Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1484 - Tin mừng ngoài ý muốn



Chương 1484 - Tin mừng ngoài ý muốn



Chương 1484: Tin mừng ngoài ý muốnNgười nhà Uông Phi Phi không chịu nổi, một chút cũng không trụ đươc.Vừa mới đến phòng phẩm vấn đã sợ sệt, người ta hỏi gì bọn họ đáp nấy.Chỉ tiếc là bọn họ chẳng biết gì hết.Uông Phi Phi kín miệng như bưng, người trong nhà không một ai biết cô ta làm việc cho nhà họ Uông.“Tống tiền, tôi không có! Tay của con gái tôi bị tàn phế cơ mà? Số tiền đó là do cô ta đồng ý bồi thường cho tôi, sao lại nói là tôi lừa gạt tống tiền được chứ?” Mẹ Kim uất ức muốn chết.Có người nói cho bà ta chuyện Uông Phi Phi tự mình làm tay bị thương.Khuôn mặt mẹ Kim cứng đờ, bà ta thực sự không biết chuyện này. Trước đây bà ta cũng quan tâm đến bàn tay của con gái, quả thật lúc đó bác sĩ nói cơ bản là không sao.Sau này xảy ra chuyện, bà ta còn nghĩ vị bác sĩ đó là lang băm.Hoặc là, Uông Phi Phi muốn gả Đại Vĩ, nó tiếc nuối vì không bắt được sói, nên tự làm bản thân bị thương.Nhưng còn âm mưu hợp tác với người khác là có ý gì?“Tôi không biết! Không liên quan đến tôi! Tôi không biết gì hết!” Mẹ Kim la hét ầm ĩ, Hoa Chiêu ở bên ngoài cũng nghe thấy được.Ban đầu Uông Phi Phi liều chết không thừa nhận, Hoa Chiêu trực tiếp đi đến cửa phòng thẩm vấn của cô ta, nói với người ở bên trong: “Cho cô ta xem video.”Xem xong, sắc mặt Uông Phi Phi hết xanh rồi lại trắng, không nói được lời nào, cả người run lẩy bẩy.Cô ta biết, lần này mình xong rồi.Bất kể là bên phía nhà họ Uông, hay là bên phía Lưu Đại Vĩ, hay là với chính bản thân mình mà nói, cô ta biết là mình xong đời rồi.“Nói đi, là ai đã xúi giục cô làm việc này? Cô làm thế với mục đích gì? Sau khi xong chuyện bọn họ đồng ý cho cô lợi ích gì?” Hoa Chiêu đứng ở cửa bắt đầu thẩm vấn.Chuyện này đương nhiên là trái quy tắc.Nhưng đây là địa bàn của các lãnh đạo lớn, những người này đều biết cách làm việc. Chỉ cần không vượt quá giới hạn là được.Mà mấy vấn đề mà Hoa Chiêu nói cũng chính là điều mà bọn họ muốn hỏi, không tính là quá giới hạn.Uông Phi Phi cắn môi không lên tiếng.Hoa Chiêu mỉm cười: “Cô không nói, chẳng lẽ cô định một mình chịu tội à? Cô có chịu nổi không?”Uông Phi Phi cắn muốn nát môi.“Nếu không định khai thêm gì nữa, dựa theo những chứng cứ này, cô là chủ mưu lừa đảo tống tiền. 45 vạn, đủ để bị kết án tử hình đúng không?” Hoa Chiêu hỏi người ở đồn cảnh sát.45 vạn, đây là một số tiền lớn, chắc chắn là đủ rồiNgười ở đồn cảnh sát gật đầu: “Không chết thì cũng bị chung thân, việc này quá ác liệt, buộc phải nghiêm khắc trừng trị!”Môi Uông Phi Phi lập tức bị cắn đến bật máu.Từ hình và chung chân, khó mà nói được cái nào tệ hơn.Sắc mặt cô ta xanh mét, nhìn Hoa Chiêu nói: “Cô cố ý”Hoa Chiêu cười: “Cái gì?”“Băng ghi hình”“Thật oan uổng, tôi cũng không biết là người tốt bụng nào đã đặt trước cửa nhà tôi. Sao mà tôi biết cô có quan hệ với nhà họ Uông được chứ? Hôm qua tôi mới biết mà.” Hoa Chiêu nói.Chuyện là do cô làm, trong lòng mọi người biết rõ là được rồi, có một số việc không thể nói thẳng ra, bằng không hiệu lực của đống bằng chứng này sẽ bị suy giảm.Uông Phi Phi dừng một chút, cô ta cảm thấy không có chuyện Hoa Chiêu không biết gì hết, ngay cả chuyện cô ta lén lút liên hệ với nhà họ Uông mấy lần mà cũng biết.“Cô sảng khoái trả cho tôi 45 vạn như thế, cũng là cô cố ý.” Uông Phi Phi nói.Nếu như lúc đó bọn họ thương lượng sẽ không có giá cao như vậy. Nếu Hoa Chiêu không trả tiền cho bọn họ ngay lập tức, thì bây giờ tiền cũng không ở trong tay bọn họ, tôi danh này có thể thành lập hay không còn phải xem lại!Nhưng bây giờ chuyện đã xong rồi, thỏa thuận cũng đã ký, còn có rất nhiều người làm chứng, tiền đã giao tận tay bọn họ, có nói gì cũng vô ích.Càng nghĩ, Uông Phi Phi càng cảm thấy Hoa Chiêu cố ý.Thật độc ác!Hoa Chiêu cười nói: “Thật oan cho tôi quá. Tôi rõ ràng là có lòng tốt, thấy cô bị thương ở tay, thật đáng thương, không ngờ có lòng tốt mà không được báo đáp, cô lại còn ức hiếp tôi.”Rốt cuộc là ai ức hiếp ai! Uông Phi Phi tức phát khóc.Gương mặt tươi cười của Hoa Chiêu tức khắc biến mất: “Không cần phải ở đây dây dưa mấy việc vặt vãnh này. Hôm nay sở dĩ cô phải ngồi ở đây, là do có người nào đi xúi giục, cô cũng là bất đắc dĩ bị người ta ép buộc có đúng không? Nếu không một sinh viên đại học, có tiền đồ xán lạn, ai lại làm ra cái việc này?”“Không phải? Là bởi vì tôi suy nghĩ nhiều.” Hoa Chiêu hỏi người ở đồn cảnh sát: “Chứng cứ đã rõ ràng, khi nào vị này có thể bị kết án? Khi nào cô ta bị xử bắn?”Người ở đồn công an nhìn ra, Hoa Chiêu đang hù dọa cô ta, bởi vậy cũng phối hợp một chút, hù dọa người thôi mà, việc này bọn họ rành nhất.“Vụ án có đầy đủ nhân chứng, vật chứng như thế này chỉ cần một ngày là có thể giải quyết xong.”“Còn phải xem phán quyết như thế nào, xử tử hình ngay lập tức thì chấp hành cũng nhanh. Kịp đợt sau thì hai ba tháng nữa, còn nếu bị hoãn lại, vậy cũng không sao cả, dù sao cả đời cứ như vậy.”Sắc mặt Uông Phi Phi tái xanh.Hoa Chiêu lại cười: “Cô trung thành như vậy, người khác có biết không? Nhưng làm sao bây giờ? Không biết liệu bọn họ có vì muốn ngăn không cho cô mở miệng, mà diệt khẩu không nhỉ?”Tuyến phòng thủ tâm lý cuổi cùng của Uông Phi Phi sụp đổ.Cô ta cảm thấy nhà họ Uông rất có khả năng sẽ làm như vậy.Có chuyện gì mà bọn họ không được đâu? Bàn tay của cô ta nói phế là phế! Muốn một cái mạng nhỏ thì có tính cái gì?“Tôi nói, là người nhà họ Uông sai tôi làm như vậy!” Uông Phi Phi hét.Một khi suy nghĩ cẩn thận, suy nghĩ lập tức thông suốt.Việc này không thể giấu, để càng nhiều người biết, thì cô ta càng an toàn!“Người nhà họ Uông rất đông, cha cô cũng là họ Uông, rốt cuộc người nào nhà họ Uông sai cô làm? Tên họ là gì? Sai cô làm gì?” Hoa Chiêu hỏi.Bàn về thẩm vấn, cô cũng là một người vô cùng chuyên nghiệp.Một khi đã bắt đầu khai, mấy người ở đồn cảnh sát đều dẹp sang một bên không lên tiếng, chỉ sột soạt ghi chép lại.Uông Phi Phi cũng bị cô làm cho choáng váng, biết gì nói hết.“Là Uông Vĩ, tôi tự mình găp Uông Vĩ, ông ta nói cho tôi thân phận của Lưu Đại Vĩ, bảo tôi tiếp cận hắn, gả cho hắn, sau đó đi đến nhà cô trộm đồ.”Uông Phi Phi nói hết những chuyện mà người nhà họ Uông đã sai cô ta làm.Mấy thủ đoạn mà người nhà họ Uông dùng cũng chẳng khác biệt lắm với mấy trò hề của Hạ Kiến Ninh lúc trước, cũng là chôn một cái cọc vào nhà họ Diệp.Chẳng qua là Hạ Kiến Ninh chỉ muốn tạo dựng quan hệ, không nghĩ tới việc trộm đồ. Cũng không đến nỗi đó, hắn ta không thích trộm, hắn thích mua.Không giống với người nhà họ Uông, tại sao phải tiêu tiền vào thứ không cần bỏ tiền mà cũng lấy được?Hơn nữa bọn họ tự biết đồ mà bọn họ muốn, có chi bao nhiêu tiền Hoa Chiêu cũng không bán, chỉ có thể dùng kế sách này!Đại Vĩ vẫn luôn đứng ở bên cạnh Hoa Chiêu, lúc này sắc mặt của hắn cũng chẳng khá hơn Uông Phi Phi là bao.Tuy rằng đã sớm đoán được, nhưng khi chân tướng phơi bày một cách trắng trợn như vậy ra trước mặt, hắn vẫn cảm thấy có chút khổ sở.Trong vài phút Uông Phi Phi đã khai báo xong.Cô ta chỉ là một con tốt, chỉ là một người mới gia nhập, lại còn không thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên cô ta chẳng biết được tin tức hữu dụng nào cả.Không thể lợi dụng cô ta để làm gì người nhà Uông.Uông Vĩ ra lệnh cho Uông Phi Phi đến nhà cô trộm đồ, nhưng chuyện này không được chụp lại, Uông Vĩ hoàn toàn có thể phủ nhận, nhiều lắm thì trộm gà không được còn mất nắm thóc thôi.Hoa chiêu túm lấy cô ta không tha là để cho Đại Vĩ xem.Người có thể chân chính khiến cho người nhà họ Uông chảy máu, là Uông Bằng.Thật sự là ôm cây đánh trúng thỏ, tin mừng ngoài ý muốn mà.Uông Bằng vừa mới được đưa vào cổng đồn cảnh sát, Diệp Danh đã dẫn theo người đưa ông ta đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận