Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1256 - Tranh Giành.



Chương 1256 - Tranh Giành.



Chương 1256: Tranh Giành.Lễ sinh nhật của Diêu Kế Tổ kết thúc, mọi người vào tiệc, không còn ai chú ý đến mấy tảng đá trong sân nữa.Trợ lý của Kim Anh Hoa không có chỗ ngồi, hắn thành thật trở lại phòng khách, đi gặp Kim Anh Hoa.Kim Anh Hoa nhìn thấy hắn ta liền hỏi: "Thế nào? Mấy khổi đá đó có bị chọn đi không?”Đi theo đều là tâm phúc, biết gia bảo gia truyền của ông ta là mấy khối đá nào.Trợ lý đau khổ nói: "Chỉ còn lại 2 khối""Ai nha!" Kim Anh Hoa nhất thời hận đến vỗ tay: "Sao lại như vậy?! Chẳng lẽ cô ta rất hiểu đổ thạch?”Lúc chuyển đá thô vào sân, người của ông ta cũng tham dự, nhận ám chỉ của ông ta, bọn họ đem chín khối đá lớn nhỏ trộn vào trong những khối đá thô khác, như vậy còn bị chọn đi hơn phân nửa?Dựa theo xác suất nhiều nhất là một nửa chứ."Cô ta không hiểu." Trợ thủ nói: "Tôi đã hỏi thăm, cô ta chỉ tùy tiện chọn, hơn nữa cô ta còn lấy ra một ít đá để cắt, đều là rác rưởi."Vậy chính là vận khí tốt rồi.Kim Anh Hoa tức giận hơn.Cũng may còn lại hai khối."Đi tìm chủ nhân các người, nếu không có việc gì nữa, chúng tôi liền đi." Kim Anh Hoa nói với thủ vệ ở cửa.Thủ vệ cũng không làm khó ông ta, lập tức đi tìm Diệp Danh.Chuyện Hoa Chiêu muốn làm đã làm xong, Diệp Danh cũng không giữ người, còn sai người hỗ trợ đem đá còn lại chuyển lên xe, đưa người Kim gia đi.Mục đích của Kim Anh Hoa là muốn kéo dài thời gian gặp các lãnh đạo lại không đạt được.Bỏ qua cơ hội này, ông ta thật đúng là không có cơ hội lộ diện ở trước mặt những người này.Mục đích của chuyến đi này, lại thất bại một cái.Hận!"Bây giờ làm sao?" Thư ký hỏi."Còn có thể làm sao nữa? Đương nhiên là tiến hành bước tiếp theo, mở đại hội đổ thạch đi, đem những khối đá thô này bán đi, hồi máu.” Kim Anh Hoa thở dài.Dù sao cũng phải đem tổn thất một tỷ kiếm về mới được.Nơi để nguyên liệu thô, người Uông gia đã giúp bọn họ tìm xong, xe tải trực tiếp chạy vào là được.Sau đó cũng không cần bọn họ quan tâm, người Uông gia giúp bọn họ quảng cáo mấy ngày trên báo chí, TV, người có tiền sẽ nghe danh mà đến.Có lẽ là chột dạ, có lẽ là cảm thấy người Kim gia còn có giá trị, Uông gia hiện tại ra sức tương trợ.Mở cửa hơn 2 năm, người giàu bắt đầu nhiều hơn, đặc biệt là dưới chân thiên tử, có rất nhiều.Thật đúng là có rất nhiều người tới tìm hiểu về đổ thạch.Kết quả là hiện trường rất "thảm khốc".100 người, 100 người đều mở hàng hụt.Không ai trong số họ hồi vốn.Mồ hôi trên trán Kim Anh Hoa đã đổ xuống.Chuyện gì đang xảy ra vậy? Không có lẽ ah!Mặc dù mười cược chín thua, nhưng không phải là 99 thua!Ông ta làm đá cả đời cũng chưa từng thấy qua loại tình huống này!"Trả lại tiền! Trả lại tiền! Ông là một kẻ lừa đảo!” Đột nhiên, ai đó hét lên.Người này đánh bạc 3 khối, tổn thất hơn 3000, có chút chịu không nổi.Những người khác đánh cược thua không cam lòng đi, ánh mắt sáng ngời, lập tức cũng ồn ào: " Đúng, bồi thường tiền! Bồi thường tiền đi!"“Kẻ lừa đảo! Trả tiền đi!”“Kẻ lừa đảo!”Một số không mua, cũng ồn ào theo.Thậm chí có người đục nước béo cò, nhặt một khối đá thô nhỏ cách mình gần nhất rồi bỏ đi.Có người thấy, linh cơ vừa động, liền học tập, cũng cầm lấy một khối rồi rời đi.Hiện trường có quá nhiều người, người trông coi lại ít, căn bản không nhìn thấy, làm cho người ta đắc thủ.Dựa vào cái gì bọn họ có thể lấy, chính mình lại không thể?Một đám người lập tức xông vào tranh đoạt.Kim Anh Hoa trợn tròn mắt, vội vàng dẫn người ngăn cản.Căn bản ngăn không được, có quá nhiều người đến.Đá cược là một điều mới, quảng cáo chơi rất dễ, khuếch đại xác suất chiến thắng cao.Vận khí tốt, mở ra một khối phỉ thúy cực phẩm, trị giá trăm vạn, thoáng cái đã đạt tới đỉnh cao của cuộc đời.Cho nên người đến không chỉ là người có tiền, còn có rất nhiều người đến xem náo nhiệt, lại không có công tác, không có việc gì để làm, một đám đông nghịt.Lúc trước Kim Anh Hoa còn đang cao hứng, hiện tại kính mắt cũng không tìm được, không biết bị ai đánh rơi trên mặt đất lại bị ai đó giẫm nát.Chờ ông ta bò ra từ trong đám người, hiện trường đã trống rỗng, một tảng đá cũng không còn.Kể cả những tảng đá cần mấy người cùng nhau khiêng đến, cũng không thấy đâu."Thổ phỉ trời đánh! Một đám cướp! Toàn bộ thành phố đều là cướp!” Kim Anh Hoa ngửa mặt lên trời khóc.Định lực tốt đến đâu cũng không chịu nổi đả kích lớn như vậy.Những viên đá thô này có giá 2 tỷ, chi phí cũng tốn hơn 3000 vạn của ông ta! Còn có mấy khối gia bảo không thể đo lường được: "Mau, mau bảo vệ gia bảo của ta!" Ông ta bất chấp đau đớn, dẫn người xông về phòng.Ông ta trở về coi như đúng lúc, trong phòng bên cạnh sân, đã có người sờ vào cũng may bị mười mấy người bọn họ ngăn cản.Nhìn hai viên đá thô cuối cùng của mình, Kim Anh Hoa khóc.Ông ta không thể chịu được, gào khóc ôm khối đá thô một đường rêu rao khắp nơi tìm Uông gia, để bọn họ làm chủ cho ông ta!"Cậu! Cậu phải làm chủ cho cháu!” Ông khóc với ông cụ Uông ngồi đối diện.Ông cụ Uông cũng rất đau đầu, làm sao lại phát sinh chuyện này?"Mau đi bắt người! Ban ngày ban mặt, lại dám cướp bóc! Sau khi bắt được nhất định phải nghiêm trị!” Ông cụ Uông dặn dò Uông Vĩ.Uông Vĩ cau mày, sắc mặt rất không tốt.Con trai ông ta xảy ra chuyện, vết thương trên người không nặng, đã ra khỏi bệnh viện, nhưng người lại không tốt.Bộ dạng như bị dọa choáng váng, cả ngày hoảng sợ lui vào trong phòng không dám gặp người, động một chút liền thét chói tai.Trông giống như một bệnh nhân tâm thần.Bệnh nhân tâm thần còn có tương lai sao?Là ai? Rốt cuộc là ai đã tra tấn con trai ông ta thành như thế này?! Để ông ta bắt được, ông ta sẽ chặt người ra từng khúc!Những người thấy Diệp Thâm đều đã chết, mà con trai của Uông Vĩ lại không biết Diệp Thâm, cũng không thấy rõ mặt anh, hiện tại lại càng không có cách nào giao tiếp bình thường với người khác, cho nên Uông gia cái gì cũng không biết.Ngược lại cũng từng đoán là người Diệp gia, nhưng Diệp Danh ở dưới mí mắt, Diệp Thâm cũng có chứng cứ ngoại phạm, lúc ấy anh hẳn là đang trông coi Tôn Tiểu Kiều và thiếu niên kia.Ngoại trừ hai người bọn họ, những người khác của Diệp gia không có bản lĩnh đó.Vì vậy, ai đã làm chuyện này?Uông gia lập tức đem tầm mắt đặt lên người những người khác.Hiện tại Kim gia lại xảy ra chuyện hàng nát này, phiền chết Uông Vĩ.Ông ta cảm thấy mình gần đây thường nổi giận, cuống họng đã đau đến nói không ra lời.Ông ta chỉ gật đầu và đi ra ngoài."Cậu, đây là gia bảo gia truyền của nhà cháu, ông nội cháu lưu lại bao nhiêu năm không nỡ cắt ra, nói là nếu trong nhà gặp nạn hãy lấy ra, có thể trợ giúp chúng cháu vượt qua cửa ải khó khan này." Kim Anh Hoa sai người đưa hai khối đá thô qua."Cậu, hiện tại chính là thời điểm Kim gia khó khăn nhất, ngài nhất định phải cứu chúng cháu!” Kevin không thể có việc, hai đứa cháu trai của cháu cũng không thể chịu tội vô ích, những thứ đó phải đuổi theo lấy về, bằng không thoáng cái đã tổn thất hai tỷ, Kim gia không chịu nổi a!”Ông cụ Uông nhìn hai khối đá thô ông ta đưa tới, gật gật đầu.Hoa Chiêu nghe chuyện sau đó rất kinh ngạc, cô cho rằng cô chọn ra những khối đá tốt, Kim gia lần này nhiều lắm là bán không được, không kiếm được tiền.Không nghĩ tới sẽ bị người ta cướp đoạt, triệt để bồi thường.Về phần hai khối gia bảo còn sót lại chỉ là hai khối ngọc xanh!"Họ có bắt được người không?" Hoa Chiêu hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận