Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 444 - Một Tấm Khác.



Chương 444 - Một Tấm Khác.



Chương 444: Một Tấm Khác.Tề Thư Lan như nhặt được bảo vật mà đỡ lấy rượu thuốc, lập tức đổ ra 10 ml, pha với nước ấm đi cho mẹ mình uống.Kết quả quay đầu nhìn lại, mẹ lại đang nhìn chằm chằm vào bà ta với đôi mắt đỏ hoe, cái biểu cảm này so trước kia còn dữ tợn hơn bao giờ hết.Tề Thư Lan lại càng hoảng sợ, sau đó bao nhiêu oán khí ở đáy lòng liền nổi dậy: "Mẹ, không phải chỉ là một cái trâm cài ngực sao? Có cái gì mà không nỡ sao? Coi như là chị họ của mẹ đưa cho thì bây giờ có thể lấy ra cho mẹ cứu mạng, người dì cả con chưa từng gặp mặt nếu biết được khẳng định cũng sẽ thật cao hứng.""Ô ô ô!" Tề Hiếu Hiền vẫn còn trừng mắt với bà ta.Tề Thư Lan tức giận, nhưng bà ta vẫn chịu đựng nói: "Trước tiên đem nước thuốc uống đã nha, thật vất vả mới có được, chúng ta cũng không biết cái rượu thuốc này, đến cùng có thần kỳ như bên ngoài truyền được như vậy hay không."Tề Hiếu Hiền không ô ô nữa rồi, hơi cúi đầu xuống dùng tay uống mấy ngụm nước, sau đó sững sờ vài giây, mới mở miệng kêu to: "Ảnh ... tấm ảnh!"Hai chữ tuy không rõ ràng, nhưng đến cùng cũng có thể làm cho người nghe hiểu rồi, so với trước kia tốt hơn rất nhiều, trước kia bà ấy sẽ nói chết tiệt, lăn, xấu cái gì đấy.Tề Thư Lan quá vui sướng rồi: "Rượu này là nước thần rồi!"Tề Hiếu Hiền lại gắt gao lôi kéo tay bà ta, một tay chỉ vào cái rương gỗ đang mở ra trên mặt bàn: "Tấm…ảnh!""Ai nha, tay cũng có thể động!" Tề Thư Lan nói xong thật sự nhịn không được rồi, có chút dạy dỗ: "Mẹ, lần này gặp chuyện không may, đã chịu tội như thế này rồi sao còn không hiểu rõ như vậy? Tiền tài đều là vật ngoài thân, nếu mẹ thích cái trâm cài ngực gì đấy, sau khi khoẻ lại chính mình hãy đi cửa hàng văn vật mà mua! Nha…Mẹ nói là ảnh chụp…"Bà ta có chút nghi ngờ nói: "Đó là một tấm ảnh chụp cha mà trước kia con không cẩn thận giấu đi, mẹ muốn giữ lại?"Chẳng lẽ mẹ bà ta thực tế đối với cha bà ta tình cảm sâu đậm, không nỡ?Tề Hiếu Hiền đưa tay liền cho Tề Thư Lan một cái tát: "Rương…, cho…Ta!"Tề Thư Lan bị đánh cho choáng váng rồi, bà ta đã lớn như vậy, cho tới bây giờ còn chưa từng bị đánh.Bà ta rất muốn vung tay bỏ đi, nhưng ánh mắt của mẹ rất hung ác, Tề Thư Lan cái gì cũng không dám nói, đứng dậy đem cái rương nâng qua.Tề Hiếu Hiền nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, run rẩy mà vươn tay, ở bên trong vách ngăn kép sờ lên, cái tấm hình kia đã không có, bên trong rỗng tuếch!"Tấm…ảnh!" Tề Hiếu Hiền hung ác mà trừng mắt nhìn Tề Thư Lan.Tề Thư Lan thực sửng sốt, mẹ bà ta lại rất yêu thương cha!"Mẹ, cha vẫn ở chỗ này đấy, chờ mẹ tốt rồi con mang mẹ đi tìm ông ấy, lần này chúng ta sẽ nói chuyện thật tốt, cùng ông ấy chụp một tấm ảnh! Không, thật nhiều tấm!"Tề Hiếu Hiền đưa tay lại cho bà ta một cái tát.Ảnh chụp Hoa Cường bà ta đã sớm phát hiện rồi, nhưng bà ta cũng không lựa chọn tiêu hủy, năm đó Hoa Cường thật sự rất đẹp trai, bằng không thì bà ta sống chết cũng sẽ không gả cho ông ta.Bất quá cái bà ta để ý không phải cái kia."Khác…Một tấm khác!" Tức giận đến nỗi bà ta đã có thể nói chuyện lưu loát rồi!"Một cái ảnh khác?" Tề Thư Lan nghĩ nửa ngày mới nhớ tới, ở bên trong vách ngăn kép có lẽ còn có một tấm hình, là mẹ cùng chị họ còn bạn tốt của chị họ cùng chụp một tấm đấy.Chẳng lẽ mẹ muốn nói đến tấm ảnh kia? Không đến mức a? Mẹ của bà ta không phải là người sẽ nhớ tình bạn cũ như vậy ah…Ảnh chụp ông bà nội của bà ta cũng ở ngay trong rương này, cũng không thấy mẹ có bao nhiêu trân quý.Bất quá Tề Thư Lan thò tay ra sờ, cũng không tìm được tấm hình kia."Có thể là bị kẹp cùng ảnh cha đã bị cầm đi." Tề Thư Lan nói ra: "Con đã cảm thấy vừa rồi cái tấm hình kia có chút dày, hai tấm hình có khả năng dính cùng một chỗ rồi."Hiện tại ảnh chụp sẽ dính ngay khi bị ẩm ướt, chỉ cần kẹp lại sẽ dính vào nhau."Đi, lấy…Trở về!" Tề Hiếu Hiền vội vàng nói với Tề Thư Lan.Tề Thư Lan nhìn nét mặt của mẹ mình không dám cự tuyệt, hơn nữa bà ta thật sự không muốn ở trong phòng ngây người, đứng dậy mặc quần áo liền đi ra ngoài rồi.Nhưng sau khi ra ngoài bà ta cũng không đuổi theo Hoa Chiêu, một tấm hình mà thôi, có gì đặc biệt hơn người, về sau lại hỏi cũng được, dù là Hoa Chiêu nửa đường ném đi, cũng không phải chuyện lớn gì.Bây giờ phải đi tìm anh trai trước, nói một chút chuyện về rượu thuốc, cái rượu thuốc kia thật sự thần kỳ ah, nếu như…



Bạn cần đăng nhập để bình luận