Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 199 - Báo Cáo



Chương 199 - Báo Cáo



Chương 199: Tố CáoHoa Sơn bị "Mở đại hội phê đấu", Hoa Chiêu cũng đi xem náo nhiệt rồi. Đây chính là chuyện khó gặp đấy, đã xuyên đến thập niên 70 này rồi, cô lại chưa một lần được xem "Hội phê đấu" này đâu, hơn nữa nếu không xem, sau này cũng sẽ không còn xuất hiện nữa.Qua mấy tháng nữa, vị kia liền xuống đài rồi, thuyết thành phần dân tộc hủy bỏ, "Đại hội" sẽ không được phép mở.Từ cuối năm 1976, không còn đề cập đến thành phần địa chủ và phú nông, nông dân nghèo, bần nông và trung nông cũng không còn vượt trội so với các thành phần khác, mọi người đều bình đẳng như nhau, sẽ không nói về thành phần nữa.Hoa Chiêu cũng nhìn thấy Hoa Tiểu Ngọc trong đám người, cô không nghĩ đến Hoa Tiểu Ngọc vậy mà có thể đi tìm Vương Mãnh nhờ ông ấy làm chủ? Vương Mãnh liền xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo mà giúp cô ta rồi hả?Vương Mãnh đã đi tới: "Cháu gái, ông nội cháu, có nổi giận không?"Ông nhìn trong đám người trông không thấy Hoa Cường cùng Tề Bảo Quốc Tề Thư Lan, đã biết rõ bọn hắn còn ở nhà, cũng không biết hiện tại thế nào rồi."Dĩ nhiên tức giận, còn không muốn cho bọn họ vào cửa." Hoa Chiêu nói ra: "Nhưng vì hai đứa trẻ, ông nội cuối cùng cũng không đành lòng.""Đúng, đúng, đều là con mình, sao có thể thật sự mang thù đây này." Vương Mãnh nói ra."Cái này không giống rồi." Hoa Chiêu thế nhưng lại lắc đầu, vuốt bụng nói ra: "Cũng bởi vì là con của mình, mới thật sự tổn thương đến thấu tâm can, không muốn gặp lại. Nếu như Tề Bảo Quốc cùng Tề Thư Lan là con cái nhà người ta, hôm nay đến thăm, đến xin lỗi, dù là biết rõ bọn họ là có mục đích mà đến đấy, ông nội vẫn có thể tha thứ bọn hắn, nhưng là con ruột thì không được."Là máu mủ ruột thịt, là cốt nhục của mình, cha mẹ coi như châu như bảo mà nuôi lớn, có những lúc nguy nan sẽ tình nguyện lấy mạng của mình đổi cho con đấy, kết quả không đổi được một chút hiếu tâm nào, ngược lại người làm con lại tự tay cầm đao đâm thẳng vào tim cha mẹ mình, nỗi đau kia sẽ lớn hơn gấp trăm gấp ngàn lần.Sao có thể dễ dàng tha thứ?"Đúng thế." Vương Mãnh ảm đạm nói. Ngẫm lại nếu là con cái của mình, nếu một ngày nào đó làm ra chuyện này với ông, ông tuyệt đối đem chân bọn họ cắt bỏ, sau đó đuổi ra khỏi nhà."Được rồi, không đề cập tới bọn hắn nữa, nói đến cháu…." Vương Mãnh nhìn xung quanh một chút rồi nói: "Đi, về nhà nói."Đã có rất nhiều người đang nhìn bọn họ rồi, trong ánh mắt mọi người đều mang theo suy đoán, người ta chính là đang mượn cớ Hoa Tiểu Ngọc, vội tới đây ra mặt thay cho nhà Hoa Cường đấy!Cũng không kém bao nhiêu đâu, tính ra bọn hắn đoán được gần đúng. Vương Mãnh gật gật đầu ra hiệu cho Hoa Chiêu dẫn ông về nhà, ông có chuyện nói.Hoa Chiêu cho rằng là chuyện giá đỗ hoặc là những thứ khác, không nghĩ tới Vương Mãnh mở miệng lại càng làm cô kinh ngạc: "Ngày hôm qua Diệp Thâm đem Hoa Tiểu Ngọc kia đưa đến chỗ chú đấy, Hoa Tiểu Ngọc này còn ồn ào muốn đi đến nhà Diệp Thâm, muốn Diệp Thâm phải chịu trách nhiệm với cô ta, cháu cẩn thận cô ta một chút."Hoa Chiêu trừng lớn mắt."Cháu đừng hiểu lầm, chuyện là như vậy." Vương Mãnh thay Diệp Thâm giải thích: "Diệp Thâm đi nửa đường thì gặp phải cô ta đấy, cô ta đòi đi theo, còn nói có khả năng cũng sẽ bị bán cho kẻ đần, hắn nghĩ rằng đã gặp rồi thì giúp một tay, đưa cô ta đến chỗ chú, kết quả đưa người đến xon hắn muốn đi, Hoa Tiểu Ngọc kia ngược lại không chịu, lúc hắn đi rồi bắt đầu bịa chuyện nói lung tung…"Ông đem chuyện tối ngày hôm qua nói lại một lần, còn đem phương pháp mình xử lý cũng nói một lần."Cho nên về sau nếu Hoa Tiểu Ngọc lấy chuyện cùng Diệp Thâm một mình đi trên đường ra nói, cháu liền nói cô ta cùng mười mấy người đàn ông ngây người một đêm trong phòng!"Hoa Chiêu kinh ngạc: "Như vậy có được không Vạn nhất có người tin rồi, chẳng phải là cho chú thêm phiền toái sao?""Không sợ, thực sự có người kiểm tra, chú cũng có phương pháp ứng đối." Vương Mãnh giải thích nói.Đêm qua lúc Hoa Tiểu Ngọc ngủ, ông liền mở cửa ra, một lúc sau thỉnh thoảng sẽ có người trong gia đình mấy người đàn ông này đến hỏi chuyện sao còn chưa về, đều cho rằng xảy ra chuyện lớn gì, hơn nửa đêm sẽ đem người gọi đi vẫn không thấy trở về nhà.Cho nên đến lúc đó nếu thực sự có người tra, cũng có người làm chứng cho bọn hắn, bọn hắn chỉ là ở trong phòng đánh bài.Nhưng là cái này sẽ không cần nói cho Hoa Tiểu Ngọc rồi, cứ để cho cô ta lo lắng đi thôi."Cao, thật sự là cao." Hoa Chiêu bội phục nói.Vương Mãnh cười hắc hắc: "Chỉ đối phó với một cô gái, tính là cái gì ah."Thấy sắc mặt Hoa Chiêu cũng không nhẹ nhõm hơn, Vương Mãnh suy nghĩ một chút nói ra: "Cháu cũng đừng hoài nghi Diệp Thâm, cháu phải tin tưởng hắn, hắn không phải người như vậy, hắn thích người béo đấy."Ồ?"Ah, không phải! Chú nói là, hắn chỉ thích cháu thôi!" Nói xong mặt mo của Vương Mãnh liền đỏ lên.Lời này là sao vậy? Ông như thế nào còn thay Diệp Thâm bày tỏ tình cảm rồi đây này! Đến với vợ ông còn chưa nói qua những lời này!Hoa Chiêu nở nụ cười: "Tốt rồi cháu đã biết chú, cảm ơn chú!""Ai ai, biết rõ là tốt rồi biết rõ là tốt rồi.""Chú, giữa trưa chúng ta ăn gà con hầm cách thủy với nấm a!" Hoa Chiêu nói ra."Ai! Tốt tốt tốt!" Vương Mãnh nói xong rồi lại lập tức lắc đầu: "Thôi được rồi, lúc này mới mùa hè, gà giữ lại để đẻ trứng chứ."Chỉ có mùa đông gà không để trứng nữa, mới có người không nuôi nổi nó qua mùa đông, nên giết chúng để ăn thịt."Không có việc gì, gà nhà cháu còn chưa bắt đầu đẻ trứng đây này." Hoa Chiêu nói."Vậy chàu càng không thể giết được, giữ hết đi! Ta không ăn!"Bây giờ gà nuôi thả rông ăn ít và thiếu dinh dưỡng, và thường phải hơn một năm mới bắt đầu đẻ trứng. Hoa Chiêu nuôi tự nhiên sẽ khác, nhưng cũng mới 4 tháng, còn chưa có bắt đầu đẻ trứng, ước chừng sẽ sớm thôi."Không có việc gì, cháu nuôi nhiều lắm, ăn không hết!" Hoa Chiêu nói ra.Lúc đầu cô chỉ nuôi 10 con gà, nhưng sau đó lần lượt mua thêm 10 con nữa, sau khi Trương Quế Lan đến cũng mua 10 con gà cho bà, hiện tại đã có một đàn.Ăn không hết thì hơi cường điệu, nhưng lấy ra một ít để chiêu đãi khách thì cũng không sao, đặc biệt Vương Mãnh đã giúp nhà cô rất nhiều!Diệp Thâm không biết sẽ rắc rối đến mức nào nếu Vương Mông không xử đẹp với Hoa Tiểu Ngọc.Khi trở về nhà, lại không có ai ở nhà.



Bạn cần đăng nhập để bình luận