Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 968 - Kiểm Tra Quan Hệ Cha Con.



Chương 968 - Kiểm Tra Quan Hệ Cha Con.



Chương 968: Kiểm Tra Quan Hệ Cha Con."Chăm sóc một thời gian thì tốt rồi, nghe lúc anh cả mới sinh ra cũng rất xấu." Diệp Thâm thấy cô nhíu mày, an ủi cô. . . .Diệp Danh ở bên cạnh, nghe Diệp Thâm nói như vậy, chỉ liếc mắt nhìn anh một cái.Hoa Chiêu quay đầu, phát hiện mọi người vậy mà đều ở đây.Mà ngay cả Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu cùng Hoa Cường đều đến rồi."Mọi người sao đều đến rồi? Quá long trọng a?" Cô cười chào hỏi mấy vị trưởng bối."Đón lão tứ của chúng ta ra viện, đương nhiên phải long trọng một chút." Diệp Chấn Quốc cười ha ha.Mọi người không nhiều lời, thu thập dọn, ôm lấy Hoa Chiêu xuất viện.Sau khi về nhà chính là yên tĩnh mà ở cữ.Đã qua 3 ngày, Diệp Thư cũng đã sinh.Cô ấy sinh lần đầu so với Hoa Chiêu còn giày vò hơn, chỉ là đau, cũng đau ba ngày, lúc sinh, lại sinh một ngày một đêm.Ngay cả Diệp Phương cũng đã muốn tiến hành sinh mổ, Diệp Thư cuối cùng tự mình sinh con.Một cậu bé to béo nặng 8 cân 8 lạng."Trách không được lại khó sinh, nặng như vậy!" Diệp Thư ôm đứa nhỏ ngồi ở trong phòng Hoa Chiêu, cùng cô nói chuyện phiếm.Thời đại ngày nay, để sinh được một bé trai to béo như vậy không phải là điều dễ dàng, vì nhìn chung hầu hết mọi người đều không đủ dinh dưỡng.Để cho tiện chiếu cố, cô ấy ở cữ ngay tại nhà Hoa Chiêu luôn.Hai người có thể làm bạn, về phương diện chăm sóc con cái, nếu không hiểu cô ấy còn có thể trực tiếp hỏi Hoa Chiêu.Diệp Thư cúi đầu, nhìn đứa bé trắng trắng mập mập trong ngực, khóe miệng không tự giác mà cong lên.Cũng may, không xấu như vậy. . . .Nghĩ như vậy hình như có chút không phúc hậu, Diệp Thư vội vàng đem khóe miệng kéo thẳng.Nhưng cô ấy nhịn không được nhìn về phía đứa bé trong ngực Hoa Chiêu, thật sự rất xấu. . . .Cô ấy thật sự nhịn không được nhỏ giọng thầm nói: "Không thể ah, em ăn cũng giống chị, thằng bé sinh ra sao lại gầy như vậy."Đứa bé Hoa Chiêu đang ôm, sinh ra chỉ có 5 cân."Hơn nữa tóc lại thưa thớt, giống như ở trong bụng thiếu dinh dưỡng vậy." Diệp Thư nói ra: "Có phải hệ tiêu hóa có vấn đề không? Chúng ta lại đi bệnh viện cho cô cô xem một chút đi."Hoa Chiêu cũng cúi đầu nhìn con mình, nuôi vài ngày, thằng bé đã tốt hơn rất nhiều so với lúc trước.Nhưng vẫn còn có chút đen, xem ra trưởng thành cũng không phải đứa bé trắng trẻo.Mũi thế nào cô cũng không để ý nhưng cái miệng rất lớn.Một khi khóc lên trên mặt chỉ còn lại cái miệng.Nhìn xem, đứa bé khóc rồi."Oa! ~~~ "Đứa bé đói bụng, há mồm sẽ khóc, như đã dùng hết sức lực, mặt đỏ bừng, nhưng tiếng khóc lại không vang dội.Lông mày Hoa Chiêu nhíu chặt, nhưng vẫn cởi áo cho đứa bé bú sữa.Diệp Thâm gõ cửa.Hiện tại Diệp Thư ở bên trong, anh sẽ không trực tiếp tiến đến.Sau khi Hoa Chiêu đồng ý anh mới đi tới."Tên của đứa nhỏ anh đã suy nghĩ mấy cái, em nhìn xem." Diệp Thâm cầm một quyển sổ cho Hoa Chiêu xem.Hoa Chiêu liếc nhìn liền chọn trúng một cái."Thận đi, gọi Diệp Thận đi a." Cô nói ra.Diệp gia đời sau, phải thận trọng từ lời nói đến việc làm rồi.Đặc biệt là sau khi có mấy ví dụ của Diệp Hưng, Diệp Giai, tất cả mọi người Diệp gia cũng bắt đầu coi trọng vấn đề bồi dưỡng đời sau rồi."Tốt." Diệp Thâm cười nói.Cô ấy có cùng ý kiến với anh, hoặc là nói, ông nội, cha và anh cả, kỳ thật cũng chọn cái tên này."Vậy chúng ta chọn nó." Diệp Thâm nói xong hỏi một câu: "Thằng bé hôm nay nghe lời không?"Đứa con thứ tư này không dễ chăm sóc như ba đứa trẻ còn lại.Khá nóng tính, đói bụng cũng khóc, tiểu cũng khóc, ngủ cũng khóc, dù sao động một chút lại khóc.Đôi khi đang ngủ lại đột nhiên khóc lên một tiếng.Khóc đến đặc biệt dọa người.Người cả nhà đều không biết phải làm thế nào.Cô cô tới kiểm tra qua nhiều lần cũng nói không bị gì.Hoa Chiêu ngược lại nghĩ đến một loại khả năng, khuyết thiếu cảm giác an toàn, trời sinh nhát gan, tính tình lớn.Nhưng làm sao có thể như vậy?Lúc cô mang thai mỗi ngày đều dưỡng thai.Hoa Chiêu lại cúi đầu nhìn đứa nhỏ trong ngực đã ăn uống no đủ ngủ rồi.Vài ngày như vậy, lớn thêm một chút lại nhìn rõ ràng hơn.Thằng bé tóc thưa thớt, lông mi mỏng, mắt sưng vù, thân hình nhỏ gầy.Bất kể là kiếp trước, hay kiếp này, đứa bé này cũng không giống như con của cô.Cô không có gen xấu như vậy, cô cũng sẽ không để thằng bé thiếu dinh dưỡng."Diệp Thâm, em hoài nghi đứa nhỏ này không phải là con của chúng ta." Hoa Chiêu đột nhiên nói ra, giọng lạnh như băng.Diệp Thâm sững sờ, cúi đầu dừng ở đứa nhỏ trên giường.Diệp Thư có chút sợ cháng váng, nói lắp nói: "Không thể a. . . Làm sao có thể như vậy? Ah! Thật đúng là có loại khả năng này!"Những lời này rốt cuộc nói ra khỏi miệng, Hoa Chiêu đột nhiên lo lắng.Cô ngay từ đầu cũng không nghĩ nhiều, cô cũng biết trẻ con mới sinh đều xấu, cô cho rằng chờ thêm vài ngày mặt thằng bé sẽ không bị sưng vù nữa, cũng sẽ là một đứa bé xinh đẹp, giống cô, hoặc là giống Diệp Thâm.Kết quả mấy ngày trôi qua, một chút dấu hiệu cũng không có!Nghĩ đến những đứa trẻ đời sau vô tình bị ôm sai đấy, cố ý ôm sai. . . .Cũng không phải là không có loại khả năng này!Nhà bọn họ kẻ thù nhiều!Diệp Thâm đứng lên."Anh đã biết, anh đi thăm dò."Giọng anh trầm thấp ngưng trọng, lộ ra sát khí lạnh như băng.Nếu quả thật là như thế này. . . ."Gọi anh cả tới, em muốn làm xét nghiệm huyết thống." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thâm gật đầu, không nói thêm câu gì nữa, nhanh rời đi.Trong phòng an tĩnh lại, Diệp Thư bất an mà nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu cũng cực độ bất an, cô nhìn đứa bé trong tã lót, cô rất hi vọng đây là con ruột của mình đấy.Dù thằng bé có xấu, tính tình lại lớn, cô đều có thể tiếp nhận!Bởi vì như vậy, con cô sẽ không lưu lạc ở bên ngoài, đang chịu khổ? Có phải vốn đã…Cô gấp đến độ con mắt đều đỏ, chờ Diệp Danh tới.Diệp Danh chạy vội mà đến.Anh không nói gì, anh cũng nhìn đứa nhỏ trên giường.Thực sự không có chỗ nào giống gia đình của họ cả."Rút máu, đi xét nghiệm." Anh nói xong từ trong túi quần lấy ra hai cái ống tiêm."Trong nước có thể làm sao?" Hoa Chiêu hỏi."Có mấy phòng thí nghiệm đã có loại kỹ thuật này." Diệp Danh nói ra: "Anh đưa tới đó, vài ngày có thể ra kết quả."Không cần đưa ra nước ngoài đợi một tháng.Mắt Hoa Chiêu đỏ hồng nói: "Càng nhanh càng tốt!"Diệp Danh gật đầu: "Em yên tâm. . ."Anh há hốc mồm, muốn nói một ít lời an ủi, nhưng làm thế nào cũng nói không nên lời.Việc này không có cách nào an ủi.Anh chỉ hận chính mình tại sao không sớm nghĩ đến loại khả năng này!Diệp Thâm ba ngày chưa về nhà, anh không dám gặp Hoa Chiêu, sợ cô sốt ruột.Kết quả điều tra phát hiện tình huống khác thường.Anh cũng không có thời gian gặp Hoa Chiêu, anh đang vội vàng tìm con của mình!



Bạn cần đăng nhập để bình luận