Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1067 - Loại Chuyện Nhỏ Nhặt Này Giao Cho Em.



Chương 1067 - Loại Chuyện Nhỏ Nhặt Này Giao Cho Em.



Chương 1067: Loại Chuyện Nhỏ Nhặt Này Giao Cho Em.Buổi tối ngày hôm sau, Diệp Thâm quả nhiên rút thời gian mang Hoa Chiêu tới sớm.Mùi hương kia anh cảm thấy không tệ, nên anh muốn đưa vợ đi dùng thử.Kết quả vừa vào cửa thấy ông chủ đứng sau quầy thu ngân anh liền sững sờ.Âu Dương.Diệp Thâm lập tức híp mắt.Hoa Chiêu lại thầm nghĩ quả nhiên."Ông chủ Âu Dương buôn bán rất tốt ah." Hoa Chiêu cười cùng hắn chào hỏi.Mặt Âu Dương sững lại một chút sau đó cười, ân cần mà tới nghênh đón."Nhanh vào trong, muốn ăn chút gì không? Hôm nay tôi mời khách!" Âu Dương dẫn hai người vào trong.Hoa Chiêu ngồi xuống nhìn một chút menu trên tường, quả nhiên đều là các loại lẩu.Xem ra lời Âu Dương nói ngày đó cũng không phải lừa dối, hắn thật sự muốn mở nhà hàng chuyên về các món lẩu hầm.Hơn nữa cơ bản là thành công rồi.Mới 4 giờ, vẫn chưa tới giờ cơm, nhưng mọi người đã bắt đầu đến rồi, cửa hàng không nhỏ đã ngồi đầy một phần ba."Ông chủ Âu không phải rất có thực lực sao? Lúc trước lại nói không có tiền, một phần cũng không thể đầu tư. Sớm biết anh có tiền như vậy, chúng ta lúc trước hùn vốn mở cửa hàng không phải là có thể làm lớn hơn sao?" Hoa Chiêu nói ra.Âu Dương dừng lại một chút cười nói: "Hiện tại hợp tác cũng không muộn, tôi trước kia đã từng nói qua đấy. . . .""Đã chậm." Hoa Chiêu nói ra: "Anh là người không thành thật, tôi không muốn hợp tác với anh."Chưa từng có người phụ nữ nào không cho hắn mặt mũi như vậy, khuôn mặt này của hắn đối với cô ta một chút tác dụng cũng không có.Chút không thoải mái này của Âu Dương vừa tăng lên liền thấy được Diệp Thâm đang yên lặng ngồi ở một bên, lập tức chịu thua rồi.Đã nhìn quen khuôn mặt này, mặt của hắn xác thực không đủ nhìn."Cô muốn dùng gì?" Âu Dương coi như không nghe thấy, tiếp tục hỏi."Lẩu vịt hầm thuốc bắc, canh xương sườn khoai từ." Hoa Chiêu nhìn menu trên tường nói."Được rồi." Âu Dương xoay người rời đi, không dừng lại.Rất nhanh, hai bát canh được nhân viên phục vụ bưng lên, Âu Dương không xuất hiện, cũng không ở quầy thu ngân, không biết trốn ở đâu rồi.Hoa Chiêu nhìn thoáng qua nhân viên phục vụ, là một cô gái trẻ mười tám mười chín tuổi, mặt lạ hoắc, không phải những thân thích kia của Kim Viên Viên.Nhìn những nhân viên phục vụ khác, không có một gương mặt nào quen thuộc.Hoa Chiêu cười cười, xem ra Âu Dương này thực sự không ngốc.Hoa Chiêu cúi đầu nếm thử canh.Hương vị không đúng.Không có hương vị quen thuộc cô ngửi thấy được.Nhưng mùi hương phảng phất trong không khí cô tuyệt đối sẽ không nhận lầm.Xem ra Âu Dương đối xử khác với cô rồi.Diệp Thâm cũng nếm một ngụm, hương vị cũng bình thường."Hắn ta có chuyện gì vậy?" Diệp Thâm múc ra một chén canh hỏi Hoa Chiêu."Em đã làm cho mẹ một loại đồ gia vị." Hoa Chiêu nói cho anh chuyện "tinh chất gà".Những điều này Diệp Thâm căn bản không biết.Diệp Thâm gật đầu: "Đã hiểu, hắn nhất định là trộm không ít.""Em đừng quan tâm, chuyện này cứ để anh xử lý." Anh nói ra.Hoa Chiêu nhanh chóng ngăn lại: "Anh còn phải làm chuyện lớn, chút việc nhỏ này em làm là được."Cô nháy mắt với anh mấy cái, nghịch ngợm đáng yêu.Cô nghĩ tới một biện pháp tốt, cam đoan làm cho Âu Dương có khổ không nói nên lời."Ngươi trung thực trông con, chớ lộn xộn." Diệp Thâm nói ra.Hắn nhớ tới trước kia lúc cô ở Hồng Kông, cô lén đi ra ngoài, làm chuyện nguy hiểm như vậy!Bên kia đã truyền đến tin tức, một doanh nhân giàu có họ Lý ở Hồng Kông chết bất đắc kỳ tử trong kho bảo hiểm, tất cả tiền mặt trong kho tiền đều bị cướp sạch không còn, kẻ thần bí gây án còn không biết tung tích.Cảnh sát treo giải thưởng 1 triệu đô.Haizz, người thần bí gây án đang ở chỗ này đây."Em cam đoan, lần này không làm chuyện nguy hiểm!" Hoa Chiêu nháy mắt.Diệp Thâm lại một chút cũng không tin.Nhưng anh đối với biểu lộ này của cô nửa điểm chống cự đều không có, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cô, trong lòng thở dài.Đây là chấp nhận.Hoa Chiêu vui vẻ mà kéo tay anh rời đi.Đồ ăn trên bàn mỗi người chỉ ăn một ngụm.Kỳ thật người đầu bếp Âu Dương mới thuê này rất có tay nghề đấy, so thân thích của Kim Viên Viên còn tốt hơn nhiều. Cho dù không có “tinh chất gà" tồn tại, hắn cũng là đầu bếp.Nhưng muốn đắt khách như vậy hoàn toàn không có khả năng, nhiều lắm chỉ là một tiệm cơm khá ổn.Hai người đi xa Âu Dương mới từ phòng bếp đi ra, nhìn đồ ăn gần như chưa được động vào, mắt hắn tối sầm lại....Hoa Chiêu không lập tức hành động, cô đợi vài ngày, đợi Diệp Thâm hình như không chú ý đến cô nữa, liền tranh thủ đi mua sắm một mình.À, trong ngực cô còn có tiểu Thận, còn có hai người Lưu Minh Chu Binh vừa từ thủ đô vòng về.Cô chỉ cùng Diệp Thâm tách ra ~Cô lại đi tới con đường có tiệm cơm của Âu Dương.Đây là một con phố buôn bán quy mô đơn giản, nhà ở hai bên đường còn rất mới, mở ra các loại cửa hàng, tiệm cơm, tiệm bán quần áo, tiệm tạp hóa, tiệm may.Hiện tại Bằng thành vẫn còn quá nhỏ.Hoa Chiêu vào một tiệm quần áo bên cạnh tiệm cơm của Âu Dương, lựa lựa chọn chọn.Không nói, tiệm bán quần áo này rất hợp mốt, bán đều là hàng cao cấp, như kiểu dáng từ Hồng Kông, bằng không thì cũng không đáng được mở tiệm, bày hàng vỉa hè là được rồi."Ánh mắt của người đẹp thật tốt, bộ này thực sự rất thích hợp với cô!" Nhân viên phục vụ nhiệt tình chào mời.Hoa Chiêu tiện tay chọn một bộ có chất vải khá tốt, kiểu dáng lại không quá quan tâm, không thích thì về nhà tự mình sửa là được rồi.Tinh thần lực cũng đã thông qua vách tường mà đến tiệm cơm đối diện, thấy được “tinh chất gà” được Âu Dương giấu ở trong tủ.Mà Âu Dương hầu hết thời gian đều ở trong phòng bếp, nhìn đầu bếp làm canh, bỏ nguyên liệu.Đã có vết xe đổ, làm thế nào mà hắn có được "tinh chất gà" này? Cho nên vì phòng ngừa người khác đi lại đường cũ của mình, làm cho hắn không còn đường để đi, hắn luôn nhìn chằm chằm vào đầu bếp cho nguyên liệu.Mỗi lần hắn chỉ đưa cho đầu bếp một lượng nhỏ, có thể làm bao nhiêu món đều biết đấy, chỉ đủ một ngày, dù thừa thiếu gì cũng chỉ trong tầm 3 nồi đất.Tinh thần lực của Hoa Chiêu ở đằng kia đảo một chuyến.Chút ít năng lượng tinh hoa trong “tinh chất gà” lập tức bị cô lấy đi.Từ đâu cô chỉ có thể hấp thu năng lượng từ thực vật tươi sống, nhưng đã nhiều năm như vậy, dị năng của cô cũng tiến hóa, hiện tại phàm là đồ có năng lượng thực vật, cô đều có thể điều khiển.Huống chi những năng lượng này vốn xuất phát từ tay cô, cô rất quen thuộc.Hấp thu năng lượng trong “tinh chất gà” còn không tính, còn khiến nó thay đổi hương vị, trở nên đắng hơn cả thuốc.Đây là chức năng mới cô vừa nghiên cứu ra không lâu, không nghĩ tới lại dùng ở chỗ này, vừa vặn.Đợi Hoa Chiêu chọn xong quần áo từ trong tiệm đi ra, bên kia đã có phản ứng rồi."Nhân viên phục vụ! Cô tới đây! Chuyện này là thế nào? Cô lấy thuốc Đông y cho tôi uống sao?"Bắt đầu có những tiếng gọi liên tiếp, trong tiệm cơm thoáng cái liền náo nhiệt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận