Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1402 - Sống Cuộc Sống Của Chính Mình.



Chương 1402 - Sống Cuộc Sống Của Chính Mình.



Chương 1402: Sống Cuộc Sống Của Chính Mình."Vấn đề này đừng hỏi cháu, bọn chúng là con cháu của hai người." Hoa Chiêu nói.Cô chỉ kéo bọn họ một phen, đưa người ra khỏi vũng bùn của một nhà Hoa Sơn, sau đó giúp bọn họ tìm việc làm, để bọn họ có thể tự lực cánh sinh.Bọn họ vẫn phải sống cuộc sống của chính mình.Nuôi hai đứa con này hay không, cũng là chuyện của chính bọn họ.Mã Thu Bình mặt không chút thay đổi.Thím Mã buồn đến than thở, nhưng cuối cùng cũng không đuổi người, rốt cuộc cũng là khoản nợ của con gái bà, các bà không trả, chẳng lẽ còn trông cậy vào người khác trả?Huống chi, cũng không đuổi được.Đoàn người đến ga xe lửa, xe lửa còn chưa tới, Triệu Lương Tài đến.Hắn suy nghĩ một chút phái ai cũng không thích hợp, cuối cùng tự mình đạp xe đuổi theo Hoa Chiêu."Hoa Sơn chết rồi sao?" Nghe được tin tức, Hoa Cường kinh ngạc lên tiếng."Vâng, mới vừa rồi. Triệu Lương Tài nói."Chết như thế nào?" Hoa Cường hỏi xong cảm thấy không tốt, lập tức nói: "Hắn chính là bệnh chết, chết già."Không có bất kỳ liên quan nào với họ!Triệu Lương Tài biết được sự lo lắng của ông, Hoa Sơn lúc trước lên núi ngã xuống, mà lúc ấy một nhà Hoa Cường cũng lên núi.Với đức hạnh của mấy con trâu Hoa gia, dù không liên quan, nhất định sẽ bám vào.Triệu Lương Tài nói: "Đúng, chính là bệnh chết, cao thọ, là hỉ tang, trong thôn xuất ra người hỗ trợ an táng, dù sao nhà bọn họ hiện tại cũng không rút ra được người."Tất cả đều vào bệnh viện.Hắn nói như vậy, Hoa Cường liền yên tâm...Nhập thổ vi an.Hoa Cường gật đầu: "Vậy làm phiền anh."Triệu Lương Tài nhìn tư thế này của ông liền biết, ông không muốn trở về thu xếp tang lễ cho Hoa Sơn.Được rồi, vậy thì hắn cũng không nhiều lời nữa.Hoa Cường lúc này mới thở dài, ông vốn nhớ tới chút tình cảm anh em mới trở về.Nghĩ đến người sắp chết, ân oán trong quá khứ có lẽ có thể xóa bỏ một khoản.Kết quả Hoa Sơn sắp chết còn muốn tính kế mấy đứa chắt của ông!Thật sự là chết không có gì đáng tiếc!Nghĩ như vậy, Hoa Cường vội vàng gọi một vệ sĩ, nói với anh ta: "Anh đuổi theo người vừa rồi, bảo hắn chôn Hoa Sơn cách xa cha mẹ tôi một chút!"Vệ sĩ chạy vội đi, lúc chạy về, xe lửa cũng đến.Đoàn người lên xe rời đi.Đến ga huyện thành, Hoa Chiêu trực tiếp mua vé đi.Mã Thu Bình nhịn không được hỏi: "Chị Tiểu Hoa, vậy, không phải nói giúp em ly hôn với Hoa Long...""À, chị không quên.” Hoa Chiêu nói: "Nhưng bây giờ em nói ly hôn với hắn, hắn chắc chắn không đồng ý."Ngược lại, Hoa Long chết cũng sẽ lôi kéo Mã Thu Bình chôn cùng."Vậy phải làm sao?” Mã Thu Bình hỏi."Không cần để ý đến hắn, em trực tiếp kiện ly hôn là được rồi.” Hoa Chiêu nói.Mã Thu Bình có 100 lý do để khởi kiện ly hôn, tòa án khẳng định cũng sẽ đồng ý, không đồng ý Hoa Chiêu sẽ đem giám định quan hệ cha con vỗ mặt bọn họ.Nếu Mã Thu Bình nói thật, vậy dựa theo xác suất tính toán, năm đứa nhỏ này, không, sáu đứa nhỏ không thể nào đều là của một mình Hoa Long.Hoa Chiêu nói như vậy, Mã Thu Bình liền yên tâm.Chuyến tàu đi thủ đô còn phải mất 2 tiếng đồng hồ mới đến ga, thấy cô ấy nóng lòng, Hoa Chiêu trực tiếp gọi một vệ sĩ chạy một chuyến, đến tòa án cầm văn kiện ly hôn, bảo Mã Thu Bình ký tên, lại bảo vệ sĩ đưa về.Quá trình này cho dù bắt đầu, ở giữa còn phải chờ mấy tháng.Đợi đến lúc cần chính mình đến lại nói sau.Mã Thu Bình cũng không hiểu, dù sao Hoa Chiêu nói như vậy là có thể ly hôn, cô ấy liền yên tâm, cả người đều thoải mái.Nhìn thấy Hoa Mãn và Hoa Điền cũng không quá bực bội nữa."Con đói." Hoa Điền đột nhiên nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trái cây khô trong tay Thiên Kim.Thiên Kim thích ăn vặt, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, lúc trước muốn phát triển theo chiều hướng "ngàn cân", Hoa Chiêu sợ tới mức dừng lại tất cả đồ ăn vặt năng lượng cao của con bé.Trái cây khô giòn còn mang theo hương thơm của hoa quả, vừa nhìn đã biết rất ngon, Hoa Điền nhìn chằm chằm.Nếu không phải phía sau Thiên Kim có một đống người, hắn đã xông qua.Thiên Kim nhìn hắn, nhìn vào trái cây khô trong tay, mẹ nói phải chia sẻ ....Cô bé muốn đưa tay ra, Tiểu Thận Hành đè lại, trừng mắt nhìn cô bé một cái.Đứa ngốc này, quá mềm lòng!"Không cho anh ăn." Tiểu Thận Hành quay đầu nói với Hoa Điền, hắn còn trừng mắt nhìn hắn ta một cái.Tiểu Thận Hành chán ghét muốn chết hai tên nhóc hung dữ này.Những đứa nhỏ khác cũng không thích, chỉ có Thiên Kim ngốc nghếch còn muốn chia đồ ăn vặt.Hoa Chiêu cũng phát hiện ra vấn đề, cô nhóc này, sau này phải dạy lại mới được, bằng không với tính tình này tương lai sẽ bị người ta ức hiếp chết."Quỷ hẹp hòi!" Hoa Điền tức giận lườm Tiểu Thận Hành một cái.Tiểu Thận Hành chỉ cười lạnh một tiếng.Thím Mã ngượng ngùng, hiện tại cũng đến giờ cơm, bà thấy nhà ga có người bán đồ ăn, vội vàng chạy tới mua, còn mua một đống lớn, tất cả mọi người đều có phần.Cũng không phải thứ gì tốt, chỉ là bánh cuốn trứng.Nhưng nhóm Hoa Chiêu hơn mười người, lập tức tiêu tốn mười đồng của thím Mã.Lòng bà nhỏ máu, nhưng không do dự.Hoa Chiêu giúp bà nhiều như vậy, bà mời người ta ăn một cái bánh cuốn trứng gà, đã rất ngượng ngùng.Hoa Chiêu không khách khí với bà, nhận lấy.Một bánh cuốn trứng làm sao đủ? Hoa Chiêu nói người ta lấy thêm mì ăn liền, xúc xích giăm bông, dưa muối tự làm.Hương vị mì ăn liền là vô địch, vừa mở ra, tất cả mọi người ở ga xe lửa đều nhìn qua.Hoa Mãn và Hoa Điền cũng được chia phần.Hoa Chiêu không đến mức hà khắc với hai đứa trẻ trong chuyện nhỏ này.Kết quả Hoa Mãn ăn xong trước, lại đi cướp của Hoa Điền, cuối cùng hai đứa đánh nhau, Hoa Mãn đem mì ăn liền chưa ăn xong đổ trên đầu hắn.Không cho hắn ăn, hắn ta cũng đừng nghĩ đến nó!Hoa Điền không cam lòng yếu thế, cướp mì ăn liền của Hoa Lão Tam bên cạnh, đổ lên đầu Hoa Mãn.Hoa Lão Đại tức giận, đánh nhau với bọn chúng.Hoa Chiêu lập tức im lặng."Hai đứa nhỏ này, hai người sau này phải quản lý thật tốt, bằng không sẽ xảy ra chuyện.” Cô nói.Mặt Mã Thu Bình hết trắng lại đỏ, cắn răng nói: "Sau này không có người Hoa gia làm chỗ dựa cho bọn chúng, em nhất định sẽ 'quản giáo' bọn chúng!"Dưới đòn roi mới cho ra đứa con hiếu thảo!Cô ấy sẵn sàng đánh là được.Nhưng Hoa Chiêu biết có đôi khi đánh cũng vô dụng.Cũng may đây không phải là con của cô, cô cũng không quan tâm nhiều.Có người ở nhà ga đi ra hô kiểm tra vé, đoàn người Hoa Chiêu vội vàng thu dọn đồ đạc đứng lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận