Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 899 - Tức Điên.



Chương 899 - Tức Điên.



Chương 899: Tức Điên.Hoa Chiêu ngồi ở trong xe rất sốt ruột.Trước đó sợ mấy người Đỗ Triêu Sinh nghe thấy tiếng ô tô mà cảnh giác, bọn hắn đem dừng xe khá xa.Hiện tại Diệp Danh vừa mang người đến đầu hẻm, trong chốc lát người hai phe sẽ gặp nhau.Nhất định sẽ đánh nhau.Đỗ Triêu Sinh mang theo hai người kia xem ra không dễ đối phó, đánh nhau sẽ tốn chút thời gian.Nhưng cũng sẽ không chậm trễ quá lâu.Vậy thì rất đáng sợ.Để khí ga trong nhà nổ tung, đúng là cần không nhiều không ít thời gian.Có lẽ đợi Diệp Danh thu thập xong hai người này phát hiện lửa cháy, lúc đi vào nhà cứu Chu Lệ Hoa, vừa vặn đúng lúc nổ tung!Ngay cả đứng ở trong ngõ hẻm cũng không an toàn, bình gas nổ tung uy lực không nhỏ, phòng ở xung quanh cũng không rắn chắc, rất dễ dàng bị thương.Hoa Chiêu mở cửa xe xông ra ngoài, nhanh chóng chạy tới đầu hẻm.Cô không đi vào, Diệp Danh quả nhiên đang cùng đối phương đánh nhau.Cô đi qua, sẽ bị anh cả ngăn lại, chậm trễ thời gian.Đầu hẻm có một bồn hoa, Hoa Chiêu ném một hạt giống vào bên trong.Một gốc cây dây leo rất nhỏ lặng yên không một tiếng động mà sinh trưởng, dọc theo chân tường bò vào nhà Chu Lệ Hoa, sau đó theo khe cửa chui vào, vặn lên van bình gas.Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hết thảy cũng không đến một phút đồng hồ, còn kịp.Làm tốt những chuyện này, Hoa Chiêu mới thở phào.Về phần lửa lớn trong phòng, cô cũng bất lực rồi.Loại dây leo này được cố ý đào tạo hết sức nhỏ, đối với trận lửa lớn cũng bất lực.Hơn nữa nó vừa mới sinh trưởng, năng lực có hạn, sợ lửa.Bất quá lúc Hoa Chiêu rút dây leo về đã đẩy cửa phòng Chu Lệ Hoa ra, thả khí ga bên trong ra.Đó là tất cả những gì cô có thể làm được.Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.Mùi khói gay mũi, ánh lửa sáng ngời đã làm những người hàng xóm xung quanh kịp phản ứng."Cháy rồi sao! Cháy rồi sao!"Tiếng la nổi lên bốn phía, lập tức có người chạy đến ra sức cứu hoả.Một là vì tấm lòng chất phác thiện lương, hai là vì xung quanh phòng ở nối tiếp phòng ở, một nhà cháy, khống chế không tốt, một đầu phố nhỏ, thậm chí mấy con phố cũng sẽ bị liên luỵ đến.Đỗ Triêu Sinh gắt gao ôm cái chai trong ngực, chờ mong âm thanh nổ tung vang lên, chỉ có như vậy, ông ta mới có cơ hội đào thoát!Nhưng mà sao vẫn còn chưa nổ!Diệp Danh thấy lửa cháy, liếc nhìn lại phát hiện là nhà Chu Lệ Hoa, lập tức biết là Đỗ Triêu Sinh giở trò quỷ.Anh lập tức kết thúc trận chiến."Trông coi bọn hắn, tôi đi xem!" Tiếng nói rơi người đã chạy đến cửa nhà Chu Lệ Hoa.Mà Chu Lệ Hoa cùng Diệp Gia Khánh đã được mấy người hàng xóm hảo tâm kéo ra."Ai nha, đây là khí ga bị rò, mùi rất nặng ah.""May mà phát hiện kịp thời, bằng không thì một đầu phố đều sẽ gặp nạn.""Sao lại cháy vậy?""Cái này ai biết."Mọi người nói xong, lại đều đem ánh mắt nhắm ngay Chu Lệ Hoa, vừa đồng tình lại tức giận.Ở gần nhau như vậy, hơn nữa mấy ngày hôm trước Chu Lệ Hoa làm loạn, bọn họ cũng đều biết rồi, bà ta bị chồng ruồng bỏ.Con trai con gái cũng không thèm quan tâm.Quả thực là hai bàn tay trắng, chúng bạn xa lánh.Nhưng dù là như thế bà ta cũng không thể tự sát ah!Hơn nữa, chết thì tự chính mình chết! Còn mang theo đứa nhỏ làm gì?Mang theo đứa nhỏ còn chưa đủ, còn muốn lôi kéo bọn hắn chôn cùng!Càng nghĩ càng giận!Mọi người vội vàng cứu hoả, đem Chu Lệ Hoa cùng Diệp Gia Khánh đều ném vào trong ngõ hẻm, không quan tâm bọn hắn làm khỉ gió gì.Diệp Danh chạy tới xem xét.Chu Lệ Hoa không có vấn đề gì lớn, độc đã giải được không sai biệt lắm, bà ta là bị ngoại lực làm hôn mê.Tiểu Gia Khánh có chút nguy hiểm, thân thể mềm nhũn, lay như thế nào cũng không tỉnh, hơn nữa hô hấp càng ngày càng yếu.Diệp Danh lập tức ôm thằng bé chạy về đầu hẻm, tìm được Đỗ Triêu Sinh bị đè xuống đất, từ trong lòng ngực ông ta đoạt lấy cái chai, mở ra ngửi ngửi, quả nhiên là rượu thuốc.Anh lập tức cho Diệp Gia Khánh uống.Ngay từ đầu thằng bé căn bản nuối không trôi, sau khi vô thức nuốt mấy ngụm, nó mới bắt đầu từng ngụm từng ngụm nuốt.Diệp Danh thở phào, uống thế là được.Anh ngẩng đầu, liền thấy được Hoa Chiêu đứng cách đó không xa.Diệp Danh lập tức trừng mắt liếc cô, không phải nói ở trên xe không xuống sao?Hoa Chiêu chột dạ mà cười cười.Diệp Danh thở dài, nói với người đứng phía sau: "Đem chân bọn họ tháo xuống.""Tạch tạch tạch" ba tiếng, đến Đỗ Triêu Sinh cũng không tránh được, đùi bị kéo đến trật khớp."Các người chờ ở đây, tôi đi gọi người." Diệp Danh nói.Nói xong ôm đứa bé, kêu Hoa Chiêu trở lại trong xe."Chu Lệ Hoa đâu rồi, mặc kệ bà ta?" Hoa Chiêu hỏi."Trước mắt cứ mặc kệ bà ta, đem Gia Khánh đưa về nhà, tự nhiên có người quan tâm đến bà ta." Diệp Danh nói ra.Nói xong anh lái xe, hai phút sau đã đến nhà cũ của Diệp Thành.Người trong nhà đều đứng lên rồi, đứng ở cửa ra vào nhìn tình huống phía đối diện.Cái hướng lửa cháy kia ah, cách nhà mẹ rất gần, nếu không cứ chạy đến xem?Nhưng vạn nhất không phải, trời đang rất lạnh, các cô sẽ đi một chuyến tay không.Mà nếu đúng..., trận hoả hoạn hình như đã tắt rồi.Đang do dự, Diệp Danh đem xe đứng ở cửa ra vào.Diệp Danh ôm Gia Khánh đi xuống.Khâu Mai sững sờ, lập tức nghênh đón, cười hỏi: "Anh cả, Gia Khánh sao lại ở chỗ này?""Nó có khả năng trúng độc, có lẽ đã giải rồi, nếu lo lắng..., cô có thể dẫn nó đi bệnh viện nhìn xem." Diệp Danh nói xong đem đứa nhỏ cho cô ta.Khâu Mai từ cười biến thành kinh ngạc: "Chuyện gì đã xảy ra?""Nói ra rất dài dòng." Diệp Danh lại nói với Diệp Giai cùng Diệp Lị: "Nhà mẹ các cô cháy rồi, bây giờ bà ta đang hôn mê ở cửa, các cô đến nhìn rồi xử lý."Nói thật, Diệp Giai cùng Diệp Lị làm cho anh rất thất vọng.Từ nơi này nhìn lại, 80% có thể kết luận chỗ cháy đúng là nhà Chu Lệ Hoa.Theo lúc cháy đến bây giờ đã qua hơn mười phút đồng hồ rồi, kết quả các cô còn ở nơi này trông xem thế nào, không có ý định muốn qua xem.Nghe thấy vậy..., hai người mới vội vàng hấp tấp chạy về phía bên kia.Khâu Mai không nhúc nhích, cô ta chỉ quan tâm con của mình."Anh cả, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?""Lát nữa hãy hỏi mẹ cô, bây giờ tôi còn có chuyện khác phải xử lý."Diệp Danh nói xong lái xe đi.Khâu Mai trông thấy Hoa Chiêu ngồi trên xe lập tức oán hận, chuyện gì có thể quan trọng hơn con cô ta? !Diệp Danh đưa Hoa Chiêu về nhà, lập tức gọi điện thoại, sau đó đi ra ngoài rồi.Rất tốt, bắt tại trận, lần này có thể đem Đỗ gia một mẻ hốt gọn rồi."Chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra?" Miêu Lan Chi cùng Diệp Thư lôi kéo Hoa Chiêu truy hỏi.Bên kia, Khâu Mai cũng đang truy hỏi Chu Lệ Hoa.Chu Lệ Hoa nói rõ đầu đuôi, cuối cùng, bà ta vỗ vỗ Gia Khánh đã tỉnh táo lại nói ra: "Ngày mai, cô đi cám ơn Diệp Danh cùng Hoa Chiêu, là bọn họ cứu được con trai cô."Trên người Diệp Gia Khánh vẫn có chút ẩm ướt đấy, một mùi hương quen thuộc, cái kia hương vị này bà ta khả năng vĩnh viễn không thể nào quên được rồi.Diệp Danh đây là dùng bao nhiêu rượu thuốc mới có thể đem tiểu Gia Khánh cứu trở về vậy? Hắn thực cam lòng cho.Mà rượu thuốc này cuối cùng là của Hoa Chiêu đấy.Ai biết Khâu Mai nghe thấy lời này liền bùng nổ."Tôi đi cảm ơn cô ta? Rõ ràng là do cô ta không bán rượu thuốc mới dẫn đến trận hoả hoạn ngày hôm nay, làm con tôi thiếu chút nữa chết rồi! Tôi ngược lại còn phải đi cám ơn cô ta?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận