Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 889 - Cái Này Không Được.



Chương 889 - Cái Này Không Được.



Chương 889: Cái Này Không Được.Bạo hành gia đình cũng có thể di truyền, cũng có thể là do hoàn cảnh. Hứa Tri Đức có, Hứa Tri Minh rất có thể cũng có.Hứa Tri Minh sững sờ, lập tức không nhận, chối bỏ: "Chú không có, cho tới bây giờ chú chưa từng đánh qua phụ nữ, càng không đánh qua vợ mình."Ánh mắt Hoa Chiêu liếc qua nhìn về phía Hứa Thải Nguyệt cùng Hứa Viễn Hàng, bọn hắn đều rất bình tĩnh.Hứa Tri Minh nói sự thật.Bằng không thì người không thể che dấu chuyện gì trên mặt như Hứa Thải Nguyệt nhất định sẽ có sơ hở."Vậy. . . . sẽ không liên quan gì đến cháu." Hoa Chiêu nói ra.Tim Hứa Tri Minh lộp bộp thoáng một phát, đây là không đồng ý?Bà Hứa nóng nảy: "Tri Minh nhà chúng tôi rất văn minh! Chưa bao giờ đánh người, không mắng người! Người phụ nữ nào gả cho hắn là có thể hưởng phúc rồi! Người đàn ông như hắn rất ít đấy!"Điểm ấy Hoa Chiêu ngược lại đồng ý, xã hội hiện nay, đàn ông không đánh vợ không nhiều lắm."Vậy hai người con trai của bà thế nhưng lại khác biệt rất lớn đấy." Hoa Chiêu thuận miệng nói ra.Trên mặt Hứa Tri Đức lập tức kinh ngạc cùng nghi hoặc, xấu hổ.Cô ta làm sao mà biết được?Hắn đánh vợ đều rất che dấu đấy! Chưa bao giờ cãi lộn, khiến cho láng giềng biết.Tôn Hiểu Quyên bị đánh cũng che giấu, không dám để cho người ngoài biết rõ, sợ mất mặt."Chúng ta chuyện chính đi." Hoa Chiêu hỏi bà Hứa: "Nghe nói lúc chú hai Hứa kết hôn, bà sẽ chuyển qua sống cùng chú cả Hứa?"Cô ngược lại đủ trực tiếp.Bà Hứa sửng sốt một chút về sau lại rất vui vẻ, liên tục gật đầu: "Đúng! Tôi sẽ sống cùng con trai trưởng, không quấy rầy vợ chồng son bọn hắn!""Là trước kết hôn chuyển hay là sau kết hôn mới chuyển?" Hoa Chiêu hỏi."Trước khi kết hôn liền chuyển!""Chuyển đi bao lâu? Lúc nào thì chuyển trở về?" Hoa Chiêu lại hỏi."Mấy. . ."Bà Hứa vừa định thuận miệng nói, nhưng nhanh chóng đem lời muốn nói nuốt trở vào.Con nhóc chết tiệt kia định lừa bà ta!Bà ta xác thực tính toán đợi bọn hắn kết hôn mấy tháng liền chuyển trở về.Bà ta không thích Tôn Hiểu Quyên, tuy bà ta thích Hứa Khiết, nhưng cũng chỉ thích, cô ta cũng không phải là cháu trai.Bà ta phải ở nhà cháu trai, bà ta già rồi cũng chỉ dựa vào con trai út, cháu trai cả.Cho nên đến cùng vẫn muốn cùng Hứa Tri Minh ở một chỗ.Bất quá những lời này đương nhiên không thể nói bây giờ.Vừa cùng Trương Quế Lan đánh qua một trận, Trương Quế Lan khẳng định cũng không thích bà ta."Dọn đi rồi, trở về làm gì, qua lại giày vò, phiền toái." Bà Hứa nói ra.Bất quá những lời này tất nhiên không thể dứt khoát rồi."Về sau cũng không trở lại? Ở trong nhà con trai trưởng dưỡng già hả?" Hoa Chiêu hỏi.Bà Hứa có chút tức giận, hai đứa con trai của bà ta, bà ta thích ở nhà ai! Cô ta quản được sao?"Tôi không xen vào." Hoa Chiêu hiểu nét mặt của bà ta nói ra: "Tôi cũng không bắt bà cả đời không đến nhà con trai út, tôi chính là muốn nghe lời nói thật, đừng lấy những lời nói này dối lừa dối người."Nói ra làm không được, đến lúc đó đừng trách tôi làm loạn."Bà Hứa sắp không kìm được nụ cười gượng gạo rồi."Tốt rồi, hiện tại mọi người nói chuyện thẳng thắn một chút về vấn đề dưỡng lão a." Hoa Chiêu nói ra."Cô quản cũng thật rộng! Đây là chuyện nhà chúng tôi!" Hứa Thải Nguyệt nhịn không được nói ra."Ah, chuyện nhà các cô không liên quan gì đến tôi? Vậy thì tốt quá, mẹ, chúng ta đi thôi." Hoa Chiêu nói."Đừng đừng đừng!" Bà Hứa lập tức nói ra: "Nói chuyện, nói chuyện, sau này tôi sẽ dưỡng lão trong nhà thằng cả rồi!"Bà ta cắn răng nói.Trước tiên đem người lừa dối vào cửa lại nói sau!Vào được, cô ta còn dám không chăm sóc bà ta? Vậy đến lúc đó bà ta có rất nhiều biện pháp xử lý cô ta!"Đi, vậy thì lập một cái văn bản a." Hoa Chiêu lấy giấy bút nói."Cái gì?" Bà Hứa sững sờ."Nói miệng không có bằng chứng, lập một cái văn bản ah, mỗi nhà đến lúc dưỡng lão không phải đều làm như vậy sao?"Hoa Chiêu vừa nói, đã đem chứng từ viết xong rồi."Đã ở trong nhà con trai trưởng dưỡng lão, vậy con thứ hai một tháng đưa bao nhiêu?" Hoa Chiêu hảo tâm nói: "Mẹ của tôi có tiền , có thể cho nhiều thêm chút, ngài cứ mở miệng."Nhưng hiện tại giá hàng đang ở đó, một tháng tiền lương công nhân chừng một trăm đồng là cao đấy, bà ta có thể muốn bao nhiêu?Mặt bà Hứa đã đen lại rồi, nhưng bà ta vẫn còn cố gắng duy trì lấy."Bao nhiêu? Cho một con số." Hoa Chiêu thúc nói.Bà Hứa cắn răng nói: "Vậy thì 50 a."Vẫn là đợi Trương Quế Lan vào cửa lại nói sau!"Được." Hoa Chiêu vừa nói vừa ghi: "Còn có quà cáp ngày tết, quần áo bốn mùa, cũng không thể thiếu, còn có về sau sinh bệnh nằm viện, phí tổn sẽ chia đều. Lập chứng từ dưỡng lão, tôi cực kỳ có kinh nghiệm."Tôn Hiểu Quyên cũng không biết cô lấy cái kinh nghiệm này ở đâu ra, nhưng nghe xong cũng muốn tức chết.Vốn cả nhà bọn họ đều nói tốt rồi, mẹ chồng để lão nhị dưỡng lão, phí tổn cái gì đấy, lão nhị hiếu thuận, có thể tự mình ra, khẳng định không cần bọn hắn.Hiện tại tốt rồi, người đã tới không nói, bọn hắn còn phải xuất tiền xuất lực!Mặt Tôn Hiểu Quyên càng đỏ."Không có vấn đề gì, vậy ký tên đồng ý a." Hoa Chiêu nói xong cầm hiệp nghị đưa cho bà Hứa.Bà Hứa vậy mà không biết chữ, tờ hiệp nghị đổ lên trước mặt Hứa Tri Minh, thuận tiện trừng mắt liếc ông một cái.Hứa Tri Minh có chút chột dạ.Mẹ để ông nuôi ông cũng không có dị nghị gì.Nhưng mấy ngày hôm trước mẹ rõ ràng thành thật với nhau mà nói với ông, vì hôn nhân hạnh phúc của ông sau này, bà ấy muốn đến nhà anh cả.Lúc ấy ông còn thật sự cảm động.Nhưng nhìn nét mặt mẹ bây giờ, Hoa Chiêu vậy mà đã đoán đúng. . . .Hứa Tri Đức nhìn hiệp nghị, khen đại một tiếng chữ Hoa Chiêu đẹp, về phần nội dung, không có đánh giá.Hoa Chiêu coi như ông ta chấp nhận."Không có dị nghị gì..., vậy chúng ta tìm một nhân chứng chứng kiến một chút đi." Hoa Chiêu nói ra.Còn muốn tìm nhân chứng?"Cái này không tốt lắm đâu, chuyện nhà mình. . ." Hứa Tri Đức nói."Quê chúng tôi lúc ở riêng, chẳng những có nhân chứng, thôn trưởng cũng phải chứng kiến. Các người là người thành phố bất cẩn như vậy sao?" Hoa Chiêu nói.Bọn hắn đương nhiên cũng chú ý, bất quá đây không phải. . . ."Để anh làm nhân chứng a." Diệp Danh nói ra."Không được." Hoa Chiêu vậy mà cự tuyệt.Anh cả tương lai tất nhiên sẽ là lãnh đạo, cô cùng Hứa gia tương lai cũng sẽ bởi vì phần này hiệp nghị này mà có tranh chấp.Đem anh ấy liên lụy vào sẽ không tốt, hạ giá."Tôi đi bên ngoài tùy tiện tìm khách nhân là được, đúng quy cách a?" Hoa Chiêu nhìn Hứa Tri Đức hỏi."Đủ. . ." Hứa Tri Đức có thể nói cái gì? Ông ta không dám cự tuyệt, cự tuyệt chính là chột dạ.Hoa Chiêu quả nhiên đến bên ngoài tìm người đến, còn cố ý tìm người biết Hứa gia.Người tới rất có nhãn lực, vào nhà thấy người, ký chữ, biểu thị đã chứng kiến, uống chén rượu, lập tức rút lui."Vậy bây giờ chúng ta sẽ nói chuyện hôn sự a, tháng sau cũng có một ngày tốt lành." Bà Hứa nói ra."Chờ một chút." Hoa Chiêu nhìn về phía Hứa Viễn Hàng cùng Hứa Thải Nguyệt.Còn chưa xong đâu."Cậu kết hôn muốn bao nhiêu lễ hỏi? Muốn cha mua nhà cho sao?" Hoa Chiêu hỏi Hứa Viễn Hàng.Hứa Viễn Hàng vẻ mặt mờ mịt, hắn cho tới bây giờ không nghĩ qua vấn đề này."Cô thì sao? Muốn bao nhiêu của hồi môn?" Hoa Chiêu hỏi Hứa Thải Nguyệt."Chuyện của tôi, có ba ba của tôi làm chủ, thực sự không tới phiên cô!" Hứa Thải Nguyệt mặt đen lên nói."Rất tốt." Hoa Chiêu nói: "Vậy sau này đừng phiền toái mẹ tôi, muốn phòng ở muốn xe, muốn lễ hỏi giá trên trời.""Sẽ không!" Hứa Tri Minh nói ra: "Tôi biết cháu lo lắng cái gì, chú với mẹ cháu kết hôn, chỉ là chọn trúng con người bà ấy, chú cũng không phải mưu đồ tài sản của bà ấy, về sau con gái chú kết hôn, đều do tự chú phụ trách, chú có năng lực ra bao nhiêu sẽ cho bấy nhiêu, không cần mẹ cháu phụ cấp."Lời này Hoa Chiêu cũng tin, nếu không phải tin tưởng nhân phẩm của Hứa Tri Minh, hiện tại sao cô có thể ngồi ở chỗ nầy?Lời này cô nói là cho những người khác nghe đấy.Quả nhiên, nghe được Hứa Tri Minh hứa hẹn, vẻ mặt bà Hứa bị tổn thất nặng.Thấy Hoa Chiêu nhìn, bà ta lập tức thay đổi khuôn mặt tươi cười."Hiện tại có thể thương lượng chuyện hôn sự chứ? Tháng sau. . .""Không được." Hoa Chiêu nói.Bà Hứa lập tức muốn lật bàn.Cái này không được cái kia không được, cô ta còn muốn làm gì?



Bạn cần đăng nhập để bình luận