn bị đánh giống như đầu heo, bị uy hiếp?“Khuôn mặt này bị làm sao vậy?” Có người nhịn không được hỏi."Đây là bị cha mẹ cô ta đánh cho, cũng không phải tôi đánh, tôi làm sao cam lòng ah!" Trương Tiểu Ngũ cười giải thích nói.Hoa Tiểu Ngọc biết mặt mình hiện tại không có cách nào nhìn, một mực cúi đầu. Bất quá hầu hết các tổn thương trên mặt cô ta xác thực đều đến từ cha mẹ."Như vậy ah, chậc chậc chậc." Người hàng xóm lắc đầu đi nha.Cha mẹ đánh, bọn hắn muốn nhúng tay vào cũng không được, không không, coi như là Trương Tiểu Ngũ đánh bọn hắn cũng không cần biết, lúc này người đàn ông đánh lão bà có nhiều lắm, không ai xem trọng chuyện đó.Trương Tiểu Ngũ mang theo Hoa Tiểu Ngọc dạo qua một vòng, không thuê được phòng ở.Mật độ dân cư khu vực này vốn đã đông, tìm phòng thật không dễ, dù có phòng trống cũng không cần đợi đã có người trong cùng khu nhà lấy mất rồi.Cuối cùng, Trương Tiểu Ngũ cùng Hoa Tiểu Ngọc lại đứng trước cửa nhà Trương Quế Lan…"Nếu không, chúng ta lại ở vài ngày?" Trương Tiểu Ngũ hỏi.Hắn cho rằng Hoa Tiểu Ngọc sẽ đồng ý, không nghĩ tới lại bị cự tuyệt: "Không được rồi, đổi một nhà khác a."Mục đích cuối cùng của cô ta còn chưa hoàn thành, cũng không thể vì vậy mà đắc tội với Hoa Chiêu, sẽ đem cô ta đuổi đi, vậy cô ta đến thủ đô một chuyến, nhưng chỉ có tiền mất tật mang rồi.Trương Tiểu Ngũ nghĩ đến hắn còn chưa có công tác, về sau không chừng còn phải dựa vào Hoa Chiêu giới thiệu công tác, cho nên cũng không kiên trì, hai người tiếp tục đi vào trong ngõ hẻm, đứng ở cửa ra vào căn nhà đang sửa chữa kia của Hoa Chiêu."Vậy thì nơi này đi!" Trương Tiểu Ngũ nói ra.Lúc này, Hoa Tiểu Ngọc vậy mà gật gật đầu.Rốt cuộc, đây không phải là một ý kiến hay, nhưng cũng không thể mong đợi họ tử tế hơn rồi.Ở trong mắt hai người, nhà Hoa Chiêu đang sửa sang, không ở cũng không cho thuê, cũng không tính là nhà trống, hiếm ai sống trong căn nhà dột nát đang sửa sang lại này ngoại trừ họ?Bọn hắn ở chỗ này, giống như sống ở nơi hoang dã, sẽ không ai có ý kiến gì.Mặc dù là căn nhà đang được sửa chữa, nhưng lúc công nhân duy nhất không tới, cửa cũng khóa đấy, cho nên hai người lại trèo tường tiến vào.Vào sân, quả thực là một mớ hỗn độn, những thứ nên phá bỏ thì đã phá bỏ, nhưng những gì đáng lẽ phải xây lại không được xây, trong sân đầy vật liệu xây dựng và rác thải, và chỉ có một lối đi duy nhất dẫn đến cửa ra vào một gian sương phòng.Hai người đập khóa cửa gian sương phòng và thấy trong phòng thực sự rất sạch sẽ, có giường lại có bàn ghế, mua đệm chăn là có thể ở rồi!Đây là gian phòng lúc trước chuẩn bị cho Từ Mai ở, hiện tại Từ Mai dọn đi rồi, đệm chăn mang đi, đồ dùng trong nhà lại không mang, ngược lại thuận tiện cho bọn hắn rồi.“Đi thôi, đi mua sắm!” Trương Tiểu Ngũ cao hứng mà lôi kéo Hoa Tiểu Ngọc đi.Không, là kéo lấy.Hoa Tiểu Ngọc biết chờ đợi cô ta chính là cái gì, cực kỳ không muốn, dốc sức liều mạng nghĩ đến biện pháp thoát thân. Cô ta chưa từng nghĩ tới thật sự gả cho Trương Tiểu Ngũ, hiện tại hoàn toàn là tạm thích ứng mà tính toán.Trương Tiểu Ngũ kéo vài cái cũng không động, lập tức nổi cơn tam bành.Hoa Tiểu Ngọc chướng mắt hắn, hắn luôn biết rõ, trước kia hắn cũng luôn đè nén sự cáu kỉnh trong lòng, một người phụ nữ nông thôn có tư cách gì mà xem thường hắn một người thủ đô? Đến khi kết hôn còn xem thường hắn!"Đồ đạc để về sau lại mua a, trước tiên tôi sẽ dạy cô làm thế nào để trở thành một người phụ nữ!" Trương Tiểu Ngũ quay lại đem cô ta kéo vào phòng, chèn cửa lại.Bởi vì các loại nguyên nhân…Hai người ở trong phòng nhỏ giằng co đến trưa, cuối cùng đệm chăn cũng không mua được, đi nằm ngủ trên chiếc giường không. Cũng may là mùa hè, cũng không lạnh.Sáng sớm hôm sau, Hoa Tiểu Ngọc mang đôi mắt đỏ như máu đến của nhà Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận