Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1025 - Đồ Giả.



Chương 1025 - Đồ Giả.



Chương 1025: Đồ Giả.Tiệc cưới kết thúc mỹ mãn, Hoa Chiêu mang theo bọn nhỏ vẻ mặt mờ mịt về nhà.Ba tiểu bảo bảo đều bị khen ngợi đến ngơ ngác rồi.Trước khi bọn nhỏ được ba tuổi, Hoa Chiêu luôn khen ngợi bọn chúng, cái gì mà thật xinh đẹp, thật lợi hại, thật thông minh!Nhưng sau ba tuổi, cô rất cẩn thận trong việc khen ngợi bọn nhỏ, hơn nữa lúc bọn nhỏ làm điều gì không tốt, cô sẽ ngồi lại nói chuyện thẳng thắn với chúng.Không thể để cho bọn nhỏ luôn sống ở trong những lời nói dối, bằng không thì ngày nào đó nghe thấy một câu nói thật, bọn chúng sẽ không tiếp nhận được sự thật.Ba đứa bé đối với biến hóa này ngay từ đầu có chút không thích ứng, nhưng dưới sự kiên trì của mẹ, bọn chúng đã tiếp nhận được những chuyện thực tế xung quanh.Nhưng hôm nay, lại không bình thường, bị khoa trương thành một đóa hoa rồi."Không nên tưởng thật." Hoa Chiêu cười cười, bắt đầu phân tích thế giới người lớn cho bọn nhỏ.Đường Phương Hà đột nhiên cười nói: "Nếu như tương lai thím sinh được đứa nhỏ, có thể đưa tới theo chân bọn chúng cùng nhau học tập? Học võ, học tri thức."Bà biết Hoa Chiêu mở lớp học văn hoá cho ba đứa nhỏ, cũng không giảng lại nội dung trên sách giáo khoa, mà là Hoa Chiêu nhớ tới cái gì thì dạy cái đó, càng giống như giải đáp mười vạn câu hỏi vì sao.Bà thỉnh thoảng dự thính qua một tiết, lập tức nhớ mãi không quên.Nếu như con của bà có thể cùng ba đứa nhỏ học tập phát triển, cùng tiếp nhận giáo dục, cùng bồi dưỡng cảm tình, như vậy thật là tốt.Hoa Chiêu cười nói: "Đứa bé còn chưa thấy bóng dáng đâu, thím đã nghĩ thật xa. Chờ thím sinh, có thể đưa tới cùng nhau học."Vài ngày trước có lẽ cô sẽ không đáp ứng, bồi dưỡng một đứa bé là bao nhiêu trách nhiệm? Cô đảm đương không nổi.Nhưng hiện tại, tiếp nhận nội vụ Diệp gia, vậy từ nhỏ cũng phải bồi dưỡng được những đứa nhỏ phù hợp với tiêu chuẩn của cô, cũng không tệ.Diệp Anh há hốc mồm, nhà cô ấy cũng có hai đứa nhỏ cùng lứa tuổi với Vân Phi và Thúy Vi, chỉ là mấy ngày hôm trước bị Lưu Nguyệt Quế mang đến đánh nhau với hai anh em kia…Tuy Hoa Chiêu trước đó đã nhận sai, xin lỗi cô ấy rồi, nhưng hiện tại cô ấy cũng không thể không biết xấu hổ mà mở miệng nói Hoa Chiêu giúp mình dạy bọn nhỏ.“Thím có biết giáo viên nào dạy văn hoá tốt không?” Hoa Chiêu hỏi Đường Phương Hà: "Ngữ văn, toán học, không dạy học vì mục đích thi cử, chỉ cần có khả năng giảng dạy, chữ viết tốt, số học có thể tính toán đúng."Về phần những kiến thức dùng trong cuộc thi, trong trường học đều đã có, cô không cần mời về trong nhà.Đường Phương Hà nghĩ nghĩ gật đầu; "Thím ngược lại cũng quen biết mấy người phù hợp với yêu cầu của cháu.""Vậy thì mời đến xem, lưu lại hai người, cháu sẽ tổ chức một học đường nho nhỏ a, gọi tất cả mấy đứa trẻ đang độ tuổi đi học đến." Cô nói ra."Ngoại trừ học viết chữ cùng số học, cháu sẽ dạy thêm một tiết."Như vậy, cô đem công đoạn phiền toái nhất ném cho người khác, chính mình vẫn lên lớp theo kế hoạch ban đầu, như vậy hoàn toàn không có vấn đề gì đấy."Tốt." Đường Phương Hà lập tức đồng ý.Diệp Anh ở một bên cười, thậm chí ngay cả đứa lớn tuổi chút đều có thể đến, vậy thì thật là quá tốt!Cô ấy đang lo mấy đứa nhỏ trong nhà không có người quản giáo đây này!Còn có mấy đứa nhỏ nhà Diệp Đan. . . ."Đều đưa tới." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Anh lần này thật sự nở nụ cười, ánh mắt nhìn Hoa Chiêu không còn như cách nhau một tầng mà lại ấm áp như trước, tình cảm ấm áp hoà thuận vui vẻ.Mấy người vui vẻ mà trở về nhà, Lưu Nguyệt Quế đã mang theo mấy đứa nhỏ trước kia cùng Vân Phi đánh nhau lại tới nữa.Thấy các cô quan hệ hòa hợp, Lưu Nguyệt Quế cười đến miệng cũng không khép lại được.Hoa Chiêu cùng ngày tuy hung dữ với bà, nhưng rất nhanh đã thay đổi thái độ, lại mời bọn họ thường xuyên đến trong nhà chơi.Nói đúng là, Vân Phi bọn hắn cần làm bạn.Hơn nữa mọi người vui vẻ hòa thuận đấy, không tốt sao?"Trong nhà có khách tới." Lưu Nguyệt Quế vừa cười vừa nói Hoa Chiêu: "Tìm cháu đấy.""Ai?" Hoa Chiêu hỏi."Nghe nói tên là Tôn Hiểu Quyên, người nào thím cũng không biết, nhưng bảo vệ ở cổng đã để cho bà ta vào." Lưu Nguyệt Quế nói.Tôn Hiểu Quyên đến rồi?Đây là vì bên Hứa Khiết xảy ra chuyện sao?"Hoa Chiêu, xin cô hãy cứu Hứa Khiết!"Hoa Chiêu còn chưa vào nhà, đã nghe được giọng Tôn Hiểu Quyên, "Phù" một tiếng liền quỳ gối trước mặt Hoa Chiêu."Đứng lên." Hoa Chiêu vừa nói vừa kéo người lên.Trước kia cô bị rất nhiều người quỳ qua, có cầu xin tha thứ đấy, có cảm tạ đấy, cô đã thành thói quen với động tác này."Hứa Khiết thế nào rồi?" Hoa Chiêu hỏi."Con bé đã tỉnh." Trên mặt Tôn Hiểu Quyên lại không có biểu lộ gì cao hứng: "Nhưng con bé không biết tôi nữa rồi! Ai cũng không nhận ra rồi, ô ô ô."Nói xong bắt đầu khóc.Nuôi con gái hơn hai mươi năm, lại quên người mẹ này rồi, thật sự rất khổ sở, cho nên trong lúc bối rồi bà ta đã chạy đến tìm Hoa Chiêu rồi.Hoa Chiêu khẳng định có biện pháp cứu con gái bà ta đấy.Ánh mắt Hoa Chiêu lập loè, mất ký ức? Thật hay giả?Cô còn chưa từng thấy qua người mất trí nhớ đâu.Hơn nữa "Mất trí nhớ", sao nghe có vẻ hơi khó tin?Có thể là vì trước kia cô đã đọc quá nhiều tiểu thuyết. . . ."Đi xem." Hoa Chiêu lập tức nói.Không nghĩ tới cô lại thống khoái như vậy, Tôn Hiểu Quyên cảm kích, tranh thủ thời gian kéo cô đi.Đến bệnh viện, Hoa Chiêu liền thấy được Hứa Khiết đã tỉnh táo.Đang mờ mịt mà nhìn xung quanh, vẻ mặt ngốc trệ.Tuy cô ta có thể trả lời vấn đề của người khác, nhưng ngoại trừ nghe hiểu Logic, tất cả đáp án đều không biết.Hoa Chiêu cẩn thận quan sát cả buổi, liền yên tâm.Đây là di chứng khi bị thương, không phải như cô nghĩ."Tôi chỉ có thể làm được như vậy thôi, nhưng cô ta bị tổn thương đầu óc, có tác dụng hay không tôi không biết." Hoa Chiêu đưa cho Tôn Hiểu Quyên một lọ thủy tinh.Tôn Hiểu Quyên thiên ân vạn tạ mà nhận lấy.Mà Hứa Tri Đức cùng bà Hứa, đều là ánh mắt lập loè.Chuyện ngày hôm qua bọn họ hiện tại đã biết rõ đại khái rồi, so với Hoa Chiêu nói càng kỹ càng hơn, cũng đã nghe nói trong tay Hoa Chiêu có thần dược cứu mạng.Nếu thuốc này dùng ở chỗ khác. . . . .Tôn Hiểu Quyên phát hiện ánh mắt của bọn hắn, vội vàng đem thuốc bảo vệ chặt chẽ trong ngực.Cái này là mạng của con gái bà ta!Nhưng bà ta không biết là, thứ Hoa Chiêu cho bà ta đấy, căn bản chính là đồ giả. . . .



Bạn cần đăng nhập để bình luận